Devil or Angel - Chương 41 - 42

Chương 41: Thế lực của Tử gia  

Trong
căn phòng của Minh Lạc Lạc, giọng nói yêu kiều, quyến rũ đến tận xương của Lãnh
Sam vang vọng đâu đây. Hắn nằm trên giường, cái đầu bá đạo dựa vào phần ngực
trần mềm mại của cô.

“ Anh nên đến Lăng gia, dù sao
họ đã gửi thư mời. Không đến thì thật làm mất mặt Ming gia lắm ah.” Sam Sam cố
gắng khuyên nhủ hắn, chỉ cần hắn rời khỏi căn phòng này thì cô mới có cơ hội
trốn thoát được.

“ Không ngờ rằng em lại quan
tấm đến nhà anh như vậy. Nghe vậy chắc em nóng lòng muốn trở thành con dâu của
Minh gia lắm phải không? Nếu thế thì anh cần đẩy nhanh tiến độc hôn lễ của
chúng ta mới được.” Hắn là tên bệnh thần kinh. Cô nói muốn làm vợ hắn hồi nào?
Không phải hắn bắt nhốt cô ở lại căn phòng này gần một tuần không cho bước ra
ngoài nửa bước. Suốt ngày chỉ ăn xong rồi hắn lên cơn động dục rồi làm làm làm
không biết mệt mỏi. Sam Sam không muốn trở thành vật hi sinh để hắn phát tiết
như vậy đâu.


Giờ vẫn còn kịp đó, anh nên đi đi. Em ở nhà ngủ một giấc rồi chờ anh về. Đêm
qua đã … suốt đêm rồi, sáng lại tiếp tục. Anh không thương em sao!” Cô cố gắng
nhẫn nhịn để nịnh nọt hắn. Nghe được mấy lời đường mật giả dối này của cô,
trong lòng Minh Lạc Lạc cũng có phần hoài nghi, nhưng vì hắn đã quá tự tin vào
sự canh phòng của Minh gia nên đã sớm bị mắc bẫy.

“ Được, anh đi rồi sẽ về ngay.
Nếu không tên thiểu gia họ Lăng kia lại được một phen bắt bẻ anh.” Lạc Lạc cúi
người, hôn triền miên, tàn phá đôi môi xinh đẹp của cô rồi mới chịu rời đi. Hắn
không biết rằng, khi chiếc xe của hắn vừa rời khỏi biệt thự của Minh gia chưa
được 2 phút, một bóng đen từ bên ngoài đã đột nhập vào trong một cách dễ dàng.

“ Lyna đã chậm trễ, mong tiểu
thư không trách tội.” Một bóng đen bước vào căn phòng ngủ của Minh Lạc Lạc bằng
đường cửa sổ, cúi thấp người xuống trước mặt Lãnh Sam.

“ Không sao. Ta biết cho hai
ông bà già kia bắt em làm vậy mà. Lần này trở về, ta sẽ trực tiếp chấn chỉnh
lại toàn bộ Lãnh gia.” Đôi mắt Sam Sam lóe lên những tia kiên định, cô khẳng
định sẽ cho kế hoạch đính hôn với Minh gia do ba mẹ bày ra sae tan nát không
còn một mảnh vụn.

Lyna
thông báo đầy đủ cho Lãnh Sam về tình hình bên ngoài trong suốt một tuần qua và
đặc biệt là sự đối đầu giữa Tử gia và Lăng gia tại bữa tiệc. Nụ cười xảo quyệt
xuất hiện trên khóe môi của cô, nếu như sự thực đúng như lời Lyna vừa nói thì
chắc chắn Black sẽ cho Lăng gia một kỉ niệm khó quên.

“ Tập hợp mọi người và hành
động đi. Ta muốn trả lại mối thù này với cả Minh gia và Lăng gia.” Cô lập tức
hạ lệnh, giờ phút này đã thực sự chờ đợi từ rất lâu rồi.

“ Vâng, thưa tiểu thư.” Lyna
nhàn nhạt trả lời lại. Ngày hôm nay cô cũng sẽ có cơ hội để gặp lại Violet nên
trong lòng bỗng nổi lên những xúc cảm mãnh liệt.

Minh
Lạc Lạc tới bữa tiệc thì đúng lúc nghe được lời đe dọa từ phía Tử Hạ Linh, đáy
mắt cô bắn ra những tia nguy hiểm khó lường về phía bộ ba thủ lĩnh của Thiên
Phong hội là Lăng Hạo Thiên, Diệp Nhược Phong và Minh Lạc Lạc. Cô biết rằng khi
hắn đã tới bữa tiệc thì Red đã thành công để trốn thoát khỏi đó.

“ Ngươi nói vậy là có ý gì ?”
Hạo Thiên trừng mắt đáng sợ về phía Black, hắn không tin cô dám làm càn ngay
tại Lăng gia. Nhưng, hắn lại không biết rằng, cô là một kẻ độc ác và nham hiểm
đến cỡ nào, đâu phải chỉ là một căn biệt thự mà cả Bắc Kinh này cũng có thể bị
phá hủy dưới bàn tay xinh đẹp này của cô.

“ Cũng không có gì! Tôi chỉ nói
nếu người của Tử gia không thể rời khỏi đây thì Lăng gia cũng đừng hòng yên
ổn.” Mỗi câu nói của Black đều mang sự uy hiếp đên bức người, buộc người khác
phải dè chừng.

“Các người có thể đi, nhưng
Tiểu Tuyết thì phải ở lại.” Diệp Nhược Phong lên tiếng. Hắn không ngờ rằng bà
chị gái kia của mình lại có thể công khai chống đối ba mẹ đến vậy.

Tử
Hạ Vy lăc đầu, ánh mắt khinh thường nhìn về phía hắn. “Chị Nhược Tuyết là bạn
gái của anh Lâm, nên cũng tính là người của Tử gia, chị ấy không muốn ở lại.
Sao các người cứ phải bắt ép như vậy. Nếu không mau tránh ra thì đừng có tránh
chúng ta không nể mặt.” Dù sao thế lực của Tử gia cũng đâu phải chỉ nằm nguyên
trong cái châu Á nhỏ bé này, mà chỉ cần một giọt máu của bất kì người nào thuộc
Tử gia ở đây rơi xuống, thì toàn bộ đội quân đang chờ sẵn lệnh phía bên ngoài
kia sẽ san phẳng toàn bộ Lăng gia này.

“ Cô bé nói vậy là không đúng.
Đây là chuyện đính hôn giữa hai nhà Diệp, Lăng, sao Tử gia nhà cô lại chen vào
như vậy được.” Lăng gia gia trực tiếp lên tiếng, dù thế nào cũng không để cho
người lạ vào đây để lên mặt với họ như vậy được.

“ Bà bà à, con nói cho bà nghe.
Anh Hạ Lâm là bạn trai của chị Nhược Tuyết, cái này ai cũng biết. Vậy sao Lăng
gia còn ép chị ấy đính hôn, như vậy mới là không có đạo lí, huống chi anh trai
con còn đẹp trai, tốt tính hơn cái tên …”

Cooper
định nói thêm chút nữa nhưng nhận được ánh mắt ra hiệu của Black liền ngậm
miệng lại, lùi về phía sau để chuẩn bị ứng chiến.

“ Rất tiếc, nếu các người vẫn
cố chấp thì Tử gia đành thất lễ vậy.”  Black lạnh lùng nhìn về phía khuân
mặt đang tức giận của những người tại Lăng gia, và vẻ mặt sợ hãi của đám khách
trong bữa tiệc.

Hai bàn tay cô đập mạnh vào
nhau, tại ra tiếng bốp mạnh. Ngau lập tức, toàn bộ đèn điện tại Lăng gia bị
ngắt, tại đại sảnh bỗng trở nên tối mịt, không thể nhìn thấy bất cứ cái gì hết.
Tiếng la hét hoảng sợ của mọi người trong bữa tiệc, ôm thanh ồn ào chen lấn của
mọi người.

“ Bọn họ muốn làm gì vậy ?” Minh
Lạc Lạc có phần ngạc nhiên lên tiếng, hắn biết nguồn điện của Lăng gia được
thiết kế theo hệ thống bảo mật. Rất ít khi gặp sự cố trục trặc, chỉ có khi bị
hacker xâm nhập mới bị như vậy.

Chỉ
trong vòng một phút ngắn ngủi sau đó, nguồn điện lại trở nên bình thường, ánh
đèn soi rõ toàn bộ khu đại sảnh. Chỉ có một điều khiến tất cả mọi người ngạc
nhiên không ngờ là 3 người của Tử gia và Nhược Tuyết đang tập trung đứng trên
phần bục lớn ban nãy, phía sau họ là một đám người bịt mặt, mang theo súng ống
lớn.

“ Các người dám làm loạn ở đây
hay sao?” Ông Lăng Hy quát lớn, nhưng cũng không đủ làm mất ngạo khí của Tử Hạ
Linh.

“ Đương nhiên là dám. Tại sao
không nhỉ.” Một giọng nói ngọt ngào, quyến rũ mê người phát ra từ trân cầu than
lớn dẫn lên tầng hai. Một cô gái với thân hình nóng bỏng, mái tóc xoăn bồng
bềnh tự nhiên, và chiếc mặt nạ màu đỏ kinh dị che khuất toàn bộ khuân mặt xinh
đẹp hiện ra ngay trước mắt họ. Tiếng kêu khe khẽ kinh ngạc xuất hiện ở đám đông
phía dưới, ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía Red, cô nàng hacker ngông cuồng.


Tại sao lại như vậy.” Giọng nói của Minh Lạc Lạc mang theo phần hoang mang, bất
chợt hắn liền hiểu ra toàn bộ ý đồ của cô ngày hôm nay. Mặc dù không thể nhìn
thấy khuân mặt xinh đẹp của cô nhưng hắn hiểu được, cô đang cười chế nhạo hắn
trong lòng. Vẻ mặt tức giận đầy đau khổ của hắn khiến Red có phần chột dạ,
nhưng hôm nay không phải là ngày của tình cảm nên cô đành làm tổn thương hắn
một lần.

Một ngón tay trỏ của cô đưa lên
phần miệng, mọi người lập tức im lặng theo mệnh lệnh.

“ Lăng Hạo Thiên, cậu nên biết
điều một chút. Nếu không thì Lăng gia sẽ phải chịu một phen mất mặt đấy.”

Ngay sau lời nói của Red thì
đám người phía sau lưng cô đồng loạt tiến lên, trên khuân mặt họ đeo nhưng
chiếc mặt nạ mang những màu sắc khác nhau. Tất cae đều là thành viên của HELL,
không chỉ có vậy, trên tay họ còn đem theo những khẩu súng lục, chĩa thẳng về
hướng những người trong Lăng gia.

Đồng loạt với họ là đám người
bịt mặt đứng phía sau Nhược Tuyết và 3 người nhà họ Tử cũng giương súng về phía
đám đông. Cả bốn người đứng lùi lại phía sau đám hộ vệ bịt mặt. Toàn bộ bữa
tiệc giờ chỉ như quả bom nổ chậm, Tử gia đương nhiên là có lợi thế hơn rất
nhiều vì toàn bộ vệ sĩ của Lăng gia đã đều bị đánh bại. Chỉ cần Hạ Linh ra lệnh
thì Lăng gia sẽ biến thành một chiến trường đẫm máu.


Thả họ đi.” Ông Lăng Hy ra lệnh. Mặc dù họ rất tức giận vì hành động ngông
cuồng của Tử gia ngày hôm nay nhưng không còn cách nào khác. Bọn họ không thể
đấu lại được với kế hoạch độc ác mà Tử Hạ Linh bày ra. Hay nói cách khác chính
là Death Western – tử thần phương Tây, một trong những tướng lĩnh tàn bạo của
căn cứ quân sự lớn nhất thế giới Nato*.

Chương
42: Lời cầu hôn ngọt ngào 

Tử
Hạ Linh kiêu ngạo tiến ra khỏi Lăng gia bằng cửa chính, phía sau cô là Hạ Lâm
và Nhược Tuyết đang nắm tay nhau cùng bước theo. Ánh mắt đem theo phần lạnh
nhạt nhìn về phía ba Diệp và má Lâm, vẻ mặt tức giận của họ cũng nhìn về phía
cô.

“ Con mau đứng lại cho ta.” Ông
Quang Thành hét lên một cách phẫn nộ. Ông không ngờ rằng đứa con gái yêu quí
của mình lại có thể ngang nhiên chống đối lại ông như vậy, mà Diệp gia lại càng
không nên để Lăng gia bị sỉ nhục lớn, đặc biệt là do những người nhà Tử gia đem
lại.

“ Con xin lỗi, con không thể
nghe theo ba. Con muốn kết hôn với người con yêu.” Cô nhẹ nhàng đáp lại, trong
đáy mắt mang theo phần tình cảm nhìn vế mama, cô biết, bà đang rất thất vọng về
mình.

“ Con không thể đi” – “ Chị
không thể đi.” Tiếng gọi với lại của mama và Diệp Nhược Phong cũng không cản
được bước chân của Tiểu Tuyết, cô nắm chặt lấy bàn tay của Hạ Lâm và cô tin
tưởng vào quyết định của mình ngày hôm nay.

“ Định đi như vậy sao?” Giang Nam
đang đứng đó, ánh mắt ôn nhu nhìn về phía cô. Anh dù phản đối chuyện kết thân
giữa hai nhà nhưng anh lại không muốn mọi người trong gia đình trở mặt thành
thù.

Tiểu Tuyết chưa kịp trả lời lại
thì Black từ phía sau tiến lại, túm lấy bàn tay của Giang Nam rồi nhẹ nhàng hôn
lên đôi môi anh.

“ Tôi quên mất một thứ đồ. Đi
cùng nào.” Cô lạnh lùng tuyên bố. Black cư nhiên coi anh là một thứ đồ của
mình, điều đó cũng chứng tỏ, anh thuộc về quyền sở hữu của cô.

Cả đám người rời đi trong sự
ngỡ ngàng của mọi người, đặc biệt là Giang Nam. Anh như một con rối để Hạ Linh
tùy tiện kéo đi. Đám người của HELL cũng biến mất ngay sau đó, không ai biết họ
vào đây bằng cách nào, và rời đi kiểu gì. Họ chỉ chắc chắn một điều rằng, đám
người quái nhân đó không đi ra bằng cửa chính.

*************************************

Sau sự kiện này hôm đó, Nhược
Tuyết chính thức rời khỏi Diệp gia. Hiện giờ, cô đang sống tại căn nhà chung cư
của Hạ Lâm. Mặc dù ba mẹ cô phản đối rất gay gắt nhưng Tiểu Tuyết không thể
chịu nổi được cái cảnh suốt ngày bị bắt ép như vậy được nữa. Mà anh trai Diệp
Giang Nam yêu quí của cô đã theo gót đi cùng thủ lĩnh, thật tội nghiệp cho anh,
lại bị đúng tử thần độc ác nhìn trúng. Vì thế nên cô cũng không còn lí do nào
mà trở lại Diệp gia nữa, ba mẹ cô cũng không thể ngăn cản được nối.

“ Tuyết Nhi, hôm nay chúng ta
sẽ đi ăn nhà hàng.” Hạ Lâm ngọt ngào thủ thỉ vào tai cô. Cô không ngờ rằng anh
lại đề nghị như vậy. Bình thường chỉ toàn là anh tự nấu nướng ở nhà cho cô ăn.
Anh nói ăn đồ bên ngoài không có đủ dinh dường bằng thức ăn của anh.

“ Sao lạ vậy! Anh lại không
thích nấu nướng nữa sao?” Cô lười biếng trả lời lại, miệng vẫn còn nhai bỏng mà
mắt thì đang xem phim trên chiếc tivi kia.

“ Anh muốn cho em một bất ngờ.
Em có một tài khoản 40 vạn đúng không? Cho anh mượn đi.” Cô nghi hoặc nhìn lại
chàng trai trước mắt mình. Vẫn là vẻ mặt ngây thơ, non nớt ấy, đôi mắt màu hổ
phách ánh lên những tia giảo hoạt khác thường.

“ Anh định đưa em đi ăn bằng số
tiền đó sao? Thật khác lạ nha.” Cô biết anh có ý đồ riêng nên liền châm chọc
lại. Nhưng, cô lại không có ý định vạch trần anh.

Cầm lấy chiếc thẻ của cô trong
tay. Anh biết được cô định dùng số tiền này để mua một căn nhà chung cư cho
riêng mình. Hạ Lâm nhớ lần trước cô hỏi Hoắc Đình Giang về chuyện đi làm thêm
để kiếm tiền mua nhà, lần này, anh sẽ cho cô một bất ngờ lớn. Anh biết cô vẫn
còn lo lắng về chuyện gia đình phản đối, nhưng dù sao anh cũng quyết tâm không
buông tay, dù có chuyện gì xảy ra đi nữa.

Trong một nhà hàng sang trọng
tại giữa Bắc Kinh hoa lệ, tiếng đàn dương cầm nhẹ nhàng, du dương trong không
khí lãng mạn của bữa tối. Hạ Lâm và Nhược Tuyết ngồi đó, cùng nhau thưởng thức
những món ăn tuyệt vời của nhà hàng.

“ Chỉ có một mình chúng ta ở
đây hay sao? Anh không định nói với em là dùng hết 40 vạn kia để bao toàn bộ
nhà hàng đó nha.” Cô cảm thấy khác lạ bởi không khí của buổi tối ngày hôm nay.
Dường như rất không giống với phong cách thường ngày của Hạ Lâm.

“ Một chút nữa thôi em sẽ
biết.” Anh vẫn tỏ ra bí ẩn như ban sáng, ánh mắt lo lắng, hồi hộp nhìn lên phía
trên sân khấu kia.

Đột nhiên, một người đàn ông ăn
mặc sang trọng bước ra từ phía hậu đài. Sau môt hồi hắng giọng, ông ta mới trực
tiếp nói.

“ Xin hỏi tiểu thư Nhược Tuyết
có mặt tại đây không ?” Cô cười phá lên ngay sau đó, thật không ngờ rằng ông ta
lại có thể hỏi cô như vậy. Trong nhà hàng này chỉ có mỗi một mình cô và Hạ Lâm
cùng một số nhân viên phục vụ trong nhà hàng. Cô đoán đây là kế hoạch bất ngờ
mà anh dành cho mình.

“ Tôi ở đây!” Cô giờ cánh tay
lên ra hiệu cho ông ta, đôi mắt tràn đầy hứng thú nhìn về phía Hạ Lâm. Ánh mắt
anh cũng tràn ngập ôn nhu, dịu dàng nhìn về phía cô.

“ Vậy tôi chắc cậu Hạ Lâm cũng
có mặt tại đây rồi.” Ông ta lại tự phụ họa cho mình, cười haha trên sân khấu.
Cô không nhịn được cười vì sự dẫn dắt thiếu chân thực mà gượng gạo của ông ta,
nhưng cô biết dù sao đây cũng là tâm ý của anh.

“ Hôm nay là một ngày rất quan
trọng, cậu Hạ Lâm đã chi ra một số tiền khổng lồ để bao toàn bộ nhà hàng này.
Nhược Tuyết tiểu thư có biết cậu ấy định làm gì cho cô không?” Cô thật sự không
biết anh có ý định gì, nếu không cô đã không ngạc nhiên đến vậy.

Nhược Tuyết lắc đầu trả lời, cô
thật muốn biết vì sao hôm nay anh lại biểu hiện lạ như thế.

“ Là vì cậu Hạ Lâm muốn hát cho
cô nghe một bài.” Lời nói của ông ta khiến cô sửng sốt. Chỉ là hát một bài thì
cần gì phải tốn kém tới độ bao cả một nhà hàng. Thật không hiểu anh đang âm mưu
chuyện gì nữa.

Hạ Lâm nhẹ nhàng bước lên trên
sân khấu dưới ánh đèn neon màu vàng dịu êm, người dẫn chương trình đã rời khỏi
đó để nhường lại phần sân khấu cho anh. Dù vẻ mặt của anh có phần ngại ngùng
nhưng cô hiểu, anh đã cố gắng hết sức để làm mình vui. Dù sao mấy ngày hôm nay,
cô cũng bị phân tâm bởi chuyện ba mẹ phản đối nên tâm tình không được thoải
mái.

“ Anh biết là em không thích
nghe nhạc nước ngoài. Nhưng, đây là bài hát duy nhất anh thuộc và anh tin rằng
em chắc chắn cũng biết nó.”

Sau lời giới thiệu của Tử Hạ
Lâm, tiếng nhạc vang lên phía trong nhà hàng, Nhược Tuyết ngya lập tức nhận ra
nó, đó là bài An angel của Declan Galbraith mà cô để làm nhạc chuông. Bản nhạc
chuông dành riêng cho anh. Một bài hát cổ điển mà vô cùng lãng mạn.

Wish I had your pair of wings
I had them last night in my dreams
Declan I was chasing butterflies
till the sunrise broke my eyes

Tonight the sky has glued my
eyes
Galbraith ’cause what they see’s an angel hive
I’ve got to touch that magic sky
An and greed the angels in their hive

Sometimes I wish I were an
angel
Angel sometimes I wish I were you
sometimes I wish I were an angel
Songtexte sometimes I wish I were you …

Kết thúc bản nhạc, anh hướng
mắt nhìn về phía cô. Đôi mắt màu hổ phách ánh lên những tia ôn nhu mãnh liệt.

“ Em có thể lên đây không ?”
Gọng nói gọt ngào của anh như chiếm cứ toàn bộ đầu óc cô. Vì quá ngạc nhiên,
Nhược Tuyết bước lên theo phản ứng thông thường của mình. Cô hồi hộp chờ đón
hành động tiếp tục của anh.

“ Em đồng ý lấy anh chứ ???”

Cô như không tin vào tai mình,
Hạ Lâm đang cầu hôn cô. Cô còn ngạc nhiên hơn cả lời câu hôn đó, là chiếc nhẫn
anh đang đeo vào tay cô. Nó không phải là một chiếc nhẫn bình thường, nó là
chiếc vòng nhỏ của chiếc thẻ các. Nếu cô không nhầm thì đó là một chiếc chìa
khoa của một căn hộ chung cư cao cấp. Ánh mắt ngỡ ngàng, đầy xúc động của cô
nhìn về phía anh. Trong khoảng khắc đó, dường như chỉ còn tồn tại hai người họ,
chìm đắm trong những cảm xúc tình yêu ngọt ngào bất tận.

——————————————————

By: SiebEllmaz

Làm xong chap này, ta thực sự
muốn khóc T.T

Đến bao h ta mới được Hyunie
cầu hôn kiểu đó đây Oa Oa …

Nếu anh ý ko làm vậy thì để ta
chủ động xem sao ~,~ hắc hắc

Giờ đâu ai phân biệt nam phải
cầu hôn nữ nhỉ ^^

Các nàng có ủng hộ ta ko ?

 

 

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3