Tiên Luyện Chi Lộ - Quyển 7 - Chương 630

Chương 630: Tử vong tinh
thạch

Lực lượng màu máu vô cùng vô tận tạo thành một dòng sông dài đến
vài ngàn vạn dặm. Mức độ hùng vĩ và lực lượng khổng lồ kinh thế ẩn chứa khiến
tất cả tu sĩ một giới chìm trong ngạc nhiên thán phục.

Bắt đầu từ bên ven dòng sông màu máu trên không Thiên Tinh Đình có
thể nhìn thấy rất nhiều cái khe không gian sinh ra và tan biến, phóng ra từng
luồng uy năng vũ trụ nguyên thủy.

Dưới ánh mắt chăm chú của những tu sĩ còn lại, những con thuyền
màu xám chứa tu sĩ tinh anh mạnh nhất của Chu Vương Triều dần khuất trong tầm
nhìn.

Theo độ cao không ngừng gia tăng, sự kéo dài của thần thức bị trói
buộc càng ngày càng lớn.

Trên con sông màu máu trên trời cao vài chục vạn dặm Thiên Tinh
Đình, một trăm con thuyền màu xám trôi thật nhanh, khi tốc độ đạt đến một mốc
nào đó, gia tốc cũng dần ổn định.

-Con sông màu máu này thật đúng là kỳ lạ. Chúng ta đã ở một độ cao
khủng bố như thế nhưng trọng lực không gian ảnh hưởng đến lại biến hóa không
lớn. Nếu dưới tình huống bình thường, trọng lực không gian của độ cao này đủ để
ép một cường giả cấp Phủ chủ thành bột mịn.

Lạc Hà ngạc nhiên thán phục nói, cũng nói ra nghi hoặc trong lòng
những tu sĩ còn lại.

Con thuyền chở Trương Hằng cách Lạc Hà không xa. Hắn ngưng mắt
nhìn cuối dòng sông màu máu, thở dài:

-Huyết Sát chủ động phủ ở trên trời cao vài ngàn vạn dặm của Đông
Vân đại lục, cũng là cái đích mà dòng sông màu máu muốn mang chúng ta đến. Đừng
nói là mấy ngàn vạn dặm trời cao, cho dù chỉ mấy trăm vạn dặm cũng không phải
là nơi tu sĩ Đại Thừa Kỳ có khả năng chạm đến. Trừ khi là lĩnh ngộ pháp tắc
không gian vượt xa người thường.

-Dòng sông màu máu này chẳng những có được lực lượng kinh thế hãi
tục còn ẩn chứa quy tắc thiên địa kỳ diệu, hóa giải trọng lực không gian khủng
bố kia ước chừng 90% trở lên. Bởi vậy có thể thấy được, Huyết Sát Thần Đế an
bài một bố cục như thế, thần thông nghịch thiên cỡ nào?

Người lên tiếng là Uyên Hồng trong trận doanh Huyền Long Đại
Vương. Thân thể hắn màu vàng đất, tản mát ra một cỗ khí tức nặng nề cổ xưa,
thanh âm như chuông đồng.

Bất luận kẻ nào nhìn thẳng vào hắn đều có một loại ảo giác đối mặt
với Thập Vạn Đại Sơn.

Những nhân vật cấm kỵ này đứng trên thuyền nhỏ màu xám, nói chuyện
với nhau ngược lại rất nhàn nhã.

Hạng người Phủ chủ, Độ Kiếp thì lộ vẻ mặt ngưng trọng, bộ dạng
phòng bị nghiêm ngặt, nhìn tình huống bốn phía chung quanh chỉ sợ có dị biến
gì.

Trên thực tế, bọn họ lo lắng cũng không dư thừa. Ngay cả đám người
Huyền Long Đại Vương, Âm Dương tán tiên cũng có tâm lý chuẩn bị như vậy. Chỉ
là, cường giả đỉnh tự nghĩ thực lực thông thiên, không sợ khiêu chiến bình
thường.

-Với tính cách của Huyết Sát Thần Đế, hắn sẽ để chúng ta bình yên
từ con sông màu máu này tới chủ động phủ sao?

Hai mắt Trương Hằng thâm thúy vô ngần, nổi lên ánh vàng nhàn nhạt,
khóe miệng hơi nhếch lên một độ cong như cười như không.

Quả nhiên khi những con thuyền này chạy lên tới độ cao trăm vạn
dặm, trên dòng sông gió yên sóng lặng buồn tẻ vô vị đã xảy ra một ít biến hóa.

Đầu tiên, trên con sông màu máu này lộ ra từng khối tinh thạch màu
máu bên nhọn, không biết từ chỗ nào mọc ra.

Nhưng tinh thạch bên nhọn này tỏa ra sáng bóng sắc bén khiến chúng
tu sĩ không dám coi thường.

Một tu sĩ cấp Phủ chủ nhìn một khối tinh thạch bên nhọn bên cạnh
thấy khó chịu, cách không bổ ra một chưởng.

Ầm! Rắc-

Tinh thạch bên nhọn kia không cứng rắn như trong tưởng tượng, lập
tức vỡ ra từng mảnh, hóa thành một vùng quang lưu màu máu.

Ông!

Nơi vốn mọc ra tinh thạch bên nhọn đó sinh ra một lốc xoáy màu máu
cường đại, một cỗ lực lôi kéo kinh khủng truyền ra.

-Không tốt!

Cường giả cấp Phủ chủ này sắc mặt đại biến.

-A!

Sau một tiếng kêu gào thảm thiết, cường giả cấp Phủ chủ này cùng
với con thuyền bị lốc xoáy màu máu lôi kéo vào không hề có sức chống cự.

Chi chi!!!

Trong lốc xoáy màu máu phát ra một tràng tiếng vang quái dị, toát
ra những bọt khí màu máu. Tên cường giả cấp Phủ chủ kia trong giây lát hóa
thành một đoàn máu loãng.

Khí huyết tinh tăng lên!

Ánh mắt tu sĩ còn lại thoáng ngưng, nhìn về phía tinh thạch bên
nhọn lộ ra kiêng kị thật sâu, mỗi người đều thật cẩn thận chỉ sợ đi vào vết xe
đổ.

Ngay cả chúng cường giả đỉnh của một giới cũng không dám tùy tiện
đi trêu chọc những tinh thạch bên nhọn mà yếu ớt vô cùng này.

Lúc mới bắt đầu, số lượng tinh thạch màu máu trên dòng sông thoạt
nhìn khá thưa thớt.

Nhưng theo thời gian trôi qua, số lượng tinh thạch màu máu không
ngừng gia tăng, rất nhanh tạo thành khó khăn nhất định cho việc đi lại của
những con thuyền màu xám.

-Tốc độ thuyền nhanh như vậy, nếu như đụng vào một khối tinh thạch
trong đó, vậy...

Không ít tu sĩ kinh hãi run sợ. Nếu đụng vào tinh thạch màu máu
kia, cho dù có thể may mắn không chết nhưng đã mất thuyền thì bọn họ cũng rất
khó sinh tồn ở nơi này được bao lâu.

Nhưng tốc độ của con thuyền màu xám không bị khống chế lại còn
tăng lên không ngừng, tinh thạch màu máu trong dòng sông phía trước mặt cũng
không giảm mà tăng.

Trương Hằng đứng trên thuyền, Vân Dịch đứng cạnh hắn, tinh thạch
màu máu phía trước chính diện thẳng tới, tốc độ không chậm.

Hô!

Trên người Trương Hằng sinh ra một cỗ lực lượng vô hình thay đổi
góc độ của con thuyền, do đó né tránh được vận rủi va chạm với tinh thạch màu
máu.

Chúng tu sĩ khác cũng thông qua các loại thủ đoạn như pháp thuật
khiến thuyền nhỏ vào thời khắc mấu chốt phát sinh thay đổi, né tránh tinh thạch
màu máu.

Nhưng theo tốc độ thuyền nhỏ tăng lên mãnh liệt, tinh thạch màu
máu trong tầm nhìn gần như sao băng ập tới.

Vù~~

Vù! Vù—

Với tốc độ tương đối mà nói, những khối tinh thạch màu máu này
giống như sao băng mang theo vận rủi ập tới chúng tu sĩ như tia chớp.

Những tu sĩ tinh anh của Chu Vương Triều này đều tập trung tinh
thần, sử dụng thần thông cùng pháp thuật khiến con thuyền màu xám không ngừng
chếch đi hoặc là thay đổi góc độ chạy.

Nhưng tốc độ của thuyền nhỏ nhanh như vậy, tinh thạch màu xám “Vù
vù” ập thẳng vào mặt, chung quy có một số tu sĩ khó thể né tránh!

Ầm!

Rắc!

Một tu sĩ Độ Kiếp Kỳ khống chế thuyền không kịp né tránh một khối
tinh thạch.

Tinh thạch màu máu trong nháy mắt tan thành nhiều mảnh!

-Chạy mau!

Vị tu sĩ Độ Kiếp Kỳ này phản ứng cực nhanh, trên người nổi lên một
kiện Linh bảo phòng ngự thượng phẩm, bộc phát ra tốc độ 200%, ý đồ chạy thoát
vận rủi.

Đáng tiếc chính là trên không dòng sông màu máu này lại không phải
bình thường.

Nơi này tồn tại Lĩnh vực cấm bay!

Cho dù ngươi có thực lực thông thiên, có thể ngăn cản lực lượng
của Lĩnh vực cấm bay nhưng mà tốc độ lại không bằng 1/10 bình thường.

Tất cả tu sĩ không có ai dám nói mình có thể hoàn toàn bất chấp
Lĩnh vực cấm bay này, ảnh hưởng của nó đối với chúng tu sĩ là cực lớn.

Ông!

Lốc xoáy màu máu như vận rủi sinh ra. lực hút cường đại không thể
ngăn cản đem tên tu sĩ Độ Kiếp Kỳ kia cùng với con thuyền hắn đứng hút vào
trong.

Sau một tiếng gào thê lương thảm thiết, một cường giả Độ Kiếp Kỳ
tung hoành Chu Vương Triều đi vào vết xe đổ.

Trong lòng chúng tu sĩ còn lại rung động nhưng không có thời gian
đi xem ai chết và chết như thế nào.

Bọn họ tập trung tất cả tinh lực ứng phó với “Sao băng máu” dường
như vô cùng tận kia.

Vù vù!

Vù Vù Vũ ~~

Bên tai truyền đến tiếng xé gió của sao băng màu máu gào thét mà
đến.

Ầm! Rắc!

Qua một đoạn thời gian lại có hai con thuyền chết dưới sao băng
vận rủi, đồng dạng không có bao nhiêu sức phản kháng.

Vù vù!

Cũng không biết qua thời gian bao lâu. số lượng Sao băng máu giảm
bớt một chút, không bằng một nửa lúc nhiều nhất. Độ rộng của dòng sông ở phía
trước cũng lớn dần.

Hô!

Chúng tu sĩ thở phào nhẹ nhõm, thần kinh căng thẳng hơi thả lỏng
một chút.

Giờ phút này đám người Trương Hằng cũng phát hiện chiều rộng của
mặt sông màu máu hơi tăng lên.

-Dường như chúng ta đã đi được một phần tư chiều dài dòng sông màu
máu.

Kim Bằng Yêu Thánh Vương trầm mặc đã lâu. mắt nhìn phương xa, nói
với giọng điệu không xác định.

Một phần tư.

Thần kinh của chúng tu sĩ còn lại vừa mới thả lỏng lại căng thẳng.

Hiện tại mới đi được một phần tư quãng đường của dòng sông màu
máu, có thể nói là nhiệm vụ nặng nề mà đường còn xa. phía trước còn có thể có
nguy cơ gì thì không thể đoán trước.

Trương Hằng hơi híp mắt lại, cẩn thận nhìn về phía trước dòng sông
màu máu đang rộng dần ra.

Chúng tu sĩ cảm quan linh mẫn cũng cảm thấy được cái gì, đều yên
tĩnh hết lại.

Máu tanh.

Một mùi máu tanh đáng sợ đang chậm rãi tới gần.

Ba ba!

Có thể nhìn thấy sóng máu nhấp nhô rung chuyển trên dòng sông màu
máu ở gần sát.

Vô hình trung, dường như có sự vật gì khủng bố đang tới gần chúng
tu sĩ.

Hô!

Gần trăm con thuyền màu xám chạy nhanh, sóng máu nhấp nhô càng lúc
càng lớn.

Đột nhiên phía trước truyền đến từng trang tiếng giết chóc hỗn
loạn thần trí.

Vừa nghe thanh âm này, Trương Hằng cùng Vân Dịch nhìn nhau, đều
thấy được gì đó từ trong mắt đối phương.

Hống! Hống! Hống!

Lần này tiếng gầm gừ chấn nhiếp kinh hồn lại truyền đến vô cùng rõ
ràng, dòng sông màu máu run rẩy mãnh liệt.

Ầm!

Ờ phía trước ngoài mấy vạn dặm, huyết quang tận trời, những con
quái vật màu máu chủng loại khác nhau từ trong Huyết Hà nhảy ra, chính diện ập
tới chúng tu sĩ.

-Đó là...

Chúng cường giả thất sắc.

Chỉ thấy đập vào mắt là quái vật màu máu đông nghịt ùa tới.

Hình thái những quái vật màu máu này khác nhau, có loại như cá
bình thường, dài đến mấy trượng, có loại như xà mãng, miệng phun lưỡi rắn, độ dài
không giống nhau, có loại như hổ lang, lộ ra răng nanh nhọn hoắt và miệng đỏ
lòm, cũng có loại như quái thú tiền sử khổng lồ, che phủ trời đất, một ngón út
có thể di chết một người.

Trong cơ thể những quái vật màu máu lớn nhỏ chủng loại không giống
nhau này đều có lực lượng tương tự Huyết Hà, trong mắt đều lộ huyết quang hung
lệ không chút sợ hãi đánh về hướng chúng cường giả một giới, bất kể ngươi là
Phủ chủ, Độ Kiếp hay là Tán tiên, Đại Thừa.

Nói ngắn gọn, những quái vật màu máu này bị giết chóc khống chế
tâm thần, không phải sinh mệnh bình thường. Ý nghĩa duy nhất của sự tồn tại của
chúng chính là giết chóc!

-Số lượng của quái vật màu máu này cũng quá nhiều, thực lực ít
nhất đều là Hợp Thể hậu kỳ trở lên.

Không ít tu sĩ kinh hãi run sợ.

Đối mặt với quái vật màu máu đông nghịt vô tận, đổi là bất kỳ kẻ
nào cũng thấy đau đầu.

Đồng thời, nơi này là Lĩnh vực cấm bay trên dòng sông màu máu,
không nói không thể chạy trốn mà ngay cả thuyền dưới chân cũng không thể để
mất.

Hống! Hống!

Tiếng gầm gừ không ngừng, càng nhiều quái vật màu máu trồi lên mặt
nước.

-Các vị tinh anh của Chu Vương Triều, đường ra hiện tại duy nhất
chính là mở một đường máu.

Huyền Long Đại Vương ánh mắt nghiêm nghị, lạnh lùng nhìn quái vật
màu máu vô tận phía trước mặt, lên tiếng kêu gọi:

-Mọi người cùng nhau giết!

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3