Tiên Luyện Chi Lộ - Quyển 3 - Chương 178

Chương 178: Ánh mắt của Thần linh
Nhóm dịch: Lãng Khách
Đả Tự: Bảo Ngọc --- 4vn
Sưu Tầm by: Kill_Loves --- 4vn

Toàn bộ tâm thần của Trương Hằng chìm vào tầng hai cổ tháp ngọc giản
thần bí. thể hội từng chút một nguyên lý ảo điệu của hai loại thân thông
này.

Theo Thời gian trôi qua, trong đầu Trương Hằng hiện ra
điều lĩnh ngộ một chút lại một chút, từng chút một thẩm thấu từ nông cạn
đến thâm sâu. trong vô tình hắn đã nắm giữ cơ bản của hai loại thân
thông.

Đương nhiên, nắm giữ này cũng chỉ là trên lý thuyết. còn chưa có bắt đầu tu luyện thực sự.

“Phù!”

Vào khoảnh khắc nào đó, Trương Hằng đột nhiên mở mắt. Vừa mới mở mất ra Trương Hằng sửng sốt ngẩn người.

Chỉ thấy bức tường đá bốn phía vốn thô ráp xấu xí không chịu nổi. giờ
đã biến thành vách tường bóng loáng sáng ngời như được dát ngọc, toàn bộ
động phủ được Mở rộng hơn mấy lần. trong phòng còn bài trí một số bàn
ghế băng điêu trên bàn chính giữa phòng còn đốt đàn hương đặc chế của
giới tu tiên, toàn bộ trong phòng đều tràn ngập một mùi thơm khiến người
ta có cảm giác an bình.

Có thể nói, toàn bộ động phủ đã rực rỡ hẳn lên. trở thành đúng với danh nghĩa một động phủ của giới tu tiên.

“Tuyết Dung?"

Trương Hằng Bỗng nhiên quay đầu lại. vừa lúc giao nhau cùng đôi mắt xinh đẹp dịu dàng như nước của Ninh Tuyết Dung.

- Đại ca! Huynh đã tu luyện gần ba tháng rồi. Lúc rảnh rỗi Tuyết Dung
sửa chữa trang trí lại động phủ một chút, nhưng vì tài liệu và Thời gian
có hạn còn chưa làm cho người ta vừa lòng đấy.

Gương mặt ngọc
của Ninh Tuyết Dung hơi đỏ lên. dường như đã thích ứng ở chung cùng
Trương Hằng. giờ phút này nói chuyện vẻ mặt cũng tùy ý tự nhiên hơn rất
nhiêu.

- Ba tháng?

Trương Hằng cảm thấy ở trong tầng hai cổ tháp, Thời gian trôi qua thật sự quá mau.

Tuy nhiên, Trương Hằng chợt nhớ tới hình như mình xem nhẹ một chỉ tiết gì đó.

Từ lúc tu luyện Luyện Thiên Hóa Địa Công tới nay mình đã thường xuyên
nhịn ăn uống, hơn nữa Thời gian nhịn ăn uống còn rất dài. Từ lúc đi vào
tầng hai công pháp này Trương Hằng còn nhịn ăn kỳ lục tới mấy tháng.

Mà tu sĩ bình thường mặc dù đạt tới Trúc Cơ Kỳ, dưới tình huống không
có dùng ích Cốc Đan. cũng đừng mơ tưởng không ăn không uống mà tu luyện
Thời gian dài lâu như vậy. Đương nhiên, một vài trường hợp bế quan chiều
sâu và thăng cấp thì ngoại lệ.

“Một trong đặc điểm lớn nhất
của Luyện Thiên Hóa Địa Công chính là tăng lên thể chất của tu sĩ trên
diện rộng, đương nhiên phải mạnh hơn nhiều so với tu sĩ bình thường.”

Trương Hằng thầm nghĩ trong lòng lại cảm thấy buồn cười.

Luyện Thiên Hóa Địa Công mỗi một lần cắn nuốt ngoại vật, chính là thông
qua thân thể hấp thu tinh túy thiên địa đồng Thời tiến hành quá trình
lột xác. Cầm trận bàn bên cạnh mình lên kiểm tra. quả nhiên tinh thạch
bên trong đã hóa thành bột phấn.

- Tuyết Dung! Qua Thời gian mấy tháng, tu vi của muội tăng trường cũng rất nhanh nha!

Trương Hằng nhìn Ninh Tuyết Dung vài lần, tu vi của đối phương đương
nhiên cũng không giấu được hắn giờ phút này nàng cách Trúc Cơ trung kỳ
cũng không xa.

- CÓ hiệu quả này cũng là nhờ đại ca tặng cho Tuyết Dung Linh Thần Đan.

Ninh Tuyết Dung thân thiết rúc vào bên cạnh Trương Hằng, trong ánh mắt lộ ra tình tự cảm kích.

Mũi hít thở mùi thơm Thanh nhã như u lan trên người Ninh Tuyết Dung tỏa
ra. tâm thần Trương Hằng hơi hơi rung động nhưng cũng không nảy sinh
bất cứ tà ý gì.

“Hay là phẩm tính của mình càng ngày càng cao thượng?”

Trương Hằng không khơi buồn bực.

Nhẹ vuốt mái tóc dài mềm mại củaNinh Tuyết Dung, Trương Hằng ôn nhu nói:

- Tư chất và tiềm lực của bản thân Tuyết Dung muội cũng không tệ. cộng
thêm Linh Thần Đan trợ giúp, chỉ sợ tu vi sẽ rất nhanh vượt qua đại ca
đấy.

Trương Hằng có thể cảm nhận được tu vi của Ninh Tuyết Dung đang rất nhanh đuổi kịp và vượt qua mình.

- Tuyết Dung nhất định sẽ cố gắng tu luyện, tranh thủ sớm ngày tiến vào
Nguyên Anh Kỳ. Quyết chí để không trở thành gánh nặng cho đại ca. về
sau cũng không cần trốn ở bên trong túi trữ vật này nữa.

Ninh
Tuyết Dung cười khúc khích, giống như đóa Tuyết liên giữa băng Tuyết mùa
đông nớ rộ dưới ánh mặt Trời, Thanh lệ mà không diêm đúa. khiến cho
người ta có một loại cảm giác xinh đẹp dịu dàng tĩnh lặng trong sáng như
mặt nước.

Tuy nhiên Trương Hằng lại nhìn thấy ở trong mắt nàng
một loại tín niệm kiên định, để cho người ta tin rằng sớm hay muộn nàng
sẽ đạt tới Nguyên Anh Kỳ mà ngàn vạn tu sĩ Tam Tinh Vực không thể với
tới.

- Nói như vậy. chẳng phải là sau này đại ca còn cần Tuyết Dung muội bảo hộ cho mình rồi!

Trương Hằng bật cười nói đùa. Tuy nhiên hắn tin tưởng vững chắc: khẳng
định không có một ngày như vậy. Cho dù đối mặt với tu sĩ cao hơn mình
một cấp. cũng chưa chắc Trương Hằng phải sợ hãi.

- Đại ca nói đùa rồi! Cho dù có một ngày như vậy. Tuyết Dung cũng sẽ bảo vệ tốt cho đại ca.

Ninh Tuyết Dung cười khẽ chớp chớp mắt nhìn Trương Hằng, dường như thật đúng là chờ đợi một ngày như vậy.

- Tốt! Ta hãy Chờ một ngày như vậy đi.

Trương Hằng cười ha hả, trong lòng lại thầm nghĩ, đó là chuyện không hề có.

Giờ khắc này, trong lòng Trương Hằng thể hiện ra trọn vẹn bản lĩnh chiếm hữu của đại nam nhân.

Tiếp tục hàn Huyền vài câu cùng Ninh Tuyết Dung. Trương Hằng lấy ra bốn khối tinh thạch gắn tiếp lên trên trận bàn.

- Chẳng lẽ đại ca còn muốn tu luyện...

Ninh Tuyết Dung khẽ nhắn đâu mũi Thanh tú, bộ đáng dường như có vẽ không vui.

- Tu chân không kể năm tháng, Thời gian rất quý. bây giờ ta còn phải tu luyện cho xong hai loại thần thông tương đối đơn giản.

Trương Hằng nhìn dáng vẻ của Ninh Tuyết Dung, trong lòng mơ hồ sinh ra vài tia thương tiếc.

Lại từ trong túi trữ vật xuất ra một đống tinh thạch trung phẩm, rồi nói với Ninh Tuyết Dung:

- Từ nay về sau. trận bàn này liền giao cho muội sử dụng.

Ninh Tuyết Dung cũng không có cự tuyệt, bảo Trương Hằng đặt mấy trăm
khối tinh thạch trung phẩm này vào trong túi trữ vật màu xanh.

Bàn tay ngọc điểm nhẹ vài cái, trận bàn này dưới khởi động của Ninh Tuyết Dung liền mở ra ào trận bên trong.

- Nếu gặp người phàm hoặc là tu sĩ dưới Luyện Khí Kỳ thì không cần để ý
tới. Còn như gặp phải tu sĩ Trúc Cơ Kỳ thì lập tức mở ra sát trận, nếu
như thật sự ứng phó không được thì để cho ta tới đối phó.

Trương Hằng vì để ngừa vạn nhất, vẫn là dặn dòNinh Tuyết Dung vài câu.
Tuy rằng động phủ này rất bí mật. nhưng cũng có thể gặp phải tu sĩ hoặc
là người phàm vô tình phát hiện.

- Tuyết Dung hiểu rồi.

Ninh Tuyết Dung cũng là một cô gái thập phần thông minh và giống như
Triệu Thụy. chẳng qua là thiếu một chút hiểu biết về nhân tính thế thái.
Nhưng cũng không giống như Triệu Thụy hoàn toàn không hiểu gì về thái
độ xử thế làm người.

Tiếp tục dặn dò một số chuyện sau đó
Trương Hằng mới yên tâm tu luyện, trong lòng không còn mảy may cảm giác
cô tịch như trước kia.

Có một người làm bạn ở bên cạnh, so với một mình đơn độc tu luyện cũng có điều khác biệt.

Khoanh chân ngồi trên bồ đoàn Ninh Tuyết Dung đã chuẩn bị sẵn. ngân
quang trên người Trương Hằng chốc chốc lại lóe sáng, trên tay thỉnh
thoảng đánh ra một ít pháp quyết, ánh mắt lúc sáng lúc tối.

Trong thần thức hải Luyện Hư Linh Khí với một loại phương thức đặc thù
vờn quanh nguyên thân. Lúc này nguyên thần của Trương Hằng hơi hiện ra
màu bạc. lấp lánh, sáng mờ nhạt.

Hiện tại hắn tu luyện đương nhiên là Thần Linh Nhãn, giờ phút này đang dựa theo pháp Quyết của mình nắm giữ thử tu luyện.

Thời gian trôi qua từng chút một. sau khi trải qua mấy lần thất bại. rốt cục Trương Hằng tìm được một ít bí quyết.

Bỗng nhiên, ánh mắt của Trương Hằng trở nên không hề có biểu tình, một
tia sáng lóng lánh sắc bén phát ra từ trong hốc mắt. lập tức trong động
phủ sinh ra một cỗ uy áp tinh thần khiến người ta hít thở không thông.

Giờ khắc này. dòng suy nghĩ của Trương Hằng dường như biến nhanh hơn vô
số lấn. hết thảy biến hóa của cảnh vật xung quanh đều ở trong vòng
khống chế của hắn.

Trong phạm vi một trăm mét. một con kiến
đang bỏ dưới đất. một nhích động nhẹ trong không khí. một biến hóa mỏng
manh của linh khí đều không thoát khỏi cảm quan của hắn.

Thậm
chí ánh mắt hắn có thể nhìn thấu qua vách núi dày mấy thước, nhìn thấy
vật bên trong vách núi hoặc là một số cảnh vật ngoài động.

Trương Hằng lập tức sinh, ra một loại ảo giác có thể nắm trong tay hết
thảy, tốc độ chảy của Thời gian giờ khắc này dường như đều trở nên chậm
đi.

“Thần Linh Nhãn, chỉ sợ không đơn giản chỉ có nhìn thấu ảo cảnh cùng ẩn thân như vậy.”

Trương Hằng không khòì nhớ tới phần giới thiệu trong ngọc giản màu bạc
có liên quan tới Thần Linh Nhãn khi luyện đến đỉnh phong:

“Thần
Linh Nhãn, hủy diệt ảo giác, phá nhìn lén Thời không, nhìn thấu dối trá
cùng biểu tượng, vạch trần hết thảy bản chất thế gian.”

Cái gọi là Thần Linh Nhãn, tức là ánh mắt của Thần linh.

Thử nghĩ nếu ở Thời điểm chiến đấu, có thể có một đôi mắt như vậy. có thể mang đến bao nhiêu áp lực cho đối thủ?...

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3