Ngươi không phải đại thần, ngươi quá tiểu nhân- Chương 38(hết)

Chương 38: Phá
kiển thành điệp (Phá kén thành bướm)

Suy nghĩ đục
ngầu của Liễu Thủy bị câu nói kia của Tư Húc nháy máy làm cho thanh tỉnh.

“Em gái?” Liễu
Thủy mở to hai mắt nhìn, giật mình lặp lại. Em gái yêu nghiệt?! Yêu nghiệt cư
nhiên còn có một cô em gái?! Liễu Thủy chưa từng nghe nói qua,
.

“Yêu nghiệt!”
Không có mặc quần áo, da thịt bị khí lạnh về đêm đụng vào, rốt cuộc ý thức rõ
ràng được tình cảnh hiện tại của mình, Liễu Thủy lại ý đồ giãy dụa. Liễu Thủy
hậu tri hậu giác thẹn thùng! __ __

“Buông……..” Ô
ô…. Đáy lòng Liễu Thủy vụng trộm khóc. Yêu nghiệt Tư Húc, quần áo của em đều bị
cởi, như thế nào anh còn mặc chỉnh tề như vậy, này rất không công bằng, anh
không cần lại đè nặng em, thật nặng a! Anh cho em ngồi dậy, em cũng muốn mặc
quần áo.

“Không được.”
Khí lực chống cự của Liễu Thủy như vậy, như thế nào có thể lay động yêu nghiệt
Tư Húc, “Đêm nay, em là của anh.” Nhẹ nhàng mang theo mê hoặc, Tư Húc nói.

Nhiệt khí phun
vào lỗ tai Liễu Thủy, khí nóng tê dại, Liễu Thủy giật mình, nhịn không được cố
gắng nghiêng đầu muốn né tránh.

“Còn không
phải.” Còn không kịp phản ứng xem bản thân đang nói cái gì, những lời này đã
muốn thoát ra bên tai Liễu Thủy, nhẹ nhàng phiêu lãng. Liễu Thủy nháy mắt ngây
ngân cả người, cô vừa rồi đã nói cái gì?....... Còn không phải?! Lời nói khiêu
khích như vậy thật sự từ miệng cô nói ra! Nhưng lại là đối với yêu nghiệt nói?!
Ô ô…….. Bây giờ hối hận có kịp không? Yêu nghiệt, anh coi như không nghe không
thấy có được không?

“Yêu
nghiệt……….” Liễu Thủy sai lầm rồi, Liễu Thủy có lời muốn nói. Nhưng là yêu
nghiệt Tư Húc sao có thể cho phép Liễu Thủy nói, vừa rồi một câu kia đã hoàn
hoàn toàn toàn rơi vào tai yêu nghiệt, không sót một chữ.

Còn không
phải? Còn không phải sao? Ha ha, Liễu Thủy, em nhất định là của anh, em vĩnh
viễn là của anh, em chính là của anh, của anh của anh của anh.

Lời nói của
Liễu Thủy bị Tư Húc nghe nhập vào tâm can. Không nghĩ lại nghe thấy lời nói đó,
Liễu Thủy em đừng nghĩ nói thêm gì nữa.

Liễu Thủy lạp
tức rơi lệ, Tư Húc, anh này ác bá, ô ô……… Tại thời điểm mấu chốt này anh sẽ
không thể có chút ôn nhu sao, anh nhất định phải bá đạo như vậy, cường quyền
như vậy sao? Em sai lầm rồi còn không được sao? Anh chẳng lẽ không cho em cơ
hội nói ra a a a a a a…….

Không nên
không minh bạch như vậy, thật không minh bạch liền định tội cho người ta, lời
lẽ giảo hoạt, hai tay giao động khiến cho người ta tiếp tục trầm luân, đầu óc
chậm rãi lại biến thành bã đậu a!

“Thủy Thủy,
trở thành người của anh được không?” Kích tình khó nhịn, Tư Húc bỗng nhiên dừng
lại, ánh mắt nhìn Liễu Thủy chìm trong mê võng, rất là thận trọng nói, Trở
thành người của anh được không? Anh sẽ đối xử với em thật tốt.

Liễu Thủy hoàn
toàn không thể tự hỏi, yêu nghiệt nói một câu như vậy giống như một đạo sét
đánh giữa trời quang, Liễu Thủy ngốc lăng. Thủy Thủy, trở thành người của anh
được không? Thủy Thủy, trở thành người của anh được không?........

Như thế nào
không tốt đâu? Mặc kệ anh là yêu nghiệt, hay là ác ma, có thể cùng anh một chố,
đều rất tốt.

“n.” Rụt rè nữ
tính khiến cho Liễu Thủy không thể mở miệng nói ra từ “Được” đại biểu cho việc
đáp ứng kia, vì thế, mặc kệ yêu nghiệt thấy hay không thấy, Liễu Thủy nhẹ nhàng
gật đầu, lên tiếng trả lời.

Tư Húc, Liễu
Thủy chính là thích anh như vậy.

Có người nói,
thích là nhợt nhạt yêu, yêu là thật sâu thích.

Như vậy, như
vậy như vậy thích của Liễu Thủy, lại là cỡ nào sâu đậm yêu Tư Húc đâu?

“Ô………….” Giữa
vui sướng, cảm giác được một trận đau đớn, Liễu Thủy kêu rên. Khóe mắt lấp lóe
ngân quang, đau cũng khoái hoạt.

Một khắc kia,
ở trong lòng người con trai mình yêu thích, Liễu Thủy từ một cô gái nháy mắt
lột xác, hóa kiển thành điệp.

Kích tình qua
đi, dư vị dần tan.

Bên trong bồn
tắm lớn đầy nước ấm, đem toàn thân Liễu Thủy đã hoàn toàn xụi lơ, không có khả
năng phản kháng nhẹ nhàng chà lau. Được nước ấm nhẹ nhàng thấm đẫm, đau nhức
giữa hai chân Liễu Thủy bớt đi rất nhiều. Cảm giác thư sướng toàn thần khiến
cho Liễu Thủy mệt mỏi đến không chịu được từ từ nhắm mắt lại, trong sự che chở
của Tư Húc, nặng nệ ngủ.

Khi mở mắt ra,
đã muốn nằm trên giường, nằm trong vòm ngực rộng lớn của Tư Húc, ở vị trí này,
có thể rõ ràng nghe thấy tiếng tim đập trầm ổn của Tư Húc. Phanh, phanh……

Nghe tiếng tim
Tư Húc đập, cảm giác hạnh phúc ngập tràn, bỗng nhiên không thấy buồn ngủ. Thừa
dịp Tư Húc ngủ, tay Liễu Thủy không tự giác tại ngực trần trụi của Tư Húc vuốt
ve, mang chút tò mò cùng thăm dò.

Làn da Tư Húc,
thật sự tốt lắm, lại nhẵn lại non mịn, Liễu Thủy một bên sờ soạng, một bên ghe
tị.

Loại chuyện
nhân cơ hội sỗ sàng này, Liễu Thủy cũng trải qua không ít, trước kia khi ở
trường học, thường xuyên bị Tư Húc quấn quýt không về trường được, tuy rằng
cuối cùng không đến bước cuối cùng, nhưng là những chuyện làm không nên làm
trên cơ bản cũng đã không sai biệt mà hoàn thành.

Khi đêm khuya
nằm mộng, liền thành thời khắc ăn đậu hũ của Liễu Thủy! Liễu Thủy ở ngoài mặt
làm bộ như không thèm để ý, nhưng trên thực tế lại phi thường phi thường thèm
nhỏ dãi sắc đẹp của Tư Húc! __ __

Khi đang suy
nghĩ ngẩn ngơ, bàn tay ở trước ngực yêu nghiệt tác loạn bỗng nhiên bị bàn tay
to lớn nắm giữ, Liễu Thủy cả kinh, Tư Húc tỉnh!.........

Vài lần đều
không bị phát hiện, như thế này cố tình là lần này lại vừa vặn như vậy, Liễu
Thủy rơi lệ.

“A, còn chưa
có đủ sao?” Trên đỉnh đầu, truyền đến thanh âm trêu tức của Tư Húc.

Liễu Thủy.

Cái tay tự do
kia thần tốc bóp chặt bên hông non mịn bóng loáng không hề có sẹo lồi của Tư
Húc, yêu nghiệt, anh quá vô sỉ!

“Thủy Thủy lão
bà, đau!” Hoàn toàn không có cái loại ái muội cùng dụ hoặc như vừa rồi, Tư Húc
đau hô, ngay cả tiếng nói đều nháy mắt trở nên run run. Giống như bị đối xử như
vậy, chính mình là cỡ nào cỡ nào vô tội.

“Hừ.” Hừ hừ,
đừng mở mắt ra, không để ý tới. Đối với chuyện Tư Húc đổi sắc mặt trách móc đã
sớm trở thành thói quen! Người này, ngay từ đầu làm nũng liền rơi vào trạng
thái vô địch, Liễu Thủy ngăn cản không được!

“Thủy Thủy lão
bà, thật sự rất đau.” Em không để ý tới anh không quan hệ, anh tự nhiên có biện
pháp khiến em không thể không để ý. Bàn tay thon dài đem bàn tay mảnh khảnh kéo
đến chỗ thắt lưng vừa rồi bị nhéo, nhẹ nhàng xoa xoa.

“Thủy Thủy lão
bà, chính là nơi này, khẳng định đã muốn xanh tím.” Thanh âm mang theo run rẩy,
giống như có vô hạn lên án bị nhịn xuống, không có nói chuyện bị người ta đối
xử bất công nói ra.

Liễu Thủy càng. Nhìn không thấy chỗ đó, Liễu Thủy thật sâu cảm thấy vô
lực, mắt trợn trắng. Chính mình rốt cuộc sử dụng bao nhiêu lực, Liễu Thủy chính
mình rõ ràng nhất. Tư Húc, anh này yêu nghiệt, anh biến thái!

Tuy rằng nghĩ
cứ bỏ mặc yêu nghiệt làm bộ, nhưng là bàn tay đặt tại bên hông Tư Húc vẫn là
mang theo đau thương nhẹ nhàng di chuyển.

“Ngoan, không
đau.” Thời điểm nói ra những lời này, Liễu Thủy muốn khóc. Yêu nghiệt, em như
thế nào lại rơi vào tay ác ma như anh?! Thật sự là ác mộng!

“A………..” Có
được an ủi ngọt ngào, hưởng thụ bàn tay Thủy Thủy nhẹ nhàng xoa nắn ôn nhu, vì
thế, Tư Húc sung sướng cười.

“Yêu nghiệt!”
Trong lúc Tư Húc rất chi là vui vẻ rất chi là khoái hoạt cười, Liễu Thủy oán
hận âm thầm nói thầm.

“Thủy Thủy,
thời điểm học sơ trung, anh đã biết em nga…..” Dụ hoặc, trong thanh âm hỗn loạn
không ngăn được cảm giác kiêu ngạo cùng tự hào. Giống như đây là chuyện khó
lường cỡ nào, giống như bão táp, ở thời khắc bình tĩnh như vậy sẽ không nổi
lên.

“Nga? Thật
không?” Liễu Thủy đáp, thanh âm ngọt ngào trong trẻo nhưng lạnh lùng trong đêm
tối mang theo nồng đậm kỳ quái. Nga? Thật không? Thật là thời học sơ trung quen
biết sao? Nhưng là vì cái gì hiện tại em mới biết được! Yêu nghiệt!

Còn có ảnh
chụp kia!

“Đúng vậy, lần
đầu tiên nhìn đến Thủy Thủy lão bà em, anh liền thích em nga.” Vì thế, không
quên thừa cơ thông báo. “Khi đó, em tóc ngắn ngủn, làn da đen đen, người cũng
không có cao như bây giờ…..” Kỳ quái, như vậy vì sao anh liếc mắt nhìn em một
cái liền khó quên, như vậy mê muội thật sâu đâu? Mỗ yêu nghiệt lâm vào trầm tư.
Giống như cảm giác được không khí tăng lên mấy đọ, ấm áp lan tràn.

“Đúng vạy, em
khi đó thật là tóc ngắn ngủn, làn da đen đen, người còn không cao…..” Một câu
ngắn ngủn, Liễu Thủy nói đến nghiến răng nghiến lợi. Bị anh thích sớm như vạy,
em đây có phải hay không nên tỏ ra thực vinh hạnh? Yêu nghiệt, anh là vì khắc
em mà sinh ra! Nếu Liễu Thủy sống thiếu vài năm, kia khẳng định đều là do anh
hại!

Khóc không ra
nước mắt.

“Kia ảnh chụp
đâu?” Hơn nửa ngày, Liễu Thủy rốt cục tìm được thanh âm nói chuyện bình thường.

“Anh chụp.”
Trong bóng đêm, nhìn không thấy biểu tình Tư Húc, chỉ có thể nghe thấy thanh âm
Tư Húc nho nhỏ thần thần bí bí, “ Hắc hắc……” Theo sau, mang vào vài tiếng cười
“Hắc hắc” âm mưu thực hiện được. Hoàn toàn không nhìn thấy người bị chụp ảnh
kia đang ở trong lòng chính mình càng ngày càng cách xa.

“…….” Trả lời
thành thực như vậy?!........ Trên đầu không ngừng hiện lên hắc tuyến, Liễu Thủy
không nói gì.

“Vậy mẹ của em
thì sao?” Vì thế, lại hỏi. Lần này, sẽ không có khả năng cũng là bạn học thời
sơ trung đi?!

“Thông qua hai
lần gọi điện.” Đem thiên hạ trong lòng điều chỉnh tư thế một chút, sau đó, Tư
Húc nói. Về phần nội dung về cái gì, vạy không tiện nói.

Trong không
khí, như cũ lưu lại thanh âm Tư Húc mị hoặc dễ nghe, Liễu Thủy ở trong lòng Tư
Húc cương cứng hóa thạch.

………. Mẹ của
con ơi, gặp cũng chưa gặp, nhận thức cũng không nhận thức, mẹ liền như vậy đem
con gái bảo bối của mình đem bán?!.......

[ Bạn đang đọc truyện tại alobooks.vn ]

Vĩ thanh

Một tháng sau.

Trở lại trường
học đã hai tuần, đi học tan học ăn cơm, đối với cuộc sống đã lâu không được
bình tĩnh như vậy, Liễu Thủy cảm thấy thực là vừa lòng, vì thê, ngẫu nhiên đăng
nhập trò chơi xem phong cảnh, tổ đội tiến vào FB đánh quái, dã chiến đến danh
tự biến đỏ thẫm, cùng ba người trong phòng tâm sự, nói chuyện phiếm bát quái,
cuộc sống quả thực vô cùng nhàn nhã, vô cùng dễ chịu.

Tự sau ngày
họp lớp đó, Tư Húc tựa hồ cũng được nghỉ ngơi, mỗi ngày đều lôi kéo Liễu Thủy
đến những địa điểm du lịch của thành phố C du ngoạn, Liễu Thủy nghĩ nguyện vọng
tốt đẹp làm trạch nữ bị đánh vỡ hoàn toàn, mỗi ngày mệt thành tượng gỗ.

Liễu Thủy
kháng nghị, ở thành phố B như thế nào cũng không thấy anh như vậy tích cực muốn
xuất môn đi dạo, hiện tại trở lại thành phố C, như thế nào bỗng nhiên tựa như
đầu óc bị đụng phải, dường như thay đổi thành một kẻ khác.

Lúc ấy, Tư Húc
chính là chần chừ vài giây, đứng tại nơi Liễu Thủy không thấy lỗ tai hơi hồng
hồng, sau đó mãnh liệt nói: :Anh mặc kệ, em nhất định phải đi cùng anh, những
địa phương đó anh chưa từng đi qua.”

Tư Húc không
biets xấu hổ nói cho Liễu Thủy, cùng Liễu Thủy đạp lên mọi ngóc ngách của thành
phố C, là giấc mộng nho nhỏ của tiểu yêu Tư Húc từ thời sơ trung, vì thế, trong
tình huống không có Liễu Thủy, hắn cự tuyệt rời chân.

Kháng nghị
không có hiệu quả, vô cùng thống khổ, Liễu Thủy cũng chỉ có thể đặt tại trong
lòng.

Phá tan bức
tường ngăn cách mỏng manh nào đó, yêu nghiệt lại không hề cố kị trầm mê vận
động, đem nhiều năm thủ thân như ngọc toàn bộ vứt bỏ, đáng thương cho Liễu Thủy
kêu trời trời không biết, kêu đất đất chẳng hay, chỉ có thể đến nửa đêm mới
nặng nề chìm vào giấc ngủ, ngày hôm sau lại bị yêu nghiệt lôi ra cửa, ngẫu
nhiên còn gặp đám fan điên cuồng, còn muốn bị yêu nghiệt lôi chạy trối chết.

Cứ như thế,
yêu nghiệt mỗi ngày đều là vui tươi hớn hở, khuôn mặt giống như tiên nhân của
hắn cười đến giống như phật Di Lặc.

Liễu Thủy.

Còn có một
chuyện, Liễu Thủy nghĩ đến liền ai oán vô cùng, ngươi nói xem nào có cha mẹ nhà
ai giống như nhà nàng như vậy, mọi người chưa thấy qua, liền đã muốn hay tay
đem con gái mình nhanh chóng đóng gói tống đi!

Yêu nghiệt sau
ngày họp lớp đưa chính mình về nhà, Liễu mẹ nhìn thấy Tư Húc, đó là điển hình
cho việc mẹ vợ thấy con rể, càng nhìn càng vừa lòng. Liễu Thủy ở một bên nhìn
thấy thiếu chút nữa phun máu nội thương. Mẹ ơi, Tư Húc sao có thể yêu nghiệt
đến như vậy? Mẹ đã không nói, nhưng ngay cả lão cha đều trốn không thoát mê
hoặc của ngươi?!

Kết quả thời
điểm yêu nghiệt phải rời đi, trong tay cũng đã cầm hành lý được đóng gói sãn, Liễu
Thủy bị cha mẹ ruột thịt của mình tống ra khỏi cửa, còn mang vẻ mặt lo lắng dăn
dò con nhỏ, cùng Tư Húc đi ra ngoài chơi, đừng chỉ lo cho bản thân, còn phải
chiếu cố tốt cho Tư Húc, hôm nay trời lạnh, mặc kệ con thế nào cũng không được
để Tư Húc bị cảm!

Liễu Thủy rơi
lệ, chỉ có thể cách cách cách nuốt vào trong lòng, không đến một ngày ngắn
ngủn, cha mẹ ruột thịt lại trở thành người khác, như thế nào có thể không khóc?

Một hồi đến
nhà Tư Húc liền tức giận cùng Tư Húc đại chiến, kết quả đến gần sáng Tư Húc còn
trên người mình làm ác, Liễu Thủy càng rơi lệ, thề sống thề chết cũng không lại
khiêu chiến uy quyền của yêu nghiệt.

Yêu nghiệt
thật là đáng sợ, bị đói bụng nhiều năm đột nhiên được giải phóng không biết
chừng mực, bị yêu nghiệt đè nặng, đáng sợ không gì so sánh nổi!

Ba mẹ yêu
nghiệt là sau hai ngày rời nhà liền bị yêu nghiệt lôi đi bái phỏng, Liễu Thủy
nhỏ nhỏ bị
囧囧, mẹ yêu
nghiệt không phải là thời kì đầu tháng ba năm đó, từ trên máy bay rơi xuống trở
thành nữ hiệu trưởng xinh đẹp của trung học Thụ Đức sao?
!

Bề ngoài xinh
đẹp tư thái nghiêm cẩn. lúc ấy không biết đễ mê đắm biết bao chàng trai thanh
xuân đang ở thời kỳ phát dục còn có một đám thầy giáo đã thành thục chính trực
tạo thành một vòng tròn ngưỡng mộ. Thời điểm đó, sân trương không có chút riêng
tư, tin tức nữ hiệu trưởng xinh đẹp không biết từ đầu xuất hiện bay đầy trời,
trong lúc nhất thời vô số người theo đuổi.

Chính là một
ngươi như vậy, cư nhiên là mẹ của yêu nghiệt?........

Hơn nữa, hiện
tại đứng ở trước mặt mình, cười đến hòa ái dễ gần, làm cho Liễu Thủy không nghĩ
qua là phải mê tiến nụ cười xinh đẹp kia.

Tâm can nho
nhỏ của Liễu Thủy bị
lại. Gia đình yêu nghiệt, quả nhiên đều
là yêu nghiệt
.

Em gái yêu
nghiệt, Liễu Thủy coi như đã chính thức nhận thức, Trương Á Nhàn, so với yêu
nghiệt nhỏ hơn một tuổi, đến trường sớm một năm.

Nói đến Trương
Á Nhàn, mắt ngọc mày ngài, nhìn trái nhìn phải, thật đúng là xinh đẹp không thể
nói. Vừa thấy Liễu Thủy liền nhiệt tình tiếp đón, cầm tay Liễu Thủy, trong lòng
có vô vàn điều muốn nói muốn nói____ đặc biệt nhằm vào chuyện yêu nghiệt Tư Húc
là như thế nào ám toán hãm hại cô
, đối với Liễu Thủy hoàn toàn không có nửa điểm xa lạ.

Liễu Thủy lạnh
giá, vì mình lúc trước tại tiệc tối kia ghen thầm, lòng dạ hẹp hòi mà cảm thấy
vạn phần áy náy. Liễu Thủy lại sai lầm rồi, Á Nhàn đứa nhỏ này, làm sao lại có
tâm cơ gì, quả thực chính là tiểu công chúa đơn thuần được gia đình yêu nghiệt
sủng ái!

Về phần Á Nhàn
vì sao lại mang họ Trương, lúc trước ba mẹ yêu nghiệt lo lắng chuyện công bằng,
hai đứa nhỏ, một cái theo họ cha, một đứa theo họ mẹ.

Cùng những gia
đình khác bất đồng là, yêu nghiệt theo mẹ, tiểu công chúa theo cha.

.

Cha yêu
nghiệt, là người mà Liễu Thủy thấy trong toàn gia đình là nhân loại bình
thường! __ __

Hơn bốn mươi
tuổi, rất là thật thà chất phác vẻ ngoài bình thường, đối nhân đối sự đều thực
ôn hòa, đối với Liễu Thủy, lại cùng Liễu Thủy chống đối lại yêu nghiệt, Liễu
Thủy ngay lập tức ở trên người cha yêu nghiệt tìm thấy sự cân bằng, cười đến vô
cùng sáng lạn.

Cái này, Liễu
Thủy cũng là có người đau lòng!

Về phần chuyện
của người cha bình thường của yêu nghiệt cùng yêu nghiệt mẹ của yêu nghiệt, kia
lại là một câu chuyện khác, này, rảnh rỗi sẽ nhắc tới sau.

Thời điểm rời
đi, Liễu Thủy không khỏi nghĩ tới, chính là một người như vậy, trụ trì một gia
đình không bình thường.

Vì thế, không
lâu sau đó lại nhớ tới trường học.

Thừa dịp khai
giảng yêu nghiệt bay đi thành phố Z công tác, Liễu Thủy một mình một người ở
trường học, không người quản thúc cũng sẽ không có thiếu thốn giác ngủ, mừng rỡ
không có tiết liền rảnh rỗi mồi ngày nằm ở trên giường, xấu lắm không ngồi dậy.

Ngẫu nhiên
chơi trò chơi, tiêu dao tự tại.

Như vậy qua
nửa tháng, vừa tròn một tháng, yêu nghiệt trở về, ngày lành đến, chính thức
tuyên cáo chấm dứt.

Bị yêu nghiệt
Tư Húc triệu hồi, cuối tuần buổi chiều thứ năm, Liễu Thủy liền chạy vội tới nhà
Tư Húc____ ăn cơm chiều!

Đối với Tư Húc
nấu cơm, Liễu Thủy có chấp nhất cuồng nhiệt, bởi vì thật sự là phi thường phi
thường ngon, trong nửa tháng bị yêu nghiệt độc hại kia, yêu nghiệt làm thức ăn
chính là án ủi duy nhất đối với Liễu Thủy! __ __

Đứng ở cửa nhà
Tư Húc, gõ gõ cửa, không phản ứng, lại gõ tiếp, vẫn là không phản ứng.

Liễu Thủy.

Này Tư Húc!

Trong cái túi
hỗn độn tìm cả buổi mới thấy chìa khóa, Liễu Thủy may mắn vỗ ngực thờ phào,
hoàn hảo có đem theo. Cái chìa khóa này là thời điểm lần đầu tiên tới nhà yêu
nghiệt bị yêu nghiệt cường nhét vào túi, bình thường đều là cùng yêu nghiệt trở
về, rất ít khi dùng đến, lần này nhưng thật ra lại phát huy công dụng, mỗi ngày
đều phải dùng, cũng là mệt chết mất!

Cầm chìa khóa
mở cửa, trong phòng lại là một mảnh im ắng.

Đi vài, liếc
mắt liền nhìn thấy đống hành lý vứt trong phòng khách, yêu nghiệt thật sự đã
trở lại, nhưng là người đâu?!

Hẹn người ta,
chính mình lại không thấy, nhất định phải hảo hảo giáo huấn yêu nghiệt một chút
mới được, Liễu Thủy thầm nghĩ.

Nhưng là từng
bước bước vào phòng ngủ, nhìn khuôn mặt xinh đẹp đang nằm ngủ trên giường,.
Liễu Thủy lại đau lòng. Cặp mắt có thể câu hồn đoạt phách kia khép hờ, trước
mắt hiện lên bóng dáng thản nhiên, yêu nghiệt tựa hồ so với một tháng trước gầy
đi một chút, sợ là vừa rồi về tới nơi cái gì cũng không quản liền ngủ gục trên
giường không dậy nổi đi.

Buổi sáng mười
giờ lên máy bay, chỉ sợ cơm trưa cũng chưa ăn, hoàn hảo vừa rồi trước khi tới
có mua chút đồ ăn, nhẹ nhàng hôn lên trán Tư Húc, thể hiện tượng niệm đối với
Tư Húc trong một tháng qua, Liễu Thủy đứng dậy, chuẩn bị quay lại phòng bếp nấu
cơm.

Xem ra lúc này
đây, khách lại biến thành bà nấu cơm!

Ai ngờ, người
con chưa động, liền bị một cánh tay ôm ngã trên giường, cuốn lấy, vững vàng bị
đặt dưới thân yêu nghiệt.

“Tư……” Thanh
âm kinh hô của Liễu Thủy toàn bộ bị yêu nghiệt nuốt vào. Lưỡi yêu nghiệt ở
trong miệng Liễu Thủy tùy ý, giống như đói khát, hai teey không ngừng dao động
trên người Liễu thủy.

Sau một lúc,
người nào đó rốt cuộc dừng lại, ngẩng đầu, sóng mắt trong suốt lòe sáng, lộ vẻ
vô tội đến cực điểm, mở miệng nói: “Anh đói.”

Liễu Thủy thở
hồng hộc, thật muốn một tay chộp lấy trán yêu nghiệt, có ai trêu trọc người
khác như vậy?!

“Em nấu ccowm
cho anh đi.” Nhận lệnh ngồi dậy nhưng chống thế nào cũng không thoát khỏi yêu
nghiệt, làm vài lần không phản ứng, Liễu Thủy nổi giận. “Yêu nghiệt, anh không
cho em ra em như thế nào làm cơm cho anh ăn?!”

Nói những lời
này đồng thời, đáy lòng Liễu Thủy hiện lên một ý tưởng chính là___ yêu nghiệt,
nếu không anh làm cơm cho em ăn?......

……….

Tư Húc không
nói, ánh mắt vô tội càng thêm tà mị, nhẹ nhàng cúi đầu bên tai Liễu Thủy hơi
thở ra, sau đó nói: ‘Thủy Thủy, em phải phụ trách giúp anh ăn no.” Chân chính hồn
xiêu phách lạc.

Vì thế, mỗ
Thủy hoa hoa lệ lệ bị yêu nghiệt nuốt vào, một chút xương cốt cũng không lưu!
__ __

Cuối cùng,
Liễu Thủy rốt cuộc ăn được cơn chiều, tác phẩm của yêu nghiệt. Thiên địa chứng
giám, lúc cô đến nhà yêu nghiệt, đồng hồ báo thức vừa vặn điểm một giờ ba mươi,
Đến lúc rốt cục bưng lên chén cơm nóng đã muốn sang ngày tiếp theo, ai oán đến
cực điểm……..

Yêu nghiệt,
anh đây là mưu sát, anh muốn em chết đói!.......

Sau đó, lang
thôn hổ yết, căn bản chưa kịp nhấm nháp tinh tế. Yêu nghiệt đứng nhìn một bên
mặt mày hớn hở, Liễu Thủy hận không thể hung hăng bóp nát khuôn mặt tươi cười
đáng giạn kia, thật không biết mình trở nên như bây giờ là do ai làm hại! Ăn
cơm cũng là yêu nghiệt đem tới trên giường, chính mình cũng không còn khí lực
đứng khỏi giường, ô ô ô………

Vận động sau
khi ăn xong không thể thiếu, Liễu Thủy thật không thể hiểu được, yêu nghiệt Tư
Húc anh thật sự là tinh lực tràn đây! __ __

Vốn đang có
rất nhiều điều muốn nói với yêu nghiệt, ví dụ như, tiểu hào “Tiếu Khuynh Thành”
của hoa hậu giảng đường mỹ nhân vừa mãn cấp, ngày hôm sau đã được phong hào?
Hoa hậu giảng đường mỹ nhân vào ngày đó cao hứng lôi kéo chính mình cả đêm yên
hoa tụ hội. Muốn nói Tư Húc không ở bên cạnh phá rối, Liễu Thủy là người đầu
tiên không tin.

Lại như, vì cái
gì lần đó ở trường quay rõ ràng bắt mình thay quần áo, cái gì cũng không quay,
nửa tháng trước tự nhiên ra đường lớn, ngay cả ti vi giải trí tin tức, diễn
đàn, BBS cũng tràn đầy hình ảnh bản thân trang phục thiên thần cùng yêu nghiệt
nhìn nhau cười? Nơi nơi mọi người đều đang tìm nữ nhân vật chính trong quảng
cáo, hoàn hảo chính là bên cạnh, hình ảnh tiễn biệt quá mức diễm lệ ngày cả ba
người trong phòng ngủ nhìn chằm chằm khuôn mặt Liễu Thủy cũng không thể nhận
ra!.........

Trời biết, cô
khi đó chính là bị câu nói của yêu nghiệt “Thủy Thủy, anh yêu em.” Khiến cho
nhất thời không kịp phản ứng thôi!
__ _
_

Cái gì mà
truyền thuyết thâm tình vô cùng?..........

Cái gì mà diễn
xuất hoàn mỹ truyền thoát?..........

…………

Đối với những
chuyện này, Liễu Thủy vẫn chỉ có một từ để hình dung chính mình lúc ấy, tùy tay
lật trang võng du đều có thể nhìn thấy câu cảm thụ khi đó ____
!

Còn có, kia
gì, Liễu Thủy còn muốn hỏi, quay chụp là có tiền công đu, nếu quay quảng cáo,
kia yêu nghiệt, tiền của em đâu?!

Còn có còn có,
cuối cùng còn có……… Yêu nghiệt, nhiều ngày không thấy như vậy, anh có nhớ em
không?........

Bất đắc dĩ quá
mệt mỏi, ngã đầu liền nặng nề ngủ.

Tư Húc đem
thiên hạ trong lòng mình nhẹ nhàng ôm ôm, hôn lên sợi tóc mềm mại của Liễu Thủ,
khóe môi giương lên thành hình cung.

Một tháng qua,
nhớ thương vô hạn, một khắc ôm lấy Liễu Thủy kia, rốt cuộc lấp đầy, nhưng là,
còn chưa đủ, còn cần nhận định sâu sắc, Thủy Thủy, là chân chính ở trong vòng
tay trong lòng mình.

Cho dù trải
qua nửa năm, vẫn không thể tin được bản thân may mắn như vậy.

Người con gái
trong lòng này, thật sự là Liễu Thủy.

Người con gái
này, rốt cuộc cũng thuộc về mình.

Khuôn mặt
trong lúc mơ màng thản nhiên mỉm cười, đó là sự xinh đẹp hắn muốn bảo hộ.

Liễu Thủy, Tư
Húc yêu ngươi như vậy, chính là dùng cả đời để yêu.

_Toàn văn
hoàn_

 

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3