Hẹn Ước Ba Sinh - Tiền truyện
Sau thời Hồng Hoang đến thời Viễn Cổ,
Tam tầng tứ giới đã hình thành nhiều thần tộc, mạnh nhất trong số đó là Thanh
Long, Bạch Hổ, Hồng Lạc, Kim Quy. Bốn thần tộc này tuy không hòa hợp lắm nhưng
chưa xảy ra hiềm khích lớn. Thế nhưng Quỷ Yêu tộc đã lợi dụng việc thần linh
chưa đồng thuận mà gây ra Loạn Thần Đại Chiến làm máu chảy thành sông, sinh
linh đồ thán. Lúc này, cháu bốn đời của Viễn Cổ Thần Nông đức cao vọng trọng
mang tên Lộc Tục là người duy nhất đủ tài trí hóa giải hiểu lầm, thống lĩnh chư
thần phá tan âm mưu thống trị của Quỷ Yêu tộc, buộc chúng phải đời đời hòa
hiếu. Tam tầng Tứ giới được hưởng thái bình thịnh trị, đi vào chế định khuôn
phép nghiêm cẩn.
Kỷ Hồng Bàng thị khai mở từ đây.
Lộc Tục lên ngôi Thần Vương, lấy hiệu
Kinh Dương Vương, lập Xích Quỷ quốc ở Nhân giới. Ngài kết duyên cùng Long Nữ
thuộc thần tộc Thanh Long, con gái của Bát Hải Long Vương. Tam tầng tứ giới
bình yên vô sự qua mấy vạn năm, Kinh Dương Vương truyền ngôi cho con trai tên
Sùng Lãm còn gọi Lạc Long Quân, rồi cùng Long Nữ chu du khắp nơi không màng
chính sự, biệt tích từ đó. Sau khi Văn Lang lập quốc, hai vị được con cháu kính
ngưỡng suy tôn là Thủy tổ phụ và Thủy tổ mẫu.
Sùng Lãm nối ngôi Thần Vương, lấy hiệu
là Hùng Hiền Vương, thành hôn cùng Căn Kỷ hiệu Âu Cơ, thuộc thần tộc Hồng Lạc, sinh
ra bọc trứng nở ra trăm người con trai. Hai vị cùng trăm con giáng hạ Nhân giới
thuận theo mệnh trời. Năm mươi con cùng Âu Cơ lên non lập Văn Lang quốc, tôn
người con trưởng lên ngôi Hùng Vương, đóng đô ở Phong Châu. Năm mươi con cùng
Long Quân xuống biển lập Thủy Văn Lang. Xích Quỷ quốc phân định từ đó. Con cháu
ngưỡng vọng tôn kính gọi hai vị là Tổ phụ và Tổ mẫu.
…{…
Vương triều Hùng Vương thứ năm thuộc chi
Tốn, bắt đầu bằng việc Hùng Hy Vương, húy là Bảo Lang lên ngôi trị vì toàn cõi
Lạc Việt. Vương triều này kéo dài hơn hai trăm năm trải qua sáu đời Hùng Vương
anh minh sáng suốt. Cư dân Văn Lang gồm mười lăm bộ tộc đều được hưởng thái
bình thịnh vượng, ấm no hạnh phúc trên vùng đất mình sinh sống. Tuy nhiên,
thiên tai dịch bệnh do thần linh tạo ra là những điều con người chưa thể định
đoạt, chưa thể thấu hiểu.
Vào đời Hùng Vương thứ hai của vương
triều Hùng Hy Vương, bộ tộc Thang Tuyền ở phía Tây Bắc Văn Lang đã hứng chịu
một trận hạn hán lớn chưa từng thấy. Bầu trời Thang Tuyền trong xanh cao rộng
không có một dải mây mờ suốt cả năm. Nắng như đổ lửa cùng ngọn gió Tây khô nóng
thiêu cháy mọi cỏ cây hoa trái. Vùng hồ Tĩnh Dạ mênh mông như đại dương chỉ còn
là những vũng nước đọng cạn đáy đầy lau sậy. Dòng Thu Lã cuồn cuộn sóng vỗ trở
thành con rạch nhỏ bé ngập bùn sình. Đồng ruộng xơ xác những thân lúa chết khô
ngả nghiêng theo gió. Con người bất lực nhìn cuộc sống mình đến bờ hủy diệt,
nhìn người thân mình lần lượt về cõi U Linh.
Nhiều người đã bỏ làng bỏ tộc ra đi tìm
kế sinh tồn.
Ban Tư Tế tộc Thang Tuyền nhiều lần lập
đàn cầu xin thần linh thương xót nhưng đều vô hiệu. Cả một giọt sương nhỏ bé
cũng tuyệt nhiên không rơi. “Thần linh đang thử thách sự trung thành của
chúng ta”. Pháp sư của bộ tộc cũng là Đại Tư Tế vẫn thường nói như thế
để động viên mọi người. Ông rất thông thái, uy tín và nhiều kinh nghiệm nên ai
cũng kính trọng. Vẻ khắc khổ, từng trải hiện trên gương mặt già nua in hằn
những nếp nhăn của thời gian. Ông thường ngồi trầm tư nhiều canh giờ trên thềm
sau Thần Điện nằm ở trung tâm mường Hoa Mễ thủ phủ Thang Tuyền. Ông ngồi trong
đêm tối, không thắp đèn, không đốt bếp để nhìn rõ hơn ánh lửa le lói sắp lụi
tàn của những ngôi nhà sàn trong mường.
Mọi người đang tuyệt vọng.
Một đêm khuya trăng mờ trời bất ngờ trở
gió. Không khí khô nóng chợt lạnh lẽo khác thường. Màn sương trắng bạc lãng
đãng phủ mờ Hoa Mễ, phủ lên người vị pháp sư lần đầu thiếp ngủ ngoài thềm.
Trong cơn mộng mị canh tàn, ông gặp chàng thanh niên anh tuấn mang vẻ đẹp hư ảo
như sương, khí chất cao quý, phong thái phi thường. Chiếc áo choàng trắng bạc
của người ấy tung bay trong gió. Bộ trang phục sang trọng mấy lớp thổ cẩm với
áo cọc tay và khố dài chấm gót thêu hoa văn kỷ hà màu bạch kim lấp lánh dưới
trăng. Mái tóc dài đen huyền được buộc cao cài trâm bạc bồng bềnh giữa không
trung như đám rong lả lướt theo dòng nước. Tiếng những vòng đồng, vòng bạc trên
cổ tay, cổ chân khẽ va vào nhau leng keng nhè nhẹ theo từng bước chân lữ khách.
-Ngài là…
Vị pháp sư bàng hoàng nói không nên lời,
cúi đầu quỳ sụp xuống.
-Ta cần một Tế Nữ vào ngày mai.
Giọng nói lạnh băng cất lên như vọng từ
cõi xa xăm vô tận.
-Hồ Tĩnh Dạ vào lúc nửa đêm.
-…
-Đây là sự trừng phạt cho tội xâm phạm
vào vùng nước thiêng.
Giọng nói vọng trong không gian nhưng
hình dáng lữ khách đã hoàn toàn tan biến vào sương mờ. Pháp sư giật mình tỉnh
giấc. Ông lau nhanh những giọt mồ hôi đang tuôn như suối trên trán. Tiếng gà
gáy râm ran báo hiệu đêm đã tàn. Chân trời phía đông, ánh bình minh nhuộm hồng
những đám mây trắng đầu tiên xuất hiện sau năm dài vắng bóng. Vị pháp sư nhanh
chóng gọi người thông báo cho Tộc trưởng. Tiếng trống hiệu triệu cộng đồng
hùng tráng vang lên. Cả bộ tộc xôn xao tập trung trước thần điện để nghe lời
phán truyền của thần linh.
Tộc Thang Tuyền đã được cứu khỏi trận
hạn hán.