Tiên Luyện Chi Lộ - Quyển 7 - Chương 662-P1

Chương 662: Đại điện Ma
giới (Thượng)

Tất cả mọi người trầm mặc, không còn ai phản đối.

Thế giới cá lớn nuốt cá bé chính là tàn khốc như vậy. Không trở
thành đồ tể thì bị người khác đồ tể.

Rất may mắn chính là Trương Hằng từ một con dê con bị đồ tể lúc
đầu trưởng thành một đồ tể ác nghiệt vô tình.

Ngoài bằng hữu, thân nhân, đệ tử của mình. Vì sinh tồn, ích lợi
Trương Hằng có thể không chút do dự giơ đồ đao, đảm đương nhân vật đồ tể.

Tính cách thiện lương, khờ dại, yếu đuối, do dự... sớm đã chôn vùi
trong con đường tu tiên đau khổ dài dòng của Trương Hằng.

Hiện ra trước mắt chính là Trương Hằng - ác mộng, tử thần trong
mắt địch nhân, tâm trí đạt tới hoàn mỹ không thể công phá.

-Ra tay đi.

Trương Hằng lạnh nhạt nhìn phía Huyền Long Đại Vương, giọng điệu
bình tĩnh như thế.

Loại bình tĩnh này không phải trấn định mặt ngoài mà là coi rẻ đến
từ trong xương cốt, tựa như giẫm chết một con kiến, không có chút đau khổ giãy
dụa nào.

Lạc Hà lẳng lặng nhìn Trương Hằng, trong mắt lộ ra vẻ phức tạp,
trong lòng khẽ thở dài: “Hắn như vậy so với trước kia, rốt cục là người nào tốt
hơn?”

Nhưng Lạc Hà chung quy không thể cho ra một kết luận.

Trong thế giới cạnh tranh tàn khốc này, tốt cùng xấu ai có thể nói
được rõ ràng?

-Thôi... Bất kể hắn biến thành như thế nào chung quy vẫn là Trương
Hằng kia. Điểm này vĩnh viễn cùng sẽ không biến đổi.

Lạc Hà khẽ thở phào nhẹ nhõm, đáy lòng không còn một tia khúc mắc
nào.

Bất kể Trương Hằng thay đổi như thế nào, nhưng có một điểm từ đầu
chí cuối hắn chưa từng thay đổi: Hắn đối với người một nhà - bằng hữu, thê tử,
đệ tử, huynh đệ - cho tới bây giờ đều vẫn tốt như vậy, thậm chí còn che chở.

-Ra tay!

Sát khí trên người Huyền Long Đại Vương cùng Trương Hằng đột nhiên
kéo lên, không gian bốn phía thoáng chốc lạnh băng, linh hồn cùng không khỏi
rung động.

Chấn Áp Quyết!

Phách Thiên Chùy xuất kích: Băng!

Lần này, không có bất luận kẻ nào ngăn cản hay phản đối.

Không hề nghi ngờ, Dưới sự liên thủ của hai đại đầu sỏ, cường giả
cấm kỵ bình thường gần như không có lực trả đòn, chỉ có vận mệnh bị miểu sát.

Chúng cường giả cấm kỵ còn lại cảm thấy trái tim băng giá một hồi.

Trương Hằng cùng Huyền Long Đại Vương liên thủ hình thành lực sát
thương thật sự đáng sợ, cho dù Chân Tiên đích thân tới cùng sẽ không có kết cục
tốt.

Cùng may hai người này là đối địch, nếu bọn họ tạo thành liên
minh...

Chúng cường giả ngay cả nghĩ cùng không dám nghĩ.

-Thực lực của Trương Hằng, Huyền Long còn cường đại hơn so với dự
đoán của chúng ta... Tiếp tục như vậy, bất kỳ phe nào trong chính ma lưỡng đạo
chúng ta đều chỉ có vận mệnh bị chém giết...

Thất Tinh Thánh Quân thần niệm trao đổi với Chân Tiên Tôn Húc
Khải.

Trong mắt Chân Tiên Tôn Húc Khải lộ ra vẻ phức tạp, nói:

-Có đạo lý. Thực lực hai người này đã vượt qua phạm trù ta có thể
ứng phó. Không bằng như này... chúng ta liên thủ với trận doanh Ma đạo.

-Liên thủ?

Rất nhanh tin tức này được bốn vị đầu sỏ của chính ma lưỡng đạo
tiếp thu, sau đó chuyển hướng tu sĩ còn lại của trận doanh chính ma lường đạo.

Chân Ma Hình Cảnh, Cửu U Ma tôn hơi do dự một chút liền lập tức
đáp ứng.

Rốt cục, dưới áp lực như thế, chính ma lưỡng đạo của Đông Vân đại
lục đối địch vô số năm lại liên thủ với nhau, hình thành trận doanh đồng minh.

Hô!

Trương Hằng thu linh hồn Vân Mộng tiên tử vào tay, ánh mắt đảo qua
tất cả mọi người, thản nhiên nói:

-Hiện tại chúng ta có thể mở ra tầng trong động phủ...

Dứt lời thân hình hắn cấp tốc lóe lên, bay về hướng sơn động thần
bí.

-Chúng ta đều đuổi theo, nhưng phải đề phòng Trương Hằng có quỷ
kế.

Huyền Long Đại Vương theo sát sau đó, dặn bảo Uyên Hồng, Kim Bằng
Yêu Thánh Vương vài câu.

-Xem ra chúng ta lại phải đi sơn động thần bí lúc trước... Lần này
Trương Hằng hẳn là sẽ không có âm mưu, nhưng chúng ta vẫn phải đề phòng một
chút,

phòng ngự vạn nhất.

Chân Tiên Tôn Húc Khải trầm ngâm nói.

Lúc trước, chúng cường giả cấm kỵ bị phân thân Trương Hằng đưa tới
sơn động thần bí, lực lượng Tam hàn băng phách đột nhiên tập kích làm cho bọn
họ ăn nhiều đau khổ.

Hiện tại tuyệt đối không thể chịu thiệt lần thứ hai.

Nhưng mà lần này Trương Hằng khinh thường sử dụng âm mưu quỷ kế,
cũng không có điều kiện.

Một đường vô sự, Trương Hằng, Huyền Long Đại Vương dẫn đường,
chúng cường giả cấm kỵ nối đuôi, tốn một ít thời gian lại tới đại điện sơn động
lúc trước.

Chỉ cần vừa bước vào sơn động này, trói buộc không gian bốn phía
cùng ngoại giới một trời một vực.

Ở trong này, muốn cắt qua không gian, chế tạo khe không gian quả
thật là nằm mơ giữa ban ngày.

Đừng nói là khe không gian, muốn phá hỏng một viên gạch viên ngói
nơi này cùng không dễ dàng.

Trương Hằng từng hoài nghi, sơn động thần bí này có phải là không
gian hạ giới nên có?

-Trương Hằng, tới nơi rồi, ngươi nhanh mở tầng trong động phủ đi.

Huyền Long Đại Vương thúc giục.

Trương Hằng không trả lời, ánh mắt hướng về phía nóc của đại điện
sơn động.

Tất cả mọi người dối theo ánh mắt hắn.

-Ồ?

Huyền Long Đại Vương khẽ kêu một tiếng, Nghê Thường tiên tử cùng
có biểu tinh tương tự.

Ở trên nóc đại điện sơn động lộ màu đá xám bạc thô ráp có một ký
hiệu màu máu hình tròn.

Lúc trước Nghê Thường tiên tử cùng Huyền Long Đại Vương đều từng
vào đại điện sơn động này nhưng chưa từng thấy ký hiệu màu máu hình tròn này.

Chắc là sau khi bọn họ rời đi, bản tôn Trương Hằng ở nơi này khẳng
định có kỳ ngộ gì.

-Bắt đầu...

Hai mắt Trương Hằng thoáng ngưng, đột nhiên nâng hai tay lên.

Trong lòng hai bàn tay đồng thời xuất hiện ra một ấn ký Kỳ Lân,
phân biệt đại biểu cho Thần thú thượng giới Băng Kỳ Lân, Hỏa Kỳ Lân.

Vừa thấy hai ấn ký này, trong lòng Huyền Long Đại Vương sinh ra
vài tia cố kỵ. Trong chiến đấu lúc trước, Trương Hằng bằng vào hai ấn ký này
triệu tập ra Băng Hỏa Kỳ Lân hình thái đặc thù, thực lực của hắn lại không kém
Chân Tiên thượng giới.

Ổng-

Hai ấn ký Kỳ Lân này trong lòng bàn tay Trương Hằng đột nhiên rống
lên, nhảy vọt ra, lớn bằng khoảng bàn tay.

Phốc! Phốc!

Hai con Băng, Hỏa Kỳ Lân tí hon đồng thời phun ra hai cột sáng một
đỏ một trắng.

Hai cột sáng lại vừa khéo đánh trúng ký hiệu màu máu hình tròn
kia.

Trên nóc bằng đá cứng rắn lập tức xuất hiện một lỗ hổng hình tròn.

Xèo xèo~

Phù văn màu máu lóe lên ở trung tâm vòng tròn, không gian bốn phía
mơ hồ run lên dường như xúc động vào cơ quan gì.

Mọi người trong đại điện động phủ liên tục lui ra sau, chỉ sợ phát
sinh ra tình huống bất ngờ gì.

Đối mặt với sự vật không biết, Trương Hằng cùng lộ vẻ cẩn thận,
lui ra sau một bước.

Ầm ầm!

Đến một lúc, ký hiệu màu máu hình tròn kia nở rộ huyết quang, ăn mòn
tầng nham thạch bốn phía.

Xèo xèo~

Huyết quang tăng thêm một bước ăn mòn, toàn bộ nóc đại điện sơn
động bị ăn mòn dần dần.

-Lực lượng Huyết Sát thật cường đại.

Trương Hằng cùng Vân Dịch nhìn nhau.

Vân Dịch vẻ mặt hưng phấn, dòng sông màu máu ở sâu trong linh hồn
hắn giờ phút này dáng lên từng đợt gợn sóng, xao động không yên.

Xèo xèo-"- Xèo xèo-"- Xèo xèo--

Hào quang màu máu càng ngày càng cường đại, tốc độ khuếch tán càng
lúc càng nhanh.

Mọi người chỉ cảm thấy nóc đại điện càng ngày càng cách xa mặt đất.

Từ mười mấy trượng lúc ban đầu, dáng cao từng chút một.

Hai mươi trượng... Năm mươi trượng... Một trăm trượng...

Tầng nham thạch kia dường như có độ dầy vô cùng tận.

Rất nhanh, một thông đạo hình trứng đường kính chừng ba mươi
trượng xuất hiện trên đỉnh đầu chúng cường giả, kéo dài từng chút, nhìn không
tới cuối.

-Chẳng lẽ chúng ta phải bay lên...

Một số tu sĩ hạng Phủ chủ, Độ Kiếp không khỏi âm thầm kêu khổ.

Trong sơn động thần bí lực trói buộc không gian rất mạnh này, nhân
vật cấm kỵ Đại Thừa Kỳ mới có thể phi hành mà còn không thoải mái chút nào,
càng không nói đến đám người bọn họ.

Thời gian dần trôi, tất cả mọi người kiên nhẫn chờ đợi, trong tâm
lý đều có khác nhau.

Nhưng là đối mặt với tình huống không biết sắp xảy ra, tất cả mọi
người ôm thái độ cẩn thận.

Băng!

Đột nhiên, trên trời cao hơn ngàn trượng truyền đến một tiếng nổ
lớn.

Trương Hằng sớm triển khai Thần Linh Nhãn, ngóng nhìn tình huống ở
nơi trên cao kia.

Dựa vào Thần Linh Nhãn hắn thấy được một con ngươi màu máu.

Đúng, chính là một con ngươi màu máu, còn mang đến cho Trương Hằng
một cảm giác như từng quen biết.

Ong!

Đột nhiên trong con ngươi màu máu kia bắn xuống một cột sáng màu
máu ôn hòa, từ trên trời giáng xuống đại điện sơn động.

Thoáng chốc, tất cả mọi người bị cột sáng màu máu ôn hòa này bao
phủ.

Trương Hằng cảm thấy thân hình cứng đờ, pháp lực trong cơ thể bị
phong tỏa, mất năng lực hoạt động.

-Đây... Đây là chuyện gì xảy ra?

Tình huống của những người khác cùng tương tự.

Vút!

Ngay sau đó, thân thể mọi người đều không tự chủ được bay lên
không, theo cột sáng màu máu bay lên phía trên.

Vừa lên không, tất cả mọi người có thể tự do hành động, pháp lực
cùng khôi phục bình thường.

Vù vù!

Tốc độ phi hành nhanh hơn, gió lạnh lèo thổi xuống dưới mang theo
một luồng ý lạnh.

-Trong quá trình này hẳn là sẽ không xảy ra cái gì bất ngờ chứ?

Trong lòng Trương Hằng thầm nghĩ.

Hắn vừa mới sinh ra ý niệm đó, trong đầu đột nhiên có thêm một con
ngươi máu.

-Đây...

Con ngươi màu máu kia nhìn chằm chằm hắn.

Trong phút chốc, ý thức Trương Hằng tiến vào một không gian đặc
thù.

Cảnh tượng trước mắt liên tục biến ảo, mà đều là người và vật mà
Trương Hằng quen thuộc.

Rốt cục cảnh tượng biến ảo đột nhiên dừng lại, cảnh tượng chuyển
qua một nơi mà Trương Hằng khó thể quên.

Cảnh tượng: Tam Tinh Vực.

Trương Hằng đứng trên hư không, đối diện hắn là một nam nhân cao
ngạo, sau lưng mơ hồ thấy được hư ảnh hình rồng.

Vũ Vô Cực!

Tâm thần Trương Hằng run lên.

-Ngươi đã đến rồi... Chúng ta lại chiến đấu một lần.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3