Erec Rex - Tập 2: Quái vật xứ khác - Chương 08 - Phần 1

CHƯƠNG TÁM: BÙA HỘ MẠNG CỦA LÒNG
TỐT

Có cái gì đó huých vào mặt và cổ
Erec. Erec xoay người để xua đi nhưng cái thứ ấy vẫn cứ chọc vào nó.

“Erec, Erec! Bọn mình phải đi thôi,
không thì ấy không kịp tham dự cuộc sát hạch đầu tiên mất.”

Câu nói ấy làm Erec tỉnh hẳn. Nó
nhỏm đầu dậy khỏi mặt đất, cảm thấy cơ thể mình cứng đờ.

“Ấy cứ ngủ li bì suốt vậy,” Bethany
đi tới đi lui, tay ôm những cái bình đựng nguyên liệu và bọ cánh cứng.

“Được rồi,” Erec đứng lên và nhìn
quanh. “Cứ đi đi, thể nào bọn mình cũng tìm thấy đường về thôi. Phải chi có cây
vương trượng thì đỡ biết mấy.”

Nỗi khao khát lại ùa về. Erec muốn
có cây vương trượng biết nhường nào. Tệ thật! Sau khi chạm vào cây vương trượng
của vua Piter tối hôm qua, giờ nó còn thấy tệ hơn. Nó đã được cảm nhận quyền
lực của vương trượng một lần nữa, và thế cũng là quá sức với nó rồi. Đức vua
nói đúng. Người ta luôn có những lí do để dùng vương trượng; một khi đã dùng
được rồi thì người ta sẽ sớm quên mất những lí do ấy và chỉ dùng vì cảm giác
quyền lực mà nó đem đến cho mình.

“Phải chi tớ có thể phù phép cho
bọn mình ra khỏi đây,” Bethany tiếc nuối nhìn cái điều khiển từ xa. “Tớ mới chỉ
biết cách dùng cho mấy mẹo linh tinh thôi, kiểu như là di chuyển những thứ nho
nhỏ trong tầm mắt, làm đông cứng chúng, biến đổi chúng. Tớ cũng bắt đầu chuyển
sang tập di chuyển những người bé bé rồi, nhưng thậm chí còn chả tự dịch chuyển
nổi chính mình nữa kìa.”

Hai đứa bắt đầu đi lang thang xuyên
qua rừng. Một ý nghĩ xuất hiện trong đầu Erec, “Tớ cá là quanh đây thể nào cũng
có rồng.” Nó ngước mắt nhìn lên trời.

Ngay lập tức, một tia sáng màu xanh
lục trùm lấy mắt Erec. Mọi thứ quanh nó giờ toàn màu lục. Những nẹp đan dày và
những sợi thừng to màu trắng treo lơ lửng trong không khí. Một hình dạng xuất
hiện phía trước Erec, càng lúc càng gần hơn.

Thình lình, Erec nhận ra đó chính
là một con rồng. Con vật đang gầm rít, móng vuốt giương ra, cắt ngang bầu trời
và lao thẳng về phía Erec. Lửa phun ra từ miệng con vật như thể sắp thiêu rụi
Erec đến nơi.

Rồi thứ ánh sáng xanh lục ấy nhạt
dần đi. Erec đang ngồi bệt xuống đất, và chẳng hề thấy bóng dáng con rồng nào
cả.

“Ấy có sao không?” Bethany khom
người về phía Erec. “Lạ quá! Tự nhiên con mắt rồng của ấy lộ ra, nhưng giờ lại
quay về là con mắt bình thường rồi. Chuyện gì vậy? Có chuyện gì ở Nevervarld
này hả?”

Erec lắc đầu, “Đó là ý nghĩ u ám
của mình. Ừm, mà cũng không hẳn là thế. Nó giống như một điềm báo thì đúng hơn.
Lúc còn ở nhà, mình cũng từng bị thế này rồi. Tự dưng mình trông thấy mình chặn
Danny lại, rồi ngay sau đó mình đã làm thế thật.” Erec run rẩy khi nhớ lại cơn
giận dữ điên cuồng trong mắt con rồng đã tấn công nó. Việc này rồi cũng xảy ra
sao? Nhưng Erec thấy nó đã chẳng hề nhúc nhích để ngăn con rồng ấy lại, chẳng
làm bất cứ điều gì cả. Sao lại thế nhỉ? Những ý nghĩ u ám luôn chỉ nó phải làm
gì để tự cứu mình mà!

Chẳng lẽ... thế nghĩa là...

Nếu thế thì có nghĩa là nó sẽ chết
sao?

Erec cảm thấy đắng ngắt trong miệng
khi liếc nhìn lên trời. “Đi nào!” Erec đứng dậy và hai đứa lại tiếp tục lên
đường. Cứ mỗi bước đi, tim Erec lại chùng xuống. Chắc chắn là đã chiều rồi. Nó
sẽ chẳng thể đến được ổ của Patchouli đúng giờ để mở vỏ trứng. Balor sẽ dễ dàng
chiến thắng trong cuộc sát hạch này... rồi sẽ có vương quốc, và cả cây vương
trượng. Lúc này, khát khao chiến thắng của Erec gần như đã át được nỗi sợ hãi
phải sở hữu cây vương trượng.

Khi tiếp tục bước đi, cảm giác nặng
trĩu tràn ngập tâm hồn Erec. Giờ đây, nó cảm thấy việc không cứu được những con
rồng con còn tệ hơn cả việc bị thua trong cuộc sát hạch đầu tiên. Con rồng duy
nhất mà nó biết, ông Thiện Long, đã tốt với nó biết bao.

“A, các con đã ở đây rồi à?” một
giọng nói trầm trầm cất lên. “Các con đến Nemea sớm thế?”

Vua Piter hiện ra ngay trước mắt
hai đứa, vương trượng trong tay. Erec hau háu nhìn cây trượng, lấy làm lạ rằng
tại sao Đức vua giữ vương trượng lâu đến thế mà lại kìm được mình không sử dụng
nó.

“Chà,” nhà vua mỉm cười. “Ta cứ
nghĩ các con đang ở Thần Quốc cơ. May là ta đã đưa cả Jack theo để ba đứa con
cùng thực hiện cuộc sát hạch đầu tiên. Cũng không xa đây lắm. Đằng nào thì ta
cũng cần đến đấy để tìm mấy con rồng lớn mà.” Ngài ngoẹo đầu sang một bên, rồi
cả bốn người cùng bay lên không trung. Họ cứ lơ lửng bay lên cho đến khi chân
chạm vào đỉnh một rìa đá lớn nhô ra từ sườn núi. Gần đó là một cái ổ rất to màu
đen được làm từ sợi sắt bào, những cành cây, điểm thêm những viên đá quý và
vàng. Ngay giữa ổ là mười quả trứng màu xanh lục, quả nào quả nấy to như trái
dưa hấu.

Balor và Damon Stain, với Rock
Rayson đang nhìn chằm chằm từ mép bên kia ổ trứng.

“Ngài không được giúp bọn nó,”
Balor hét lên với vua Piter.

“Không hề,” vua Piter nháy mắt với
Erec. “Ta chỉ muốn biết chắc là mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát thôi.”

Erec tự hỏi không biết Đức vua lấy
đâu ra sự quả quyết ấy.

“Chúc con may mắn,” vua Piter khẽ
lướt tay qua người Erec rồi biến mất.

Erec, Bethany và Jack cùng mỉm
cười. Nhà vua vừa thực hiện một mánh phép thuật rất tinh vi.

Balor đang thì thầm gì đó với Rock.
Nhưng vì cái ổ trứng rộng quá nên Erec chẳng nghe được thằng ấy nói gì.

“Không hiểu kế hoạch của bọn nó là
thế nào nhỉ?” Erec thắc mắc.

“Ấy thử dùng cái đồng hồ xem,”
Bethany nói. “Chẳng phải khi đeo nó thì ấy nghe được tiếng nói ở xa sao?”

Erec gật đầu và hướng mặt đồng hồ
về phía bọn kia. Giọng Damon vang lên khe khẽ, “... và bọn mình sẽ được xem
Biscottia[3] đem bà ngoại của ông ấy từ cõi chết trở về!”

[3] Damon rất ngốc, nói nhầm tên
Baskania thành Biscottia, như là bánh quy.

Balor trừng mắt nhìn Damon,
“Baskania chứ, đồ ngốc. Hoàng tử Bóng tối của mày đấy. Giờ thì đừng có quên
việc của mày, nghe chưa?”

“Rồi, biết rồi,” Damon nói. “Nện
cho nhóm của thằng Erec một trận. Đấm bọn nó lăn quay ra chứ gì?”

“Đúng đấy,” Balor nói. “Rock sẽ
dùng đèn hàn còn tao sẽ dùng cái điều khiển búa khoan.” Nghe đến đây, Erec chợt
nhớ lại chuyện cái điều khiển của thằng Balor đã xẻ đôi tảng đá trong cuộc thi
Tam Tử Môn như thế nào. Balor nhìn đồng hồ, “Còn ba phút.”

“Bắt đầu luôn đi, tụi mày,” Rock
lên tiếng.

“Không, đồ ngu,” Balor lại trừng
mắt. “Con Erida đầu người mình chim sắp tới đây để thông báo cuộc thi. Mày làm
tụi tao bị loại bây giờ.”

Erec xoay đồng hồ lại. “Ôi, các cậu
ơi,” nó rên rỉ. “Bọn nó định giết mình đấy. Mình cá là mấy quả trứng này khó mở
lắm.”

“Ở đây có đá sắc này,” Jack nói. Nó
nhặt từ dưới đất lên một hòn đá sắc và đưa cho Erec. “Còn tớ sẽ chiến tay
không.”

“Thằng Damon định đánh bọn mình
đấy,” Erec liếc qua bên kia ổ trứng. “Mình sẽ xử thằng đó còn các cậu cứ lo mở
trứng nhé.”

“Tớ nghĩ cậu nên mở trứng thì hơn,”
Jack nói. “Nếu có mở được thì tớ cũng chẳng được tính công như cậu đâu.”

“Có ai biết đâu mà lo.”

Erida, con quái vật đầu phụ nữ thân
kền kền đen thui đang đập cánh phành phạch, bốn con khác bay theo sau. Con nào
cũng có mái tóc dài búi chặt và mớ lông vũ bóng loáng. Chỉ có một điểm khác
biệt duy nhất giữa chúng là những khuôn mặt quàu quạu hoặc là to bè, hoặc là
xương xương. Làn da tái của chúng nổi bật quanh đôi môi đen sì, cặp mắt cau có và
đôi mày thô thiển cũng đen sì.

Erida ré lên, “Ủy ban giám sát Ủy
ban chính thức trở thành người giám sát của cuộc sát hạch đầu tiên để làm vua
này,” rồi nó nhìn quanh bằng cặp mắt hoang dại như thể thách thức bọn trẻ. “Đây
là tinh thần trong nhiệm vụ mới của bọn ta: TTHT: Tích cực, Truyền cảm, Hòa
bình, Trợ giúp.” Lũ quái vật đầu người mình chim còn lại đồng loạt gật đầu.

Bethany thì thầm, “Trông bọn nó chả
có gì là muốn thực hiện theo cái tinh thần ấy.”

Erida thông báo, “Đội của Erec Rex
sẽ đấu với đội của Balor Stain - người đã giành chiến thắng trong những cuộc
thi đầu tiên để làm vua lần trước. Trong cuộc sát hạch này...” Erida hua hua
một mẩu giấy nhỏ, “... ngươi phải mở cho được những quả trứng của Patchouli ở
Nemea.”

Erec biết “ngươi” ở đây chính là
nó, bởi vì chính nó đã rút được “đề thi” này từ Giếng của Al. Nó hy vọng tất cả
những việc quấy nhiễu này của loài người sẽ không làm các vị Thần Mệnh nổi giận
và làm rối tung mọi chuyện lên.

“Tất nhiên,” Erida lại cất tiếng
the thé, “Mọi người cho rằng đội của mấy đứa con trai nhà Stain có lợi thế hơn
vì tụi nó đã mười ba tuổi, còn Erec Rex chỉ mới mười hai, theo như lời khai ghi
trong hồ sơ.” Erec chẳng thể tưởng tượng nổi nói thế thì có gì khác đâu. Biết
đâu đây là một cái cớ phù hợp để lấp liếm cho sự gian lận của thằng Balor.

Một tiếng còi vang lên xé tai.
Balor, Damon và Rock lao ngay vào cái tổ khổng lồ. Erec cũng nhào đến chỗ một
quả trứng và ra sức đập. Nó có cảm giác như đang đập vào một tấm nhựa dày. Nó
nhận thấy con rồng con đang cựa quậy và cào cào bên trong lớp vỏ trứng. Khi nó
đấm quả trứng, lớp vỏ chỉ hơi lõm vào một chút chứ không vỡ ra.

Ai đó đang hét tên Erec ở phía sau.
Erec nhìn lên, thằng Damon đang đứng đó. “Tao sẽ cho mày một trận, chính mày
ấy, Erec Rex, thằng ngu.” Damon kéo cái mũ xám chụp xuống tai, nhưng phần chóp
mũ lại dựng đứng lên, làm cho thằng này trông đã ngu lại càng ngu hơn. “Chết
mày này!” Damon đá thật lực vào bẹ sườn Erec.

Dù đau kinh khủng nhưng Erec cũng
đã túm lấy chân kia của Damon và ra sức kéo. Damon hụt chân, ngã oạch xuống
nhưng đã kịp thụi tiếp một quả vào người Erec. Erec móc chân sang bên cạnh, cố
giữ Damon lại, nhưng thằng này đã choàng dậy và túm lấy mắt cá chân Bethany,
lôi tuột khỏi chỗ quả trứng mà cô bé đang cố sức đập vỏ.

Cùng lúc đó, Jack ra sức đập bình
bịch lên một quả trứng khác nhưng cũng chả ăn thua gì. Erec cuối cùng cũng kéo
được Damon khỏi Bethany, nhưng Damon dễ dàng đẩy nó sang một bên và quay qua
tấn công Jack.

Cảm thấy thời gian đã sắp hết, Erec
ra sức cào lên lớp vỏ trứng bằng hòn đá sắc mà Jack đã đưa. Quả trứng chẳng hề
hấn gì cả. Erec cố đập mạnh hơn, đè hẳn người lên và tì cả chân vào. Nhưng dù
nó có cố đến mấy thì hòn đá cũng chẳng tạo nổi một vết mẻ trên vỏ trứng. Erec
nhìn lên xem đội của Stain đã làm đến đâu rồi. Cái đèn hàn của Rock và cái điều
khiển búa khoan của Balor cũng chẳng khá hơn gì Erec. Rồi đột nhiên quai hàm
Erec đau thấu trời. Damon vừa đá vào mặt nó. Nó ngã ngửa, hòn đá văng khỏi tay.

Miệng Erec đầy máu. Nó chạm tay lên
mặt và cảm thấy ươn ướt, máu đang chảy ra từ lưỡi và môi nó. Cơn giận trào lên.
Đã chẳng đứa nào mở được vỏ trứng còn chưa đủ tệ hay sao mà cái thằng Damon này
cứ gây sự hoài cơ chứ! Erec gầm lên và lao vào Damon, cả hai lăn lộn trên cái
nền đầy những mảnh sắt với sợi sắt của ổ rồng.

Thấy Erec cần trợ giúp, Jack - tay
đang kẹp một quả trứng - cũng lao đến giẫm lên ngực thằng Damon. “Mày tưởng mày
mạnh hơn cả ba đứa tao sao?”

Cùng với sự trợ giúp của Jack, Erec
ghim chặt Damon vào vách ổ rồng, “Bethany, đưa cho mình quả trứng!”

Bethnay mang một quả trứng lại và
thả vào tay Erec. Cô bé quắc mắt nhìn Damon, “Nếu bọn mày cứ lo mở trứng của
bọn mày và để yên cho bọn tao làm việc thì có khi tất cả đã xong rồi đấy. Mà
này, mày túm cổ chân tao hơi bị đau đấy, thằng dở hơi.” Nói xong, Bethany giật
phăng cái mũ xám mềm khỏi đầu Damon.

Erec, Jack và Bethany cùng đờ người
khi trông thấy những gì nằm bên dưới cái mũ của Damon. Một khúc xương to, trông
như khúc xương chó quá khổ, lồi ra ngay trên đỉnh đầu thằng này. Damon nhổm
dậy, xoa xoa khúc xương, “Mũ tao đâu?”

“Ừm, xin lỗi,” Bethany trả mũ lại
cho Damon. Chẳng đứa nào biết phải nói gì. Damon có vẻ không định đánh đấm gì
nữa nên bọn Erec để cho nó đứng dậy và bỏ đi.

Rõ ràng là chẳng đứa nào mở được
những quả trứng kia, nên Damon cũng chả có lý do gì mà đánh với đấm nữa. Balor
dùng cái điều khiển để cố đập quả trứng vào đá, cố khoan lỗ trên vỏ trứng, xẻ
quả trứng ra, nhưng chẳng cách nào thành công. Nó giận dữ đá vào một quả trứng,
“Đồ rồng rú ngu ngốc! Cầu cho bọn bay chết hết đi!”

Cả đám đã thử đủ mọi cách. Bethany
thì dùng một cành cây nhỏ cào lên vỏ trứng và khẽ lầm bầm các phương trình toán
học. Erec thì mài quả trứng lên những thứ sắc nhất mà nó tìm thấy trong ổ rồng
- những viên hồng ngọc, mẩu vàng, mẩu sắt - rồi mài quả trứng vào chính cái
vách tổ đằng sau lưng và nó chợt nghe... có một tiếng động. Tiếng động ấy nghe
cứ the thé, cùng lúc đó, quả trứng bắt đầu rung rung. Những đường mảnh xuất
hiện trên vỏ trứng. Erec nhìn xuống và thấy một viên kim cương chòi ra từ vách
ổ.

Erec cậy nhẹ và thấy viên kim cương
chỉ cắm hờ vào vách ổ. Nó hăm hở rút viên kim cương ra và vạch một đường lên
quả trứng. Một vết nứt xuất hiện. Nó ấn mạnh hơn nữa, và cuối cùng, vỏ trứng
cũng mở hẳn ra. Bên trong là một con rồng con nhỏ xíu đang kêu lít chít yếu ớt
và nhìn nó chăm chăm. Đôi mắt xanh mới mở nhỏ ti cứ nhìn Erec mãi. Những cái
răng nhọn của con rồng con đớp đớp trong không khí như đang đớp thức ăn. Nhớt
xanh đọng quanh đầu nó.

Tất thảy cả bọn đều ngừng tay.

“Oái, dễ thương quá!” Bethany lên
tiếng. “Nhìn cái đuôi nhỏ xíu của nó kìa.” Những cái ngạnh màu đỏ máu trông như
những cái gai nhỏ chạy dọc sống lưng con rồng con. Đám vảy lại có màu lục lung
linh. Erec chăm chú ngắm con rồng đến nỗi giật thót cả mình khi đột nhiên bị
thằng Balor xô sang một bên. Con rồng con tuột từ trên tay Erec xuống cái nền
tổ cứng. Balor chộp ngay lấy viên kim cương từ tay Erec. “Giữ lấy này, đồ
ngốc,” nó ra lệnh.

Damon lập tức lao tới như thể nãy
giờ chỉ chờ có mỗi cái lệnh ấy thôi, rồi đè Erec xuống đất. Erec đẩy ra nhưng
Damon đã túm ngay lấy chân Erec trước khi nó kịp đứng dậy. Jack cố xông vào kéo
Damon ra, nhưng cũng bị Damon túm lấy chân và giật choã nhào.

“Thôi đi!” Bethany thét lên. “Đừng
có động vào bạn tao.” Cô bé giật phăng cái mũ của Damon ra, để lộ khúc xương
lớn chình ình trên đỉnh đầu thằng này, nhưng lần này Damon vẫn không ngừng lại.

Trong lúc đó, Balor đã mở được hai
quả trứng và đang cắt đến quả thứ ba. “Ối! Bên trong toàn nhớt là nhớt!” Một
thứ nhớt màu xanh lục dây xuống từ tay Balor. Thằng này kinh tởm ném cái vỏ
trứng xuống và chộp liền một quả khác.

Bethany cũng tìm thấy một viên kim
cương nhỏ trên vách ổ và bắt đầu rạch mở một quả trứng rồng khác. “Ôi, nhìn
này!” cô bé ngừng tay lại và nhìn chăm chăm qua lớp vỏ trứng. “Dễ thương quá đi
mất! Nó đang liếm tay tớ này... Oái!” Bethany vẩy vẩy tay. “Chả biết có phải nó
cắn tớ không, nhưng trong mồm nó có cái gì sắc lắm.”

Erec cố kéo Damon lại, nhưng thằng
này đã kịp giật con rồng khỏi tay Bethany và bóp nghiến lấy. “Mày đừng hòng có
được con rồng này. Nó là của tao. Oái!” Damon ném mạnh con rồng xuống nền đá.
Con rồng con rơi xuống với một tiếng rắc và khẽ kêu lên.

“Mày làm gì vậy?” Bethany giận điên
người, hét um lên. “Sao mày lại ném nó thế?”

Balor cười khùng khục ở gần đó.
“Xong rồi nhé! Tất cả những quả trứng đều đã vỡ, tao mở được tám quả. Tao
thắng!” Nó chống tay lên hông, ngực ưỡn lên và đi loanh quanh trong ổ. “Bỏ cuộc
đi, Erec. Tao sẽ lên ngôi vua, mày chẳng làm gì được đâu. Đi thôi, Damon.”

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3