21. Dù có ra sao…

Dù có ra sao…

Em
vẫn ngóng ngày lên
cho con mèo sưởi nắng
sợi tóc đã dài trong im lặng
một tiếng thở dài anh hiểu được không?

Chúng ta cứ yêu như thế này
giận hờn như thế này
liệu mấy mươi năm nữa
có thể cùng già mà vẫn bảo yêu thương?

Rồi sau này khi soi mình vào gương
lấy ai mà chê nhau vừa già vừa xấu
rồi nói thế thôi chứ kiểu gì chẳng bảo
“dù có ra sao tôi yêu chỉ mình bà!”

Tình yêu nào chẳng có lúc xót xa
nếu toàn vui thì buồn đi đâu hết
dù giận nhiều
dù đôi khi thấy mệt
nói hết rồi thôi
đừng buông tay!

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3