Tiên Luyện Chi Lộ - Quyển 6 - Chương 594

Chương 594: Đồ hình lập thể của ba mươi sáu giới.

Huyền Long Đại Vương bất ngờ không kịp đề phòng, thân thể
cao lớn khôi ngô đột nhiên bị hút vào bên trong.

-Vào đi.

Đồng thời một giọng nói lạnh nhạt truyền ra từ trung tâm của
độ kiếp tuyệt địa.

Nghe giọng nói này giống như là giọng của Trương Hằng vậy.

-Hừ.

Huyền Long Đại Vương cười lạnh một tiếng, kim quang một thước
ngoài thân thể hóa thành thực chất, hình thành một tầng phòng ngự không chút sơ
hở. Đồng thời một luồng ý chí không thể chống lại bùng lên trong đôi mắt màu
vàng của hắn.

Ẩm!

Hắn đột nhiên đánh ra một quyền, vạch ra một cái khe không
gian màu đen trong hư không.

Lập tức luồng lực lượng giằng xé kinh khủng kia bị cái khe
không gian màu đen này triệt tiêu hoàn toàn.

Vút --

Huyền Long Đại Vương giống như một hòa cầu màu vàng, bay ra
khỏi khu tuyệt địa tử vong này.

-Ngươi dám ám toán ta?!!

Huyền Long Đại Vương giống như Ma Thần đứng sừng sững giữa
hư không, con ngươi màu vàng lóe lên. sắc mặt lạnh lùng nói.

Ở trung tâm của độ kiếp tuyệt địa, Trương Hằng ngồi khoanh
chân, ngoài thân còn có phù văn màu vàng còn sót lại sắp tiêu tán. Thân thể hắn
đã ngưng luyện tới cực điểm, mạnh mẽ vô cùng, có thể so với Thần thú đồng cấp.
có được thuộc tính khó tin vô cùng.

Phù ~

Hắn thở phào một hơi. trên mặt lộ vẻ tiếc nuối.

-Ta vì sao không thể ám toán Huyền Long Đại Vương các hạ chứ?

Trương Hằng thản nhiên nói vẻ tiếc nuối trong lòng cũng phai
dần.

Độ kiếp tuyệt địa tất nhiên là một nơi có ưu thế địa lý
nhưng nếu muốn chỉ dựa vào ưu thế này mà giết người có lực lượng mạnh nhất của
giới này. Huyền Long Đại Vương thì đúng là không thể được.

Nếu quả thực là như vậy thì Huyền Long Đại Vương đã không thể
có uy danh như hôm này. khiến rất nhiều nhân vật cấm kỵ khác phải kiêng dè vô
cùng.

Huyền Long Đại Vương nghe xong những lời này. trầm mặc một hồi
liền mở miệng, tiếng nói vang vọng vào trung tâm của Tử Vực:

-Hừ. Chu Vương Triều yên bình nhiều năm như vậy. lúc này lại
có người đám khiêu chiến quyền uy của bổn hoàng. Ta thật sự muốn xem người vượt
qua Dị Loại Thiên Kiếp mạnh hơn tu sĩ đồng cấp bao nhiêu.

-Đọ sức là biết ngay thôi. Trong ngươi và ta chỉ có thể có một
người có thể sống trên đời này. Trương mỗ có thể khẳng định là lúc đó người sống
nhất định là ta mà không phải Huyền Long ngươi.

Trong lời nói của Trương Hằng tỏa ra sát khí không chút che
đấu.

Chỉ có một trận chiến sinh tử. không có chuyện so đấu luận
bàn.

Đó chính là thái độ của hắn.

-Buồn cười. Vũ Vô Cực bại dưới tay của Thái thượng Yêu Long
Hoàng đại nhân, ngươi cũng nhất định sẽ là bại tướng dưới tay ta thôi. Vận mệnh
tương lai của ba mươi sáu giới sẽ nằm dưới bàn chân của Yêu tộc ta.

Huyền Long Đại Vương đứng ngạo nghễ trong không trung, cả
người tỏa ra sự tự tin hoàn toàn không kém gì Trương Hằng, tin tưởng nắm giữ vận
mệnh tương lai của Yêu tộc.

Vũ Vô Cực và Thái thượng Yêu Long Hoàng là đại biểu cho đỉnh
phong của nhân loại và Yêu tộc ở thượng giới. Thắng bại của một trận chiến của
bọn họ ảnh hưởng trực tiếp tới cân bằng tại thượng giới.

Mà giờ phút này cảnh tượng tương tự cũng đang diễn ra ở hạ
giới.

Huyền Long Đại Vương và Thần thú Đại Thừa KỲ. được công nhận
là người có lực lượng mạnh nhất hạ giới, là đệ nhất nhân khi đơn đả độc đấu. thực
lực chấn nhiếp cả giới này. chỉ băng vào lực lượng của bản thân mà chống lại được
hai vị tán tiên của Tam Tiên Đảo. Mà hiện giờ hắn lại kế thừa ý chí tinh thần của
Thái thượng Yêu Long Hoàng, thực lực đã tăng lên một cảnh giới không thể tưởng
tượng nổi.

Ta, một tu sĩ nhân loại nổi lên trong thời gian một trăm năm
ngắn ngủi như một kỳ tích, tu luyện công pháp ngoại tộc. chết đi rồi sống lại
trong Dị Loại Thiên Kiếp, trở thành người chưa từng có từ trước tới này của
Đông Vân đại lục. tự xưng là mạnh hơn tu sĩ đồng cấp ba phần. Đồng thời hắn cũng
kế thừa ý chí tinh thần của Vũ Vô Cực, đệ nhất nhân của ba mươi sau giới.

Có thể nói trận chiến giữa hai người chính là thứ mà giới
này chờ mong nhất.

-Ngươi không xứng đáng là đối thủ chân chính của Trương mỗ.
chỉ là một hòn đá lót đường để ta giết lên thượng giới mà thôi...

Đôi mắt Trương Hằng lóe lên những điểm sáng màu vàng, hình
thành một cơn lốc xoáy thần bị. dường như có thể hiểu rõ một mặt khác của thời
không.

-Ánh mắt của ta đã nói cho bản thân biết, ngươi nhất định sẽ
ngã xuống trong Huyết Sát chủ động phủ.

Trong giọng nói của hắn có ý tứ thần bí khó lường, tới từ cuối
không gian mờ mịt.

Huyền Long Đại Vương giận quá hóa cười:

-Đồ trẻ con chẳng biết gì. Ngươi cho rằng ngươi là Vũ Vô Cực
thứ hai sao? Còn muốn nghịch thiên cải mệnh, chống đỡ cho đại thế của ba mươi
sáu giới.

-Nghịch thiên cải mệnh? Vận mệnh của ba mươi sáu giới liên
quan gì tới ta chứ!

Trương Hằng hơi khinh thường nói. trên mặt cũng hiện lên vẻ
khinh miệt:

-Trương mỗ chỉ vì lời hứa với một cường giả. một ước định
trong thâm tâm. ngoài ra tất cả đều nhỏ bé không đáng kể.

-Thương sinh trong ba mươi sáu giới, thần ma ngã xuống ngập
trời, hưng suy của nhân yêu nhị tộc cũng có quan hệ gì với ta chứ?

Mơ hồ Trương Hằng đã đạt tới độ cao nhìn xuống khắp thương
sinh. Có thể thấy hắn đã tiêu hóa một phần ý chí tinh thần của Vũ Vô Cực, cũng
từng bước hình thành ý chí của chính mình.

Huyền Long Đại Vương nao nao. ngay sau đó cười lạnh một tiếng,
kim quang trên người đột nhiên co rút lại. biến mất hoàn toàn.

Sau đó hắn vươn tay ra. trong hư không liền xuất hiện một cuộn
tranh.

Ống-

Trên cuộn tranh này thể hiện một cảnh tượng kỳ dị. Trên đó
có ba mươi sáu cơn lốc tạo thành từ tinh quang.

Trong đó có bốn cơn lốc tinh quang lớn hơn gấp trăm ngàn lần
so với những cơn lốc khác, phân ra thống lĩnh tám cơn lốc nhỏ hơn.

Trong cuộn tranh này. những cơn lốc xoáy cũng không phải đứng
yên mà vận chuyển theo một quỹ tích khó có thể nắm bắt được.

Có ba mươi hai cơn lốc tinh quang phân biệt xoay quanh những
cơn lốc lớn hơn. Những cơn lốc lớn cũng chuyển động theo quỹ tích riêng.

Nhìn cảnh tượng này, Trương Hằng ngẩn ra.

Hình ảnh này khiến hắn nhớ tới vũ trụ nơi có địa cầu kia.

Nếu so sánh bốn cơn lốc tinh quang với chín đại hành tinh
trong thái đương hệ thì những cơn lốc tinh quang nhỏ lại giống như những vệ
tinh và mặt trăng quay quanh.

Rất nhanh trong đầu hắn dần xuất hiện ý niệm, không tự chủ
được nói:

-Đây... Đây chẳng lẽ là?

-Đúng vậy. Đây là đồ ảnh lập thể thu nhỏ của ba mươi sáu giới,
chính là do một nhân vật nghịch thiên trên thượng giới luyện chế thành.

Huyền Long Đại Vương chỉ vào một cơn lốc tinh quang nhỏ, thản
nhiên nói:

-Nhìn thấy không. Đây là một giới của chúng ta. Nó chỉ là một
phần tử rất nhỏ trong ba mươi sáu giới. Khi ngươi chân chính cảm nhận được ý cảnh
nhỏ bé này thì sẽ biết, lên trời xuống đất, tất cả đều năm trong tầm mắt từ
trên cao nhìn xuống của Yêu Long Hoàng đại nhân.

Trương Hằng gật gật đầu hỏi:

-Ngươi lấy nó cho ta xem là có dụng ý gì?

-Quy hàng Yêu tộc ta, thần phục Thái thượng Yêu Long Hoàng đại
nhân, khiến cho âm mưu của Vũ Vô Cực cuối cùng tan biến, khiến cho hắn phải cô
đơn tại nơi hoang dã. vĩnh viễn không thể quay trở về.

Huyền Long Đại Vương thản nhiên nói.

Trương Hằng nghe thấy vậy không khỏi nở nụ cười:

-Hay lắm. Ý tứ của Huyền Long Đại Vương các hạ ta đã hiểu rồi.
" Chúng ta cùng tạm biệt ở Huyết Sát chủ động phủ đi.

Dứt lời thì một đạo kim quang bốc thẳng lên bầu trời từ độ
kiếp tuyệt địa… luồng uy lực lớn lao đứng trên toàn giới này phủ xuống phiến hải
vực này.

Vào giờ khắc này tất cả những nhân vật cấm kỵ trong giới
này. bao gồm tu sĩ từ cấp phủ chủ trở lên đều có cảm ứng.

Phàm Vân Đảo, Tinh Không Thần Điện.

Lạc Hà đột nhiên mở mắt nhìn tới vị trị độ kiếp tuyệt địa tại
Cửu U hải vực. trên mặt lộ vẻ vui mừng và sợ hãi:

-Hắn... Hắn rốt cục xuất quan rồi!

-Sư tôn xuất quan!

Đám người Quách Phong hô lên vui sướng.

-Đại ca... Huynh rốt cục đã thành công rồi.

Giọng nói của Ninh Tuyết Dung mang theo vẻ run rẩy.

Đồng thời vào lúc này, tất cả những nhân vật cấm kỵ tại Tam
Tiên Đảo, Thiên Tinh Đình, Thiên Ma Uyên, Cửu U Vực, Phật môn Thánh địa đều
nhìn về phía độ kiếp tuyệt địa tại Cửu U hải vực. cảm giác không nói lên lời.

Sắc mặt Huyền Long Đại Vương biến đổi không ngừng, nhìn chằm
chằm vào Trương Hằng đang đứng ngạo nghễ giữa hắn không, hai tay chụp tới. đồng
tử màu vàng tỏa ra khí tức vô cùng đáng sợ.

Vút!

Trương Hằng dừng lại ở đó một lát rồi biến mất khỏi Cửu U Hải
Vực, trở lại Phàm Vân Đảo.

-Thực lực của người này quả nhiên không tầm thường, thêm ý
chí của Vũ Vô Cực tất nhiên sẽ tạo thành uy hiếp không nhỏ cho ta... May mắn là
bổn hoàng cũng có con bài chưa lật trong tay. nhất định sẽ khiến ngươi phải
chôn thân ở Huyết Sát chủ động phủ.

Trên mặt Huyền Long Đại Vương không còn vẻ lo lắng, trên người
tỏa ra khí phách, thần uy vô địch núi sông, nhìn chằm chằm về phía Phàm Vân Đảo.

Kẽo kẹt!

Hai tay nắm chặt, trong hư không sinh ra những cái khe không
gian hình gợn sóng...

Lực lượng này không ngờ lại đạt tới đỉnh phong của thế giới
này.

Tinh Không Thần Điện tại Phàm Vân Đảo, Đại điện lóe ra ánh
sáng thần bí đã khác không gian trống trải lạnh lùng ngày xưa một trời một vực.

Trương Hằng đứng giữa trung tâm đại điện, hình thái so với
trước kia cũng không khác nhiều nhưng lại khiến người ta cảm thấy vô cùng kiên
định.

Nếu so Trương Hằng trước kia với một khúc gỗ chắc thì lúc
này Trương Hằng chính là một khối huyền thiết tinh cương không thể bị hư tổn!

Lạc Hà, Ninh Tuyết Dung, Quách Phong, Vân Dịch, còn có Tú
Ninh vừa mới tới không lâu.

Những người này đều đứng cạnh Trương Hằng, sắc mặt vui mừng
nhìn hắn.

-Ngươi rốt cục đã trở lại rồi.

Lạc Hà tiến tới cầm tay Trương Hằng, cảm thấy tình cảm vừa
là thầy vừa là bạn.

Trương Hằng cảm nhận được sự quan tâm trong ánh mắt của Lạc
Hà, vui mừng, hâm mộ, chờ mong.

Có thể nói Lạc Hà chính là trưởng bối đáng kính nể nhất đối
với Trương Hằng từ khi hắn đi vào tế giới này.

-Ta nói rồi. ta nhất định sẽ thành công.

Trương Hằng nhìn bề ngoài thì như bình tĩnh tế nhưng giờ khắc
này hắn lại cảm thấy trái tim của mình đang run rẩy, giống như có lửa thiêu đốt.
muốn bùng nổ phóng thẳng lên bầu trời.

-Hiện tại ta rốt cục có tư cách có thể kề vai chiến đấu với
Lạc Hà đại ca, cùng tiến vào Huyết Sát chủ động phủ đều nguy cơ rồi.

Trương Hằng buông tay Lạc Hà ra. đôi mắt bừng lên chiến ý và
sự tự tin.

Giờ khắc này hắn tin rằng trên thế gian này không có gì hắn
không thể chiến thắng.

Lạc Hà nhìn vào hai mắt hắn. thấy trong mắt hắn ẩn hiện có một
luồng lửa màu vàng thiêu đốt. khi nó bùng nổ chân chính thì có thể phá vỡ trói
buộc của thế giới này.

Ngay Sau đó, Trương Hằng và Ninh Tuyết Dung nhìn nhau. Hai
người không nói gì. cứ nhìn đối phương như vậy.

Trong cõi U minh, giữa hai người dường như có một con đường
thần bí. có thể dễ dàng hiểu hết tâm ý của đối phương.

Rất lâu Sau đó, sáu người trong đại điện bắt đầu nói chuyện,
đều kể lại một số chuyện vui và tâm đắc trong trăm năm qua.

Cuối cùng Lạc Hà hỏi Trương Hằng:

-Bước tiếp theo ngươi tính làm gì. Tuy rằng lúc này ngươi có
thể củng cố công pháp, cũng đã tạo thành bất tử kim thân nhưng giờ đây ở trong
giới này cùng không phải không có kình địch đâu.

Trương Hằng nói:

-Ta lập tức sẽ đi tới Tam Tinh Vực...

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3