Bí mật tình yêu phố Angel- Tập 6- Chương 04 Part 1

Ai là thần tình yêu cupid? 
Địa điển; 
Nhà thi đấu trường cấp3 Sùng Dương 
Happy house 
Nhân vật: 
Tô Hựu Tuệ: nữ sinh lớp 11 trường cấp 3 Minh Đức 
Bạch Tô Cơ: nt 
Khâu Hiểu Ảnh: nt 
Kim Nguyệt Dạ: nam sinh lớp 11 trường cấp 3 Sùng Dương 
Lăng Thần Huyền:nt 
Lý Triết Vũ: nt 
Sun: thần tượng tuổi teen 
Ông chú bí ẩn 

Là hắn sao? 
Hay là từ trước đến giờ tôi quá ngốc nghếch… 
Nhớ nụ cười của hắn, nhớ lúc hắn quậy phá… 
Nhưng sao chúng tôi lại có kết cục thế này… 
Thượng đế ơi, 
Chẳng lẽ con đã sai sao? 

One 

Ôi, mệt mỏi quá… 
Đêm nào tôi cũng mơ thấy tờ truyền đơn bí ẩn, mơ thấy ánh mắt thất vọng của Kim Nguyệt Dạ… cứ bị hành xác kiểu này, ngọc nữ Tô Hựu Tuệ sẽ biến thành mụ phù thủy mặt xanh nanh vàng, thần kinh mất thường mất. 
“ hi, Hựu Tuệ!” 
Tôi vứa nằm bò ra bàn định nghỉ ngơi chút thì bị gọi giật dậy. hóa ra là sun. 
“ sun… sao hôm nay cậu lại ăn mặc như thế?” sun mặc bồ đồ hip hop trông rất ngầu, tôi bỗng thấy có cảm giác mình đang đừng trước sân khấu biểu diễn. 
“ tặng em này!” sun dúi vào tay tôi một tấm vé in lóng lánh. 
Hẹn hò cùng sun – 
Live show của sun ở trường trung học 
Địa điểm: nhà thì đấu trường Sùng Dương 

“ anh muốn tổ chức live show ở trường Sùng Dương?” 
“ Hựu Tuệ, đừng ngạc nhiên thế!’ sun cười nghiêng đầu, “ tôi đã học ở trường Sùng Dương thì không có lí do gì mà lại không tổ chức live show ở đây. Cho nên công ti đã giúp tôi tổ chực buổi biểu diễn này, em nhớ đến tham dự nhé!” 
“ nhưng mà tôi…” bay giờ tôi làm có tâm trạng đâu mà xem biểu diễn. 
“ Hựu Tuệ…” mặt sun hơi biến sắc, mỉn cười nói “ tôi rất muốn em tham dự!” 
Haiz… mấy ngày hôm trước nếu không được sun giải thoát thì tôi và Kim Nguyệt Dạ đã bị đuổi học rồi. mà kể cũng lạ, tại sao tối cứ nghĩ tới tên khỉ hôi Kim Nguyệt Dạ đó nhỉ? Hắn hại tôi mấy hôm nay ăn không ngon ngủ không yên. “ Hựu Tuệ, chẳng nhẽ tôi hát không hay sao?...” sun thừ người ra, giơ tay ra lắc vai tôi. 
“ không … không phải thế!” tâm hồn tôi còn đang lơ lửng trên khung trăng nhưng vẫn cố mỉn cười đáp lại sun. 
“ vậy thì em nhận lời tới tham dự nha!” sun cười tinh nghịch. 
“ sun, buổi diễn tập đã chuẩn bị xong đâu váo đấy rồi.” một thanh niên đeo kinh xuất hiện trước phòng học. 
“ ừ, tôi tới ngay đây!” sun vừa bược ra khỏi của vừa quay đậu lại nói,” Hựu Tuệ, hẹn gặp lại em tại nhà thi đấu bốn giờ chiều mai nhé!” 
Tôi chưa kịp trả lời thì sun đã đi mất dạng. 
Tôi đắn đo không biết có nên đến xem buổi biểu diễn của sun không. Chợt di động réo nhác có tin nhắn… 
Tít tít tít… 
“ Hựu Tuệ, tôi và Hiểu Ảnh đợi bà ở nhà thi đấu trường Sùng Dương nhé! 
From: Tô Cơ” 

Ôi, hai con nhỏ này tích cực dã man! Đành vậy, đã nhận lời với sun rồi thì không thể thất hứa được. 
Tôi đang mơ màng thì bị tiếng ồn ã, náo nhiệt bên tai cắt đứt dòng suy nghĩ mông lung. 
Oái, không phải chứ? 
Mọi khi nhà thi đấu vắng như chùa bà đanh, nhưng hôm nay lại chật cứng đến nỗi không đứng nổi hai chân. Dòng người un un kéo tới mỗi lúc một đông. Cứ thế này thì nhà thi đấu bị sập vì quá tải mất. 
“ woa! Hiểu Ảnh, Hựu Tuệ, tôi vui quá đi mất! eo, đông ơi là đông! Chen vào thế nào đây?” mặt Tô Cơ đỏ lựng lên nhưng vẫn hét lên phấn khích. 
“ huh u hu, Tô Cơ! Hiểu Ảnh cũng vui lắm! Hiểu Ảnh muốn khóc quá…” 
“ hai bà khùng nó vừa thôi! Có cần phải phát cuồng đến thế không?” tôi ngao ngán thở dài. 
“ Hựu Tuệ! sun ngày nào chẳng ở bên bà thì bà không cảm thấy mới mẻ rồi. nhưng tui tôi lại phải khó khăn lăm mới được gặp tật mắt đại minh tinh đó.” Tô Cơ tị ra mặt, liếc xéo tôi. 
“ Tô Cơ, bà còn giám ăn nói linh tinh, tôi gọi bảo vệ trường xách cổ bà ra ngoài.” Tôi nạt nộ Tô Cơ. 
“ huh u hu…. Hiểu Ảnh, bà nhìn xem, Hựu Tuệ dữ như chằn lửa ý…” con nhỏ này còn làm bộ giả nai. Hừ! thật không chịu nổi hai con nhỏ mê giai đẹp bỏ mặc bạn bè… 
Đúng lúc này, đèn trong nhà thi đấu phụt tắt, một thanh niên cầm micro đi vào giữa nhà thi đấu. 
“ chào mừng các bạn đến tham gia live show của sun được tổ chức tại trường Sùng Dương. Tôi là Mc của live show hôm nay. Hi vọng các bạn sẽ có những giây phút cháy hết mình!” 
Đây là MC của talk show truyền hình đang hot nhất hiện nay mà! Không ngở sun được hâm mộ đến vậy, một live show nho của trường trung học mà mời được MC đình đám để dẫn chương trình. Mấy tuần trước trên tivi sun vẫn còn là thần tượng tuổi teen mới nổi thế mà giờ đã là minh tinh màn bạc có sức ảnh hưởng ghê gớm. e rằng chỉ không lâu nữa, sun có thể đứng ngang hàng với Thiên vương Thánh Dạ cũng nên. 
“ woa… sun! sun! chúng tôi cần sun!” 
Mặc dù MC sân khấu đẹp trai vô cùng, nhưng trái tim của nũ vịt bầu hám giai đẹp đang phát cuồng bên dưới đã hoàn toanfbij sun chinh phục, chẳng còn chỗ trống nào chứa thêm ai. Tiếng la hét gào rú đòi gặp sun dường như làm bật tung cả nóc nhà thi đấu. 
“ ok! Ok! Xin đừng sốt ruột! tiếp theo đây, xin mời…” 
“ tùng tùng tùng tùng……” 
Cùng với động tác nhấc tay phải của MC là một hồi trống giòn giã. Khán giả trong nhà thi đấu đột nhiên im bặt, vừa hồi hộp lại vừa hào hứng đến nỗi nuốt nước bọt ừng ực. 
“ bây giờ là sự xuất hiện của chàng trai handsome nhất, cool nhất hôm nay – sun!” MC vừa dứt lời, ánh sáng của đèn chum dội từ trên cao xuống, còn sun hạ cánh xuống sân khấu trong sự bao bọc dịu dáng của ánh sáng đó. Thật tuyệt vời! 
“ sun! em yêu anh!” 
“ ah ah ah… sun, sun, em yêu anh!” 
… 
Khan giả trong nhà thi đấu la hét đên rách phổi, vẫy tay tới tấp. tất nhiên, hai bà bạn Tô Cơ và Hiểu Ảnh đứng cạnh tôi cũng tham gia vào hội những kẻ hâm mộ cuồng loạn kia. 
Tô Cơ vẫy que sáng điên cuồng, huých cả cổ tay vào đầu tôi đau điếng. mắt tôi hoa lên toàn là sao. Nhưng bà bạn hám giai đẹp kia vẫn đê mê gào rú, không them ngó tôi đến một giây. 
Ôi trời! bạn bè cái kiểu đó hả? đợi kết thúc live show tôi sẽ cho hai bà một trận. 
Ánh sáng sân khấu thay đổi màu sắc theo điệu nhạc. mới hết vài bài hát mở màn mà nhiệt độ trong nhà thi đấu đã sôi sùng sục gần 100 *C. hôm nay tôi mới được mở rộng tầm mắt, hiểu thế nào là sức hút của thần tượng! “ bài bạn tôi!” 
Khan giả như bùng nổ, cùng đồng thanh trả lời. bài hát bạn tôi là bài hát nổi tiếng của sun, thảo nào mà mọi người lại muốn sun hát bài đó. 
Lúc này ánh đèn sân khấu biến thành màu xanh biếc, giống như ánh sáng phản chiếu của vô số vì tinh tú. 
Sun đứng giữa sân khấu, cất giọng ca sâu lắng, thỉnh thoảng đưa mắt nhìn khan giả phía dưới, làm dấy lên những tiếng gào thét hâm mộ cuồng nhiệt. 
Bài hát này rôi đã từng nghe trên mạng, rất hay. Bị cuốn vào không khí sôi động xung quanh, tôi cũng hảo hứng hát theo. 
Khan giả vẫy que sáng nhịp nhàng, mấp máy môi hát theo sun. đúng là fan ruột của sun có khác. 
… 
Hai giờ trôi qua thật nhanh. Buổi biểu diễn của sun săp đến giờ kết thúc. 
Sun thay bộ quần áo thứ tư, bước lên sân khâu trong tiếng gào thét cổ vũ lần thứ n của fan. 
Sun mặc bộ đồ màu trắng, gắn một bong hông thủy tinh được chế tác tinh xảo trên ngực. trông sun rất hồn nhiên, giống như vị thiên sứ không vướng chút bụi trần. Two 
“ cám ơn các bạn đã đồng hành cùng với tôi đến những giây phút cuối cùng của live show này. Sau đây tôi xin hát bài cuối cùng.” Sun ngồi trên nghế đặt giữa sân khấu cất giọng nói ấm áp, “ trước khi hát bài này, tôi muốn gửi lời cảm ơn đến một cô gái. Nhờ có cô ây, tôi thấy cuộc đời mình ngày càng tràn ngập ánh nắng. bây giờ, tôi rất muốn mời cô ấy lên hát bài hát này cùng với tôi.” 
Sun nhìn vè phía tôi. Tim tôi như nhảy ra khỏi lồng ngực. tôi có linh cảm là lạ, trực giác mách bảo có việc gì đó sắp xảy ra… 
Nơi đây không thể ở lại lâu. Tôi định bỏ chạy thục mạng thì có một luồng sáng chói mắt rọi lên người tôi. Mọi ánh mắt đều đổ rồn về phía tôi. 
“Hựu Tuệ!” sun đột nhiên gọi tên tôi “em có muốn hát bài này cùng tôi không?” 
Tôi ngạc nhiên quay đầu lại, nhìn thấy sun đang đứng lên sân khấu. mặc dù cách đó rất xa, nhưng tôi vẫn có thể nhìn thấy đôi mắt sáng tràn đầy hi vọng của sun. 
Đột… đột ngột quá! Bị luồng sáng rực rỡ bủa vây cùng với lời mời chân thành của sun khiến tôi không còn đường nào chạy thoát. 
“ Hựu Tuệ, bà đứng nghệt đó làm gì? Mau lên đi!” Tô Cơ phấn khích đẩy tôi lên sân khấu. 
“ Tô Cơ, bà đừng có mà…” tôi chẳng biết mình đang nói gì nữa. 
“ Hựu Tuệ, bà không muốn lên hả?” 
Tôi quay đầu lại thấy sun đi từ sân khấu xuống, nhẹ nhàng xòe bàn tay trước mặt tôi. 
“ tôi..” họng tôi như bị chặn lại, không thốt nổi lời nào. 
“ bis bis!” 
“ Tô Hựu Tuệ may mắn thật! ngưỡng mộ quá đi…. Ah ah… ah… ah!!” 
Tai tôi ù đi bởi những tiếng la hét, kêu gào. Đầu đơ ra như hòn đá. Sun dẫn tôi lên sân khấu lúc nào không hay. 
Đứng giữa sân khấu, tôi không nhìn rõ những người bên dưới, chỉ thấy lố nhố toàn đầu người đen kịt. 
Tôi hoảng hốt cầm lấy micro. Nhạc bắt đầu nổi lên. 
Có lẽ hôm nay tôi không nên dến dự live show của sun. lúc này tâm trạng tôi đang rối bời. cả Kim Nguyệt Dạ, Lý Triết Vũ và Lăng Thần Huyền đều đang giận tôi, còn cả tờ truyền đợn nói xấu Kim Nguyệt Dạ…. Tôi muốn quay người bỏ chạy, bỏ trốn cái cảm giác trở thành trung tâm của sự chú ý… 
Nhưng mỗi khi nhìn thấy khuôn mặt chân thành của sun, tôi lại mềm lòng. Dù gì dũng không thể để su bị xấu mặt được. hơn nữa sun còn là đại ân nhân của tôi mà. Thôi, đành vậy… 
“ nửa đêm trằn trọc, anh khẽ khàng gửi những tâm sự của mình qua câu hát, chỉ còn cách leo lên nóc nhà để tìm một giấc mơ xa.”sun vừa cất giọng hát thì đã nhận được sự ủng hộ cuồng nhiệt của đám fan cuồng bên dưới. 
“ khi ngủ mơ thức giấy, em cũng không biết rằng, bên nóc nhà đối diện lại có giọng hát ấm áp đến thế, em khe khẽ đóng cửa, mang theo mầm hi vọng bược lên từng bậc thang, hóa ra chình là người em gặp trong giấc mơ êm dịu…” 

“ sun! sun! Tô Hựu Tuệ! Tô Hựu Tuệ!” 
“Hựu Tuệ, hay quá!” 
“ Tô Hựu Tuệ, chúng tôi ủng hộ bạn!” 
Đúng là cảm giác này, là cảm giác được người khác ngưỡng mộ! thật tuyệt vơi! Hóa ra là minh tinh cũng sướng thật, vì được chìm đắm trong những lời tán dương. 
Tiếng hoan hô vỗ tay của khan giả bên dưới giống như tiếng sóng dậy, ào ào đổ về phía tôi. Làm thần tượng sướng thật, có cảm giác được phiu du đến tận cuối chân trời. 
Sau khi hát được một lúc, sun đột nhiên rút bông hồng thủy tinh trước ngực, quỳ một chân xuống ngay trước mặt tôi trong tiếng gào rú inh ỏi bên dưới. 
“ sun.. câu… câu…” tôi kinh ngạc nhìn sun không biết nên làm thế nào. 
Sun khẽ cười giọng nói tràn đầy tình cảm; 
“ Hựu Tuệ, hãy làm bạn gái anh nhé!” 
“ bạn… bạn… bạn gái?’ tôi sợ đến nỗi tròn xoe mắt. 
Lúc này tôi đâu có tâm chí nào nghĩ đến chuyện đó. Tôi vứt vội micro định chạy xuống sân khấu, nhưng ai dè bị sun giữ chặt lại. 
“ Hựu Tuệ, tôi biết làm thế này sẽ khiến em khó xử, nhưng tôi chỉ muốn bày tỏ tình cảm của mình với em, để mọi người ở đây làm chứng cho tình cảm của tôi.” 
“ sun, anh đừng như vậy..” 
Tôi vội vã quay xuống cầu cứu Tô Cơ và Hiểu Ảnh. Nhưng khổ nỗi hai bà bạn thân còn đang mải chụp hình sun lia đia, ánh mắt đắm đuỗi con cá chuối, không hề nhìn thấy tín hiệu SOS của tôi. 
“ Hựu Tuệ!” thấy tôi lưỡng lự không trả lời, sun quay xuống phía khan giả “ xin mọi người làm chứng cho tôi, tôi thật lòng yêu quý Tô Hựu Tuệ.” 
Phía dưới gào lên phấn khích, tiếng vỗ tay vang như sấm dậy. 
Đầu óc tôi quay cuồng. 
“ Hựu Tuệ, xin em đấy, xin em hãy cho tôi một tháng thử thách.” Sun ra sức năn nỉ. 
Một tháng thử thách? Tình cảm mà lại cần một tháng thử thách? 
“ mong các bạn hãy giúp tôi, để Hựu Tuệ có thể cho tôi một cơ hội.” sun lại lấy sức mạnh số đông ra áp đảo tôi. 
“ Hựu Tuệ, Hựu Tuệ, Hựu Tuệ nhận lời đi…” đám fan cuồng bên dưới ngoan ngoãn nghe lời sun, bắt đầu gào rú tên tôi. 
“ tôi…” 
“ hura, Hựu Tuệ! tôi yêu em!” không đợi tôi kịp định thần, sun đột nhiên phấn khởi nhảy cẫng lên, ôm chặt lấy tôi rồi nhảy vòng vòng xung quanh. 
“ ơ, tôi..” 
“ sun! Hựu Tuệ!” 
Phía dưới gào thét như điên. 
“ không, tôi…” 
Tôi định mở miệng phản bác thì sun ôm chặt tôi đến xây xẩm mặt mày. Sao lại thế? tôi đã đống ý đâu? Đột nhiên tôi nhìn thấy dáng người quen thuộc bên dưới. 
Là hắn! là Kim Nguyệt Dạ! oái, còn có cả Lý Triết Vũ là Lăng Thần Huyền nữa. 
Chuyện vừa nãy… chuyện vừa nãy…Kim Nguyệt Dạ và Lý Triết Vũ đều trông thấy hết… 
Không thể nào… 
Đầu tôi như muốn nổ tung. 
Kim Nguyệt Dạ không nói gì mà chỉ nhìn tôi chằm chằm, ánh mắt sắc lạnh đó khiến tôi sởn gai ốc. hắn và Lý Triết Vũ lằng lặng bước ra khỏi nhà thi đấu. 
Đợi đã, Kim Nguyệt Dạ… không phải như cậu nghĩ đâu… 
Tôi muốn chạy đuổi theo Kim Nguyệt Dạ để giải thích. Lúc nãy tôi không hề nói gì cả, chắc chắn là sun nghe nhầm rồi. nhưng tôi bị sun ôm chặt lấy, không thể nhúc nhích. 
“ Kim Nguyệt Dạ!” tôi hét to lên. 
Nhưng không gian nhà thi đấu, tiếng hét của tôi thật nhỏ bé, Kim Nguyệt Dạ làm sao có thể nghe thấy được? 
Sun nghe thấy tôi gọi tên Kim Nguyệt Dạ bèn buông tôi ra. Ánh mắt cậu ấy rất khó hiểu. tôi ngập ngừng, muốn chạy trốn nhưng không hiểu sao chận lại nặng như đeo đá. 
“ he he he, sun, cho em xin chữ kí với!” Hiểu Ảnh đột nhiên nhảy bổ lên sân khấu. 
Híc, con nhỏ này đúng là vị cứu tinh của tôi. 
Tôi định quay người bỏ đi thì một luồng sáng lao về phía tôi… 

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3