03. Mối tình vụng trộm

Mối tình vụng trộm

(Mai, nữ, 17 tuổi)

Mình là sinh viên trung cấp, năm sau sẽ tốt nghiệp. Có thể
là do nguyên nhân thiếu thốn tình cảm của bố từ nhỏ (bố mất từ khi mình mới tám
tuổi), mình thường rất khó có cảm tình với những bạn nam cùng trang lứa, vì
mình thấy bọn họ thật ngô nghê, trẻ con. Ngược lại, mình lại bị cuốn hút bởi những
người đàn ông hơn mình nhiều tuổi, cũng có thể, nó gần giống với tình cảm cha
con. Nhớ năm ngoái, mình từng thầm yêu thầy giáo dạy ngoại ngữ và luôn cố gắng
tiếp cận thầy bằng mọi cách, tất nhiên, tình cảm đó không có kết quả gì, nếu
có, chỉ là kết quả môn ngoại ngữ của mình khá xuất sắc (vì có động lực mà!). Thầy
giáo cũng rất quý mình, nhưng mình biết đó chỉ là sự yêu mến đối với “học trò
cưng” mà thôi. Khi đó, thầy giáo vừa mới kết hôn, vợ thầy là bạn học thời đại học
với thầy, rất xinh đẹp và giỏi giang.

Mình cứ ngỡ mối tình đơn phương đã dừng ở đó, thế nhưng cách
đây hai tháng, mình tình cờ gặp lại thầy. Thầy đã rời khỏi trường và đang là trợ
lý tổng giám đốc cho một công ty. Ngày đầu tiên, người quen của mẹ mình (người
đã giới thiệu mình vào thực tập ở công ty đó) dẫn mình tới công ty. Thật bất ngờ,
người tiếp đón mình chính là thầy giáo mình hằng yêu mến và thầy cũng rất ngạc
nhiên xen lẫn vui mừng vì sự hội ngộ này. Thầy là người theo dõi quá trình thực
tập của mình, hằng ngày mình được ở bên thầy, thầy hướng dẫn để mình quen với
công việc, tập làm báo cáo, mình cũng hết sức cố gắng để báo đáp sự nhiệt tình
của thầy.

Một hôm, thầy mời mình đi uống cà phê. Trong cuộc trò chuyện,
thầy đã tâm sự với mình về những phiền muộn trong hôn nhân (như thể mình là người
lớn vậy!). Thầy nói, vợ thầy quá hoài bão, không chịu bằng lòng làm việc ở
trong nước, mặc cho thầy khuyên ngăn, đã sang Mỹ du học, thậm chí còn bắt thầy
phải đi cùng. Thầy không đồng ý với điều đó. Thầy nói, trong lòng thầy bây giờ
như một hoang mạc trống trải. Nghe vậy, mình thấy lòng buồn ghê gớm, rồi bỗng
dưng, mình gục mặt xuống bàn bật khóc. Ngày hôm đó, trên con đường nhỏ trong
công viên, thầy đã bất ngờ ôm mình và mình đã dành cho thầy nụ hôn đầu đời.

Thế là mình đã yêu, mình không hề biết rằng tình yêu lại ngọt
ngào đến vậy. Thầy đã cùng mình bước đi trên mọi nẻo đường, trong mắt mình, mọi
chuyện như thể một giấc mơ. Mình khắc sâu trong lòng từng lời thầy nói. Nhưng về
chuyện tương lai, thầy thực sự không đủ tự tin, vì mình biết, thầy vẫn không muốn
ly dị vợ để cưới mình. Còn mình, thật lòng cũng không bận tâm nhiều, vì với
mình hôn nhân vẫn là một khái niệm thật xa vời. Những ngày tháng đó, mình cảm
thấy mình là đứa con gái hạnh phúc nhất trần gian và đã không thể không tâm sự
chuyện này với cô bạn thân tên Chi. Chi không hề ngạc nhiên, vì hiểu tính mình
nên từ lâu cũng đã nghĩ rằng mình sẽ yêu một người đàn ông trung tuổi. Mình dẫn
Chi đến gặp thầy để hai người làm quen. Chi nhận xét, thầy tuy hơi già một chút
nhưng rất “phong độ”. Chi nói, thầy có vẻ rất hiểu mình, còn mình thì chẳng hiểu
gì về thầy cả. Mình hỏi Chi điều đó nghĩa là gì, Chi nghĩ một lúc, rồi giải
thích: “Có thể trong mắt cậu thầy rất tuyệt vời, nhưng thực tế có thể không
hoàn toàn giống như cậu nghĩ đâu!”. Mình nói mình không quan tâm người khác
nghĩ gì về thầy, Chi thở dài, bảo mình hồ đồ. Chi còn hỏi, mình đã trao thân
cho thầy chưa, lúc đó mình không dám thừa nhận, nhưng sự thực không phải vậy. Từng
lời lẽ yêu thương ngọt ngào khiến mình mê đắm, làm sao mình nỡ từ chối thầy cơ
chứ? Thậm chí, mình đã từng nghĩ rằng, vì thầy, mình có thể hy sinh cả tính mạng
này! Giờ đây nghĩ lại, mình thấy mình thật là ngốc nghếch.

Quan hệ của mình và thầy chỉ kéo dài được hai tháng. Vợ thầy
về nước, mở một công ty riêng, thầy nghỉ việc và chuẩn bị đi Thượng Hải để cùng
vợ gây dựng sự nghiệp. Mình vô cùng đau khổ, nhưng không dám níu kéo thầy ở lại.
Trước khi đi, thầy tỏ ra rất lưu luyến, dặn mình thường xuyên gọi điện cho thầy
và còn hứa sẽ về thăm mình. Và từ đó, thầy biến mất khỏi cuộc đời mình. Mỗi khi
nỗi nhớ trào dâng, mình nhấc máy gọi cho thầy, nhưng khi thì thầy đang bận tiếp
khách, khi thì đang đi cùng vợ, không tiện nhận điện thoại. Lâu dần, đứa ngốc
nghếch như mình cũng hiểu ra, đành cắt đứt quan hệ với thầy. Nhưng chỉ một giây
phút rảnh rỗi thôi, những hồi ức lại ùa về khiến mình vô cùng đau khổ. Để quên
thầy, mình đã cố gắng dồn toàn bộ tâm trí vào việc học, buộc bản thân phải bận
rộn. Thời gian đầu, mình hay tìm đến Chi để tâm sự, nhưng sau đó, mình đã quen
dần, mình không muốn nhắc đến thầy cũng như quãng thời gian thoảng qua như giấc
mơ đó. Đương nhiên, mặc dù đã không còn chủ động liên lạc với thầy nữa, nhưng
trong thâm tâm mình vẫn cứ mong chờ một ngày nào đó thầy bỗng nhiên xuất hiện
trước mặt mình và dịu dàng nói: “Mai, anh đến để tìm em đây!”. Nhưng điều đó
không hề xảy ra. Mình có cảm giác rằng, cả đời này mình sẽ không còn được gặp
thầy nữa.

Mình không biết những chuyện đã xảy ra sẽ dẫn đến hậu quả gì
trong tương lai. Nhưng hiện tại, mình luôn có mặc cảm rằng mình đã không còn là
một cô gái trong trắng. Liệu mình có xứng đáng với những người con trai tốt hay
không?

Mai đã hết lòng vì tình yêu của mình, nên không phải quá
than trách bản thân làm gì. Người đáng trách là thầy giáo của Mai, vừa muốn có
người tình trẻ đẹp, lại không dám chịu trách nhiệm cho hành động của mình. Là một
người đàn ông đã có gia đình, anh ta hiểu tâm lý phái nữ hơn những chàng trai
trẻ tuổi rất nhiều, trước những cô gái trẻ cả tin, non nớt, anh ta dễ dàng tạo
ra vỏ bọc hoàn mỹ, khiến cho họ sẵn sàng chìm đắm trong lưới tình, và rồi khi
thấy chán, anh ta sẵn sàng bỏ rơi họ. Sự bất hạnh trong hôn nhân của thầy giáo
có thể khiến người khác thông cảm, nhưng là người đàn ông thành đạt và đã có
gia đình yên ổn, anh ta coi gia đình và sự nghiệp cao hơn tất cả, dù có ngoại
tình thì cũng không hề muốn chia tay với vợ hay làm bất cứ điều gì có thể lung
lay cuộc sống ổn định của mình. Anh ta không thể yêu hết mình như các chàng
trai trẻ, sẵn sàng hy sinh tất cả cho người mình yêu. Thực ra, tình yêu mà Mai
để tuột mất vốn dĩ là điều em không nên có. Tình yêu cho đi không phải là để
đòi hồi đáp, hãy cất giữ những kỷ niệm đẹp trong sâu thẳm trái tim và coi như
người mình yêu đã không còn trên thế giới này, con người anh ta hiện tại hoàn
toàn không liên quan đến em nữa. Tôi tin rằng một cô gái dám sống hết mình vì
tình yêu như Mai sẽ tìm được tình yêu đích thực trong cuộc đời.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3