Bình Hoa Đại Thần - chương 30

Chương 30

Rốt cục trò chơi cũng sát nhập server

Edit: Y Lạc

Hoa Đoá Đoá có một vị lão ba khiến cho cô đặc biệt kiêu ngạo,
tên là Hoa Công Công! Nhắc tới đến lão ba Hoa Công Công của cô, tâm tình Hoa Đoá
Đoá lập tức quay cuồng nhiệt tình hẳn lên, ông là cảnh sát giao thông, thời còn
trẻ thì đứng ở trên đường cái chỉ huy xe qua lại, sau khi có tuổi liền tự lái
xe đi tuần tra, một năm 365 ngày, mỗi ngày đều mặc đồng phục, luôn luôn xuất hiện
trong bộ dáng anh tuấn suất khí, làm cho tâm hồn cô gái Hoa Đoá Đoá kia bay tới
bay lui.

(Công trg Hoa Công Công nghĩa là tấn công nha. Chứ ko phải
là vị ko “công” đc trg hoàng cung a.)

Hoa Đoá Đoá từng có hy vọng là có thể tìm được một lão công
giống như lão ba cô, một nam nhân mặc quân phục uy phong lẫm liệt. Thích Cố Cảnh
Phong xinh đẹp kia, chỉ là do ngoài ý muốn, hoặc là có thể nói nếu không chơi《 Tân
Võ Lâm 》,
cô căn bản là sẽ không cùng Cố Cảnh Phong có liên quan gì thêm.

Nay, Cố Cảnh Phong muốn đi gặp trưởng bối nhà cô, cô cảm thấy
áp lực rất lớn. Lão ba cô thích nhất mấy bé trai xinh đẹp. Nghĩ đến hồi còn nhỏ,
khi đang tuần tra, có một bé trai xinh đẹp bị ngất ở trên đường, lão ba liền lập
tức phấn đấu quên mình ầm ầm băng qua đường cấp cứu đứa bé trai xinh đẹp kia,
xong rồi ôm về nhà = =

Ở trong trí nhớ của Hoa Đoá Đoá, vĩnh viễn nhớ rõ một cái
tát đó của thằng bé trai xinh đẹp kia khi tỉnh lại, cô hảo tâm chiếu cố nó, nó
vừa tỉnh lại nhìn thấy người xa lạ, lập tức quăng cho cô một cái tát, còn chỉ
vào mũi cô mắng, “Lại là kẻ xã hội đen nào bắt cóc ta, muốn bao nhiêu tiền?” (Đầu
năm nay muốn làm người tốt thực ko dễ a >.<)

Cô chỉ biết ngây ngốc đứng ở bên giường, oa oa khóc lớn,
khóc không khác như bị bệnh thần kinh là mấy, có lẽ là bị kẻ bệnh thần kinh dọa
cho nên phát bệnh thần kinh theo.

Trải qua đoạn kí ức bi thảm này xong, khiến cho tâm hồn nhỏ
bé của Hoa Đoá Đoá bị ám ảnh bóng ma, tính tình vốn hoạt bát của cô lập tức trở
nên chậm chạp, hơn nữa do lão mẹ quản giáo nghiêm khắc, nên cô trở thành một
con mọt sách.

Thẳng cho đến khi gặp được Cố Cảnh Phong, bắt đầu chơi 《 Tân
Võ Lâm 》,
cô mới sâu sắc cảm nhận được một điều, bé trai xinh đẹp không nhất định đều là
bạo lực hay bệnh thần kinh, Cố Cảnh Phong đối với cô thực là ôn nhu! ~(@^_^@)~

Sau một ngày hẹn hò với Cố Cảnh Phong xong trở lại trường học,
đã là hơn bảy giờ rưỡi, chiếc Ferrari màu đỏ siêu bắt mắt của Cố Cảnh Phong dừng
ở dưới lầu ký túc xá nữ sinh. Hoa Đoá Đoá tháo dây an toàn chuẩn bị xuống xe, Cố
Cảnh Phong kéo lấy cô, vẻ mặt tươi cười, “Cứ như vậy mà đã đi rồi?”

Hoa Đoá Đoá chớp mắt hai cái, bỗng nhiên lĩnh hội được, chồm
đến, hôn lên mặt anh một cái, vẻ mặt đắc ý biểu hiện “anh nên thỏa mãn đi”. Cố
Cảnh Phong lại sửng sốt, “Anh là muốn nói đừng quên túi của em.” (*phun trà*)

Hoa Đoá Đoá nhất thời cảm thấy ngượng ngùng, không dám nhìn
chăm chú vào Cố Cảnh Phong đang cười xấu xa, cực kỳ có ý muốn bỏ chạy trối chết,
người quá hiểu biết cô như Cố Cảnh Phong đã hành động sớm trước một bước đem cô
ôm vào trong lòng, hôn xuống thật sâu, lực đạo kia có thể nói là mười phần khí
phách. Hoa Đoá Đoá rên nhẹ hai tiếng, cũng bắt đầu trầm luân theo.

Hôm nay, bọn họ đã xảy ra thật nhiều chuyện, nhất là hôn
môi, hôn quá nhiều.

Hoa Đoá Đoá sau khi trở lại ký túc xá, liền thấy trong ký
túc xá chỉ còn lại có Từ Hoan Hoan. Hoa Đoá Đoá hỏi: “Bọn họ đâu?”

Từ Hoan Hoan đang sơn móng tay, cô không chút để ý trả lời,
“Hôm nay bác gái không kiểm tra, không cần ký tên, đương nhiên là đi tiêu dao
liền tiêu dao, về nhà liền về nhà. Ta còn tưởng rằng hôm nay ngươi sẽ không trở
về nữa.”

Trên mặt Hoa Đoá Đoá lập tức hiện lên hai rạng mây đỏ, “Ta mới
không phải tùy tiện như vậy.”

Từ Hoan Hoan cười gian, “Lão công của ngươi đẹp trai chứ? Là
nhú nhị đại?”

(Phú nhị đại là nhà giàu đời thứ hai a)

Hoa Đoá Đoá lúc này đang uống nước, động tác giơ ly ngửa đầu
muốn uống nước nhất thời dừng lại, cô lấy ly ra, cầm ở trong tay, không biết có
nên nói cho Từ Hoan Hoan biết vị Phong Thệ kia chính là Cố Cảnh Phong hay
không, hơn nữa hai người bọn họ đều tốt.

Vẫn là trước tiên không nên nói đi, miễn cho cái họng lớn
kia của Từ Hoan Hoan, ngày mai đều truyền ra hết khắp trường thì không xong.
Hoa Đoá Đoá vội vàng chuyển đề tài, “Hiện tại thời gian vẫn còn sớm, ngươi như
thế nào không chơi game? Bình thường vào giờ này, không phải ngươi đều đi tham
gia bang chiến sao?”

Từ Hoan Hoan vừa nghe nhắc tới trò chơi, lập tức tức một bụng
hoả, “Công ty Thắng Lợi này thật sự là rác rưởi, đã bảo sau giờ tối hôm nay sẽ
cập nhật xong, kết quả đến bây giờ vẫn còn chưa có cập nhật xong, tương tác số
liệu không mà liền khó như vậy sao?”

“n?” Hoa Đoá Đoá nghe có chút không hiểu rõ, cái gì mà tương
tác số liệu, hơn nữa hôm nay không phải là thứ năm, làm sao có thể có cập nhật
với bảo trì chứ?

“Ngươi không biết? Hai server của chúng ta sẽ nhập với
nhau.”

“Hôm nay?”

“Đúng vậy, cho nên vẫn còn đang cập nhật a, không lên trò
chơi được đâu. Nếu không ngươi nghĩ rằng ta và ngươi sẽ vào một ngày tốt cảnh đẹp
như thế này mà không vào chơi trò chơi làm hoạt động sao?” Từ Hoan Hoan liếc mắt
nhìn Hoa Đoá Đoá đang bộ dáng si ngốc, đối với vị đại thần tiêu chuẩn bình hoa
này mà nói, cô chỉ có thể nói Hoa Đoá Đoá là vận khí tốt.

Hoa Đoá Đoá luôn luôn không quan tâm đến mấy chuyện này, cho
dù ở trong trò chơi này, cô là một siêu cấp đại thần có thể đếm được trên đầu
ngón tay, nhưng cô vẫn còn thuộc loại thường dân, hơn nữa chính mình lại thập
phần không ham thích trò chơi mấy, việc tốt nhất trong trò chơi này, là đăng nhập
vào, treo nhân vật nói chuyện phiếm cùng với lão công.

Cô “Nga” một tiếng, đi vào phòng tắm đánh răng rửa mặt xong
chuẩn bị lên giường ngủ. Từ Hoan Hoan vẫn biết Hoa Đoá Đoá không phải thực ham
thích trò chơi, bỗng nhiên cười rộ lên lấy lòng, “Ta cũng luyện một nhân vật thầy
thuốc, lần sau ngươi đem trang bị cho ta mượn dùng, để cho ta khoe một phen
nha?”

“Có thể a.”

Từ Hoan Hoan lập tức hai bàn tay mười ngón, vẻ mặt khát
khao, “Để cho đám người đánh không chết thầy thuốc hộc máu. Cái loại cảm giác
khiến người tức vừa yêu vừa hận này thật tốt a!”

Hoa Đoá Đoá đang đánh răng, tùy ý liếc mắt nhìn đến bộ dáng
khát khao của Từ Hoan Hoan, mở miệng chê cười nàng. Tâm ý hư vinh của con gái
a, vĩnh viễn đều là như vậy, trò chơi cùng sự thật đều giống nhau, ai giàu ai
có quyền, sẽ có người nịnh bợ. Lúc trước khi Hoa Đoá Đoá cô còn là một người
chơi mới như vậy, căn bản là không có người để ý, đến mấy đại thần khác cũng chỉ
là loại thái độ ôn hoà có lệ. Nay làm bang chủ đại bang thế lực đứng đầu server
Thiên Huyền, có rất nhiều người bắt đầu nịnh bợ cô, tìm cô tư tán gẫu không ngừng.
Mà cô vừa mới bắt đầu còn thành thực trả lời một đám bọn hắn, kết quả việc này
bị lão công cô phát hiện, trực tiếp dạy dỗ cô một phen.

Nói không phải làm đại thần thanh cao, mà là phải làm một đại
thần rụt rè, quan hệ nơi nơi với người ta, không phải là một dấu hiệu tốt.

Hoa Đoá Đoá tẩy rửa xong, trực tiếp nằm úp sấp trên giường,
lấy ra di động nhìn thời gian, còn chưa đến tám giờ, bất quá Cố Cảnh Phong hẳn
là đã về nhà. Ngón tay Hoa Đoá Đoá vẫn đặt trên bàn phím biểu tượng “Tin nhắn”,
chỉ cần một chút, liền tiến vào giao diện tin nhắn. Cô luôn lo lắng xem là có muốn
gửi tin nhắn cho anh hay không?

Nghĩ lại, cô vẫn là gửi tin nhắn sang.

“Nghe nói đang nhập server, vẫn là nhập với server kình địch
lớn nhất của anh, anh về sau thảm nga.”

Tin nhắn vừa gửi đi xong, Hoa Đoá Đoá nhìn chằm chằm vào màn
hình di động, cũng không biết Cố Cảnh Phong có nhận được không, hiện tại rốt cuộc
có gửi tin nhắn trả lời cho cô hay không? Đang lúc cô đang tập trung suy nghĩ hết
sức, điện thoại của cô vang lên tiếng chuông báo có tin nhắn mới. Cô cầm lấy di
động lên mở ra vừa thấy.

“n, anh biết, không có việc gì, lão bà yên tâm.”

Hoa Đoá Đoá cũng không biết vì sao đột nhiên nghĩ đến đây liền
có giác quan thứ sáu, tổng cảm thấy sự tình sẽ không thái bình như vậy, cô tuy
rằng đối với trò chơi không tính là thực ham thích, nhưng ân oán trong đó vẫn
là nghe nhiều nên thuộc. Trận Tranh Đoạt Chiến, Thiên Hạ Vô Thanh của server
Thiên Kiện cùng Phong Thệ của server Thiên Huyền dẫn dắt đội mình đến cuộc
chung kết PK, tục xưng là “Đại chiến của hai tên điên”, kết quả “Điên Thệ” thắng,
thanh danh lan truyền, thắng được rất nhiều uy vọng, tương phản với nó, Thiên Hạ
Vô Thanh bộ dạng giống như bị thải đến lòng bàn chân, không ngừng bị người chỉ
trỏ chính là bang phái giựt giây những người khác phá hoại Phong Thệ siêu nhiều
tiền.

(Từ tên trg tên điên là “tử” chỉ người, đồng âm với “tử”
mang nghĩa chết, còn chữ Thệ trg Phong Thệ cũng có 1 tầng nghĩa là chết. Nôm na
là chơi chữ ~.~)

Nay hai đối thủ lớn một mất một còn lại ở cùng một server,
chỉ là việc chiếm lĩnh thành trì cao nhất —— Bát Đạt Lĩnh, khả năng muốn đánh
trận này cũng phải mấy tháng.

Hoa Đoá Đoá ngủ không yên…

Sáng sớm ngày hôm sau, Hoa Đoá Đoá là bị tiếng cười của Từ
Hoan Hoan đánh thức. m thanh của Từ Hoan Hoan rất là lớn, cười ha ha. Hoa Đoá
Đoá rời giường, dụi dụi mắt mơ màng nhìn chằm chằm cô, “Hoan Hoan, ngươi cười
cái gì?”

Từ Hoan Hoan thực sung sướng, “Vừa rồi đánh BOSS, đoạt đại
BOSS của đệ nhất thế lực, rớt thật nhiều là nhiều đồ.”

“…” Hoa Đoá Đoá ngẩn người, này mới sáng sớm, server vừa mới
mở phục vụ, mà đã bắt đầu chơi?Nội tâm Hoa Đoá Đoá không khỏi dao động lên, về
sau có khi là phải can qua.

Hoa Đoá Đoá đi rửa mặt đánh răng sạch sẽ, trở lại bàn học của
mình, mở máy tính ra, đăng nhập trò chơi. Hình ảnh trò chơi vừa mới xuất hiện,
liền thấy trên kênh thế giới đang mắng chửi nhau.

【 thế giới 】 Chim Mổ Sâu: Đánh mẹ các ngươi, một bang Tuyết Vực Tình
Duyên rác rưởi! Dám tranh BOSS của bang chúng ta, (╰_╯)#

【 thế giới 】 Quỷ, Thiên Sát: Là thế lực đệ nhất các ngươi rất vô năng,
ngay cả BOSS cũng giết không nổi, còn không biết xấu hổ ở trên này kêu to, cũng
không sợ mất mặt. ╮(╯﹃╰)╭

【 thế giới 】 Chim Mổ Sâu: Không mất mặt bằng bang các ngươi, trong trận
Tranh Đoạt, bộ dáng tang gia chó kia của các ngươi nghĩ lại là buồn cười, ha
ha~~~

【 thế giới 】 Quỷ, Thiên Manh: Ngay cả tang gia chó cũng cướp được của
các ngươi, thật sự là… Ai, các ngươi ngay cả chó cũng không bằng.

【 thế giới 】 Quỷ, Thiên Sát: Lão bà, ngươi nói thực sự là mù loà nga,
yêu ngươi chết mất, ╭(╯3╰)╮

【 thế giới 】 Quỷ, Thiên Manh: (>^ω^<) Lão công, ta cũng yêu
ngươi…

Cả người Hoa Đoá Đoá run lên, đây là cái thế giới gì, chiến
tranh võ mồm hỗn loạn đến như thế, đôi vợ chồng này cư nhiên khiến cho người
khác cảm thấy muốn ghê tởm. Chim Mổ Sâu mặc dù có phản kích, nhưng chiêu chiêu
đều bị một đôi quỷ vợ chồng này một đao chém chếm, rõ ràng là đang ở thế hạ
phong. Mà hiện tại thời gian đang là buổi sáng, chủ lực của thế lực đều là thuộc
loại cú đêm, bang phái không có người. Phong Thệ cũng không có. Hoa Đoá Đoá làm
bang chủ có nên vì bang phái đứng ra nói giúp hay không?

【 thế giới 】 Hoa Đoá Đoá: Nói chuyện thực lực~ đấu võ chính là vương đạo.

Hoa Đoá Đoá vừa phát loa lên liền cảm thấy hối hận, cô là
người mới trong PK, đánh cái rắm a, không phải là đem cái mặt già nua này quăng
sạch?

Hiển nhiên lời này Từ Hoan Hoan cũng thấy được, cô buồn bã
quay đầu, “Song quỷ là chủ lực của bang chúng ta, ngươi là thầy thuốc căn bản
đánh không thắng bọn họ, cho dù ngươi có cầm thần khí cũng không được, người ta
sẽ phóng kỹ năng hôn mê ngươi, ngươi căn bản không có biện pháp xuất chiêu. Hơn
nữa tiêu chuẩn kia của ngươi…”

Từ Hoan Hoan chuẩn bị muốn nói tiếp một chút, không nghĩ tới
Hoa Đoá Đoá căn bản không có nghe vào, mà là mở di động ra gọi điện thoại đi.

“Khụ khụ, là em, anh mau đăng nhập vào trò chơi đi… Anh cứ
lên sẽ biết.” Hoa Đoá Đoá ngắt điện thoại, thở dài. Việc này vẫn là để Cố Cảnh
Phong xử lý đi, cô vẫn nên tiếp tục làm đà điểu đi. Cô biết Cố Cảnh Phong sẽ xử
lý tốt, cô tin hắn. (囧)

Cố Cảnh Phong thực nghe lời, không đến 3 phút sau, màn hình
trò chơi hiện lên—— Phu quân Phong Thệ của bạn đã đăng nhập.

 

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3