Bình Hoa Đại Thần - chương 19

Chương 19

Hoan tỷ giới thiệu nam nhân

Edit: Y Lạc

Hoa Đoá Đoá gần đây có vẻ lưu ý cửa hàng bán hoa ở phụ cận
trường học, lúc cô cùng Từ Hoan Hoan đi ra ngoài, toàn đều hướng đường có cửa
hàng bán hoa mà đi, sau đó đánh giá một lượt hoa hồng ở tất cả những cửa hàng
này, trông muốn mòn con mắt.

“Tiểu Đoá Đoá, ngươi dạo này say mê hoa hồng à?” Từ Hoan
Hoan nhìn theo ánh mắt của cô, vừa vặn thấy cô đang nhìn chằm chằm vào hoa hồng.

Hoa Đoá Đoá nói thầm, “Ngươi nói xem một bông hoa hồng cần
bao nhiêu tiền? Mười một bông đại khái cỡ bao nhiêu? Hai mươi đồng có thể mua
được không?”

“Ôi chao? Ngươi muốn mua hoa hồng?”

“n a.”

“Làm gì mà bi kịch như vậy? Tự mua hoa hồng tặng cho chính
mình? Rất thảm hại đi?” Từ Hoan Hoan vẻ mặt không tin, bộ dạng Hoa Đoá Đoá kỳ
thật không tệ, vừa tới trường học liền được các nam nhân vây quanh, nếu không
phải Cố Cảnh Phong vẫn chiếm lấy, nói vậy cô chính là bông hoa lài cắm ở trên
bãi phân trâu.

Hoa Đoá Đoá tưởng tượng đến cảnh tặng bó hoa cho một người
nam nhân, liền phiền chán vò tóc. Trời đất ơi, Hoa Đoá Đoá cô có còn muốn ở lăn
lộn trường học hay không a? Cầm hoa hồng đứng ngây ngô giữa đám người ở trước cổng
đông trường học à? Hay là giết cô đi. Hoa Đoá Đoá vẻ mặt cầu xin, vẻ mặt khổ sở
tựa vào trên vai Từ Hoan Hoan, lau lệ, “Ta thực là bi kịch a.”

Từ Hoan Hoan vỗ vỗ bả vai của cô, nghĩ đến Hoa Đoá Đoá dạo
này khổ sở hẳn là vì không có người tặng hoa hồng cho nàng đi, nàng an ủi nói,
“Không phải chỉ là nam nhân thôi sao? Tỷ tìm cho ngươi vài nam nhân, ngươi tự
tuyển chọn.”

Hoa Đoá Đoá hấp hấp cái mũi, ngẩng đầu nhìn Từ Hoan Hoan, tỉnh
tỉnh mê mê hỏi: “Nam nhân?”

Từ Hoan Hoan vẻ mặt khinh bỉ, “Xem, vừa nhắc tới nam nhân,
liền lên tinh thần?”

“Ách…”

“Đi.” Từ Hoan Hoan lập tức lôi kéo Hoa Đoá Đoá hướng quán
bida đi, Hoa Đoá Đoá thực nghi hoặc hỏi, “Muốn đi đâu thế?”

“Tìm nam nhân cho ngươi chọn.”

“A~~~~” Hoa Đoá Đoá còn chưa kịp kinh ngạc, Từ Hoan Hoan liền
kéo cô đi qua, cô chỉ có thể ở trong cơn gió hỗn độn cảm thán một phen.

Ở bên cạnh đại học A có một quán bida, thiết kế rất xa hoa,
có hai tầng, tầng thứ nhất có sáu cái bàn bida, dành cho mọi người. Tầng thứ
hai là dành riêng cho hội viên chuyên nghiệp, có một gian phòng cá nhân, hình
thức tự do.

Từ Hoan Hoan liền trực tiếp đem Hoa Đoá Đoá lên thẳng lầu
hai, Hoa Đoá Đoá một bên bị kéo, vừa nói, “Giới thiệu cho ta loại nam nhân gì
a?”

“Miễn khiến ngươi vừa lòng là được.” Từ Hoan Hoan có chút
không kiên nhẫn. Hoa Đoá Đoá hỏi tiếp, “Sao ngươi biết ta vừa lòng với loại nam
nhân như thế nào?”

“Không phải là diện mạo tốt, nhân phẩm tốt, gia cảnh tốt,
thì cũng là loại tốt ở trên giường được không?” Hai người vừa nói xong đã lên đến
lầu hai, đi đến trước cửa một gian phòng, Từ Hoan Hoan gõ gõ cửa, sau đó nói với
Hoa Đoá Đoá, “Nam nhân này ở các phương diện, mọi thứ đều đầy đủ, là nam nhân bốn
tốt.” (Là 4 cái tốt mà chị đã nêu ở trên)

Nam nhân ra mở cửa mặc một áo lông cao cổ màu vàng nhạt, tay
áo xăn lên tận khuỷu tay, mái tóc màu khói dựng đứng theo kiểu thời thượng nhẹ
nhàng mà khoan khoái, trên miệng ngậm một điếu thuốc lá. (Ặc ặc dân ăn chơi à ⊙﹏⊙!!!)

“Nha? Hoan Hoan học tỷ?” Nam tử mở cửa hiển nhiên có chút
kinh ngạc.

“Hắc hắc.” Từ Hoan Hoan cười cười một phen, “Lão đại các
ngươi ở bên trong sao?”

“Ở trong.” Dương đầu khói đánh giá Hoa Đoá Đoá một phen, cười
nói: “Đây là học muội?”

“Cùng khoá với ta.” Từ Hoan Hoan liếc mắt hắn một cái.

Dương đầu khói lập tức xấu hổ, ngượng ngùng gãi đầu, “Ai
nha, vị học tỷ này bộ dạng cùng với đứa trẻ thực giống nhau, thoạt nhìn thực nhỏ
nhắn.” (TT﹏TT
Đồng bệnh tương liên a)

“Bưu tử, đang nói chuyện với ai thế??” Bên trong có một nam
nhân đột nhiên lên tiếng. Từ Hoan Hoan lập tức kề bên tai Hoa Đoá Đoá nói nhỏ,
“Nhớ là phải cố gắng nắm chắc.” Hoa Đoá Đoá khóe miệng run rẩy một phen, lặng lẽ
cười.

Hai người đi vào bên trong, chỉ thấy bên trong ánh đèn mờ ảo,
có chút hỗn loạn, tất cả đều là khói thuốc. Mấy nam nhân hoặc là ngồi ở trên sô
pha chơi di động, hoặc là tay cầm gậy golf, chờ đợi tới lượt phát bóng của
mình.

Hiện tại đang chơi bóng là một nam nhân mặc áo khoác màu
đen, bên trong là một chiếc sơ mi nâu bạc màu. Tư thế hắn thực chuẩn, hơn nữa
thân hình hắn cao to, thoạt nhìn hình dáng có nét của Tây phương. Từ Hoan Hoan
đưa miệng lại gần lỗ tai, “Là học đệ của chúng ta, trong nhà cực có tiền, thế
nào?”

“n, cũng không tệ lắm.” Hoa Đoá Đoá thành thật trả lời.

Nam tử kia nhắm quả bóng, phát bóng, vào. Sau đó tìm một vị
trí khác, lại đánh tiếp quả bóng. Liên tiếp vài cái, đều vào. Vài nam sinh khác
ở bên cạnh liên tục trầm trồ khen ngợi.

Thật vất vả sai lầm một lần, nam nhân này mới có chuyển ánh
mắt lại đây, cười vui nói với Từ Hoan Hoan: “Vô Cực, bình thường có muốn kéo
ngươi tới ngươi cũng không chịu tới mà?”

Vô Cực? Hoa Đoá Đoá sửng sốt, xưng hô nam nhân này dùng cư
nhiên là tên gọi của Từ Hoan Hoan trong game《Tân Võ Lâm》? Từ Hoan Hoan đem Hoa
Đoá Đoá đang buồn bực đẩy ngã vào nam nhân đứng trước mặt, “Vô Thanh, cho ngươi
lão bà, Tiểu Đoá Đoá của nhà ta.”

Nam nhân kia vẻ mặt kinh ngạc, nhìn khuôn mặt Hoa Đoá Đoá
như đứa trẻ, có chút bụ bẫm của trẻ con, nhưng ánh mắt lại thật to tròn, liền
giống như một con búp bê, hơn nữa Hoa Đoá Đoá chất phác chớp mắt một cái, khiến
cho nam nhân này nháy mắt nảy mầm cảm tình.

“Xin chào, ta tên là Hạ Thư Hoành. Là học đệ của ngươi, bất
quá không phải là khoa kiến trúc, ta thuộc khoa cầu đường.”

Khó trách a, Hoa Đoá Đoá chưa từng thấy qua. Hoa Đoá Đoá cười
nói: “Ta tên là Hoa Đoá Đoá, ngươi có thể gọi ta là học tỷ, hoặc là kêu Hoa tỷ.”

Nam nhân sửng sốt một chút, lặp lại tên Hoa Đoá Đoá, “Hoa
Đoá Đoá? Tên này thực đặc sắc. Ha ha.” Hắn chuyển ánh mắt đến Từ Hoan Hoan,
“Lão bà của Phong Thệ đại thần bên server Thiên Huyền cũng tên là Hoa Đoá Đoá.”

Hoa Đoá Đoá vừa nghe, nhất thời xấu hổ, như thế nào liên hệ
đến trò chơi?

Từ Hoan Hoan ha ha cười nói: “Trùng hợp mà thôi.”

Hạ Thư Hoành đặt gậy golf xuống, “Học tỷ, đi ăn một bữa cùng
nhau mừng lần đầu gặp mặt?”

Hoa Đoá Đoá im lặng, nhất thời không biết có nên đáp ứng hay
không, Từ Hoan Hoan thấy thái độ này của Hoa Đoá Đoá, kéo Hoa Đoá Đoá sang một
bên, nói thầm, “Đây chính là kim quy cõng trên lưng khối vàng, ngươi phải nắm
chặt a.”

“Kim quy tốt như vậy, như thế nào ngươi lại không cần?” Hoa
Đoá Đoá trợn trắng mắt liếc một cái. Khuôn mặt Từ Hoan Hoan lại đột nhiên đỏ ửng
lên, lập tức nhăn nhó, thẹn thùng vụng trộm nhìn sang Dương đầu khói bên kia,
nũng nịu nói, “Ta không thích kim quy, ta chỉ thích tên vương bát kia.”

Hoa Đoá Đoá nhìn theo, bắt gặp thấy Dương đầu khói cũng đang
nhìn hướng bên này, ngẩn người, ngây ngô cười với bọn họ. Từ Hoan Hoan càng cười
vui, “Xem, tên vương bát này cười đến thực đáng yêu.”

Hoa Đoá Đoá nhất thời lâm vào hôn mê choáng váng.

***

Vì để Từ Hoan Hoan có thể câu được tên vương bát kia, Hoa
Đoá Đoá đành phải liều mình bồi quân tử đi ăn một bữa cơm, bốn người cùng hẹn
nhau. Nghe Từ Hoan Hoan nói vương bát cùng Hạ Thư Hoành là bạn bè của nhau, thực
tốt. Lần đầu hẹn con gái đi ăn cơm, coi hiểu biết của nàng đối với Hạ Thư
Hoành, chắc chắn hắn sẽ hẹn nàng với vương bát cùng đi ăn với nhau.

Hạ Thư Hoành để cho Hoa Đoá Đoá tự lựa chọn quán ăn, nhưng
là Hoa Đoá Đoá lại không đói bụng, thật sự không có thèm ăn cái gì, hơn nữa
nàng còn đang trong thời kì cố gắng giảm béo, lại càng sẽ không muốn ăn thêm dưới
bất kì tình huống gì.

“Không bằng chúng ta đi uống nước đi?”

Hiển nhiên đề nghị này của Hoa Đoá Đoá không được nghĩ tới,
ba người đều có chút ngây ra. Vẫn là Hạ Thư Hoành từ bi, “Hảo, vừa vặn ta cũng
không có đói.”

“Nhưng mà ta đói bụng.” Vương bát vẻ mặt hề hề thảm thương.
Từ Hoan Hoan thấy vương bát đói như vậy, cảm thấy thực đau lòng a, nàng liều mạng
hướng Hoa Đoá Đoá nháy mắt, mi mày mắt gì đều giật liên tục, gần như muốn đem cả
khuôn mặt hoàn toàn biến vặn vẹo. Hoa Đoá Đoá nắm chặt tay, Từ Hoan Hoan này
tính khác thường lại không có tính người, nàng nghiến răng nghiến lợi nói, “Ta
muốn ăn đại tiệc.”

Hạ Thư Hoành lại sửng sốt. Vương bát cùng Từ Hoan Hoan hai mắt
lấp lánh ánh sao. Hạ Thư Hoành nhịn không được cười lên, “Vậy thì đi Hải Vương
Cung ăn đi.”

Hải Vương Cung trang trí rất đẹp, bánh trẻo ở đây cũng rất nổi
tiếng, không ít người yêu nhau tới đó hẹn hò. Lần trước Hoa Đoá Đoá muốn ăn
bánh trẻo của Hải Vương Cung, liền chạy tới mua, vừa vặn gặp giáo sư Smith ở
đây đang ăn bánh trẻo, sau đó đương nhiên là Hoa Đoá Đoá muốn “hiếu kính” với
giáo sư Smith.

Hải Vương Cung cách trường học rất gần, ở bên trong khu vực
thương mại, cũng là quán ăn thượng hạng duy nhất ở đây. Đoàn người Hoa Đoá Đoá
đi vào, cơ hồ đều là sinh viên trường của bọn họ, đến ăn bánh trẻo cho đỡ thèm.
Đi ăn cơm Hải Vương Cung khá đặc biệt, là gọi cơm ở quầy thu ngân trước, thu
phí xong mới nhận đồ ăn.

Vương bát cùng Từ Hoan Hoan vẻ mặt khẩn cấp lên lầu chờ đợi
trước, trước khi đi còn dặn Hoa Đoá Đoá nhớ chọn nhiều món ăn ngon, hôm nay muốn
bóc lột Hạ Thư Hoành một chút. Hoa Đoá Đoá quả thật thực “lợi ích thực tế”, đối
với Hạ Thư Hoành hoàn toàn siêu cấp không khách khí, chỉ thấy nàng đứng ở bên cạnh
quầy tiếp tân cầm thực đơn lựa chọn. Ngay cả nhân viên thu ngân cũng không đành
lòng, hảo tâm nhắc nhở Hoa Đoá Đoá, “Tiểu thư, ngươi đã chọn mười bốn món ăn rồi.”

Hoa Đoá Đoá sửng sốt, nghĩ nên nói cái gì đó, ngược lại Hạ
Thư Hoành ở phía sau nãy giờ vẫn nhìn Hoa Đoá Đoá gọi món ăn lên tiếng, “Nàng rất
thích những món ăn kia của các ngươi.”

Hoa Đoá Đoá lập tức ngượng ngùng, thu tay lại, cười khan
nói, “Liền những mon này đi.”

Tính tiền xong, hai người đi lên lầu, Hạ Thư Hoành cười nói,
“Học tỷ đối với Hoan tỷ thực trượng nghĩa.”

“A?”

“Thế giới thật sự là xảo diệu, ở trong trò chơi, Hoan tỷ vẫn
nghĩ muốn cùng Dương Bưu (vương bát) kết hôn, Dương Bưu vốn sợ nữ nhân lợi hại
đều là khủng long không dám kết hôn, kết quả sau khi gặp mặt về xong, Dương Bưu
liền đỏ mặt, còn chuyện buồn cười hơn nữa, chúng ta thế nhưng lại ở cùng một
trường học.”

Hoa Đoá Đoá chấn động, “A, các ngươi là nhận thức nhau từ
trong trò chơi? Là ‘Tân Võ Lâm’ sao?”

“Đúng vậy. Chúng ta ở server Thiên Kiện, ngươi cũng chơi
sao?”

“n a, ta ở server Thiên Huyền.”

“Nha? Server Thiên Kiện cùng server Thiên Huyền còn nửa
tháng nữa sẽ hợp nhất, về sau có thể cùng nhau chơi a, ngươi ở trong trò chơi
tên gọi là gì?” Hạ Thư Hoành hiển nhiên đến đây liền hứng thú, bất quá hắn nghĩ
rằng Hoa Đoá Đoá chỉ là tùy tiện chơi đùa thôi, hắn vẫn biết danh hào Hoa Đoá
Đoá, luôn luôn ở vị trí thứ nhất, là nữ đệ tử hiếm hoi của giáo sư Smith.

“Ngươi nói trước cho ta biết, ngươi tên gì?”

“Thiên Hạ Vô Thanh.”

Hoa Đoá Đoá chấn động, tài khoản nhân vật này nàng có biết,
là No. 1 của server Thiên Kiện, Từ Hoan Hoan thường nói, nếu ai có thể thông đồng
với vị đại thần này, thật sự là hung mãnh. Lúc trước ở《Tân Võ Lâm》kim
cương đại thần đứng trên hàng thứ bảng, bài danh thứ bốn.

“Còn ngươi thì sao?” Hạ Thư Hoành tựa hồ sớm đoán được Hoa
Đoá Đoá đã từng nghe qua danh hào của hắn, nên sẽ có biểu tình như thế.

“Ta a? Là tên gọi vốn có của ta, Hoa Đoá Đoá.”

Hạ Thư Hoành bật cười, “Lão bà của Phong Thệ đại thần cao nhất
server Thiên Huyền, cũng là tên Hoa Đoá Đoá.”

“Nga, người kia chính là ta.” Hoa Đoá Đoá không chút để ý
nói xong, hai người cũng tiến đến bàn ăn bên cạnh, Hoa Đoá Đoá ngồi xuống,
khuôn mặt tươi cười trong suốt nói với Từ Hoan Hoan nàng đã chọn món ăn nào.

“Ôi chao? Thư Hoành, ngươi ngây ngốc cái gì a? Như thế nào
không ngồi xuống?” Vương bát nhìn Hạ Thư Hoành đứng sững sờ ở đối diện, hảo tâm
nhắc nhở hắn một phen.

Hạ Thư Hoành lấy lại tinh thần, không yên lòng cười cười, ngồi
xuống theo.

Đồ ăn rất nhanh được mang lên, bốn người bắt đầu ăn. Giữa chừng,
Hoa Đoá Đoá muốn đi toilet, vừa mới đứng lên, Hạ Thư Hoành cũng đi theo ra. Hoa
Đoá Đoá thuận miệng hỏi, “Muốn khăn giấy không?”

Hạ Thư Hoành đầu tiên là sửng sốt, mặt đỏ lên một chút,
“Không… Không cần, ta là muốn đi tiểu thôi.”

“Chỉ đi tiểu thôi?” Hoa Đoá Đoá sửng sốt, nàng không biết
nam sinh như thế nào ít đi toilet như vậy. o(╯□╰)o Nàng lập
tức bảo trì im lặng, chủ yếu là thấy mặt của Hạ Thư Hoành gần như muốn sát xuống
mặt đất, hai bên tai đều đỏ lên.

Hoa Đoá Đoá cũng cảm giác ngượng ngùng, vốn định bước nhanh
hơn một chút, không nghĩ tới sàn nhà ở gần toilet vừa mới lau xong, trên mặt
sàn vẫn còn ẩm ướt, bàn chân Hoa Đoá Đoá trượt một cái, cứ tưởng mông sẽ được
hôn mặt sàn một phen, hoàn hảo Hạ Thư Hoành ở phía sau tiếp được nàng.

Hai tay Hoa Đoá Đoá còn ở tư thế giơ ngược ngửa ra sau chuẩn
bị rơi xuống đất.

Còn chưa kịp nói cám ơn, chính là lúc hai người còn đang ngơ
ngác nhìn nhau. Giáo sư Smith mới vừa từ trong toilet đi ra, liền thấy tư thế
thân thiết quỷ dị như vậy, còn có nhìn nhau “ẩn tình đưa tình”, tâm huyết nhất
thời sôi trào, chỉ vào hai người trước mặt, cả người phát run, “Các ngươi… Các
ngươi đây là đang muốn làm gì?”

Hai người giống như là bị điện giật, lập tức đứng nghiêm
thân mình, Hoa Đoá Đoá thập phần xấu hổ hỏi, “Lão sư, ngươi như thế nào ở đây?”

“May là ta ham ăn! Hừ. Hoa Đoá Đoá, ta lệnh cho ngươi viết bản
tự kiểm điểm một vạn từ, buổi tối sáu giờ rưỡi giao cho ta, ta ở văn phòng chờ
ngươi.” Dứt lời, thở phì phì rời khỏi.

Hoa Đoá Đoá nhất thời suy sụp xụ mặt, hiện tại đã là hai giờ
chiều rồi, còn có bốn tiếng rưỡi, nói cách khác chỉ còn có thể viết liên tục?
Hoa Đoá Đoá luôn luôn tôn trọng lão sư, càng đừng nói đến giáo sư Smith của
nàng. Nàng lập tức nói lời từ biệt với Hạ Thư Hoành, nhanh như chớp bắt xe trở
về trường học, viết bản tự kiểm điểm một vạn từ.

Lưu lại Hạ Thư Hoành còn đang sững sờ ở tại chỗ, mắt choáng
váng. Vẫn vụng trộm nhìn theo giáo sư Smith, một tay mang theo bánh trẻo, một
tay cầm điện thoại chuẩn bị gọi điện thoại, trên mặt rất là đắc ý.

“Uy, tiểu tử, ca hôm nay giúp ngươi một cái đại ân, ta cho
con nhóc của ngươi bốn tiếng rưỡi để viết bản tự kiểm điểm một vạn từ, để cho
nàng không có biện pháp vượt tường. Ngươi nói ta thông minh không? Ngươi thiếu
ta ba cân bánh trẻo, chờ ngươi trở về nhớ trả đủ cho ta.”

“Phốc…” Smith đột nhiên phun hết bánh trẻo trong miệng hắn
ra, trừng lớn mắt, bộ dáng biểu tình rất là si ngốc, mấp máy miệng nói: “Ngươi
đã trở về nước? Đang ở sân bay?”

 

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3