Mỗi Chàng Một Nàng - Chương 05

Chương 05

Gửi đến: Mark Levine
<mark.levine@thenyjournal.com>

Từ: Cal Langdon <cal.langdon@thenyjournal.com>

Về việc: Xin lỗi nhé

Xin lỗi vì lúc nãy đã không nghe máy
khi cậu gọi. Tớ ngủ say như chết. Chúng ta vẫn trong kế hoạch cùng ăn tối đêm
nay chứ?

Gửi đến: Cal Langdon<cal.langdon@thenyjournal.com>

Từ: Mark Levine
<mark.levine@thenyjournal.com>

Về việc: Xin lỗi nhé

Ừ, tớ tình cờ được biết cậu “ngủ say như chết” thế nào khi đi ngang phòng cậu
trên đường đến chỗ hai cô nàng. Tớ chưa bao giờ biết chuyện xác chết lại có khả
năng sinh hoạt tình dục... ít ra là như vậy, nếu tớ chắc chắn giọng nữ hơi nặng
gọi tên cậu với âm lượng ngày càng tăng cao vì cô ta đã lên tới đỉnh, thật ra
xuất phát từ phòng 204.

Mark

Gửi đến: Mark Levine <mark.levine@thenyjournal.com>

Từ: Cal Langdon
<cal.langdon@thenyjournal.com>

Về việc: Xin lỗi nhé

À, đó là Graziella. Tối nay cô ấy sẽ không tham gia cùng tụi mình.

C

Gửi đến: Cal Langdon<cal.langdon@thenyjournal.com>

Từ: Mark Levine
<mark.levine@thenyjournal.com>

Về việc: Xin lỗi nhé

Không ngôn từ nào có thể diễn tả tớ
cảm thấy tiếc như thế nào. Gặp cậu lúc 8 giờ tối.

Mark

PDA của Cal Langdon

Đúng là sai lầm khi mời Grazi đến
đây. Lẽ ra mình nên cương quyết đòi đến chỗ của cô ấy. Mình quên bén cô ấy có
thể... la lớn như thế nào.

ANTIPASTI

(Món khai vị)

Insalatina mista all’aceto balsamico
Carpaccio tiepido di manzo con parmigiano e rucola Medaglioni d’astice con
insalata di stagione

(Xà lách trộn với dấm thơm, thịt bê
nóng có rắc bột phó mát Parmigiano với rau xà lách xoong, tôm hùm với rau củ
theo mùa)

PASTA

(Các món m

Fusilli con pomodori e basilico Garganelli
con pesto, patate e fagiolini Tagliolini con zafferano, gamberoni e zucchine

(Mì xoắn với sốt cà và rau quế thơm,
mì garganelli với rau quế thơm, mì Tagliolini với bột nghệ, tôm và bí xanh)

SECONDI PLATTI

(Món thứ hai)

Medaglioni di vitello in crosta di
basilico con purea de melanzane e parmigiano Filetto di manzo alle erbe
aromatiche Tagliata di manzo con timballo de patate e cardamomo Filetto di
rombo al forno con limone e capperi

(Thịt bê nấu với rau thơm và khoai
tây nghiền, thịt bò phi lê với rau thơm, thịt bê cắt nhỏ với khoai tây và rau
thơm, cá phi lê hấp lò với chanh và nụ bạch hoa)

INSALATE DI STAGIONE

(Rau xà lách theo mùa)

SELEZIONE DI FORMAGGI ITALIANI

(Phó mát Ý chọn lọc)

DOLCI

(Các loại đồ ngọt, ăn tráng miệng)

Bavarese al cioccolato bianco con
crema cocoa alla liquirizia e latte di madorle Mousse al cioccolato fondente
con sedano candito Crema al limone Budino al cocco con frutto della passione

(Bavarese với sô cô la trắng, kem
cacao có vị cam thảo và sữa hạnh nhân, kem sô cô la có trộn mứt, kem chanh,
bánh pudding d và vị chanh dây)

PDA của Cal Langdon

Nằng nặc đòi trả tiền bữa tối, vì đã
chiếm hầu hết thời gian truyền bá cho Sweeping Sands để rồi cảm thấy cần phải
đền bù cho họ. Hơn nữa, đó là việc tối thiểu mình có thể làm sau khi bị Mark
phát hiện dan díu với Grazi. Tám trăm euro, nhưng rất xứng đáng - đặc biệt là
rượu vang.

Tuy nhiên, đừng nghĩ mình sẽ làm bạn
với cô Harris này. Cũng tiếc thật, vì cô ấy trông khá quyến rũ trên đôi giày
cao gót - gót giày đã khiến cả bọn trở về khó khăn khi cô ấy vấp ngã ngoài
khách sạn, mình buộc phải nạy gót giày đang mắc kẹt giữa hai viên sỏi ra giùm
cô ấy.

Hình xăm cũng LÀ Wondercat. Đó cũng
chính là cái đầu mèo cô ấy đã vẽ trên túi hành lí. Mình chưa bao giờ xăm hình,
nhưng hình xăm của cô ấy trông rất quyến rũ.

Không tin được mình lại viết ra từ
quyến rũ. Đất nước này đi vào lòng mình như rượu prosecco[30] vậy.

Nhật kí du hành của

Holly Caputo và Mark Lavine

Jane Harris

Ôi Chúa ơi, nhà hàng đó tuyệt vời đến nỗi họ thậm chí còn trang bị ghế nhỏ cho
các quí cô để ví của mình lên! Thật vậy đấy! Người phục vụ kéo ghế cho mình,
rồi anh ta lấy ra một chiếc ghế đẩu đi kèm để mình đặt túi! Chiếc túi mình đã m
tại một quầy hàng vỉa hè trên đường Canal ở khu Chinatown[31], sau đó mình gây
ấn tượng cho nó bằng một hình vẽ gương mặt Wondercat! Ngay vị trí danh dự nhất!

Có quá nhiều thứ đáng ngạc nhiên. Có
một món đồ làm bằng bạc đặt trên bàn mà trước đây mình chưa từng trông thấy.

Hơn nữa, trong toa-lét, người ta xếp
những chiếc khăn lau tay cho mỗi du khách. Không phải khăn giấy đâu nhé! Một
chồng khăn tay nho nhỏ, khi bạn muốn lau tay, bạn có thể dùng một cái, sau đó
quăng nó vào một cái giỏ được đặt dưới bồn rửa tay.

Mình chẳng có khái niệm đã ăn gì cho
bữa tối cả. Nhưng chúng rất ngon. Người phục vụ giới thiệu đủ thứ, và Holly,
người nói được một chút tiếng Ý, cả Cal Mê Người Mẫu, nói được nhiều hơn Holly
một chút, chỉ gật gật đầu lặp đi lặp lại: “Si, si”. Sau đó các dĩa thức ăn được
đưa ra. Bông bí nhồi phó mát dê, một miếng gan ngỗng nhỏ và một nhúm rau diếp
quăn sốt bơ phó mát tan chảy...

Bữa ăn đó ít nhất cũng 3000 Kcal.

Nhưng mình chả quan tâm. Vì thức ăn
quá đỗi ngon miệng. BỮA TỐI THẬT VUI!!!!!!!

Ngoại trừ tên Cal này. HÈN GÌ anh ta
chưa bao giờ nghe nói đến Wondercat. Mình ngờ từ nhỏ đến lớn anh ta chưa bao
giờ đọc truyện cười. Holly đã phạm sai lầm - một sai lầm TRẦM TRỌNG - khi hỏi
cuốn sách anh ta đang viết nói về điều gì.

Dĩ nhiên một kẻ hám người mẫu như
anh ta không thể viết được những tác phẩm tuyệt vời như tiểu thuyết gián điệp
hay tác phẩm văn học về mật thám, như Nick Hornsby chẳng hạn. Không, ANH TA đã
viết một cuốn sách về - bạn nhớ điều này nhé - tình hình dầu mỏ ở Ả-rập Saudi
đang bên bờ vực thẳm ra sao, và sớm muộn gì nó cũng không đáp ứng nổi nhu cầu
của thế giới thế nào. Chuyện này, dĩ nhiên là, sẽ phá sập nền kinh tế của Ả-rập
Saudi, và gây hậu quả nghiêm trọng theo hiệu ứng domino đối với những quốc gia
còn lại trên thế giới.

Đúng là vậy. Nhưng ai thèm quan tâm?
Anh biết gì không, Cal? Ở Ả-rập Saudi, phụ nữ không được phép bầu cử hay lái xe
hơi. Tại sao tôi phải quan tâm đến việc nền kinh tế nước đó có bị suy thoái hay
không? Có lẽ là, nếu họ để phụ nữ có tiếng nói trong chính quyền, có thể ngay
từ đầu họ đã không rơi vào trường hợp đáng tiếc như vậy.

Đáng buồn là, anh ta TRÔNG THẤY mình
ngáp dài. Cal.

Và thay vì lịch sự chấp nhận lời xin
lỗi của mình - “Xin lỗi nhé, mệt mỏi do khác biệt thời gian thôi!” - anh ta lại
cứ: “Chuyện này cũng có tác động sâu sắc đến cô đấy, Jane ạ. Cô nghĩ mấy chai
nước khoáng cô rất thích thú được làm từ đâu vậy? Dầu mỏ cả thôi”.

Trời đất ơi! Mình thích Mark muốn
chết, nhưng tại sao anh ấy lại làm bạn với gã này chứ? À phải, có lẽ cô vợ cũ
đã khiến anh ta khó ưa thế này. Nhưng anh ta có cần phải đổ hết lên đầu mình
như thế không?

Hơn nữa, có lẽ anh ta tự cho rằng
mình là người khôn khéo, không hề biết khi mình ra khỏi phòng để gặp Holly và
Mark cùng uống cocktail dưới tiền sảnh, mình đã tận mắt trông thấy điều mà anh
ta dành cả buổi chiều bên cạnh - cô ta lượn ra khỏi phòng anh ta và đi xuống
cầu thang. Mình không quan tâm Holly nói mình là tuýp người của anh ta như thế
nào, điều đó hoàn toàn dối trá. “Mẫu người” của Cal Langdon VẪN LÀ mấy cô người
mẫu tóc vàng cao 1 mét 8, KHÔNG PHẢI họa sĩ truyện tranh da ngăm cao 1 mét 6
như mình, mặc một chiếc quần jean đến hai cô người mẫu như vậy cũng chui lọt.

Như thể chuyện đó vẫn chưa đủ tồi tệ
vậy. Khi cả bọn đang đứng đón taxi về nhà, mình trông thấy Mark cởi áo ấm khoác
lên người Holly khi cô nàng đang đứng run rẩy trong chiếc đầm hồng cụt tay. Rồi
anh ấy choàng cánh tay qua người cô ấy, và hai người bọn họ ôm ấp nhau.

ÔM ẤP. Họ đang ÔM ẤP nhau.

Mình đảo mắt nhìn để xem Cal có
trông thấy hay không. Anh ta đang đứng nhìn họ

Mình phải thú nhận rằng, khó mà biết
được điều gì đang diễn ra đằng sau cặp mắt xanh dương đáng yêu nhưng sắc lạnh
đó.

Nhưng mình đã tưởng tượng - một SAI
LẦM LỚN thứ hai của mình - rằng anh ta cũng cảm thấy như mình bây giờ. Rằng
Mark và Holly là một cặp đôi đáng yêu NHẤT và họ hoàn toàn thuộc về nhau. Và
những gì mà gia đình hai bên đang đối xử với họ là một TỘI LỖI, quá vô lý khi
cứ chăm chăm vào sự khác biệt trong đức tin.

Vì thế mình nói, bằng một giọng hết
sức nhỏ nhẹ để Mark và Holly không nghe thấy, “Thế anh CÒN nghĩ hai người bọn
họ không nên kết hôn nữa không?”.

Chàng Mê Người Mẫu trả lời: “Được
một năm là cùng. Tối đa là hai năm”.

!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Mình không thể tin được chuyện này!
Anh ta căn cứ vào đâu mà DÁM nói như vậy?

Thế là mình đáp ngay: “Anh có điên
không? Họ đang yêu nhau nồng nàn thế kia. Nhìn họ mà xem”.

Cal: “Cô không biết tình yêu chỉ là
phản ứng hóa học xảy ra trong não bộ do những xung động của
phenylethylamine[32] thôi à?”.

Mình: (hơi bối rối) “Ý anh nói Holly
và Mark không thật sự yêu nhau sao? Rằng tình yêu đó chỉ nằm trong đầu họ
thôi?”.

Cal: “Tôi muốn nói không ai yêu ai
cả. Mọi người đều bị thu hút bởi đối tượng khác giới và kết đôi với nhau để duy
trì giống nòi theo bản năng sinh sản tự nhiên. Nhưng sự thu hút đó không kéo
dài lâu. Do tác động của thuốc men, cơ thể chúng ta dần quen với ảnh hưởng của
phenylethylamine. Vàthu hút cô từng có với đối tượng của mình dần dần phai
nhạt. Điều đó xảy ra hoàn toàn tự nhiên. Cô có thể lấy được lượng
phenylethylamine tương tự, chất kích thích mà não bộ cần, bằng cách ăn càng
nhiều sô-cô-la càng tốt để có cảm giác mở ngoặc, yêu ai đó, đóng ngoặc”.

Mình: “Vậy... anh không tin vào tình
yêu lãng mạn?”.

Cal: “Tôi nghĩ mình vừa trả lời đấy
thôi”.

Mình: “Chỉ vì anh đã dành quá nhiều
thời gian tìm hiểu chủ đề này sao?”.

Cal: “Xét theo kinh nghiệm của bản
thân tôi thì, đúng vậy. Và từ những mối quan hệ tôi quan sát quanh mình”.

Mình: “Thế nghĩa là Holly và Mark sẽ
chia tay nhau đơn giản chỉ vì giữa họ không có thứ gì gọi là tình yêu?”.

Cal: “Không phải vậy. Đúng là cuối
cùng thì vẫn phải vậy. Nhưng trước khi chuyện đó xảy ra, họ sẽ phải chia tay vì
nền tảng hai gia đình quá khác biệt”.

Mình nghĩ không thể nào bị bắt lỗi
khi buột miệng nói: “Ít ra họ cũng là con người, không giống như cô gái gọi tôi
trông thấy ra khỏi phòng anh khi nãy”.

Mình cảm thấy hết sức thỏa mãn khi
lần đầu tiên kể từ lúc gặp nhau, anh ta hoàn toàn cứng miệng.

Đáng buồn là sự khoái trá này nhanh
chóng lụi tàn khi gót giày của mình kẹt trong đống đá cuội ngoài khách sạn. Nó
đã bay mất lớp kim loại bằng bạc phủ bên ngoài. Mình nghĩ không thể nào sửa nó
được rồi.

Phải công nhận lớp đá cuội rất bắt
mắt. Nhưng chẳng lẽ người dân ở đây chưa bao giờ biết đến nhựa đường sao? Đúng
là quá mất mặt. Tên Mê Người Mẫu phải giúp mình kéo nó ra. Chiếc giày cao

Bàn tay anh ta bao quanh ống chân
mình. Bạn biết đấy, nghĩa là ngón tay cái của anh ta đụng đến mấy ngón tay ở
phía bên kia.

Tạ ơn Chúa, mình đã nhớ cạo lông
chân trước khi đi ăn tối!

Chúa ơi, mình vẫn còn tơ tưởng đến
mấy món ăn ngon miệng đó. Mình không nghĩ đêm nay sẽ ngủ được đâu. Hơn nữa,
mình cứ luôn nghĩ về con Dude. Nó chắc chắn vẫn bình yên chứ? Thế nào Julio
cũng gọi điện nếu xảy ra điều gì bất trắc. Mình đã để lại số điện thoại của
mình kế bên điện thoại bàn, để Julio có thể dùng điện thoại của mình mà không
khiến cước phí điện thoại của bố mẹ em gia tăng.

Mình vừa mới kiểm tra, không thấy
thằng bé gọi. Nghĩa là con Dude vẫn ổn. Không có tin gì nghĩa là tin tốt, đúng
không? Con Dude CHẮC CHẮN đang yên bình.

Chỉ là bây giờ tụi mình đã xa nhau
đến 5 đêm, tính từ khi nó còn là một chú mèo con. Ai sẽ thức dậy theo thói quen
khi con Dude đứng bên bậu cửa sổ kêu meo meo dưới ánh trăng lúc 4 giờ sáng và
an ủi nó khi mình không có ở đó bây giờ? Tiếng meo meo đó đã từng khiến mình
phát điên. Nhưng bây giờ mình lại thấy nhớ nó. Giờ đây, mình sẽ đổi lấy bất cứ
thứ gì chỉ để được nghe thấy tiếng meo meo đó. Thật ra, mình không nghĩ có thể
ngủ được nếu không nghe thấy âm thanh đó...

Gửi đến: Dịch vụ Bảo vệ quyền lợi du hành của khách hàng Tạp chí New York
<TravelPrivcustser@thenyjournal.com >

Từ: Mark Levine
<mark.levine@thenyjournal.com >

Về việc: Thuê x

Tôi biết hôm nay là Chủ nhật, và văn
phòng đã đóng cửa. Tuy nhiên, khi tôi đến nhận xe đã được đặt trước, tôi cứ
đinh ninh mình sẽ nhận được một chiếc ôtô mui kín với thùng xe có thể chứa đủ
bốn chiếc túi LOẠI LỚN. Tôi đã đề nghị đi xe Jaguar hay Mercedes, không phải
Toyota. Bây giờ tôi phải nhét một cái túi vào ghế sau với hai hành khách trong
khi chúng tôi sắp đi đường NÚI gập ghềnh. Quí vị có nghĩ rằng sẽ thật sự an
toàn khi lái xe xuyên qua rặng núi với một cái vali to đùng nhét giữa hai hành
khách ngồi ghế phía sau không?

Cá nhân tôi thì không nghĩ vậy. Hi
vọng Thứ hai sẽ nhận được hồi âm từ quí vị.

Mark Levine, MD

Gửi đến: Julio Chasez <julio@streetsmart.com>

Từ: Jane Harris
<jane@wondercat.com>

Về việc: Con Dude

Chào em, Julio! Chị phải nói rằng, chị bắt đầu cảm thấy lo lắng rồi. Mọi việc
vẫn ỔN chứ? Vì em không hồi âm gì cả trong khi chị chỉ muốn biết mọi chuyện ở
nhà ra sao. Chị biết em bận học và còn tập hockey này nọ, nhưng nếu em chịu khó
gửi cho chị một lá email ngắn thôi, chỉ để thông báo con Dude vẫn ổn, chị sẽ
cảm ơn em lắm.

Có lẽ chị sẽ nhắn vào máy nhắn tin
của em.

Gửi đến: Jane Harris <jane@wondercat.com>

Từ: Holly Caputo
<holly.caputo@thenyjournal.com>

Về việc: Cậu ở đâu vậy?

????????????????????

Gửi đến: Holly Caputo <holly.caputo@thenyjournal.com>

Từ: Jane Harris
<jane@wondercat.com>

Về việc: Cậu ở đâu vậy?

Tớ vẫn đang trong phòng khách ăn sáng. Còn CẬU ở đâu?

J

Gửi đến: Jane Harris <jane@wondercat.com>

T>

Về việc: Cậu ở đâu vậy?

Bên ngoài. Cậu ăn nhanh lên rồi ra đây đi! Cậu phải xem cái này. Mark và Cal
đang cố nhét đống hành lí vào thùng xe, nhưng không thể nào vừa được. Thế là họ
hì hà hì hục. Tớ nói thật đấy. Cứ như họ đang chơi trò ráp hình khổng lồ. Một
câu đố hết sức QUAN TRỌNG. Ra nhanh lên, không cậu sẽ lỡ mất đấy!

Holly

Gửi đến: Holly Caputo <holly.caputo@thenyjournal.com>

Từ: Jane Harris
<jane@wondercat.com>

Về việc: Cậu ở đâu vậy?

Tớ vẫn chưa ăn da-ua xong.

J

Gửi đến: Jane Harris <jane@wondercat.com>

T>

Về việc: Cậu ở đâu vậy?

Ôi trời, chỉ là hộp DA-UA thôi mà!
Ra nhanh đi! Cậu ăn da-ua lúc nào chẳng được.

Holly

Gửi đến: Holly Caputo <holly.caputo@thenyjournal.com>

Từ: Jane Harris
<jane@wondercat.com>

Về việc: Cậu ở đâu vậy?

Cái này thì khác. Đây là món da-ua ngon nhất tớ từng ăn.

Fett-Grassi 3.7g có nghĩa là gì vậy?

J

Gửi đến: Jane Harris <jane@wondercat.com>

Từ: Holly Caputo
<holly.caputo@thenyjournal.com>

Về việc: Cậu ở

Số gam chất béo.

Holly

Gửi đến: Holly Caputo <holly.caputo@thenyjournal.com>

Từ: Jane Harris
<jane@wondercat.com>

Về việc: Cậu ở đâu vậy?

THẬT VẬY À??? BÉO NO HAY CHƯA NO??? ÔI CHÚA ƠI, TỚ ĐÃ ĂN BỐN HŨ
RỒI!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Gửi đến: Jane Harris <jane@wondercat.com>

Từ: Claire Harris
<charris2004@freemail.com>

Về việc: Con có khỏe không?

Con yêu! Cám ơn con vì đã hồi âm cho
mẹ nhanh như vậy. Hi vọng con đến khách sạn an toàn. Mọi việc ở nhà đều ổn. Trừ
việc bố con xém chút nữa là gãy xương cụt vì bị té xuống từ mái nhà khi đang vệ
sinh máng xối. May mắn là ông rơi trúng bụi tú cầu rồi tưng lên nên không sao c

Mẹ không muốn con phải lo lắng,
nhưng hôm qua, sau khi gửi email cho con, mẹ lại tình cờ gặp mẹ của Holly. Lần
này gặp ở Kroger Sav-On. Và mẹ có nói đến chuyện thật tuyệt vời khi nhóm các
con cùng du lịch đến Ý và ở lại biệt thự của chú Holly, nhưng Marie chẳng hề
biết tí gì về chuyện này. Mẹ biết mình không nên nói về chuyện kết hôn bí mật
của con bé, nhưng Holly có nói cho mẹ nó biết chuyện các con đến nhà chú nó
chứ, đúng không? Mẹ hi vọng mình không vô tình làm rối điều gì.

Yêu con,

Mẹ

Tái bút: Cal Langdon, phóng viên Tạp
chí New York phải không? Sao vậy? Mẹ mới trông thấy cậu ta trong chương trình
Charlie Rose tối hôm kia! Cậu ta được phỏng vấn về cuốn sách hoành tráng vừa
viết. Rõ ràng là doanh số của nó khá tốt. Cậu ta cũng rất đẹp trai, Janie ạ.

Tuy nhiên, nó cho rằng thằng Mark
không nên cưới Holly à? Hai đứa nó sinh ra để là của nhau! Mà có ai không nghe
nói đến Wondercat chứ? Cậu ta sao vậy, đang sống dưới lòng đất à???? Mẹ nghĩ
chắc vậy đấy, vì nó viết sách về Ả-rập Saudi mà...

Mẹ

Gửi đến: Claire Harris
<charris2004@freemail.com>

Từ: Jane Harris
<jane@wondercat.com>

Về việc: Con có khỏe không?

Chào mẹ! Mọi chuyện ở đây đều ổn cả
ạ. Con và Holly chỉ đang chờ hai ông làm thủ tục trả phòng để tụi con có thể
chỉnh lại cái cách mà hai người đã xếp hành lí lên xe khi nãyhiếc xe quá nhỏ
đối với bốn người, thêm cả hành lí nữa. Thế là con và Holly phải ngồi phía sau
cùng với chiếc vali to đùng của cô ấy. Tụi con cũng không thấy phiền, trừ việc
họ đã xếp túi đựng sô-cô-la Toblerone vào thùng xe. Nó nằm ở đó thì còn phục vụ
cho ai được nữa?

Hôm nay chúng con sẽ đến biệt thự
của chú Holly. Lái xe từ khách sạn đến đó, bờ biển Adriatic, mất khoảng bốn
tiếng. Con không thể đợi đến lúc được trông thấy nó! Mọi thứ ở đây đều rất khác
lạ và vui mắt. Đến cả da-ua cũng ngon hơn.

Nhưng sau đó con nhận ra rằng chỉ vì
đó là lần đầu tiên trong đời con ăn da-ua có chất béo. Thế đấy ạ.

Con chẳng thấy lo gì về mẹ của Holly
cả. Người nhà của cậu ấy vẫn thường mượn nhà của ông chú mà, vì ông ấy cứ đi xa
suốt.

Mẹ nói với bố có rất nhiều người bố
có thể thuê họ để vệ sinh máng xối.

Yêu mẹ,

Janie

Tái bút: Mẹ thấy Cal trong chương
trình Charlie Rose sao? Hóa ra là như vậy. Hèn gì anh ta rất tự mãn. Vì tư
tưởng của anh ta luôn cho rằng Holly và Mark không phù hợp với nhau nên... Mẹ
làm ơn đi! Con thậm chí còn không muốn nhớ Holly trông như thế nào trước khi
bắt đầu hẹn hò với Mark. Ai lại thích nhớ khoảng thời gian tóc xanh tóc đỏ đó
chứ?

Mẹ ắt hẳn phải sống dưới lòng đất
nếu không biết đến chiến dịch thu gom rác vụn của Wondercat diễn ra tại
D’Agostino. Tụi con đã gửi giấy báo đến khắp nơi.

J

Gửi đến: Holly Caputo <holly.caputo@thenyjournal.com>

Từ: Jane Harris
<jane@wondercat.com>

Về việc: Chuyện này là sao đây?

Sao cậu để Mark lái xe vậy hả?

J

Gửi đến: Jane Harris <jane@wondercat.com>

Từ: Holly Caputo
<holly.caputo@thenyjournal.com>

Về việc: Chuyện này là sao đây?

Ê? Cậu cũng ở đó mà. Làm sao tớ ngăn anh ấy được chứ?

Holly

Gửi đến: Holly Caputo <holly.caputo@thenyjournal.com>

T: Jane Harris <jane@wondercat.com>

Về việc: Chuyện này là sao đây?

Ừ, nhưng anh ta lái xe tệ thật đấy. Rất, rất ư là tệ.

J

Gửi đến: Jane Harris <jane@wondercat.com>

Từ: Holly Caputo
<holly.caputo@thenyjournal.com>

Về việc: Chuyện này là sao đây?

Này. Đây là nước Ý. Dân ở đây lái xe rất tệ. Anh ấy phải hòa hợp chứ.

Hơn nữa, tớ phải để anh ấy lái, sau
khi Cal giành việc sắp xếp lại hành lí rồi.

Holly

Gửi đến: Holly Caputo <holly.caputo@thenyjournal.com>

Từ: Jane Harris
<jane@wondercat.com>

Về việc: Chuyện này là sao đây?

Ừm. Nhưng chuyện sắp xếp là SAO vậy? Tại sao Cal lại... ra dáng chỉ đạo như
thế?

J

Gửi đến: Jane Harris <jane@wondercat.com>

Từ: Holly Caputo
<holly.caputo@thenyjournal.com>

Về việc: Chuyện này là sao đây?

Mark nói rằng đó là vì Cal có một cái khổng lồ mà cậu cũng biết là gì rồi.

Holly

Gửi đến: Holly Caputo <holly.caputo@thenyjournal.com>

Từ: Jane Harris
<jane@wondercat.com>

Về việc: Chuyện này

Cái đầu à?

J

Gửi đến: Jane Harris <jane@wondercat.com>

Từ: Holly Caputo
<holly.caputo@thenyjournal.com>

Về việc: Chuyện này là sao đây?

Không, cậu ngốc thật. Cậu BIẾT tớ
muốn nói gì mà.

Holly

Gửi đến: Holly Caputo <holly.caputo@thenyjournal.com>

Từ: Jane Harris
<jane@wondercat.com>

Về việc: Chuyện này là sao đây?

Khoan. CÁI GÌ CHỨ??? THÔI NHA!!!!!!!!!!!

J

Gửi đến: Jane Harris <jane@wondercat.com>

Từ: Holly Caputo
<holly.caputo@thenyjournal.com>

Về việc: Chuyện này là sao đây?

Mark thề đó là sự thật. Anh ấy nói rằng Cal lúc nào cũng tràn trề tự tin về sự
to lớn của cái mà cậu cũng biết là gì rồi đấy. Ít ra cũng cho đến lúc cô người
mẫu đó làm tan nát trái tim anh ta.

Holly

Gửi đến: Holly Caputo <holly.caputo@thenyjournal.com>

Từ: Jane Harris
<jane@wondercat.com>

Về việc: Chuyện này là sao đây?

Cậu đang bịa chuyện thôi. Về cái mà cậu cũng biết là gì.

Gửi đến: Jane Harris <jane@wondercat.com>

Từ: Holly Caputo
<holly.caputo@thenyjournal.com>

Về việc: Chuyện này là sao đây?

Ừm. Cậu có bao giờ thấy anh ta ngồi
bắt chéo chân chưa?

Holly

 

 


Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3