Tiên Luyện Chi Lộ - Quyển 4 - Chương 356
Chương 356: Biến cố.
Nhóm dịch: Lãng Khách
Đả Tự: Bảo Ngọc --- 4vn
Sưu Tầm by: Kill_Loves --- 4vn
Nhìn dãy núi hoang mây mù lượn lờ tràn ngập khí tức quỷ dị trước mặt. Trương Hằng không dám tin hỏi:
- Các ngươi xác định Mật địa ngay tại nơi đây?
Phạm Lâm cũng lộ biểu tình đồng dạng, bộ dạng như gặp quỷ.
Dãy núi hoang trước mắt được tu sĩ trong phạm vi Ngọc Phật Tự xưng là
Tử Vụ Sơn. tu sĩ bình thường tiến vào trong đó đều có đi không về. Lâu
dần nơi này trở thành một cấm địa khá nổi tiếng trong phạm vi vài ngàn
dặm. tu sĩ bình thường không dám tiến vào. Mặc dù là cao nhân Nguyên Anh
Kỳ thực lực mạnh mẽ tiến vào đó. kết quả phát hiện nơi này không hề có
chút linh khí mà lại không một ngọn cỏ cũng liền mất hứng thú.
- Đúng vậy. chính là nơi này.
Lão già họ Sài có chút khẳng định nói. thần thức thi thoảng đảo quanh
bốn phía, chỉ sợ có tu sĩ bậc cao đi qua nơi này do đó quấy rầy kế hoạch
mở Mật địa của lão.
Bách Luyện đại sư cũng liên tục gật đầu, hơi ngạc nhiên vui mừng nói:
- Quỷ vụ Sơn. đúng là nơi này. Nơi đây ở một mức độ nào đó mà nói xem
như trong phạm vi thế lực của Hầu gia. Chúng ta phải nhanh chóng tiến
vào trong, tránh đêm dài lắm mộng.
- Vậy chúng ta nhanh tiến vào đi thôi.
Trương Hằng biết Hầu gia mà Bách Luyện đại sư đề cập đến chính là gia
tộc của tu sĩ Kết Đan Kỳ tên Hầu Vũ mà lúc trước mình giết chết, cũng là
một gia tộc tu chân lớn nhất trong phạm vi Ngọc Phật Tự.
- Sư đệ. vẫn còn do ngươi dẫn đường đi!
Lão già họ Sài hừ lạnh một tiếng, ánh mắt nhìn phía sư đệ mình mang theo vài tia bất thiện.
Bách Luyện đại sư làm như không thấy vẻ mặt của lão già họ Sài thản nhiên nói:
- Lý nên do ta dẫn các ngươi tiến vào Quỷ vụ Sơn này.
Trương Hằng cùng Phạm Lâm hơi lộ vẻ kinh ngạc nhưng cũng không nhiều
lời. cùng lão già họ Sài theo sát phía sau Bách Luyện đại sư.
Bốn người đạp độn quang dùng tốc độ bình thường bay về phía Quỷ vụ Sơn.
Mới vừa tiến vào Quỷ vụ Sơn, Trương Hằng phát hiện sương mù chung quanh
vẫn là màu xám trắng, nhưng còn không bay được mấy trăm thước phát hiện
sương mù bốn phía chẳng những không biến mất mà màu sắc còn dần đậm
hơn.
Quỷ vụ chung quanh có trở ngại nhất định đối với thần thức
của tu sĩ. lúc mới đầu thần thức Trương Hằng còn có thể kéo dài hơn
trăm dặm Nhưng chỉ chốc lát cũng chỉ có thể kéo dài được hơn chục dặm.
về phần vài vị tu sĩ Kết Đan KỲ bên cạnh nhiều nhất chỉ có thể kéo dài
thần thức chừng một hai dặm. hơn nữa khoảng cách này còn đang không
ngừng thu hẹp.
- Núi này thật là quái dị. trên núi không có nửa điểm
linh khí lại có thể sinh ra sương mù cổ quái Như vậy, Nếu bay tiếp một
đoạn, cho dù là tu sĩ bậc cao cũng có khả năng lạc đường.
Trong lòng Trương Hằng thầm giật mình. Hắn lần đầu đến Quỷ vụ Sơn này, cảm thấy nơi đây quả thật quái dị phi thường.
Theo không ngừng xâm nhập, sương mù trong núi càng ngày càng đậm. ngoài
mười thước thậm chí khó thể nhìn rõ. Cho dù là trương hằng cũng chỉ có
thể nhìn được vật thể trong mười mấy trượng, xa hơn một chút liền không
rõ ràng lắm.
Đúng lúc này Bách Luyện đại sư đột nhiên ngừng
lại. đánh mắt ra hiệu cho Trương Hằng. Trương Hằng lộ ra vẻ đã hiểu, gật
gật đầu với lão. Ánh mắt của lão già họ Sài cùng Phạm Lâm đều gắn chặt
trên người Bách Luyện đại sư.
Trong lúc nhất thời bầu không khí trở nên căng thẳng, hai bên đều bảo trì trầm mặc.
Bách Luyện đại sư cười thản nhiên, lấy từ trong lòng một túi trữ vật
màu vàng tính chất đặc biệt. Chất liệu của túi trữ vật này rất đặc thù.
tuy rằng không hiện ra hiệu ứng sáng bóng gì nhưng Trương Hằng lại cảm
nhận được trên đó một cổ khí tức cổ xưa đến từ thời kỳ thượng cổ.
Vừa thấy Bách Luyện đại sư lấy túi trữ vật này ra. lão già họ Sài sửng sốt sau đó chấn động:
- Dĩ nhiên là túi Càn khôn lưu truyền từ thời kỳ thượng cổ tới nay?
Trong nháy mắt ánh mắt Lão già họ Sài sáng quắc nhìn chằm chằm vào Bách Luyện đại sư, không chút che giấu vẻ tham lam.
- Túi Càn khôn!
Phạm Lâm cũng lộ ra vẻ rung động, cố nén ý niệm ra tay đoạt bảo. ánh mắt gắn chặt lên túi Càn khôn.
- Chẳng qua là một cái túi Càn khôn phỏng chế (hàng nhái), có gì đáng ngạc nhiên Như vậy,
Bách Luyện đại sư dùng ánh mắt như nhìn thằng ngốc liếc nhìn hai người.
Trương Hằng cười hề hề đánh giá túi Càn khôn trong tay Bách Luyện đại
sư vài lần. phát hiện vật này quả thật có khác biệt rất lớn so với túi
trữ vật bình thường.
Túi Càn khôn là chí bảo trong truyền thuyết.
Trong ghi chép của Tam Tinh Vực có nói vật này thuộc cấp bậc Thông linh
Pháp bảo, cũng có người nói là chí bảo của Tiên giới.
Bất kể
nói thế nào, túi Càn khôn đều là một loại Pháp bảo phụ trợ rất cường
đại. uy lực của nó thậm chí vượt qua cực hạn mà người tu chân bình
thường có khả năng tưởng tượng.
- Túi Càn khôn phỏng chế này của ta
là cổ bảo lưu truyền từ thượng cổ tới nay. cùng không có năng lực công
kích gì, tác dụng duy nhất chính là chứa đựng vật phẩm. Nếu không, ta
cũng không cách nào sử dụng bảo vật cấp bậc Thông linh Pháp bảo trở lên.
Bách Luyện đại sư hờ hững nói.
Phạm Lâm cùng lão già họ Sài không khỏi lộ ra vẻ thất vọng, nhưng vẫn
không cam lòng nhìn túi Càn khôn phỏng chế Trước mắt, Tuy rằng Bách
Luyện đại sư giải thích rất hợp lý nhưng không cách nào xóa bỏ tham niệm
và tâm lý may mắn trong đáy lòng bọn họ.
- Hiện tại ta sẽ lấy kiện Phế Linh bảo kia ra.
Bách Luyện đại sư đi tới cạnh Trương Hằng. hai mắt nhắm lại. tay đánh
ra từng pháp quyết Kỳ lạ đặc biệt. Từng điểm hồng mang từ quanh thân lão
tràn ra hình thành một đồ án Thái Cực Âm Dương.
Đồng thời, trong miệng lão mặc niệm một ít chú ngữ. một cổ dao động đặc thù theo đó sinh ra.
Ông!
Đến một lúc, đồ án Thái Cực Âm Dương đột nhiên run lên. bị Bách Luyện đại sư đánh lên trên túi Càn khôn phỏng chế.
Lập tức từ túi Càn khôn nở rộ hào quang mờ rực rỡ chói mắt. Theo một cỗ
dao động không gian sinh ra, trong tay Bách Luyện đại sư có thêm một
chiếc lệnh bài đỏ Như lửa.
Lệnh bài này màu đỏ thẫm, lớn chừng
bàn tay người trưởng thành, mặt trên ảm đạm không ánh sáng giống như một
vật chết, trên lệnh bài có khắc mấy chữ đập vào mắt:
Bách Luyện Lệnh.
Nếu dùng thần thức quan sát sẽ phát hiện hoàn toàn không thể thẩm thấu
vật ấy. Ngay cả thần thức của Trương Hằng đều không thể thầm thấu nửa
phần, mơ hồ còn cảm nhận được một cổ lực lượng phản kháng.
Bách
Luyện đại sư vừa lấy vật này ra, lão già họ Sài cùng Phạm Lâm đều lộ ra
vẻ động dung, thậm chí còn ở trạng thái sắp bùng nổ.
Một khi có
bất kỳ động tĩnh nào. hai người này đều có khả năng sẽ bộc phát công
kích, cướp đoạt Phế Linh bảo cùng túi Càn khôn phỏng chế trong tay Bách
Luyện đại sư.
Khóe miệng Trương Hằng mang theo vài tia cười lạnh, trong lòng thậm chí sinh ra ý động thủ chém giết hai người này.
Nhưng ngay sau đó Trương Hằng đột nhiên nhíu mày. trong lòng bỗng nhiên
run lên. Ý niệm động thủ giết người biến mất trong khoảnh khắc.
Ba người Bách Luyện đại sư không phát hiện sự dị thường của Trương
Hằng. Giờ phút này bốn người ở vào cục diện củi khô gặp lửa lập tức bốc
cháy.
Tình thế khẩn trương vạn phần.
- Đây chính là kiện Phế Linh bảo kia, cũng là vật cần thiết để mở Mật địa
Trầm mặc giây lát Bách Luyện đại sư mới chậm rãi lên tiếng.
Trên mặt Trương Hằng lần đầu tiên lộ vẻ ngưng trọng, thân thể hơi căng
thẳng, lực chú ý cùng không phải toàn bộ trên người lão già họ Sài cùng
Phạm Lâm, dường như đang phòng bị cái gì.
Đúng Lúc này, một
tiếng thét dài từ trên đầu bốn người truyền đến. Cùng lúc đó. một cỗ
tinh thần uy áp lớn lao từ trên trời giáng xuống, khí tức cường đại của
tu sĩ Nguyên Anh Kỳ lập tức ép cho ba người Bách Luyện đại sư không thở
nổi.
- Ha ha... Rốt cục lão phu đợi được rồi!
Người còn chưa đến, tiếng đã tới.
- Nguyên Anh Kỳ...
Trừ Trương Hằng, ba tu sĩ Kết Đan Kỳ bao gồm cả Bách Luyện đại sư đều lộ vẻ kinh hãi, không kìm nổi kinh hô.
Ầm~
Một bóng người bao phủ trong hào quang màu xanh đáp xuống phía trước
bốn người Trương Hằng. Người này còn chưa lộ mặt đã hướng tới gần Bách
Luyện đại sư đang cầm Phế Linh bảo.
Đối phương vừa xuất hiện
liền tiên phát chế nhân, hơn nữa tốc độ ra tay cực nhanh khiến Bách
Luyện đại sư ngay cả cơ hội phòng ngự cũng không kịp. mắt thấy có khả
năng mất mạng trong tay người này.
Chính vào lúc này ngân quang
lóe lên. Trương Hằng từ bên cạnh ra tay. Một quyền nhẹ nhàng đánh tới
bóng người bao phủ trong hào quang màu xanh.
Bóng người kia
tính toán ngạnh kháng một quyền của Trương Hằng. nhưng vào thời khắc mấu
chốt cảm nhận được một cỗ nguy cơ vì thế bàn tay đưa về phía Bách Luyện
đại sư chuyển sang bên cạnh chặn một quyền của Trương Hằng.
Quyền chưởng chạm nhau phát ra một tiếng nổ lớn. quỷ vụ Bốn phía đều bị xua tan hơn nửa.
Sau khi hỗn loạn qua đi, trước mặt đám người Trương Hằng xuất hiện một
lão già tóc bạc phất phơ. Người này sắc mặt hồng Nhuận, trên người lưu
chuyển một quầng sáng xanh mông lung, một tay hơi buông xuôi, lộ vẻ kinh
ngạc nhìn phía Trương Hằng bình tĩnh tự nhiên ở đối diện.
- Hầu thế thúc!
Phạm Lâm bừng tỉnh liếc mắt nhận ra người này. kinh ngạc thốt lên.
- Hầu tiền bối...
Lão già họ Sài hơi há hốc miệng, trong mắt lộ ra vài tia bất đắc dĩ cùng lo lắng.
Trương Hằng không cần đoán cũng biết người này chính là gia chủ của Hầu
gia - Hầu Bá. tu sĩ Nguyên Anh Kỳ thành danh đã lâu. Đồng thời sớm tại
vài năm trước Trương Hằng giết chết cháu ruột của đối phương - Hầu Vù.
Đối với sự xuất hiện đột nhiên của người này bốn người Trương Hằng đều
có chút buồn bực. Nghe ý tứ của đối phương dường như ôm cây đợi thỏ ở
đây đã lâu.
Bách Luyện đại sư đứng cạnh Trương Hằng. trên mặt lộ vẽ
cười khổ. Đối với sự xuất hiện đột nhiên của tu sĩ Nguyên Anh Kỳ này
cũng không cảm thấy quá kỳ quái.
Dù sao Quỷ vụ Sơn ngay trong
phạm vi thế lực của Hầu gia. bị Hầu Bá phát hiện bí mật che giấu trong
này cũng là xác suất khá lớn.
- Không nghĩ tới trong đám người này lại còn ẩn giấu một tu sĩ Nguyên Anh Kỳ. coi như lão phu trông nhầm rồi.
Hầu Bá mặc y bảo xanh nhạt không dính một hạt bụi trần, chòm râu bạc
trắng tia tót rất chỉnh tể. đại khái là một người sạch sẽ cận thận. Lão
đang đánh giá Trương Hằng ngoài mấy thước, đôi mắt tinh thần quắc thước
hơi híp. tinh quang Bốn phía phát ra uy áp bức người.
- Nguyên Anh trung kỳ...
Trương Hằng khẽ thở dài một hơi. đối phương hiển nhiên là tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ đỉnh, thực lực không thể coi thường.
Đối với Điều này, Trương Hằng cũng hơi có chút đáng tiếc: Phân thân của
mình giờ phút này đang xử lý chuyện ở Phạm gia, cũng không chỉ vẻn vẹn
một chuyện là giết chết Phạm Hoa, nếu muốn tới đã không còn kịp rồi.
Nếu phân thân của Trương Hằng ở đây tương đương với thêm một tu sĩ
Nguyên Anh sơ kỳ. như vậy có nắm chắc rất lớn đối phó với Hầu Bá Nguyên
Anh trung kỳ đỉnh Trước mắt,
- VỊ đạo hữu này. Ta xem không bằng như này: Ngươi và ta cùng phần phối trân bảo trong Mật địa. chúng ta chia 6:4 thế nào?
Hầu Bá khẽ cười với Trương Hằng.
Lời vừa ra khỏi miệng, ba tu sĩ Kết Đan Kỳ còn lại đều biến sắc mặt.
- Hầu thế thúc, tuyệt đối không được. Người này chính là hung thủ giết chết Hầu Vũ cháu người!
Dưới tình thế cấp bách, Phạm Lâm kinh hô...
-o0o-