Phàm nhân tu tiên - Chương 2335 - 2336

Chương 2335: Yểm Long Và Điền Phi Nhi

      “Thế là thế nào, vật đó không phải là Tổ Long huyết? “Hàn Lập nao nao hỏi.

“Há chỉ không phải, nó chẳng có chút quan hệ nào với Tổ Long chân chính cả. cũng chỉ có những ngoại nhân như các ngươi mới có thể dễ dàng nhầm lẫn như vậy. Nhưng mà việc này cũng khó trách, khí tức bên trong của vật ấy đích xác là khí Chân Long, điểm này thì không hề giả chút nào. “Nam Tử áo đen cười nhẹ nói.

“Nghe khẩu khí của đạo hữu thì hình như rất rõ lai lịch của vật này, có thể nói cho Hàn mỗ biết đôi chút chăng.” trong nội tâm Hàn Lập kh động nói

“Đương nhiên là được, vật này ngoại trừ đối với Chân Long Tộc chúng ta có chỗ trọng dụng thì với những tộc khác căn bản chỉ là vật vô dụng thôi. Nó đích thực là một giọt máu huyết, nhưng không phải là Tổ Long huyết mà là Yểm Long huyết.” Nam tử áo đen không hề dấu diếm mà trực tiếp nói.

“Yểm Long?” Hàn Lập nhíu mày một cái, rõ ràng là lần đầu tiên nghe được cái tên này.

“Hàn huynh không biết rõ về Yểm Long cũng không phải việc gì kỳ quái. Ngay cả Chân Long Tộc chúng ta cũng không có bao nhiêu người biết rõ sự tồn tại của hắn. Nói đơn giản, Yểm Long cũng là tồn tại không kém với Tổ Long đại nhân ở Tiên Giới, hơn nữ còn là Tổ Tiên của “Ma Long Tộc.”, đại địch sinh tử của Chân Long Tộc chúng ta. Ngoài ra, Yểm Long huyết này hẳn là cũng rơi từ Tiên Giới xuống, hơn nữa còn không chỉ một giọt này mà là tới bảy tám giọt.” Nam tử áo đen mở miệng nói, lại khiến cho Hàn Lập càng hoảng sợ.

“Bảy tám giọt, có nhiều như vậy. “Hàn Lập thực sự giật mình.

“Trưởng lão trong tộc cũng phải thông qua thủ đoạn đặc thù dựa vào lực lượng huyết mạch mới cảm ứng được số lượng của những giọt Yểm Long huyết này. Vì vậy mới để những tộc nhân như chúng ta ra ngoài tới từng giới diện tìm kiếm không bỏ sót tất cả số Yểm Long huyết này đem về. tuyYểm Long huyết ẩn chứa chân nguyên cực kỳ khổng lồ bên trong, nhưng đồng thời lại mang theo lực lượng có tính hỗn loạn. trừ Chân Long Tộc chúng ta có biện pháp chậm rãi luyện hóa và tinh luyện nó thì những người khác nếu muốn cưỡng ép tế luyện chẳng những không thể đạt được chân nguyên ở bên trong mà ngược lại còn có khả năng bị ô nhiễm một thân pháp lực, trực tiếp biến thành một hình chiếu phân thân của Yểm Long. Trưởng lão trong tộc đang hoài nghi vật này xuất hiện tại hạ giới chính là âm mưu của tên Yểm Long kia. Với tư cách là đối thủ trời sinh một mất một còn của Ma Long Tộc, Chân Long Tộc chúng ta tự nhiên sẽ tuyệt đối không thể để cho việc này phát sinh.” Nam tử áo đen nghiêm nghị nói.

“Nếu thực sự như thế thì vật này đối với ngoại nhân như chúng ta không chỉ vô dụng mà ngược lại còn vô cùng nguy hiểm. Nhưng quý tộc thoáng chốc có được Yểm Long huyết này, tin rằng sau đó không lâu thực lực sẽ đại tăng, thậm chí có khả năng xuất hiện Phi Thăng giả cũng nên.” Sắc mặt Hàn Lập hơi đổi, nhưng tâm niệm nhanh chóng xoay chuyển nói.

“Phi Thăng giả? Đạo hữu coi việc luyện hóa Yểm Long huyết này thật đơn giản. tuy rằng vật này ẩn chưa chân nguyên lực kinh người, nhưng chỉ việc khu trừ lực lượng hỗn loạn trong đó đã tốn thời gian dài kinh người rồi, chứ đừng nói tới việc chân nguyên lực cũng sẽ bị xói mòn trong quá trình này nữa. Mười thành trong đó còn lại được một thành đã là kết quả không tồi rồi. huống chi sau khi những chân nguyên này bị luyện hóa nhiều lắm cũng chỉ khiến cho pháp lực hùng hậu thêm một chút, tiết kiệm được một ít thời gian khổ tu mà thôi. chuyện phi thăng đối với những tồn tại cấp bậc Chân Linh như bọn ta còn khó khăn hơn gấp trăm lần so với những người khác. Ngược lại nếu để cho những vãn bối có tu vi dưới Đại Thừa ăn vào, chúng có khả năng mượn nhờ hiệu quả của chân nguyên lực mà đột phá bình cảnh sớm tiến giai thành Chân Linh.” Nam tử áo đen liên tục lắc đầu nói.

“nói như vậy thì về sau Chân Long Tộc các ngươi sẽ lại có thêm vài đạo hữu cấp bậc Chân Linh nữa rồi.” Hàn Lập thở nhẹ một hơi, sau đó hỏi.

“Đích thực là có khả năng này, nhưng có thực sự như nguyện không thì lại là hai chuyện khác nhau. Nhất Tộc chúng ta bản thân trời sinh đã có thân thể Chân Linh, dù chỉ dựa vào năm tháng từ từ tích lũy thì việc trở thành Chân Linh cũng không phải là chuyện khó khăn gì. Được rồi, Điền mỗ đã bẩm báo hết mọi chi tiết rồi, không biết Hàn huynh đã suy nghĩ kỹ đề nghị của tại hạ khi nãy chưa.” sau khi Nam tử áo đen nói hết, lại như tùy ý mà hỏi.

“Đạo hữu đã là đồng tộc của Phàn Bào Tử, hơn nữa sau đó còn trực tiếp quay về trong tộc, tự mình công khai chịu trách nhiệm hết thảy những chuyện liên quan, vậy thì tại hạ không có lý do để cự tuyệt rồi.” Hàn Lập không lập tức trả lời mà chậm rãi nói.

“Phàn Bào Tử đã đưa thư mời của Quảng Linh Đạo Qủa Đại Hội cho Hàn huynh rồi chứ hả. “Nam tử áo đen mỉm cười, sau đó hỏi một câu.

“Ngươi nói vật này?” Hàn Lập phất một tay lên, lập tức hiện ra một khối Long Lân màu bạc lập lòe.

“Đúng vậy, chính là vật này.”

chịu giúp đỡ, tại hạ có thể hứa, ở trên Đạo Qủa Đại Hội cũng sẽ có một chút trợ giúp nho nhỏ, giúp cho đạo hữu có thêm một ít khả năng đạt được Đạo Qủa.” nam tử áo đen không chút hoang mang nói.

“Từ khi tại hạ nhận được thiếp mời cũng đã nghe ngóng đôi chút về Quảng Linh Đạo Qủa Đại Hội. đáng tiếc ở Linh giới cũng không có nhiều đạo hữu biết rõ việc này, chỉ có thể mơ hồ biết được tấm thiếp mời của Đạo Qủa Đại Hội dường như cực kỳ khó có được. Đạo Qủa kia tựa như cũng có tên gọi là Ngàn giới đệ nhất Linh Qủa thì phải? nhưng công hiệu cụ thể là gì lại không rõ ràng lắm.” sắc mặt Hàn Lập nhanh chóng biến đổi mấy lần mới như có điều suy nghĩ hỏi.

“Hắc hắc, đây là đương nhiên, Long Tộc chúng ta tổ chức Quảng Linh Đạo Qủa Đại Hội cũng chỉ mời hơn ngàn người trong số rất nhiều cường giả ở khắp các giới diện tham gia mà thôi. điều kiện duy nhất để những người này có thể nhận được thiếp mời chính là thực lực đều phải xấp xỉ hoặc vượt qua Chân Linh. Tầm mắt của Phàn sư huynh cực cao, Hàn huynh có thể được hắn tán thành đúng là một chuyện không hề dễ dàng. Mà Quảng Linh Đạo Qủa có tên gọi là ngàn giới đệ nhất Linh Qủa có lẽ là hơi chút khuếch đại, nhưng nếu nói nó bài danh trong số ba loại Linh Qủa hàng đầu thì không hề sai. Dù sao thì phàm là người ăn được quả này, trong vòng vạn năm đều có được Quảng Linh Đạo Thể, dù là tu luyện hay là tìm hiểu công pháp đều có thể tăng vọt tốc độ lên hơn bảy tám lần so với trước đó.” Nam tử áo đen cười hắc hắc nói.

“Quảng Linh Đạo Thể, hơn bảy tám lần!” Hàn Lập nghe xong lời này lại càng hoảng sợ, lần đầu tiên trên khuôn mặt hắn lộ ra vẻ khó có thể tin.

“Đúng vậy, tuy rằng Quảng Linh Đạo Qủa này suốt đời chỉ có thể ăn một khỏa. nhưng chỉ với một quả Đạo Qủa nguyên vẹn đã có thể khiến cho một người bình thường tạm thời chuyển thành Quảng Linh Đạo Thể trong truyền thuyết. Đạo Thể này tuy không có tác dụng khi đối địch bên ngoài, nhưng trong việc tìm hiểu hay tu luyện công pháp đều thực sự vô cùng thần diệu.” nam tử áo đen nói như đang mơ mộng, dường như cũng cực kỳ khát vọng với Quảng Linh Đạo Qủa này.

“Nếu Đạo Qủa này thực sự thần diệu như thế, gọi nó là ngàn giới đệ nhất Linh Qủa cũng không hề khoa trương. Nhưng nghe đạo hữu nói thì dường như dù có tham gia đại hội này cũng rất khó lấy được Đạo Qủa tới tay. Tới lúc đó các hạ làm sao có thể giúp được tại hạ. trước bảo vật bực này, dù các hạ có là tộc nhân của Long Tộc cũng có gì khác nhau.” Thần sắc Hàn Lập hơi động, miệng thong dong hỏi.

“Hàn huynh yên tâm, tại hạ tuy bất tài nhưng đã được trong tộc xác định là một trong ba mươi sáu gã chấp sự của Đạo Qủa Đại Hội lần này. Thân phận này tuy rằng không có khả năng giúp được gì cho đạo hữu, nhưng việc truyền lại một ít tin tức cùng với cung cấp một vài tư liệu được che dấu mà ngoại nhân khó có thể tiếp xúc thì vô cùng dễ dàng.” Nam tử áo đen nhàn nhạt trả lời.

“Chỉ những việc này?” Hàn Lập khẽ cau mày, bộ dáng dường như không được hài lòng cho lắm.

“Đạo hữu vẫn chưa thấy đbiết rằng Quảng Linh Đạo Qủa này vô cùng quý hiếm, mà những cường giả tham gia đại hội này cũng đều không phải kẻ yếu. dựa theo lệ cũ trước kia, trong số những người được mời tới lần trước cũng chỉ có hơn trăm người đạt được một quả Đạo Qủa chính thức mà thôi, những người khác chẳng qua là nếm được chút linh thủy, là thứ chất lỏng dùng Đạo Qủa pha loãng ra thôi. tuy rằng linh thủy này đối với những người tu đạo chúng ta cũng là cực kỳ quý hiếm, nhưng nếu so sánh nó với Đạo Qủa chân chính thì lại chẳng là gì. Ta có thể trợ giúp cung cấp một ít tin tức đã là phá lệ rồi. nói không chừng đạo hữu có thể dựa vào những trợ giúp tưởng như không có gì này mà đạt được một quả Quảng Linh Đạo Qủa đấy.” khóe miệng nam tử áo đen khẽ cười nói.

“Lời Điền đạo hữu nói đích thực có chút đạo lý, ngược lại thì Hàn mỗ có chút tham lam rồi. vậy thì cứ quyết định như thế đi, việc này ta đồng ý.” Tâm niệm Hàn Lập nhanh chóng xoay chuyển mấy lần, sau đó rốt cục quyết định gật đầu.

“Ta biết ngay là Hàn huynh sẽ đáp ứng mà. Như vậy mấy ngày này, tại hạ đành ẩn núp ở chỗ đạo hữu một thời gian ngắn, tới khi đó dễ bề cùng nhau rời khỏi đại lục này vậy.” nam tử áo đen cực kỳ cao hứng.

“Điều này tự nhiên không có vấn đề. Tuy nhiên tại hạ còn có một vấn đề nữa. số lượng danh ngạch truyền tống mà tại hạ đấu giá được chỉ có ba mà thôi. tới lúc đó nếu đạo hữu cùng đi chỉ sợ rất khó gạt được người của Hách Liên Thương Minh.” Hàn Lập bỗng nhiên nói.

“Về điểm này thì đạo hữu cứ việc yên tâm. Tại hạ đã từng tu luyện một loại bí thuật mô phỏng, có thể đem bản thân hóa thành một kiện đồ vật trang sức, ngay cả trước mặt Chân Tiên cũng có vài phần nắm chắc có thể gạt được.” nam tử áo đen cười ha hả không chút do dự trả lời.

“Như vậy thì tại hạ hoàn toàn yên tâm rồi.” thần sắc Hàn Lập chính thức yên tâm lại.

“Nếu hết thảy đã quyết định, Điền mỗ cũng không quấy rầy nhiều hơn nữa, tại hạ đi tìm một gian phòng ốc nghỉ ngơi cho tốt một chút. Mấy ngày qua vì nghe ngóng nơi hạ lạc của Yểm Long huyết, tại hạ quả thực là chưa có một ngày ngủ yên.” Nam tử áo đen vừa thấy sự việc đã định, đứng dậy ôm quyền nói đôi câu cáo từ rồi lập tức quay người đi ra ngoài cửa.

“Điền đạo hữu... không, phải gọi là Điền Tiên Tử mới đúng. Hi vọng lần sau ta và ngươi gặp lại, đạo hữu có thể dùng diện mạo chân thực ra nói chuyện.” Hàn Lập nhìn qua bong lưng nam tử áo đen, bỗng nhiên khuôn mặt hiện lên một tia dị sắc nói.

“Hóa ra là Hàn huynh đã sớm nhìn thấu tiểu muội che dấu. Hàn huynh đã có yêu cầu, lần sau tiểu muội sẽ dùng dung mạo chân thực tương kiến. đúng rồi, tên thật của tiểu muội là Điền Phi Nhi, cũng hi vọng đạo hữu ghi nhớ trong lòng.” Nam tử áo đen nghe thấy vậy, bong lưng vốn khẽ run lên, nhưng lập tức biến đổi tiếng nói, phát ra tiếng cười “khanh khách.” như chuông bạc.

Tiếp đó bóng hình hắn trở nên mơ hồ rồi theo gió biến mất ở ngoài cửa không thấy đâu nữa.

“Điền Phi Nhi, có lẽ trong Long Tộc cũng có chút địa vị.” Hàn Lập vuốt vuốt cằm, thần sắc như nhớ tới điều gì, theo đó cả người liền rơi vào trầm tư.

Bốn ngày sau, thời điểm Hàn Lập đang khoanh chân ngồi trong mật thất, bỗng nhiên một luồng lửa sáng màu đỏ thẫm từ bên ngoài bay vào mật thất, lóe lên một cái liền rơi vào trong tay hắn.

Từ trong luồng lửa đỏ rào rạt, truyền ra âm thanh đàm thoại bình thản của Minh Tôn:

“Hàn đạo hữu, truyền tống pháp trận đã chuẩn bị xong, đạo hữu bắt đầu xuất phát đi thôi.”

Ủng hộ chỉ với 1 click và 5s! (http: //adf. ly/C4xmH)

Chương 2336: Tiến Vào Huyết Thiên

Thế giới dưới lòng đất, bên trong một tòa đại điện được che giấu và bảo vệ nghiêm mật, ngay tại trung tâm của nó đang được bố trí một tòa pháp trận khổng lồ tỏa ra ánh sáng năm màu chói lọi.

Mà ở trong pháp trận, hơn mười vệ sĩ mặc giáp đen đang bận rộn ra vào liên tục, nhanh chóng đem từng khối linh thạch cực phẩm cho vào những lỗ khảm chằng chịt bên trên pháp trận.

Đồng thời ở trong đại điện phía bên ngoài pháp trận đang có hơn năm mươi nam nữ khí tức khác nhau đứng tại đó.

Trong số những người này, khí tức cường đại nhất là của vài tồn tại Đại Thừa kỳ, nhưng số lượng không nhiều lắm, chỉ có năm người mà thôi.

Những người khác phần lớn là tu vi Hợp Thể, ngoài ra còn bảy tám người tu vi thấp hơn.

Trong số đó tự nhiên có cả hai người Huyết Phách và Chu Quả Nhi.

Hàn Lập mang theo nhị nữ cùng với Hoa Thạch lão tổ đứng ở một góc của đại điện, lẳng lặng quan sát công việc của những vệ sĩ mặc giáp đen.

Hơn mười Hương Nữ dĩ nhiên không có khả năng được mang theo cùng truyền tống tới Huyết Thiên Đại Lục, mà được phó thác cho người của Thương Minh để họ đưa những mỹ nữ dị tộc này tới Nhân tộc.

Về phần vài tên Đại Thừa khác ở trong đại điện, hiển nhiên cũng là những kẻ tâm cao khí ngạo, hoặc là mang theo môn nhân, hoặc là một mình chiếm cứ một chỗ mà không có ý tứ cùng trò chuyện với kẻ khác.

Những dị tộc nhân khác lại càng thành thật đứng nguyên tại chỗ, không dám liếc nhìn về phía đám người Đại Thừa như Hàn Lập một chút nào.

Bỗng nhiên từ phía bên ngoài đại điện vang lên tiếng bước chân khẽ động, Minh Tôn mang theo Phi Vân tiên tử đi tới.

Vài tên Đại Thừa dị tộc vốn đang trầm mặc bỗng nhiên thấy rùng mình trong lòng, bất giác đưa mắt nhìn qua.

Hàn Lập sờ lên trên cổ tay đang đeo thêm một chiếc vòng tròn sáu màu, sau đó cũng bình tĩnh nhìn qua.

Chiếc vòng tròn trông như vòng tay trữ vật này, đúng là Điền Phi Nhi biến ảo thành.

“Các vị đạo hữu, truyền tống pháp trận này trong vòng trăm năm chỉ có thể sử dụng một lần, riêng lần này lão phu tự mình tới kiểm tra, để đảm bảo sẽ không có sai sót gì trong quá trình truyền tống.” Minh Tôn cười nói với vài tên tu sĩ Đại Thừa, ánh mắt đảo tới người Hàn Lập thì thoáng dừng lại một chút rồi mới chuyển tới chỗ khác.

“Ha Ha, có Minh huynh tự mình ra tay kiểm tra, tin rằng lần truyền tống này sẽ không xảy ra bất cứ vấn đề gì.” Một gã dị tộc dáng người cao gầy như cây gậy trúc vừa cười vừa nói.

Trên mặt những người khác cũng đầy vẻ tươi cười, nói một vài lời cảm ơn.

Đối mặt với vị tổng chấp sự tiếng tăm lừng lẫy này của Thương Minh, bọn hắn cũng không dám có chút lạnh nhạt nào. Minh Tôn cũng chào hỏi từng người bọn họ một phen, cuối cùng mới ôm quyền chào Hàn Lập:

“Hàn huynh, lão phu kính ngưỡng đại danh của đạo hữu từ lâu. Lần này nếu không phải đấu giá hội xảy ra nhiễu loạn, lão phu vốn định ngay khi đấu giá hội kết thúc sẽ tự mình đến bái phỏng đạo hữu một phen. Hôm nay mới có thể tương kiến, mong đạo hữu thứ lỗi.”

“Minh huynh quá khách khí rồi. Lần này Hàn mỗ gặp được nhiều đạo hữu cùng giai trong đấu giá hội của quý minh như vậy đã là một việc rất đỗi vui mừng.” Hàn Lập cười nhẹ một tiếng đáp lễ lại.

Những Đại Thừa dị tộc khác trông thấy thái độ khách khí của Minh Tôn đối với Hàn Lập thì không khỏi có chút kinh ngạc.

Phải biết rằng bản thân vị Minh Tôn này cũng là một trong số những cường giả Đại Thừa tiếng tăm lừng lẫy nhất Phong Nguyên Đại Lục, có thể khiến cho lão đối đãi ngang hàng như thế, tự nhiên không thể nào là tồn tại Đại Thừa bình thường được.

“Minh huynh, vị Hàn đạo hữu này là...” Tên dị tộc dáng người cao gầy kia nhịn không được hỏi một câu.

“Tại hạ Nhân tộc Hàn Lập bái kiến chư vị đạo hữu.” Không chờ Minh Tôn nói tiếp, Hàn Lập đã chủ động lên tiếng tự giới thiệu bản thân.

“Cái gì, chính là vị Đại Thừa Nhân tộc xông vào Ma Giới chém giết Minh Trùng Mẫu sao?” Tên dị tộc dáng người cao gầy nghe được lời ấy, sắc mặt thoáng chốc đại biến.

Vài tên Đại Thừa khác bên cạnh cũng cả kinh, ánh mắt nhìn về phía Hàn Lập thoáng chốc có thêm vài phần khác thường.

Lúc này bọn họ còn chưa biết, Minh Tôn tới đây quá nửa là vì Hàn Lập mà tới, nếu không chỉ bằng thân phận của bọn họ thì tuyệt đối không thể khiến lão tự mình chạy tới đây một chuyến được.

“Tại hạ đích xác có tham dự hành trình ở Ma Giới. Nhưng chém giết Minh Trùng Mẫu thì chẳng phải công sức của một mình tại hạ, lời đồn đã có chút khoa trương rồi.” Hàn Lập trả lời, không phủ nhận nhưng cũng không khẳng định toàn bộ lời của gã cao gầy.

Thái độ của những gã Đại Thừa dị tộc này thoáng chốc trở nên nhiệt tình hơn nhiều, cũng tự mình giới thiệu bản thân một phen rồi bắt đầu nói chuyện với nhau.

Minh Tôn ở một bên quan sát hết thảy, thỉnh thoảng cũng xen vào đôi ba câu.

Nhưng không lâu sau, từ trong đại điện truyền đến âm thanh rõ ràng.

Việc lắp đặt linh thạch vào pháp trận khổng lồ đã hoàn tất, thoáng chốc pháp trận lóe sáng lên, hiển hiện vô số phù văn năm màu.

“Pháp trận đã được lắp ráp đủ linh thạch, các vị đạo hữu có thể tiến vào rồi.” Ánh mắt Minh Tôn quét qua một lượt, rồi nói với đám người Hàn Lập.

“Minh huynh bảo trọng, Hàn mỗ cáo từ.” Hàn Lập chắp tay chào Minh Tôn, sau đó mang theo nhị nữ đi về phía pháp trận khổng lồ.

Những vị Đại Thừa dị tộc khác cũng đồng dạng hành lễ.

Trong nháy mắt, toàn bộ hơn mười người đều tiến nhập vào trong pháp trận khổng lồ.

Hào quang trên pháp trận khổng lồ tỏa ra rực rỡ, sau đó thân ảnh của đám người Hàn Lập mơ hồ rồi cứ thế biến mất tại chỗ.

“Cuối cùng cũng rời đi. Minh đại nhân, vị Long tộc kia thực sự trà trộn trong đó sao?” Phi Vân tiên tử thở dài một hơi, sau đó quay đầu hỏi Minh Tôn.

“Có phải thật hay không, kiểm tra một chút là biết ngay.” Minh Tôn nhàn nhạt trả lời, sau đó tùy ý phất một trảo vào hư không.

Lập tức một khối trận bàn hình tròn bay ra, lóe lên rồi rơi vào trong tay.

Chỉ thấy trận bàn óng ánh trong suốt kia, ngoài viền có khắc một vòng linh văn chỉ dấu, hơn nữa hơn nửa vòng đều chớp động ánh sáng nhàn nhạt.

“Năm mươi bảy chỉ dấu, quả nhiên tiêu hao năng lượng truyền tống nhiều thêm một người. Không biết tên kia làm thế nào mà lẫn được vào trong số những người này, cấm chế bố trí trong đại điện vậy mà không hề phát hiện ra sự tồn tại của hắn.” Phi Vân tiên tử ở bên cạnh nhìn rõ biểu hiện bên trong trận bàn, lúc này cũng vui vẻ nói.

“Thần thông của Chân Long tộc sâu không lường được, có vài công pháp có thể lừa gạt qua mắt chúng ta cũng không phải là chuyện gì kỳ quái. Hắn muốn trở lại Long tộc thì lần truyền tống này chính là cơ hội duy nhất rồi. Tuy nhiên, có thể tống khứ đại phiền toái máu Yểm Long này đi, chúng ta cũng có thể thở ra một hơi dài rồi.” Minh Tôn ruốt cuộc lộ ra vẻ tươi cười trả lời.

“Việc này cũng may mắn nhờ vị Long tộc tri kỷ của Minh đại nhân báo tin, chúng ta mới biết được vật kia không phải máu Tổ Long mà là máu Yểm Long gì đó, mới để cho người của Long tộc cướp đi vật đó tại đấu giá hội. Nếu không, dù là bán được vật đó hay là dùng thủ đoạn lợi hại làm tổn thương tới người của Long tộc, bản minh cũng sẽ không có kết cục gì tốt.” Phi Vân tiên tử cười khổ nói.

“Máu Yểm Long này tà môn như vậy, có thể dơ bẩn chân nguyên của người tế luyện, nếu thực bán đấu giá đi đúng là hậu hoạn vô cùng. Từ đầu trực tiếp giao vật ấy cho Long tộc cũng không phải không được, nhưng hành động như thế lại có vẻ quá mềm yếu, có thể ảnh hưởng lớn tới uy tín của bản minh, cũng không dễ giải thích cho kẻ dưới tin phục. Cho nên cứ mặc cho Long tộc mang đi vẫn là giải pháp tốt hơn, tuy rằng có chút tổn hại tới danh tiếng nhưng cũng chỉ có thể tránh nặng tìm nhẹ như vậy thôi.” Minh Tôn thản nhiên nói.

“Đúng thế. Ngay cả có muốn dùng cách thương lượng với Long tộc để trao đổi vật đó thì cũng không còn thời gian nữa rồi. Chỉ có thể lựa dùng kế sách chiết trung (trung sách, kém thượng sách nhưng hơn hạ sách) như vậy thôi.” Phi Vân tiên tử cung kính trả lời.

“Tốt rồi, việc này đến đây là chấm dứt. Chuyện treo thưởng chỉ cần ngoài chặt trong lỏng là được (ý nói bề ngoài tỏ ra khẩn thiết nhưng thực chất bên trong lại buông lỏng - PBD). Có lẽ vài năm nữa thì người ta cũng quên đi vụ việc này rồi. Về thôi. Việc của đấu giá hội tuy đã xử lý xong, nhưng trong Minh còn có vài việc phải giải quyết nữa.” Minh Tôn gật đầu nhẹ, tay áo run lên, rồi xoay người bước đi.

Phi Vân cũng cười, rồi tự nhiên theo sát sau lão ra khỏi đại điện.

...

Hàn Lập tất nhiên là không biết việc máu Yểm Long bị cướp đi lại là do Hách Liên Thương Minh cố ý mở một cửa ra cho Long tộc, nhưng dù có thì chắc cũng sẽ im lặng biết vậy, rồi chẳng để tâm thêm làm gì.

Sau khi bạch quang trước mắt thu về, hắn vừa chóng mặt một chút đã liền tỉnh táo lại, lập tức nhìn rõ hết thảy mọi vật chung quanh.

Bên dưới cũng là một pháp trận khổng lồ tương tự, nhưng chung quanh là một vùng trống trải dị thường chỉ có toàn đá xanh. Ngoài cửa pháp trận, trừ hai kẻ lạ mặt một nam một nữ sóng vai đứng chờ thì không còn bóng người nào khác.

“Hoan nghênh chư vị tiền bối, đạo hữu đã đến Huyết Thiên Đại Lục, tại hạ Phương Tiến, là người phụ trách của Hách Liên Thương Minh ở đây. Các vị có gì cần hỏi, nếu tại hạ biết thì nhất định sẽ hết sức trả lời.” Nam tử kia nhìn chưa quá ba mươi tuổi, nhưng khuôn mặt béo tròn núc ních, sau khi ôm quyền mở miệng chào hỏi, đều khiến cho người ta có cảm giác khá buồn cười và hết sức thân thiện.

Nhưng nữ tử trẻ đẹp bên cạnh lại hết sức lạnh lùng, trừ đưa mắt đánh giá mọi người trong pháp trận thì không nói một lời nào.

“Thì ra là Phương đạo hữu. Tại hạ cần địa đồ khu vực chung quanh, có đánh dấu các thế lực cần phải chú ý.” Hai người này cũng có tu vi Hợp Thể kỳ, vì vậy hơn nửa số người được truyền tống đến cũng không dám lạnh nhạt, vội vàng đáp lễ, cũng có một người lập tức dò hỏi.

“Cái này đương nhiên phải chuẩn bị rồi, đạo hữu nào cần, xin mời tới lấy mỗi người một bản.” Nam tử mặt tròn nói không cần nghĩ, tay áo run lên, lập tức mấy chục ngọc giản màu sắc khác nhau lóe hiện. Mọi người trong pháp trận thấy vậy đều vui mừng, nhao nhao bước tới, mỗi người nhận lấy một cái.

Có người vội vàng dùng thần niệm quét qua ngọc giản, mặt liền lộ ra nét mừng, rồi phát động độn quang bay đi ngay.

Số người còn lại hỏi thăm thêm một số chuyện khác, rồi cũng rời đi. Trong số đó có cả bốn gã Đại Thừa cùng tùy tùng.

Trong nháy mắt, chung quanh pháp trận chỉ còn lại Hàn Lập có tu vi Đại Thừa cùng năm sáu tên dị tộc nhân khác.

Mấy tên dị tộc nhân này tụ tập cùng một chỗ xì xào bàn tán, dường như đang thương lượng chuyện gì đó.

“Chúng ta cũng đi thôi.” Sau khi xem xong ngọc giản, Hàn Lập liền nhàn nhạt nói.

Ngọc giản này tất nhiên không phải do hắn tự đi lấy, mà là Hoa Thạch lão tổ đi lấy về cho cả bọn.

Nghe Hàn Lập nói vậy, bọn Huyết Phách tất nhiên không có ý kiến khác, đều vâng dạ, rồi muốn cùng nhau bay khỏi nơi đây.

“Ngài có phải là Hàn tiền bối, xin chờ một chút! Vãn bối phụng mệnh đặc biệt tới đón tiếp tiền bối. Hy vọng tiền bối có thể đi cùng vãn bối tới một chỗ.” Nữ tử đẹp lạnh kia vậy mà bỗng tiến tới vài bước rồi mở miệng, cất lên giọng nói ngọt ngào êm tai ngoài dự liệu.

“Phụng mệnh nghênh đón ta? Phụng mệnh ai vậy? Ngươi cũng là người của Hách Liên Thương Minh?” Hàn Lập có chút ngoài dự liệu, liền dừng bước rồi quay đầu hỏi.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3