Kinh Thiên Kì Án (Tập 2) - Chương 11 - Phần 1
Chương 11 - Kết án (1)
Hàn Phong nói: "Cửa có lượng lớn cảnh
sát, mà cảnh sát trên lầu rất nhanh thôi cũng sẽ phát hiện ra Giang Vĩnh Đào
không phải tự sát, bọn họ sẽ phong tỏa tòa cao ốc này đồng thời gặng hỏi tất cả
nhân viên, đến lúc đó, cô rất dễ dàng vì nguyên nhân từng một mình vào phòng
chủ tịch mà bị tra ra. Cửa của bãi đỗ xe ngầm mở ở một sườn khác của cao ốc
tổng bộ, nơi này là lộ tuyến chạy trốn duy nhất của cô rồi."
Tần Di cười nói: "Chạy trốn? Anh nói
cái gì vậy? Tại sao tôi phải chạy trốn? Tôi vừa liên lạc với một bác sĩ uy tín,
ông ta bảo tôi lái xe qua đường Mạc Hà đón ông ấy, anh ngăn trước xe tôi làm
cái gì, muốn tôi tiễn anh một đoạn sao?"
Hàn Phong cũng cười nói: "Không cần
đóng kịch, nếu thật sự muốn Giang Vĩnh Đào vĩnh viễn câm miệng, sẽ không có khả
năng cho ông ta có cơ hội mở miệng nói chuyện lần nữa đúng không? Tựa như các
người giết chết Trang Khánh Long vậy!"
Tần Di nhìn quanh trái phải, không thể tin
nói: "Anh nói cái gì? Sao tôi càng nghe càng hồ đồ? Cái gì giết chết Trang
Khánh Long? Ông ta là vị ủy viên quản trị lâu năm mà tôi hết mực tôn kính, tôi
làm sao có thể giết chết ông ấy chứ? Tôi cũng vẫn luôn đối xử tốt với Trang
Hiểu Quân, tôi nói nha ngài cảnh sát, đầu óc của anh có phải có vấn đề rồi
không?"
Hàn Phong nói: "Nếu đầu óc tôi thật
sự có vấn đề thì tốt rồi, đáng tiếc, có đôi khi nó sử dụng quá tốt, ngay cả bản
thân tôi cũng không biết nó làm thế nào mà nhớ kỹ được nhiều thứ như vậy. À, vụ
án nọ đã hơn ba năm, có lẽ cô cũng đã quên, để tôi nói cho cô biết là được. Ba
năm trước đây, các người đã trù tính giết chết Trang Khánh Long, bởi vì ông ấy
không chỉ là tổng giám đốc tài vụ, mà còn là một trong những nguyên lão điều
hành sáng lập ngân hàng Hằng Phúc, chính là cổ đông lớn sở hữu quyền cổ phần
chỉ đứng sau chủ tịch trong mười đại cổ đông. Nếu muốn biển thủ tài sản của
ngân hàng Hằng Phúc, các người phải xuống tay từ ông ta. Các người biết ông ta
có bệnh tim, lại ham thích mỹ thực, do đó cho nấm đen vào mỹ vị được chọn trong
thực đơn, sau khi trộn lẫn với rượu, khiến trái tim Trang Khánh Long chịu không
nổi. Rồi sau đó lại ở phía sau ông ta chỉnh điều hòa tới nhiệt độ thấp, khiến
gánh nặng trái tim của ông ta càng tăng thêm. Sau khi dẫn tới bệnh tim, giấu thuốc
của ông ta đi, khiến bệnh tình của ông ta chuyển biến xấu. Nhưng may mắn sao,
thân thể Trang Khánh Long khi đó vốn rèn luyện thường xuyên, kiên trì đợi được
xe cấp cứu đến, hẳn phải không có vấn đề gì chứ? Nhưng tại sao ông ta lại chết?
Nhân tố mấu chốt ngay chỗ cô! Cô khi ấy vô cùng nhiệt tình là người đầu tiên
gọi xe cấp cứu, bởi vì cô biết, ông ta căn bản không có khả năng kiên trì đợi
đến khi xe cấp cứu chạy tới hiện trường. Cô chủ động làm ép tim ngoài lồng ngực
như vậy, nhìn bề ngoài, cô muốn cứu ông ta, mà trên thực tế, cô đang giết ông
ấy! Tôi nói đúng chứ?"
Trong mắt Tần Di lóe lên hàn quang, nói:
"Không biết anh đang nói gì nữa!"
Hàn Phong nói: "Phải không? Vậy tôi
sẽ nói tường tận hơn một chút là được. Ép tim ngoài lồng ngực, là biện pháp tốt
nhất cứu người tim ngừng đập khi không có thiết bị, cùng công dụng với hô hấp
nhân tạo, được gọi là cấp cứu hồi sức, nhưng mà, nó đồng thời cũng là dao hai
lưỡi. Khi tim người còn chưa ngừng đập, sử dụng ép tim, nếu bảo trì cùng tần
suất với trái tim, còn có thể chậm lại gánh nặng của trái tim, nếu trái ngược
với tuần suất của nhịp tim thì sao? Khi trái tim muốn thư giãn, cô liều mạng đè
xuống, ức chế tim nhảy lên, cuối cùng làm cho trái tim không chịu nổi gánh
nặng, ngừng đập! Sau khi cô cảm thấy tim của Trang Khánh Long đã ngừng đập, gia
tăng tần suất ép, nhưng giảm bớt lực ép, khiến cho biện pháp này thùng rỗng kêu
to, căn bản chẳng làm nên trò trống gì. Rốt cuộc, Trang Khánh Long dưới biện
pháp ép tim ngoài lồng ngực của cô, đợi không được xe cấp cứu tới đã chết mất
rồi! Sau đó, các người lại cố ý ném thuốc trợ tim của ông ta lên ô tô ngồi khi
đến, đồng thời muốn đem đầu mối dẫn đến trên người Vu Thành Long, bởi vì trong
đám người cùng ngồi xe tới với Trang Khánh Long, thì có Vu Thành Long! Đây cũng
chỉ là đoạn dạo đầu cho việc các người muốn hãm hại Vu Thành Long về sau mà gây
dựng. Khi đó, Vu Thành Long là trợ thủ của Trang Khánh Long, hắn đương nhiên sẽ
cùng một chỗ với Trang Khánh Long. Tôi thoạt đầu vẫn có chút nghi hoặc không
hiểu rõ ràng, tại sao cô có thể tiếp cận xe của Trang Khánh Long còn trộm thuốc
của ông ta ném vào trong xe được? Nhưng mà, các người đã tự mình nói cho tôi
biết đáp án."
Ánh mắt Tần Di lập lòe, thản nhiên nói:
"Ồ?"
Hàn Phong nói: "Khi cô tự nhận rằng
kế hoạch đã hoàn thành, bắt đầu thu dây, những người đã không còn giá trị với
cô, hiển nhiên cô liền tranh trừ bọn họ. Do đó, người tôi còn chưa điều tra
qua, cô cho rằng bọn họ cấu thành uy hiếp tiềm tàng đối với cô, nên trừ khử bọn
họ. Trần Thiên Thọ chính là vật hy sinh như vậy nhỉ? Còn có Lô Phương và Thiện
Yến Phi. Cô cho rằng bọn họ vừa chết, sẽ không còn đầu mối có thể chỉ ra cô
nữa, cô có thể không cần che giấu mang theo khoản tiền lớn lẩn trốn. Nhưng mà,
cách làm của cô như vậy, vừa vặn đã bại lộ một vài đầu mối tôi chưa từng xét
tới. Khi Thiện Yến Phi cùng Lô Phương đồng thời chết trên giường Trần Thiên
Thọ, tôi liền hiểu được, Thiện Yến Phi cũng là người của các cô, cứ như vậy,
cũng rất dễ dàng giải thích thuốc của Trang Khánh Long tại sao lại rơi trong
chính xe của ông ta. Báo cáo điều tra của cảnh sát viết, người cùng xe với
Trang Khánh Long, có Vu Thành Long, Khải Khai Hoa, cùng bí thư của ông ta! Mà
bí thư của ông ta, khi ấy chính là Thiện Yến Phi! Cô ta liền có cơ hội động tay
động chân trên xe, lấy được thuốc của Trang Khánh Long! Đồng thời, cái chết của
Thiện Yến Phi, cũng tháo gỡ câu đố trong lòng của tôi. Đó chính là, tại sao Vu
Thành Long muốn đưa bàn đá cẩm thạch chứa chất ung thư cho vợ chồng Khải Khai
Hoa. Khi ấy, Trang Khánh Long chết đi, gã nghĩ muốn thăng chức, nhất định phải
liên lạc với tất cả ủy viên quản trị, mà muốn tiếp cận ủy viên quản trị, phải
xuống tay từ người bên cạnh họ. Do đó, Vu Thành Long tìm đến không phải ai
khác, chính là bí thư kiêm con dâu tương lai của Khải Khai Hoa...Thiện Yến Phi!
Thiện Yến Phi hiển nhiên có thể chỉ đạo Vu Thành Long, vợ chồng Khải Khai Hoa
thích sản phẩm đá cẩm thạch, cũng dẫn dắt gã mua cái bàn có chứa nguyên tố
phóng xạ mà các người đã sớm chuẩn bị tốt. Nếu lúc ấy Vu Thành Long không liều
lĩnh như vậy, người tặng bàn đá hẳn là Thiện Yến Phi rồi nhỉ?"
Tần Di khịt mũi khó chịu nói: "Hừ,
thú vị đấy."
Hàn Phong lại nói: "Phương pháp đồng
dạng, cô lợi dụng Mạch Địch đề xuất với Vu Thành Long, Tra Hiếu Lễ thích nuôi
hoa, do đó tặng ông ta Thiết Cước Hải Đường cùng Ngân Trản Phượng Tiên, chỉ
tiếc, Tra Hiếu Lễ bỏ mình vì tai nạn, mới không chết trong thống khổ. Do đó,
khi tôi nhìn thấy nguyên nhân chết của Trần Thiên Thọ, lập tức gọi điện cho vợ
cũ của Tra Hiếu Lễ, cũng là vợ hiện tại của Mạch Địch, xác nhận hành trình của
Mạch Địch, các người mở hội đồng quản trị xong, ông ta căn bản còn chưa trở về,
có lẽ thi thể bị chôn ở đâu đó rồi nhỉ? Nhưng bởi vì tách ra phạm án, mà Vu
Thành Long này chỉ là con ruồi không đầu mà đi khắp nơi xông loạn, mới thành
đạo cụ thế thân cho các người. Cho nên, bên ngoài mỗi vụ án, đều có bóng dáng
của Vu Thành Long, người của chính các cô, cũng che dấu rất tốt, tôi nói có
đúng không?"
Tần Di lắc đầu nói: "Lời nói vô căn
cứ! Anh dựa vào cái gì mà hoài nghi tôi? Vu Thành Long là một thằng cha không
có thái độ đúng mực, làm người xử sự rất trần tục, các anh từng gặp mặt gã rồi
đấy, hẳn phải biết, gã là một thằng cha chọc người ta chán ghét. Mỗi một vụ án,
gã đều là người tình nghi lớn nhất, tại sao anh không nghi ngờ gã chứ?"
Hàn Phong nói: "Khi Tôn Hướng Hiền
chết, tôi quả thật từng hoài nghi Vu Thành Long, bởi vì lúc ấy chỉ có gã có
thời gian gây án. Hơn nữa, tôi từ chỗ người khác nghe nói, quan hệ của gã và
Tôn Hướng Hiền rất xấu, mà tính khí của hai người lại rất xung đột, hai người
phân công ở công ty, có lợi ích xung đột rõ ràng, cho nên, gã cũng có động cơ
gây án. Rồi sau đó, tên của người này lại lần nữa xuất hiện trong phạm vi điều
tra của tôi, mặc dù mỗi lần gã đều là đối tượng tình nghi phạm tội lớn nhất,
nhưng mà…" Hàn Phong dừng một chút, nói: "Hành vi của
gã quá lỗ mãng, cũng quá rõ ràng. Tựa như gã chỉ sợ người khác không biết, gã
chính là hung thủ vậy. Mượn vụ án của Khải Khai Hoa mà nói, chỉ cần có người
hoài nghi đến việc môi trường trong nhà có vấn đề, một khi điều tra là có thể
tra ra vấn đề dẫn đến bàn đá cẩm thạch. Mà Vu Thành Long cũng không hề che giấu
gì, ngược lại tuyền truyền khắp nơi, e sợ người khác không biết bàn đá là gã
tặng. Việc này cùng tính cách của kẻ chủ mưu phía sau của một loạt những vụ án
chúng tôi điều tra một chút cũng không ăn khớp. Còn có vụ án của Lâm Chính, gã theo dõi Lâm
Chính và Lô Phương vô cùng rõ ràng, còn cố ý hướng cô gái phục vụ nhắc Lâm
Chính và Lô Phương là vợ chồng, còn nói, sớm muộn cũng phải giết đôi cẩu nam nữ
kia. Hành động này chẳng khác nào nói cho cảnh sát, nếu Lâm Chính chết, Vu
Thành Long gã tuyệt đối chính là hung thủ, đừng nghĩ đến người khác làm chi.
Điều tra về sau, số lần xuất hiện của Vu Thành Long càng nhiều, hiềm nghi gã
phạm án càng rõ ràng, hoài nghi của tôi đối với gã lại càng nhỏ. Nhưng có một
vài chỗ tôi trước sau vẫn chưa hiểu được, tại sao gã mỗi lần đều xuất hiện đúng
lúc các người muốn lợi dụng gã, đảm đương bia đỡ đạn cho các người. Mãi đến hôm
nay, khi gã đã chết, tôi rốt cuộc mới biết, một loạt những thủ đoạn các người
sử dụng, thật có thể nói là cao minh!"
Trong mắt Tần Di lóe ra tia giảo hoạt,
nói: "Ồ, thế thì chuyện gì đã xảy ra vậy?"
Hàn Phong nói: "Vậy phải nói từ
chuyện cái chết của Lâm Chính cùng quyền cổ phần ông ta chuyển đi rồi."
Tần Di cũng không đi về phía trước nữa,
nghiêng người dựa trên cột đá, cũng học Hàn Phong hai tay khoanh lại, như bé
gái khẽ cắn môi dưới, cười đắc ý nói: "Nói nghe chút xem."
Hàn Phong nói: "Lâm Chính là vì trong
ô tô thêm vào dầu lửa thấp dễ cháy dễ nổ, hơn nữa trên mặt đường quét một lớp
vật liệu tụ nhiệt, rốt cuộc thùng nhiên liệu của ô tô bị mặt đường cực nóng
nung nóng, ô tô tự nổ mà dẫn đến cái chết. Nhưng chúng tôi vẫn không hiểu nổi,
tại sao Lâm Chính lại chuyển giao 5% quyền cổ phần của ông ta vào tay Lương
Hưng Thịnh, tại sao ông ta muốn đến quốc lộ cũ kia. Mãi đến khi tôi đi tới
thành phố T, vào ở trong khách sạn năm sao do ngân hàng các người khống chế cổ
phần, đồng thời tiếp xúc được với cô gái phục vụ kia, tôi mới hiểu ra. Sau khi
Lâm Chính cùng Lô Phương kết giao, có thể nói là như cá gặp nước, cuộc sống hãm
sâu vào tình cảm mãnh liệt của nam hoan nữ ái mà không thể tự thoát ra được.
Nhưng mà, Lâm Chính tự mình biết, ông ta đứng đầu, có địa vị cùng danh dự, toàn
bộ đều dựa vào thế lực của vợ ông ta và gia tộc bên vợ, mà chuyện ông đang làm
hiện tại, tuyệt đối không thể phơi bày. Một khi sự việc đã bại lộ, ông ta mất
đi không chỉ có danh dự và địa vị, thân phận hoặc công việc, ông ta còn mất đi
tất cả, hết thảy những thứ ông ta sở hữu. Ông ta sẽ từ cự phú và danh gia trong
giới kinh doanh, trở nên nghèo xác xơ. Lâm Chính để không bị vợ ông ta phát
hiện, cho nên nói dối mỗi tuần phải tới thành phố T mở hội nghị một lần, kỳ
thật chỉ là hẹn hò với người đẹp. Ông ta nghĩ, hai nơi cách xa nhau như vậy,
hẳn sẽ không bị phát hiện nhỉ? Nhưng mà, ông ta chỉ chú ý tới bà vợ, nhưng
không chú ý tới các đồng nghiệp khác của mình, do đó, hành tung của ông ta, rốt
cuộc đã bị cô phát hiện. Mà trên sự thật, ngay từ đầu khi ông ta quen biết Lô
Phương, hành tung của ông ta đều nằm trong sự khống chế của các người rồi, cô
bảo ông ta đi tây, ông ta liền không dám đi hướng sang đông. Vì vậy, cô vào
thời cơ thích hợp xuất hiện vạch trần bối cảnh gia đình ông ta, cũng uy hiếp
muốn tố cáo ông ta, ông ta không thể không hướng cô thỏa hiệp, đành phải nghe
theo cô phân phó. Lâm Chính không cam lòng, ông ta vốn không phải người có thể
bị người quản chế, một mặt là người vợ cho mình danh dự tiền tài cùng địa vị,
cũng vì mình sinh hai đứa con; một mặt khác là người tình đã khiến mình kích
tình, vui sướng, thỏa mãn dục vọng của mình, đã cùng mình như keo như sơn, bản
thân không bao giờ có thể rời bỏ được, Lâm Chính lâm vào hoàn cảnh khó cả đôi
đường, khó mà đưa ra lựa chọn. Dưới tình huống như vậy, tình nhân của ông ta... Lô Phương, đưa ra cho ông ta một chủ ý, bảo ông ta chuyển nhượng cổ phần
cho Lương Hưng Thịnh, cũng nói cho ông ta biết, Lương Hưng Thịnh năm trước vợ
chồng bất hòa, sớm đã ly dị, nhưng chỉ có một con trai, hiện giờ vợ trước của
Lương đã chết, đứa nhỏ kia là một cô nhi, nếu Lô Phương cô ta dùng danh nghĩa
nhận nuôi cô nhi kia, cô ta liền thành người giám hộ duy nhất của Lương Tiểu
Đồng, một khi Lương Hưng Thịnh chết, quyền cổ phần 5% nọ liền nằm trong tay bọn
họ! Làm như vậy, chỉ để ngừa vạn nhất, khi đó, bọn họ cho dù không có gì, nhưng
trong tay còn nắm 5% quyền cổ phần, đợi đến khi ngân hàng Hằng Phúc tiến hành
phân trí quyền cổ phần, vậy 5% quyền cổ phần kia có thể biến thành vài tỷ
rồi."
Tần Di nhịn không được vỗ tay nói:
"Xuất sắc!"
Hàn Phong nói xong một hơi, nói:
"Nhưng mà, Lâm Chính quả thực trăm triệu lần cũng không ngờ, Lô Phương này
chỉ là một công cụ tình dục, bị các người lợi dụng để câu dẫn người đàn ông tự
cho là phong lưu này mắc lừa, cùng mỹ nữ rắn độc giao hoan, thường thường sẽ
kèm theo nguy hiểm chí mạng. Cách làm mà Lâm Chính cho rằng đã là biện pháp
cuối cùng rồi, chẳng qua chỉ là một nước cờ các người tùy ý bày bố, không sai,
Lương Tiểu Đồng ở trong tay Lô Phương, nhưng nó cũng không phải công cụ trữ
tiền cho Lâm Chính, nó dùng để trữ tiền cho các người. Cho nên, Lương Hưng
Thịnh vừa chết, Lâm Chính cũng phải chết, ông ta căn bản hưởng thụ không được
cái gì."
Tần Di nói: "Anh kể câu chuyện này
rất đặc sắc, nhưng tựa hồ không liên quan gì với Vu Thành Thành Long."
Hàn Phong nói: "Cô quên rồi sao?
Trước đó tôi đã nói, Vu Thành Long từng theo dõi được Lâm Chính và Lô Phương
trong khách sạn, cũng nói cho cô gái phục vụ biết bọn họ không phải vợ chồng,
còn tuyên bố muốn giết đôi cẩu nam nữ kia. Vu Thành Long làm sao biết chuyện
này chứ? Đó là vì, Lô Phương trước khi tiếp cận Lâm Chính, vốn là bạn gái của
Vu Thành Long!"
Hàn Phong từ trong ngực lấy ra bức ảnh tìm
được ở nhà Vu Thành Long, nói: "Cái này không khó giải thích, tại sao Vu
Thành Long luôn xuất hiện ở chỗ các người muốn gã xuất hiện. Bức ảnh này là
chụp theo lịch tự động, thời gian phía trên nó biểu hiện, từ ba năm trước, Vu
Thành Long đã có quan hệ cực kỳ thân thiết với Lô Phương. Vu Thành Long đến chỗ
nào, tặng quà cho ai, đều xuất phát từ Lô Phương chỉ điểm. Mà Lô Phương, chính
là công cụ xác thịt của các người, cô ta lượn quanh giữa những gã đàn ông, lợi
dụng sắc đẹp cùng kỹ xảo tính ái cao siêu câu dẫn những gã đàn ông năng lực tự
kiềm chế thấp này. Các người lợi dụng công cụ này, thường thường làm ít công
to, bách chiến bách thắng, chưa từng phí công. Vu Thành Long gần đây mới biết
được, Lô Phương cùng Lâm Chính một chỗ, cho nên, sau khi gã theo dõi được Lâm
Chính và Lô Phương, tỏ vẻ cực kỳ phẫn nộ, muốn giết đôi cẩu nam nữ kia. Nhưng
về sau, Lâm Chính đã chết, Lô Phương lại trở về ôm ấp Vu Thành Long, bởi vì Vu
Thành Long còn có giá trị lợi dụng, cho nên ngày đó, tôi mới có thể nhìn thấy
bóng lưng quen thuộc kia cùng ôm ấp Vu Thành Long. Đồng thời, Lô Phương còn phụ
trách nhiệm vụ câu dẫn và khống chế Trần Thiên Thọ, nhưng Trần Thiên Thọ là một
đại sắc quỷ, chỉ dựa vào Lô Phương còn chưa đủ khống chế được hắn, cho nên các
người còn đắp thêm Thiện Yến Phi, nhưng thằng cha này còn chưa biết chừng mực,
gần đây cũng trực tiếp hướng cô phát động công kích, không biết cô có phải cũng..."
Mày Tần Di dựng thẳng, nói:
"Hừ!" Cô ta dừng một chút, đột nhiên chuyển chủ đề nói: "Anh nói
nhiều như vậy, miễn cưỡng lôi kéo không phải muốn gán ép tôi vào vụ án của Lâm
Chính anh đang điều tra sao, chưa có chứng cứ cho thấy tôi tham dự vào vụ án
Lâm Chính mà đúng không?"
Hàn Phong nói: "Không sai, cô vẫn
giấu giếm rất khá, cơ hồ không một kẽ hở. Nhưng mà, từ khi tôi biết quan hệ của
Vu Thành Long và Lô Phương, thế thì, Vu Thành Long cũng chỉ là một người bị các
người lợi dụng, gã lại không thể là hung thủ trù tính sát hại Lâm Chính, vậy,
ngoại trừ Vu Thành Long, còn ai từng tiếp xúc với Lâm Chính đây? Điện thoại cố
định của Lâm Chính, có ghi âm cuộc trò chuyện, bên trong có tên một phụ nữ,
từng trò chuyện với ông ta lần cuối trước khi chết không hề đề cập đến việc đi
đâu, nhưng lại mịt mờ chỉ ra, cô ta nắm thóp Lâm Chính, Lâm Chính không thể
không nghe lời cô ta. Khi ấy tôi căn bản không biết cô gái này là ai, nhưng sau
khi gặp cô, tôi cũng không hề liên hệ cô với cô gái kia."
Tần Di tự tin nở nụ cười, cô ta vứt một
ánh mắt quyến rũ sang, nói với Hàn Phong: "Vậy anh bắt đầu hoài nghi tôi
từ khi nào chứ?"
"Ngay vừa rồi." Hàn Phong thản
nhiên nói: "Ngay khi cô giết Vu Thành Long. Mặc dù cô ngụy trang rất kín
kẽ, lại phủ khăn sa, rồi mang kính đen, nhưng vẫn có cảnh sát chú ý tới mái tóc
màu vàng đó của cô. Bởi vì trong những cô gái mà tôi biết trước mắt, chỉ có một
mình cô nhuộm tóc vàng, do đó tôi rất nhanh liên tưởng đến cô, hơn nữa phát
hiện ảnh chụp của Vu Thành Long và Lô Phương, khiến tôi suy nghĩ cẩn thận tại
sao gã lại theo đuôi Lâm Chính và Lô Phương. Hơn nữa, tối qua khi cô giết A
Bát, A Bát cũng chưa lập tức chết hẳn, gã để lại ba vạch ngang trên ghế, mặc dù
tôi đoán không ra đó là ý gì, nhưng chúng tôi đã tập trung một phần của chữ đó,
mà họ của cô là Tần, vừa vặn ba vạch mở đầu, vì vậy, tìm hiểu nguồn gốc, tôi
liền nhớ tới tôi vẫn như cũ nghi ngờ cái chết của Tôn Hướng Hiền!"
Tần Di lộ ra vẻ mặt hứng thú, nháy mắt
nói: "Cái chết của Tôn Hướng Hiền? Đây chính là tai nạn ngoài ý muốn, cho
dù là bị giết, cũng chỉ có thể là Vu Thành Long làm nha, có quan hệ gì đến tôi
chứ?"
Hàn Phong thản nhiên nói: "Vậy phải
nói từ tai nạn xe kia. Đó là một vụ tai nạn xe do con người tạo ra, được các
người ngụy trang xảo diệu thành tai nạn xe phát sinh tự nhiên, phải vậy
không?"
Tần Di bĩu môi nói: "Vậy à?"