Chẳng phải trộm của ngươi một chiếc cốc - Chương 03+04

Chương 3: Dự tiệc ở Long Gia

“Toản Đô” là khu biệt
thự gần trung tâm thành phố, tuy rằng ở gần trung tâm thành phố, tấc đất chính
là tấc vàng, nhưng những căn biệt thự ở “Toản Đô” đều cách nhau rất xa, không
những thế lại còn có cả những bãi cỏ rộng lớn và không gian mở cho bãi đậu xe.

Tối nay, ở khu biệt thự
“Toản Đô” đèn đuốc sáng trưng, ngoài cửa là một hàng các loại xe ô
tô thể thao, những nam nữ trẻ tuổi từ trên xe đi xuống đều mặc những bộ sang
phục dạ hội lộng lẫy, bên trong biệt thự là một không gian rất náo nhiệt. 

“Oa, Long Điện, cậu xem
tớ tìm được cái gì này?! ‘Lafite năm 2005’( tên một loại rượu vang)!” Biện Bối
Bối đem đến một chai rượu đặt ở trên bàn, không khống chế được sự phấn kích.

“Loại rượu của vua chúa,
loại rượu vang nổi tiếng nhất ở làng  Pauillac Lafite, Bordeaux, Pháp!
Rượu vang Lafite được làm từ những loại trái cây tươi ngon nhất, cảm giác uống
rượu này thật êm dịu, cho nên được những người yêu rượu vang gọi nó
là rượu vang ‘nữ hoàng’. Đây là một chai Lafite nhỏ, trên thị trường
tuyệt đối không dưới 3000 đại dương a (1), nhà cậu làm thế nào lại dễ dàng có
được loại rượu này?!”

Long Điện mặc một bộ
vest trắng, thân hình mảnh khảnh, thon dài, trông thật nổi bật.

Cô cầm điếu Saint
Laurent (2), phun ra một vòng khói, ánh mắt theo dõi đám người đang vặn vẹo
theo âm nhạc ở trên sàn nhảy, lơ đãng nói: “Nhà giàu mới nổi thì biết loại rượu
gì đâu, cứ cảm thấy đắt tiền sẽ đặt mua để khoe khoang với bên ngoài, biết làm
sao được đó là loại rượu tốt
mà cất vào trong hầm!”

Long Điện vốn là người ở
thành phố C, cha cô ấy kinh doanh mô tô, xe gắn máy, sau đó lại chuyển sang đầu
cơ bất động sản lập tức gia đình liền phát đạt, chuyển nhà đến  thành phố
S.

Ba người các cô đã quen
nhau rất nhiều năm, thế nên cũng biết rõ được chút ít cuộc sống cá nhân của
nhau.

Long gia có ba người con
gái, Long Điện là con gái thứ ba trong nhà, mà mẹ của cô lại không phải là nữ
chủ nhân hợp pháp của Long gia. Nói trắng ra, Long Điện chính là bị công
khai thừa nhận là con ngoài giá thú.

Hôm nay, bữa tiệc này
được tổ chức để chúc mừng sinh nhật của Long nhị tiểu thư – Long Thủy Tinh, hầu
như tất cả những công tử, tiểu thư nhà giàu đều tụ tập đến đây, tất cả đều là
tuấn nam mỹ nữ.

Sắc Nha mặc trên người
một bộ lễ phục hàng hiệu màu hồng nhạt, ngọt ngào mà xinh đẹp, nhưng
mặt lại nhăn như khỉ : “Long Điện, để không làm cậu mất mặt, tớ cùng A Biến đã
phá sản rồi đây!”

Long Điện quay đầu nhìn
Sắc Nha, rồi lại quay ra nhìn Bối Bối một thân màu đen, váy bó sát người, cô
hít sâu điếu thuốc: “Hai người không cần phải phá sản, nếu đem ra so sánh với
lũ ô long trọc nữ kia, hai người hơn họ rất nhiều !”

Lại nhìn trước mặt Sắc
Nha một đống đồ ăn, Long Điện có chút nhụt chí bổ sung một câu: “Nếu cậu không
ăn nhiều như trư!”

” A…… Cậu kiểm soát tớ,
bởi vì tớ đã bỏ tiền ra, thế nên sẽ ăn cho tới khi bội thực mới thôi. Tớ – Sắc
Nha, hôm nay muốn dùng toàn bộ lực để ăn nhiều thức ăn ngon, dùng sức xem soái
ca, đem tiền đã đầu tư cho nhan sắc kiếm trở về.”

Cô lấy một con tôm hùm
bỏ vào trong miệng, rồi đứng dậy và đi thẳng đến khu vực Buffet,  đem đầy
một đĩa thức ăn trở về.

Long Điện và Bối Bối hai
người dở khóc dở cười, dù cho ăn mặc xinh đẹp thế nào, Sắc Nha vẫn là Sắc
Nha……a……

Sắc Nha trừng mắt nhìn
Bối Bối đang lau ba cái ly sáng bóng, hỏi: ” Cậu làm gì vậy?! Cái ly đã rất
sáng rồi……”

“Một ngụm Lafite giá trị
bằng toàn bộ số thức ăn trên bàn của cậu đó.” Bối Bối vừa lau, vừa không nhịn
được trả lời Sắc Nha.

Sau đó đem mái tóc dài
hất về phía sau, rồi đem Lafite đổ vào ba ly rượu, sau đó dùng ngón giữa và
ngón cái đỡ lấy chân ly, ngắm nhìn ly rượu.

Môi hồng xinh đẹp chậm
rãi uống một ngụm, tinh tế thưởng thức hương thơm ngào ngạt……

Long Điện nhìn đôi mắt
sáng lấp lánh của Bối Bối, cô uống một ngụm Gordon Gin (3) ở trước mặt: “A
Biến, cậu biết không? Tớ thấy rằng trong ba người chúng mình, cậu mới là người
biết cách hưởng thụ cuộc sống.”

“Đúng! A Biến chỉ thích
những đồ dùng của giai cấp tư sản……” Sắc Nha không chút khách khí véo hai má
của Bối Bối.

Thong thả làm cho chất
rượu đậm chảy xuống cổ họng, Bối Bối thỏa mãn, má ửng hồng, lông mi chớp động:
“Rượu này cực kỳ tốt…… Mau thử xem!”

“Dù thế nào đi nữa cũng
không thể bằng GV (4) của tớ!” Sắc Nha nghiêm túc gật đầu. (Hyan: Sắc
Nha a! Càng nghe càng thấy chị nên đổi tên thành Sắc Nữ!!)

Bối Bối trừng mắt lườm
Sắc Nha, cậu ta cả ngày chỉ thích xem soái ca, sau đó dùng đầu óc tưởng tượng
đủ loại cách làm như thế nào để đem các soái ca từ thẳng nam biến loan nam! (5)

Bối Bôi vươn hai tay,
đem hai ly rượu ở trước mặt hai người cầm lấy, với tốc độ rất nhanh, một ly
Gordon Gin của Long Điện, một ly rượu kem sữa Baileys (6) của Sắc Nha

Sau đó đem hai ly Lafite
đặt ở trước mặt hai người, ánh mắt sáng quắc nhìn Long Điện và Sắc Nha.

Hai người không nói gì,
bị khí thế của cô làm cho chấn động, không ai bảo ai, cả hai người cầm ly rượu
ở trước mặt uống một ngụm.

“Bối Bối, cậu uống bao
nhiêu rồi?” Long Điện dập tắt điếu thuốc, có chút nhíu mày,

“Yên tâm, yên tâm, tớ
uống rất ít, tớ vẫn còn rất tỉnh táo!”

Bối Bối thè lưỡi, quyết
định sẽ không khai ra việc lúc ở tủ rượu, cô tìm được một bình rượu nho đã hơn
hai trăm năm, chính mình đã vụng trộm uống hai ly.

“Uống ít thôi! Còn nhớ
hậu quá của việc cậu uống say không?! Lần trước ở dạ tiệc kỷ niệm tốt nghiệp đại
học, sau khi uống cậu một mình đi vào toilet, lúc ra ngoài tự dưng túm được một
học đệ không quen biết, bạo lực kéo người ta tới hoa viên, giở trò lột áo sơmi
của người ta thì không nói làm gì, cậu lại còn muốn cởi quần của người ta. Nếu
không phải lúc đó chúng tớ đến kịp thời, đứa nhỏ đáng thương đấy sẽ bị cậu lấy
mất đi trong sạch, còn nhỏ như vậy đã gặp chuyện nghiêm trọng như vậy, tâm tình
sẽ bị thương tổn nha!” Sắc Nha véo hai má Bối Bối. (Hyan: Ôi! Chị thật
là ngầu, suýt nữa làm tàn đời trai con nhà người ta, có tiền án nha! *cười gian
trá*)

Hai gò má của Bối Bối
ửng hồng, mùi rượu dâng lên, mở miệng phun ra một câu: “Tránh ra! Tớ cũng là
một người trong sạch, có cái gì là không tốt?!”

“Ai ôi, xem ai đây, có
phải là Long Tam của nhà chúng ta không?!” Hôm nay là ngày sinh nhật của Long
Thủy Tinh, cô ta mặc một chiếc váy dài màu vàng, dây lưng dát đầy kim cương đến
mức người ta nhìn vào cũng có cảm giác chói mắt, đi đến trước mặt ba người.

Đi theo cô ta là một đám
con trai, con gái, đều trang điểm xinh đẹp, mùi nước hoa hỗn tạp bay thẳng đến
phía ba người.

“Thủy Tinh, đây là Long
Tam nhi mà cậu đã nhắc đến sao ?”

” Đúng vậy, đúng vậy,
nhìn không giống sao?”

“Ừ, có chút không giống
đâu, lúc trước ba cậu đã xác minh cô ta là người nhà họ Long bằng cách nào
vậy?”

“Ai biết được?! Không
biết có xét nghiệm DNA không?”

Đám con gái líu ríu bàn
tán, Long Điện lạnh lùng, nghiêm mặt, chậm rãi đứng dậy, ước chừng cao hơn
mấy đứa con gái đó nửa cái đầu.

Mấy người có chút khiếp
sợ, Long Thủy Tinh nhìn bên cạnh mình nhiều người như vậy, mà hiện tại còn là
sinh nhật của chính mình, đoán rằng Long Tam nhi sẽ không dám làm loạn, cô ta
kiêu ngạo bước từng bước về phía trước.

” Như thế nào?! Long Tam
nhi, cô muốn như thế nào!?”

Cái loại nhà giàu mới
nổi này thật đúng là chua ngoa, sao lại không có khí chất của một tiểu thư khuê
các thế, chả khác gì những bà bán rau ngoài chợ.

Sắc Nha đứng lên: “Long
Thủy Tinh, đừng quá đáng quá! Cái gì Tam nhi, Tam nhi là để cho cô gọi à, cô
phải gọi là Lưu Ly?! Cẩn thận không cắn phải đầu lưỡi đấy!”

“Hừ, cô ta đứng hàng thứ
ba, tôi gọi cô ta là “Tam~ nhi~” Có gì không đúng?!”

Long Thủy Tinh kéo dài
hai chữ “Tam nhi” làm trọng âm, mấy người bên cạnh khặc khặc cười phụ họa.

Muốn đấu võ mồm a, Sắc
Nha ta được gọi là thứ nhất, còn không có người dám đứng thứ hai.

” Kia Long Thủy Tinh cô
đứng hàng thứ hai, vậy tôi phải gọi cô một tiếng nhị tử?!”

Sắc Nha nhấn mạnh từng
chữ một: “Long~ nhị~ tử!”

Mấy người bên cạnh cô ta
dần dần đổi sắc mặt, “Nhị tử” ý tứ chính là mắng chửi người ngu xuẩn, Long Thủy
Tinh tức giận đạp vỡ viên đá ở dưới chân.

Hai bên gươm súng đã sẵn
sàng, đám con trai đứng ở đó vẫn chưa lên tiếng , ánh mắt của bọn họ cùng nhìn
về một hướng.

Rốt cuộc cũng có người
đứng ra chỉ về phía sô pha, nói ra tiếng lòng của những nam nhân đang đứng đó:
“Thủy Tinh, kia là ai vậy?”

Chú giải:

(1) đại dương = đồng bạc (pa
chưa tìm được đvị để đổi loại tiền này)

(2) Saint Laurent : Yves
Saint Lauren – một trong những nhà thiết kế có năng lực và ảnh hưởng nhất thế
giới. Phong cách của ông được thể hiện trong tất cả các sản phẩm thời trang bao
gồm phụ kiện, trang sức, quần áo may sẵn, nước hoa, mỹ phẩm và thậm chí là cả
thuốc lá.

(3) Gordon Gin: ruợu 40%
độ cồn, xuất xứ ở nước Anh.

(4) GV : Gay Video

(5) thẳng nam biến loan
nam: biến một người đàn ông từ thẳng thành cong; (Pa: ai vẫn ko hiểu,
thỉnh đọc Kế Hoạch Hủ Nữ; Hyan: Hủ nữ đây, hủ nữ đây, ai không hiểu thì
hỏi mình, có gì mình tiện thể hủ hóa luôn cho v(^,^)o)

(6) Baileys: rượu kem
sữa, gồm có đá + rượu whisky Ailen + sữa + cà phê, một hương vị rất ngọt ngào.

 

Chương 4: Tiên sinh 419 có cánh

Biện Bối Bối ngồi ở ghế
sô pha, một tay nâng ly Lafite lên uống, không để ý đến bất kỳ ai, lông mi dài
cong vút, ánh mắt lộ ra vẻ mê hoặc, tóc dài đến thắt lưng tựa vào sô pha, có
một vài sợi rơi xuống vùng ngực tuyết trắng được lộ ra bởi bộ váy cổ đổ, theo
hơi thở của cô, phập phồng, thật là một tư thế mê hoặc.

Long Thủy Tinh nhìn qua
Biện Bối Bối, đáy mắt hiện lên đố kỵ, Long Tam mang nữ nhân như vậy tới yến
tiệc sinh nhật của cô, chắc chắn là muốn làm cô ta nổi bật hơn cô. Trong lòng
lại nổi lên ghen tị, đi về phía Long Điện : “Con chuột con đào thành động, có
nhiều mẹ, sẽ trở thành dạng nữ nhi gì?! Cô cũng giống như mẹ của cô, chỉ có thể
trở thành Tiểu Tam nhi mà thôi!”

Cái chữ “Tiểu” được nói
ra ở đây, thật kinh người, chỉ là nói bóng nói gió, nhưng lại có thể làm cho
tất cả mọi người đều biết ý tứ gì trong câu nói đó.

Nghĩ đến thân thế của
Long Lưu Ly, đám người bên cạnh Long Thủy Tinh ầm ầm cười to.

“Cộp” Bối Bối đặt thật
mạnh ly rượu lên trên bàn, cô vươn tay ngăn cản Sắc Nha đang muốn nhảy dựng
lên, sờ sờ bàn tay Long Điện.

Bối Bối chớp mắt nhìn
quanh, môi đỏ mọng nhếch lên, nhìn thấy vô số những ánh mắt ngạc nhiên đang
nhìn cô, nhẹ nhàng cười rộ lên.

Tiếng cười kia đi thẳng
vào lòng người, đáy lòng của nam nhân như một con mèo đang chịu khuất phục, tâm
tình của nữ nhân giống như khí thế đang hăng say bị tạt
một gáo nước lạnh.

Sắc Nha lui về phía sau
nửa bước, trong lòng kêu than: Xong rồi, A Biến nổi giận rồi! Ngày tận thế đã
đến rồi!

Long Điện run tay lấy
Saint Laurent, phải bật lửa vài lần mới châm được, hít sâu mấy ngụm.

Lúc này ở sân nhảy
truyền đến một bài hát của Britney, Bối Bối ngừng cười.

Đem túi xách giao cho Sắc
Nha: “Đồ dùng của tớ tất cả đều ở đây, tớ sẽ không chạy xa đâu!”

( Sắc Nha tiếp nhận, lại
lui về phía sau nửa bước nữa, trong lòng càng kêu gào: Thảm, thay đổi bất
thường! Ngăn cản không được!)

Một tay đem chìa khóa xe
ở trên bàn đưa cho Long Điện: “Nếu tớ có uống quá nhiều, cậu phải dẫn tớ chạy
trốn!”

( Long Điện tiếp nhận
không tiếng động, lúc này là thời điểm nguy hiểm nhất của Bối Bối, cô cũng
không dám chọc cô ấy!) (Hyan: Chọc vào rồi chết không toàn thây *hắc
hắc*  Pa: đâu có, vẫn còn thây mà, chỉ là hem còn quần áo thui 
 )

Bàn giao xong tất cả mọi
việc Bối Bối đứng thẳng lưng, hất mái tóc dài về phía sau, lấy tay xé chiếc váy
dài trên người thành váy ngắn đến bắp đùi. Sau đó đi đến trước mặt Long Thủy
Tinh, ngón tay thon dài lướt qua khuôn mặt đang khiếp sợ của cô ta: “Long nhị
tiểu thư, để cho dạng nữ nhân giống Tiểu Tam nhi là tôi, vì bữa tiệc sinh nhật
của Long nhị tiểu thư mà trình diễn một điệu nhảy đi.”

Nói xong, chân cô hướng
tới chiếc ghế dựa, đá một phát, đem ghế dựa kia đẩy vào sàn nhảy, thiếu chút
nữa va vào một nam nhân đang cuồng nhảy bên trong đó. (Hyan: Pa tỉ! Xém
nữa thì muội tự chủ trương đổi thành “nhảy nhót điên cuồng” >”< Pa: tỷ
thấy đổi lại dư vậy lại hay đấy 
 )

Chứng kiến Bối Bối một
thân váy đen bó sát quanh hông, chân dài, trắng như tuyết, đẩy mạnh tốc độ,
nhanh chóng tiến vào sàn nhảy, nam nhân kia đang định ngẩng đầu chửi má nó thì
miệng đã tạo thành một hình chữ O.

Bối Bối không nhìn thấy
những ánh mắt ngạc nhiên cùng ngưỡng mộ của người khác, cô chỉ có thể ý thức
được chính mình có lẽ đã uống rất nhiều, cả người nóng lên.

Cô phải giáo huấn Long
Thủy Tinh một lần, dám nói như vậy với bằng hữu của cô!

Long Điện sinh ra đã là
Tiểu Tam nhi, đó là do cô ấy sai sao?! Đó là cô ấy có thể lựa chọn sao?!

Cô phải cho Long Thủy
Tinh biết hôm nay ai mới là người nổi bật, làm cho cô ta biết cái gì kêu là
Tiểu Tam nhi!

Bối Bối nhẹ nhàng xoay
người ngồi xuống ghế, vòng eo mềm mại, đưa tay trượt từ cổ xuống ngực, chân dài
đặt trên ghế, bày ra một tư thế cực kỳ mê người. (Hyan: *máu mũi chảy
thành dòng* Tỉ!! mau gọi cấp cứu, muội cần truyền máu >,< Pa: sao
mụi nhìn thấy người ta mụi lại chảy máu =”= mụi cũng có mà~~~ XD)

Bối Bối xoay người, xoay
hông, ngón tay lướt xuống đôi chân dài, vuốt cặp đùi tuyết trắng của chính
mình, cuộn lên mép váy, làm cho mọi người có thể nhìn thấy thấp thoáng nội y
bên trong.

Lắc lắc thân thể, bày ra
đường cong hình chữ S, Bối Bối đứng lên, ánh mắt lộ ra một mảnh phong tình, sau
đó bắt đầu những bước nhảy.

Gimme, gimme more

Gimme, more

Gimme, gimme, more

Gimme, gimme more

Tiết tấu dồn dập, từng
điệu nhạc đi sâu vào tận trái tim của mỗi người ở đây, trong lòng những người
đàn ông đều đang lặp lại những giai điệu bài hát và hình ảnh của Bối Bối, còn ở
trong mỗi một người phụ nữ lại chính là ghen tuông đến nghẹt thở.

Những người nam nhân
đứng bên cạnh Long Thủy Tinh đều chảy nước miếng, nhìn không chuyển mắt, làm
cho cô ta tức giận đến mức phải dậm chân. Nhưng là cũng không có ai để ý đến cô
ta, mọi người đều nhìn chằm chằm vào sàn nhảy, nơi có nữ thần gợi cảm Bối Bối!

Long Điện nhíu mày: “Bối
Bối, uống nhiều rồi! Nhìn xem, sau khi cô ấy uống rượu, cô ấy sẽ không biết
được bản thân đang làm cái gì!”

Người bạn này của cô,
bình thường là một nữ tử ngoan ngoãn, nhưng sau khi uống say, mặc dù có thể
nhận thức được mọi thứ, nhưng là tính cách đại biến.

Sau khi Bối
Bối uống say, ngay cả chính cô ấy cũng không biết mình đã làm cái gì, tỉnh lại
đã hoàn toàn quên sạch!

Giống như sự kiện lần
trước tập kích học đệ, sau khi tỉnh lại, Bối Bối chỉ nhớ rõ thời điểm cô ấy đi
ra khỏi toilet, còn sau đó xảy ra cái gì cũng không nhớ rõ!

Ngay cả học đệ kia trông
như thế nào, Bối Bối đều không thể nhớ lại được!

Cho nên, Biện Bối Bối
được đặt biệt danh là “A Biến”! Sau khi uống rượu vào, liền biến thành con
người khác!

Sắc Nha mở to mắt nhìn
chằm chằm, chảy nước miếng nói: “Long Điện, tớ đang tưởng tượng mình biến thành
cái ghế dựa kia!”

( Tiếng lòng của mọi
người – - )

Bối Bối đang nhảy múa,
nhưng ánh mắt lại nhìn về phía gần cửa quầy bar, nơi này có một
bóng lưng rất hấp dẫn.

Cô nhìn thấy sau lưng
người này dường như có một đôi cánh, là loại cánh to dài của thiên sứ, nhưng
lại là màu đen. Bối Bối chỉ cười, cảm thấy chính mình đã uống
quá say rồi, không phải trong tiểu thuyết, làm sao có thể như vậy được!

Nhưng là xoay người mấy
lần, đôi cánh màu đen kia vẫn như ở trước mắt cô, trong lòng có một cảm giác
rất khó hiểu, làm cho cô cảm thấy rất ngứa ngáy.

Bản nhạc kết thúc, bắt
đầu chuyển sang một bản nhạc mới, Bối Bối dừng lại, trước mặt có biết bao nhiêu
người đứng đó. Nhưng trong mắt của cô, chỉ ánh lên một tia kích động, dường như
đang muốn vẫy gọi đôi cánh màu đen kia mà thôi.

Có nên đến gần để xem
hay không?!

Bên tai là những tiếng ồn
ào, ầm ĩ, Bối Bối không sợ chết, nhấc chân hướng quầy bar chạy đến, càng đến
gần càng cảm thấy không khí ở bên người giống như trong lành hơn.

Bối Bối nghiêng đầu đánh
giá bóng dáng tản ra lãnh khí kia, cảm thấy có chút sợ sệt, khó trách ở xung
quanh người này là một bầu không khí u ám, không hề thấy có nhân khí, tất cả
đều là do người này tạo thành.

Cô quyết định đưa tay
chạm vào đôi cánh, uống một hơi cạn sạch ly nước ở quầy bar, vừa đưa tay chạm
vào đôi cánh kia, còn chưa kịp cảm nhận lông vũ, trước mắt cô đột nhiên xuất
hiện một ánh sáng trắng chợt lóe……

“Long Điện, Long Điện……”

Long Lưu Ly đang cúi đầu
châm thuốc lá, bị một trận lay động, trên mặt Sắc Nha xuất hiện biểu tình quái
dị, một tay chỉ ra cửa.

Chỉ thấy một nam nhân
mặc đồ đen ôm Bối Bối, hướng cửa đi đến, cô đang ở trong vòng tay của người đó.

Trong lòng Long Điện
kinh sợ, nhảy dựng lên, túm lấy Sắc Nha liền đuổi theo hai người bọn họ.

Lại tiếc là, cách một
cái sân nhảy, trong sân nhảy lại có rất nhiều người.

Đến lúc các cô đuổi theo
ra đến cửa, một chiếc xe màu đen cũng vừa lúc từ hoa viên đi ra!

“Tất cả chỗ này đều là
của tôi,  anh không chạy xa được đâu!” Sắc Nha vung túi xách.

***

“Nếu cậu không có uống
nhiều như vậy, tớ đã kịp mang cậu chạy trốn!” Long Điện gõ tay lái.

Hai người trăm miệng một
lời cùng kêu lên: ” Cậu có biết không, chúng tớ lo lắng cho cậu đến phát điên
rồi!!!”

Long Điện nhìn Bối Bối,
trong lòng thực áy náy, dù sao cũng là do cô đưa Bối Bối đến buổi tiệc, cũng là
vì cô ra mặt mà cô ấy mới có thể……

Bối Bối nhìn thấy vẻ mặt
âm trầm của Long Điện, cười cười từ sau lưng bám lấy bả vai của cô ấy: “Long
Điện, không có việc gì đâu, tớ chẳng nhớ gì cả! Người ta nhưng là từ Thánh Điển
đi ra nga…… Chưa có ăn gì…..mệt…… Ha ha……”

Long Điện liếc nhìn Bối
Bối, tay lái vừa chuyển, nói: “Trước tiên đi đổi quần áo đi, sau đó chúng ta đi
ăn buffet ở Shangri-La.”

Hai người cùng nhau hoan
hô.

Bối Bối nghĩ nghĩ nói:
“Sau khi ăn xong, chúng ta đến K hát đi!”

Sắc Nha hoan hô: “Chúc
mừng Bối Bối phá thân!”

Bối Bối 囧, cậu có cần phải chạm vào nỗi đau của tớ không
Sắc Nha!!

 

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3