Làm yêu nữ gặp phải đại thần - Chương 29
Trời vừa rạng sáng.
Trì Thủy Mặc mở cửa nhà, mệt mỏi tựa vào trên ghế
salon, buông lỏng ca vát đã “trói cổ” mình cả ngày.
Khẽ nhắm mắt lại. Mấy ngày gần đây thật sự quá mệt mỏi.
Đầu óc bận rộn đến mức choáng váng—— nhưng nhớ đến nụ cười của ai đó,hắn vẫn
không khỏi nâng khóe miệng.
Gương mặt ở trước mắt hắn dần dần rõ ràng, khuôn mặt
lười biếng, nụ cười lười biếng,nhưng vẫn hết sức xinh đẹp.
Quay đầu nhìn đồng hồ treo tường, Trì Thủy Mặc lấy
điện thoại di động ra.
"Tút tút..."
Có lẽ nàng đã ngủ —— Trì Thủy Mặc vừa nghĩ vậy, đã
nghe thấy bên kia tiếng nói có chút khàn khàn truyền đến.
"Uy?"
Trì Thủy Mặc sững sờ trong chốc lát —— mong đợi nàng
nghe điện thoại là một chuyện, nàng nhận điện thoại lại là một việc khác ——
"Làm sao trễ như vậy còn chưa ngủ?"
Tiếng Tô Diêu qua đường truyền điện thoại có vẻ mỏi
mệt: "Em đang chuẩn bị Bang chiến."
Trì Thủy Mặc cau mày: "Không cần thiết vì trò
chơi mà mất ăn mất ngủ."
Tô Diêu cười khẽ: "Ăn, em ăn rồi , cùng lắm là không
thể ngủ thôi."
"..."
"Tốt lắm, sớm nghỉ ngơi đi, em còn vài việc cần
làm, gác máy trước."
Sau đó không đợi Trì Thủy Mặc trả lời liền cúp điện
thoại.
Trì Thủy Mặc hướng nhìn chằm chằm màn hình điện thoại
hai giây, sau đó để điện thoại qua một bên, đi vào thư phòng mở máy tính.
Đại Thần login chuyện thứ nhất chính là đi tìm Yêu Nữ,
mở Vụ Ảnh Truy Tung, sau đó Đại Thần liền thấy một cảnh làm hắn khó hiểu nay
còn khó hiểu hơn:
"... Em cả buổi tối không nghỉ ngơi lại ở đây cắt
cỏ?"
Yêu Nữ quay người lại, cau mày: "Mắt mù à, đây
rõ ràng là thảo dược." ( ĐĐ :Dám bảo a ấy mù T.T)
"... Đều là cỏ cả."
Mỗ yêu nhăn mũi: "Anh nói như vậy nữa em sẽ
dùng từ của anh trả cho anh ."
"... Cái gì?"
"... Cây cỏ." (ĐĐ: ý là vs chị ấy, Đại Thần
cũng chỉ như cọng cỏ ^^! )
"..."
Đại Thần mặt ngày càng đen, nhìn Yêu Nữ vì bận rộn
đào thảo dược không rảnh phản ứng mình, chỉ thấy kênh Đồng Minh tựa hồ náo nhiệt
lạ thường. Nhìn kỹ thì——
[Đồng minh] Thiên Sơn Đồng Mỗ : “Lão yêu tinh, nội
đan né tránh ngươi đưa đầy cả một thương khố. Còn cần làm gì nữa?”
[Đồng minh] Bảo Bối Điểm Điểm : “Yêu Yêu, tinh lực
không có, hoắc hương cho ngươi.”
[Đồng minh] Phi Thành Vật Nhiễu : “Trời ah, ta bây
giờ mới biết tầm quan trọng của kỹ năng sống —— ta bảo đảm, chỉ cần chúng ta sống
sót, ta nhất định làm một gamer có nghề nghiệp sống.”
[Đồng minh] Yêu Nữ Họ Triệu : “Ít nói nhảm. Ngươi
không phải là hai ngày trước còn la hét có mấy viên thạch cấp 4 chờ tới 90 nâng
cấp trang bị sao? Bây giờ lập tức đi nâng cấp, đem hỏa công của ngươi nâng được
cao bao nhiêu thì lên cao bấy nhiêu.”
[Đồng minh] Phi Thành Vật Nhiễu : “Được thôi, ta đi
luôn.”
[Đồng minh] Yêu Nữ Họ Triệu : “Đợi chút, ngươi qua
chỗ Đồng Mỗ lấy nội đan, sau đó cố gia tăng các loại kháng tính của dược vật.
Ban ngày đào được cao cấp dược liệu ta cũng đặt ở tài khoản phụ kia, Lạc Dương
(265, 174), ngươi đến đó giao dịch.”
[Đồng minh] Bảo Bối Điểm Điểm : “Được.”
[Đồng minh] Yêu Nữ Họ Triệu : “Các anh em Đế Đô cực
khổ rồi, sau lần này những dược liệu kia... Ta sẽ thanh toán theo giá thị trường,
các ngươi tìm được rồi thì qua Lạc Dương thương khố tìm Tiện Tiện giao dịch.”
[Đồng minh] Đường Tăng của Thải cô nương : “A Di Đà
Phật, Yêu thí chủ khách khí quá, mọi người đều là Đồng minh, lẽ ra nên chiếu cố
nhiều hơn, lão nạp có chút ít phật xá lợi gia tăng thể lực, hy vọng giúp ích
cho bang chủ.”
[Đồng minh] Yêu Nữ Họ Triệu : “... Làm phiền đại
sư.”
[Đồng minh] Đường Tăng của Thải cô nương : “A Di Đà
Phật...”
[Đồng minh] Thiên Sơn Đồng Mỗ : “Hai ngươi đừng có
giả ma giả quỷ nữa, Đường Tăng ngươi nói chuyện cẩn thận cho ta, nếu không lão
nương đem ngươi tiền dâm hậu sát (trước hiếp sau giết) ! Yêu tinh, tài khoản phụ
của ta trồng trọt cấp 8, hơn nữa lúc câu cá,cá cũng là nguyên liệu nấu ăn cao cấp,
ngươi xem có dùng được không?”
[Đồng minh] Yêu Nữ Họ Triệu : “(hai mắt đào tâm) Hữu
dụng, hữu dụng, quá hữu dụng, ha ha, Đồng Mỗ ta yêu ngươi chết mất! Đợi chút,
ta đây sắp đào xong —— mẹ kiếp , tinh lực thật là không đủ dùng a, trò chơi
Thiên Long này thật biến thái—— chờ ta hồi thành, ngươi đem nguyên liệu nấu ăn
cùng lương thực đưa ta!”
[Đồng minh] Thiên Sơn Đồng Mỗ : “Không thành vấn đề,
Lạc Dương thương khố, bên cạnh Độc Cô.”
Vừa dứt lời, Đại Thần đã thấy Yêu Nữ mới vừa rồi bận
rộn hái thuốc, trong nháy mắt đã biến mất —— nhìn lại, hiện tại đã ở thành Lạc
Dương.
Cho nên Đại Thần lạnh lùng lên tiếng:
[Đồng minh] Hách Liên Thu Thủy : “Ai giải thích cho
ta một chút mọi người đang làm cái gì vậy?”
Vừa thấy Đại Thần trình diện, Đồng minh lập tức bi
bi bô bô, trừ các đồng chí đang "xuất ngoại" hái thuốc, tất cả mọi
người bắt đầu ầm ầm kể lại chuyện hồi xế chiều—— dĩ nhiên cũng không quên kể lại
tầm quan trọng của chuyện bang chiến.
Đại Thần nghe xong vẻ mặt tối tăm, cũng hồi thành.
Mọi người không thấy Đại Thần phát biểu gì, cảm thấy
không khỏi buồn bực: Đại Thần sao lại làm như không có việc gì vậy?
Chỉ chốc lát sau ——
[Đồng minh] Hách Liên Thu Thủy : “Thu mua cao cấp dược
liệu, nguyên liệu nấu ăn cao cấp cùng cây nông nghiệp cao cấp với giá cao toàn
Server! Ai bán qua Lạc Dương thương khố giao dịch.”
Đồng minh: ... Thật không hổ danh là Đại Thần. Làm
việc hiệu suất rất cao.
Hơn nữa —— thật đúng là Trương Dương ---(ĐĐ: Theo ta
tra gút gồ thì đây là tướng nhà Đông Hán trong lịch sử Trung Quốc, ở đây chắc
ví von Đại Thần giống cu li đắc lực J) ),
Chờ Yêu Nữ mang đến một số lượng lớn vật liệu, sau
khi cạn sạch tất cả tinh lực sống, Đại Thần đưa ra vài viên thạch cấp 4 trên
kênh Đồng minh.
[Đồng minh] Hách Liên Thu Thủy : “Còn không mau đến
hợp thành đi, các ngươi phân công mỗi người cầm lấy để gắn vào trang bị. Chiến
xa nâng công kích cùng thuộc tính, cả phòng ngự nữa, phá hủy đại bản doanh của
địch dùng công kích là được rồi. Nữ nhân, nàng nên chú ý phân công bọn họ sau
đó mới đi sắp xếp việc khác, còn nữa...”
Mọi người trong kênh Đồng Minh trợn mắt há mồm nghe
Đại Thần phân tích rõ ràng, không khỏi sùng bái——
Yêu Nữ cũng rất khó hiểu—— hắn làm sao chỉ thoáng
cái cũng đoán được mình muốn làm gì.
Nhìn lại Đại Thần thỉnh thoảng lại ném đồ ra,nàng
không khỏi cảm động, lại có chút động lòng —— hắn hiểu phương pháp của nàng,
cũng hết sức hỗ trợ.
Người nam nhân này... thật khó làm cho người ta
kháng cự.
Đang lúc xuất thần, Đại Thần dùng Riêng Tư nói với
nàng:
[Riêng Tư] Hách Liên Thu Thủy : “Nữ nhân, tới Lạc
Dương vào trong Bảo Thạch Công Tượng.” (BL: nơi bán bảo thạch í)
Lúc Yêu Nữ chạy tới, Đại Thần không nói lời thứ hai
chọn giao dịch, sau đó Tô Diêu đã nhìn thấy bên trong khung giao dịch của trò
chơi một viên rồi lại một viên thạch cấp 6 được bỏ vào —— (BL: Wow, *chớp chớp*,
ngọc cấp 6 thật mắc a, nếu ta nhớ không lầm mấy chục triệu một viên, đại loại
khoảng hơn 75tr.)
Đầu óc có chút ngây ngốc ấn giao dịch.
[Riêng tư] Hách Liên Thu Thủy: “Trang bị của em toàn
bộ đều là chế tạo ra không cần đổi nữa, thời gian cấp bách, em nhanh mang thạch
trên người ép lại hết!”
Yêu Nữ sửng sốt một hồi lâu, rốt cục ở lần thứ hai
lúc giao dịch ấn cự tuyệt.
Hách Liên Thu Thủy: “?”
Yêu Nữ họ Triệu: “Đá anh giữ dùng cho mình đi, em
không cần.”
Trì Thủy Mặc nhìn trên màn ảnh một Yêu Nữ dáng vẻ
kiên trì, không khỏi lắc đầu cười, ngón tay gõ lên bàn phím.
"Nữ nhân, mấy viên đá này em bảo anh dùng để
làm gì ?"
Yêu Nữ: “... Khảm trang bị.”
Hách Liên Thu Thủy: “?”
Yêu Nữ: “?”
Hách Liên Thu Thủy: “... Ngu ngốc, sớm đã muốn đưa
đá này cho em, dù sao hôm nay em không muốn nhưng ngày mai sẽ muốn khảm lại ——
anh gần đây bận quá, không có thời gian ở bên em, khó tránh một số kẻ nhàn rỗi
tìm đến làm phiền em.”.
Tô Diêu nhìn trên màn ảnh chữ không ngừng nhảy lên,
không khỏi cắn môi.
Cho dù rời đi, cũng muốn xác định mình không bị
thương tổn.
Là như thế này phải không?
"Nữ nhân, em sẽ không lãng phí thời gian với kiểu
tranh chấp như thế này chứ?"
"... Em không thèm."
"..."
"Đây là chuyện của mình em. Em không thể chỉ biết
dựa vào anh."
Thở dài: "Nữ nhân, em còn có rất nhiều bang
chúng sinh tử tùy tướng..."
Một câu nói thức tỉnh Yêu Nữ còn đang cố chấp.
Cho nên, giao dịch.
Hách Liên Thu Thủy tận mắt thấy Yêu Nữ khảm lại xong
trang bị toàn thân, mới khẽ cười nói: Bây giờ nghĩ lại may là lúc trước em đại
khai sát giới phát hết trang bị cho bọn họ, nếu không em tối nay sẽ không thể
ngủ được.
Yêu Nữ: “... >_<”
Hách Liên Thu Thủy: “Nữ nhân..”
Yêu Nữ: “Dạ?”
Hách Liên Thu Thủy: “Em sẽ thắng.”
Yêu Nữ nhìn Đại Thần, ngược lại cười: “Đó là đương
nhiên.”
Hai người đứng trên đường cái thành Lạc Dương một
lúc lâu. Cho đến lúc Yêu Nữ lên tiếng.
"Anh nghỉ sớm đi, ban ngày đã bận rộn rồi."
Trì Thủy Mặc cười cầm lấy điện thoại bấm dãy số quen
thuộc.
"Nữ nhân, em đang quan tâm anh sao?"
Tô Diêu thanh âm chứa ý cười: "Dĩ nhiên."
Trì Thủy Mặc cười khẽ: "Được, anh out trước."
"Tốt."
Cúp điện thoại, trên màn ảnh thích khách Thiên Sơn đột
nhiên đưa tay ôm lấy người Yêu Nữ: "Ngủ ngon. Nữ nhân."
Yêu Nữ đỏ mặt cắn môi, đột nhiên nhớ tới một cái vấn
đề: "Cái kia..."
"Cái gì?"
"Anh xưng hô với em... làm sao biến thành 'Nữ
nhân' rồi?"
Yêu Nữ không thấy rõ vẻ mặt sau mặt nạ, chẳng qua là
từ khóe môi có thể nhìn ra Đại Thần dường như đang cười —— chẳng qua là cười rất
không có hảo ý:
"Em với anh đã ly hôn , đương nhiên không thể gọi
Nương Tử ."
Dứt lời liền log out.
Lưu lại Yêu Nữ một mình sững sờ tại chỗ trong chốc
lát ——
"Mẹ kiếp ! Thật đúng là thù dai!"
Bận việc suốt đêm, rốt cục lúc bình minh, Tô Diêu
hài lòng vươn vai một cái, từ bàn máy tính đứng lên.
Bên trong kênh Đồng Minh đều là những lời chúc tụng
——
Đám người huynh đệ đồng sinh cộng tử, bạn bè cùng
nhau chuẩn bị suốt cả đêm.
Mặc dù công việc tìm kiếm thảo dược cùng vật liệu khắp
bản đồ so với PK (đồ sát) đánh nhau thậm chí còn cực khổ hơn, nhưng mọi người đều
hưng phấn vượt qua cả mệt nhọc ——
Hơn nữa thời điểm lúc Tô Diêu tuyên bố tất cả công
tác chuẩn bị đã hoàn thành, tiếng hoan hô vang lên ầm ỹ làm cho Tô Diêu không
ngăn được cười.
Cho nên nàng chua chát một câu: Có các ngươi, thật tốt
.
Sau đó trong tiếng đám người Đồng Mỗ la mắng, có người
ói mửa vì khó chịu, nàng thoát ra khỏi trò chơi.
Dọn dẹp một chút, Tô Diêu nằm xuống chợt lóe lên ý
tưởng, nàng cười gian, cầm lấy điện thoại ấn số.
Sau một hồi tút thật dài, điện thoại bên kia mang
thanh âm buồn ngủ truyền đến:
"Uy?"
Tô Diêu nhịn cười toan tính: "Hoãn Hoãn à, là
ta."
"..."
"Ta là sư muội của ngươi a."
Từ Hoãn thanh âm tràn đầy oán hận bất mãn: “Nói nhảm!
Trừ ngươi ra có người nào gọi điện thoại giờ này quấy rầy ???”
"Đây không phải là điện thoại quấy rầy mà,
" Tô Diêu gian trá nói, "Ta là muốn xin phép ngươi."
"... Tô Diêu! Ngươi ăn no rỗi việc a? Giờ này
ngươi xin phép cái rắm gì?"
"Tố chất! Chú ý tố chất!" (ĐĐ:Ta rất thích
xem Diêu tỷ nạt Hoãn ca J , rất sống động)
"..."
Tô Diêu nghe được đầu kia đang nho nhỏ tiếng chửi rủa
cùng một chuỗi bất nhã văn tự.
Cho nên cười ha ha: "Ta hôm nay bỏ bê công việc
! Nhưng cuối tháng toàn bộ tiền thưởng của ta không cho phép ngươi khấu trừ, chỉ
như vậy thôi, ta ngủ, Bye."
Nhanh tay cúp điện thoại rồi tắt nguồn, Tô Diêu ngon
lành đi gặp Chu Công .
Đầu bên kia, Từ Hoãn nhìn số điện thoại gọi thế nào
cũng không được, hắn khóc không ra nước mắt.
"Huynh đệ à, ngươi chừng nào có thể chính thức
thu phục yêu tinh này, để nàng không gây tai họa cho nhân dân đây ?"