Những phát minh mang điềm gở - Chương 10: Nhận thức rõ

Con mèo quái quỷ lái xe đến trước cánh cửa kim loại của phòng thí
nghiệm. Cái xe cần cẩu dường như có tốc độ tối đa tốc độ của một con ốc
sên, vì vậy Innocence có khá nhiều thời gian để gào thét những lời chửi
rủa Bartholomew. Con mèo không có phản ứng, mặc dù ngoài việc Innocence
gọi nó 'vợ của một con chó ướt' và nó đã cho cậu một cái nhìn:
Cánh cửa kim loại mở ra khi họ đến gần. Innocence nhìn thấy Liquorice
đang sửa chữa một vài phát minh như thường lệ và cau mày. Cô thậm chí
còn không có thời gian để ăn bữa trưa có độc, vì vậy kế hoạch bệnh viện
của cậu đã thất bại. Điều đó không còn làm cậu bận tâm nữa.

"Nếu bạn muốn bắt nạt tôi lần nữa, thì đi chỗ khác." Innocence hét lên. "TÔI biết bạn không muốn giúp tôi."

Một giọt nước mắt chảy vào Boxtrap lên cổ tay của cậu.

"Tôi đến đây bằng mọi cách, nhưng bạn không giống như những gì tôi nghĩ." Cậu cất giọng khàn khàn.

Liquorice im lặng. Innocence luồn lách xung quanh để nhìn trừng trừng vào cô. Cô có vẻ là lạ trên khuôn mặt của mình:


"Ngươi ở trong Boxtrap ư?" Liquorice nói lặng lẽ. "Chúa ơi, ta đã tạo ra cái gì?"

"Bạn đang nói về cái gì?" Innocence nói. "Tất cả những phát minh ngu
ngốc của bạn đều giống nhau. Tất cả chúng đều làm tổn thương người khác
để làm cho cuộc sống dễ dàng hơn cho chính bạn. Và mọi thứ."

Liquorice đứng đó, miệng há hốc. Cuối cùng, cô nói: "Có vẻ như ngươi không ngốc lắm. Ngươi thử nghĩ xem, Bartholomew."

Con mèo nhảy lên Boxtrap và cắt lớp keo siêu dính với móng vuốt của nó.

Liquorice kéo Innocence ra.

"Ta chuẩn bị nó cho ngươi." Liquorice nói. "Đi với ta."

Cô dẫn Innocence xuống cái cửa sập vào một nhà kho khổng lồ. Ở trung tâm
là một vật to lớn được phủ một tấm vải gần như cao đến trần nhà.

"Đó là gì?" Innocence khụt khịt.

"Chú ý!" Liquorice nói. "Chưa-bao-giờ-nhìn-thấy-trước-đây-vì-ta-chỉ-mới-phát-minh-nó-ngày-hôm-qua AEROPAIRER™!"

Cô kéo tấm vải để lộ một cái tên lửa bự tổ chảng.

"TUYỆT THẬT!" Innocence ré lên. "Ý tôi là, điều đó thật tuyệt. Mọi thứ."

"Ồ, thôi nào. Ngươi không biết nó là gì? Ta đã làm nó cho ngươi, cậu bé vô ơn!" Liquorice nói.

"Cho tôi? Gì…"

"Chúng ta sẽ bay đến New Zealand và cố để lắp các lỗ trên tầng Ozon." Liquorice nói.

Innocence nhảy ra khỏi sự hờn dỗi của cậu như thể cậu ngồi trên một trái
dứa điện. Cậu chạy đến Liquorice và ôm cô thật chặt.

"Cảm ơn bạn! Cảm
ơn bạn rất nhiều, bạn thật thông minh!" Innocence thổ lộ.

"Vâng, điều đó thật tuyệt, hãy buông ta ra." Liquorice nói trong một
giọng nói căng thẳng. Khi Innocence buông ra cô đã nỗ lực vô ích để chải
sạch rác trộn mật đường mắc kẹt phía trước cô.

"Tôi biết bạn sẽ cứu thế giới." Innocence nói luyên thuyên, đang ôm Bartholomew. Con mèo kêu lên và cào để thoát ra.

"Hãy làm rõ điều này," Liquorice nói, "hãy hiểu là không có những con
muỗi đến từ Mặt Trời để giết tất cả chúng ta. Ngươi hiểu không?"

"Ồ, vâng! Tất nhiên."

"Hmm. Ta không tin ngươi. Dù sao, ta chỉ đang giúp ngươi vì ngươi bị bắt
giữ bởi sở thích của ta với ý tưởng của ngươi tầng Ozon có thể được sửa
chữa. Ta đã đưa ra một giải pháp có thể thực hiện được. Chúng ta sẽ chỉ
đơn giản là tới đủ độ cao và sau đó..."

Liquorice nói liên tục về một cái gì đó mà Innocence không thể hiểu
được. Tất cả mà cậu nghe là "khoa học blah blah blah, blah công nghệ, v.v." Cậu mỉm cười và gật đầu lịch sự.

"... Và ta thích cách ngươi đứng dậy vì ta trước con heo rừng đó,
Charles Empire. Điều đó thật là ngu ngốc đến không thể tin được, ngươi
biết đó."

"Ồ, ổn mà. Tôi từng nghĩ ông ta tử tế, nhưng bây giờ tôi không chắc." Innocence nói.

"Ông ấy là một gã quản lí ác ma. Tránh xa ông ta ra." Liquorice nói.
"Mặc dù... nói về gã quản lí ác ma, nhưng ngươi đã làm ta nhận ra những
phát minh của ta thực sự đã làm cái gì. Ngươi đúng, tất cả chúng đều là
thiết bị tra tấn."

Innocence bĩu môi và chà xát cổ tay của mình.

"Vâng, không hơn." Liquorice nói. "Từ bây giờ ta sẽ ngừng phát minh ra
những thứ để tổn thương mọi người. Vâng... những thứ mà làm đau nặng nề
nào nữa."

Innocence trợn tròn mắt.

"Ồ và bằng cách này, ta thích kế hoạch của ngươi để đầu độc những công
nhân. Đó là một ý tưởng khá thông minh, theo tiêu chuẩn của ngươi."

"Vâng, thậm chí..." Innocence bắt đầu, tiết lộ người đã đầu độc. "Chờ đã, làm thế nào bạn biết về điều đó?"

"Ta gửi Bartholomew đến giám sát ngươi nó đang mang SPYCAMGOGGLES™.
Chúng là những cái kính bơi với máy ảnh trong ống kính. Hãy nhìn xem, ta
có giấu một camera khác ở căn-tin bây giờ." Liquorice nói, chuyển đổi
trên màn hình.

Nó cho thấy các công nhân đang xếp hàng để ăn bữa trưa của họ. Ông Empire ở phía trước đang được phục vụ món thịt băm với khoai tây hầm 'furdzee'.

Chẳng bao lâu, tất cả họ đều xúc những đống lớn của chất độc vào miệng.
Ông Empire có một bàn VIP của riêng mình, được rào lại bởi một sợi dây.

"Tác dụng gần như tức thời..." Liquorice nói với một cái nhìn điên cuồng trong mắt cô ấy. "Điều này sẽ thật là kinh tởm."

Hippo giữ lấy cái bụng căng tròn của mình. Hắn ợ một hơi dài, to khiến hầu hết công nhân rơi ra khỏi ghế của họ với tiếng cười.

"Urgh. Những kẻ không nghiêm túc, coi chừng đó." Hippo rên rỉ.

"Nah, thức ăn thật là ngon, init!" Giraffe nói, phát vào lưng Hippo.

Đó là nó. Đôi mắt của Hippo lồi ra ngoài khi ném tất cả đĩa của hắn.

"Giữ im lặng coi, lũ khỉ đầu chó!" Ông Empire gầm lên.

Các công nhân rơi vào im lặng, nhưng khuôn mặt của họ đã chuyển sang
xanh nhạt. "Oof... có lẽ nó đã đi ra không?" Một người trông như chuột
nói, khi người khác đánh rắm to. Sau đó, từng người một, như domino rơi
xuống, tất cả đều bắt nôn mửa khắp nơi.

Chẳng bao lâu sàn nhà là một mớ hỗn độn của những vũng nước bị bệnh và công nhân lăn lộn trong đau đớn.

"ĐIỀU NÀY ĐỦ RỒI!" Ông Empire gầm lên, đứng lên. Ông bắt đầu đi bộ trở
lại văn phòng để tìm sự yên bình và tĩnh lặng, nhưng đột ngột ông dừng
lại và gập đôi người lại.

"Eurrrghhuhhhuhhh..." Ông rên rỉ.

Một đầu bếp, một mụ có nhờn, tàn nhang tên là Bertha, trông vô cùng lo
lắng. "Ồ, ông Empire, thưa ngài, tôi không biết mình đã làm sai cái gì,
công thức tương tự như mọi khi!" Cô quả quyết.

Mr Empire cố nói với cô ấy, cô đã bị sa thải ngay tức khắc, nhưng ông
không thể thốt nên lời. Việc nôn mửa không dừng lại. Ông lảo đảo về phía
cô giận dữ, và trượt trên một vũng nước của một người bị bệnh khác. Ông
cắm thẳng đầu của mình xuống như chiếc đàn piano ném từ cửa sổ, và nhàu
nát chiếc mũ của ông ta.

"Oho, điều đó thật là tuyệt vời!" Liquorice nói, những giọt nước mắt vui
sướng chảy ra. "Ta có thể xem cái này cả ngày, nhưng ta e rằng chúng ta
phải khởi hành, hoặc chúng ta sẽ bỏ lỡ cơ hội hoàn hảo này cho việc
trốn đi bằng thang máy."

"Ồ, chúng ta đi đâu?" Innocence hỏi.

"Trong chiếc Aeropairer, kẻ ngu ngốc!" Liquorice trả lời. "Đến lỗ thủng của tầng Ozon!"

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3