16. Sao tận bây giờ anh mới kể

Sao
tận bây giờ anh mới kể

Đến tận bây giờ
sao anh mới kể
về tuổi thơ anh sao mà buồn nhiều thế
là ngày nắng hanh bên hiên nhà mẹ
là mùa lũ về ào ạt mưa tuôn

Rồi anh kể,
mẹ của anh có đôi mắt buồn
mái tóc điểm sương
bờ vai nắng cháy
mẹ sinh anh nửa đêm hè tháng Bảy
cha bỏ đi rồi
khi anh mới lên hai

Có gánh hành trình nào đi ngược những ban mai
ngược lại những ngày mẹ anh còn trẻ
mỗi bước đường đời là một câu chuyện kể
mẹ để riêng mình, cũng ít để anh nghe

Sao tận bây giờ anh mới kể
chuyện đời mình từ lúc bé thơ
đã biết cô độc, đã biết bơ vơ
đã biết xót thương từng nhành cây, ngọn cỏ?

Tuổi thơ đi qua, quãng ngày
anh rất nhỏ
hồn nhiên xa xôi chẳng như một câu đùa
là chút ngọt ngào của những lúc cuối mùa
những ngày ngập gió
có một thời tóc mẹ xanh như cỏ
bây giờ
mẹ để dành tóc rối,
mẹ đổi kẹo cho anh

Hành trình nào ngược lại được xuân xanh
ngược lại được lá cành đơm búp nõn
ngược về những ngày ít nhiều điều vui rộn
ngược lại những ngày có ít nỗi buồn lo

Anh nhìn em bằng ánh mắt buồn xo
không trách hờn gì về tuổi thơ cơ cực
anh thương mẹ như phép màu có thực
mẹ sinh ra đời và rất mực thương anh

Nên bây giờ em sẽ kể cho anh
tất cả ngọt lành của nhiều ngày sau nữa
mẹ đã thương anh đến từng hơi thở
em cũng muốn thương anh bằng tất cả lòng mình!

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3