Gió mang ký ức thổi thành những cánh hoa - Chương 04

CHƯƠNG 4

Mây đen ùn ùn kéo tới, sau một tia chớp sáng lóa lóe lên
trên bầu trời, tiếng sấm sét kinh thiên động địa bắt đầu vang rền. Một trận cuồng
phong nổi lên, những hạt mưa thô ráp trút xuống, giống như những trận roi da quất
lên người, lên mặt cô một cách tàn nhẫn. Cô vẫn đứng nhìn về hướng anh vừa đi,
không phải là mong anh quay lại, mà chỉ vì không biết trong đêm mưa gió thế
này, cô còn có thể đi về đâu?

Một chiếc Land Rover màu trắng lao tới, phanh gấp lại, làm bắn
những giọt nước bẩn lên người cô. Cảm giác giá lạnh đột ngột khiến cô không thể
không rùng mình, cơ thể mong manh khẽ run lên dưới ánh đèn đường vàng nhạt.

Cửa xe được mở ra, một người đàn ông bước xuống. Trong màn
mưa mờ mịt như sương khói, dưới ánh đèn mờ ảo, duy chỉ có người đàn ông cao lớn
ở trước mặt cô là rõ ràng...

Cô ngây người nhìn anh. Chiếc áo sơ mi ướt sũng dính chặt lấy
cơ thể anh, tôn lên những đường nét rắn rỏi. Lúc này cô mới phát hiện, thì ra
vóc dáng của anh lại đẹp đến vậy.

Giọt mưa rỏ xuống từ mái tóc anh, đọng lại trên đôi lông mày
nhíu chặt, thì ra ánh mắt của anh lại trìu mến đến thế.

Cô lảo đảo bước tới bên anh, trong lòng có quá nhiều nỗi ấm ức
không thể nói thành lời, quá nhiều lời khẩn cầu không thể thốt nên câu, những
giọt nước mắt rõ ràng có thể kìm nén, bỗng nhiên lại trào ra, nóng hổi lăn trên
gò má.

Cô túm lấy cánh tay anh, gắng hết sức lắc mạnh. Cô không còn
thời gian nữa rồi, có thể cho cô hưởng một đêm cuối cùng trong sự ấm áp không,
để cô có thể từ từ hồi tưởng lại trong nhà ngục lạnh lẽo? Bỗng nhiên anh kéo cô
vào vòng tay, hôn lên đôi môi giá lạnh của cô...

Trong khoảnh khắc môi chạm môi đó, thế giới mưa quật gió gào
như tan biến.

Mọi chuyện xảy ra quá đột ngột, một người không có chút kinh
nghiệm gì như Mộc Mộc hoàn toàn trở nên ngờ nghệch, túi tiền trong tay rơi phịch
xuống đất.

Anh đang... hôn cô?

Người đàn ông mà mỗi ngày cô chỉ len lén liếc trộm vài lần
đã bị kích động tới nỗi đêm về ôm chăn trằn trọc xoay qua xoay lại, không thể
ngủ được ấy thật sự đang hôn cô sao?

Điều này còn hoang đường hơn cả giấc mơ, nhưng hơi thở đàn
ông nồng ấm cùng nụ hôn bỏng cháy đầy cuồng loạn và phóng túng trên miệng cô lại
cực kỳ chân thực.

Môi và môi quấn quýt, hơi thở rối loạn phả khắp khuôn mặt
cô, mùi thuốc lá quyện lẫn mùi rượu nhẹ khiến cô chìm trong cảm giác ngây ngất,
tư duy trở nên mơ hồ, tại sao anh lại hôn cô, cô chẳng thể suy nghĩ được nữa...

Mưa càng lúc càng nặng hạt, rơi trên mặt đất, hắt lên làn
hơi nước trắng mờ mịt.

Nụ hôn nồng nàn như vũ bão cùng vòng tay ôm chặt cứng khiến
cô không thể thở nổi, cô khó nhọc hít vào một hơi, máu trong người dần dần nóng
lên.

Mặc cho tiếng gió gầm gào, mưa quất xối xả, trong thế giới của
cô bầu trời lại quang đãng, trong sáng vô cùng, không có máu, cũng chẳng có nước
mắt, chỉ có anh, người đàn ông có thể mang lại cho cô một vòng tay ấm áp giữa
trời mưa gió...

Nếu có thể, cô hy vọng nụ hôn này sẽ kéo dài tới tận ngày
mai, anh cứ ôm cô như thế, không buông lơi, chỉ như vậy thôi là đã quá đủ rồi...

Đầu lưỡi ấm nóng ướt át quét qua làn môi cô, luồn vào giữa
hai hàm răng đang hé mở, khiến cô vừa hồi hộp vừa lo sợ, tim đập thình thịch.
Nhưng cô không hề né tránh mà lại vụng về đón nhận.

Trong khoảnh khắc ngắn ngủi khi hai đầu lưỡi chạm nhau, trái
tim cô suýt nhảy ra khỏi lồng ngực, cơ thể bất giác run rẩy không kiềm chế được,
toàn thân mềm nhũn, đôi chân không nâng đỡ nổi cơ thể. Cô liền túm chặt cánh
tay anh, gắng đứng vững, nhưng cơ thể vẫn lảo đảo như muốn khuỵu xuống.

Dường như cảm nhận được sự mềm yếu và bất lực của cô, anh
vòng một tay ôm gọn eo cô, giữ vững phần cơ thể mềm mại ấy, bàn tay còn lại giơ
lên đỡ phần sau gáy cô để anh có thể hôn sâu hơn, cuồng nhiệt hung hãn chiếm đoạt
cô từng chút một.

Môi lưỡi nhịp nhàng quấn quýt, tất cả bắt đầu mất kiểm soát,
hơi thở anh trở nên loạn nhịp, cơ thể cường tráng run lên trong mưa gió, bàn
tay bắt đầu vuốt ve tìm kiếm, hướng dần lên phía trên eo cô, trong khi môi và
lưỡi lại hướng xuống dưới, lướt qua cằm, qua cổ, qua xương quai xanh của cô...
Nụ hôn của anh đã bắt đầu thay đổi mùi vị...

Nước mưa lạnh buốt, đôi môi nóng bỏng, cảm giác nóng lạnh
đan xen khiến cơ thể non nớt của cô như tê dại, cảm giác nóng bỏng còn mạnh hơn
cả men rượu whisky, cứ lan tỏa tới góc khuất mềm mại nào đó trên cơ thể...

Đó là một loại khao khát không thể gọi thành tên, cơ thể dấy
lên cảm giác trống rỗng kỳ lạ, như đang mong mỏi được thứ gì đó lấp đầy.

Phần bụng dưới bị một vật cứng rắn lạ lẫm nóng bỏng chặn lại,
cô áp sát vào theo bản năng...

Bỗng nhiên anh vội đẩy cô ra.

Sự ấm áp đột ngột biến mất, cơ thể lập tức bị bao phủ bởi cảm
giác giá lạnh.

Mộc Mộc ngơ ngác ôm lấy cơ thể mình, đầu lưỡi bị quấn quýt tới
nỗi hơi đau rát bất giác lại đưa ra liếm liếm đôi môi đang tấy đỏ. Nếu cô có thể
nói được, cô rất muốn hỏi: “Xong rồi ư? Còn làm gì nữa không?”

Anh cúi người nhặt túi tiền ở dưới đất lên: “Đi thôi.”

Hả? Đi đâu?

Cô không hỏi, anh cũng không nói, kéo cô vào trong xe, giật
tấm đệm lưng bằng nhung ở băng ghế sau ra, quấn quanh người cô, tiện tay mở hệ
thống sưởi, rồi giúp cô lau khô những giọt nước còn đọng lại trên tóc, trên mặt.

Đang lau, bàn tay anh bỗng nhiên dừng lại. “Em bao nhiêu tuổi
rồi?”

Nghe nhắc tới vấn đề nhạy cảm này, Mộc Mộc cắn chặt môi, cuộn
tròn như con ốc sên trong tấm đệm ấm áp, lặng lẽ liếc nhìn vào gương chiếu hậu.
Hình ảnh của cô trong gương giống như một đứa trẻ vừa được lôi lên khỏi mặt nước,
ngồi thu lu một chỗ, vô cùng nhếch nhác.

Thực ra, vì muốn mình trông có vẻ trưởng thành và gợi cảm
hơn trước mặt anh, hôm nay cô đã cố ý mặc một chiếc váy ngắn tương đối gợi cảm,
còn thoa thêm một lớp phấn mỏng, mái tóc cũng được uốn xoăn giả thành những lọn
bồng bềnh, mặc dù trên khuôn mặt vẫn còn chút non nớt của một thiếu nữ ở độ tuổi
vị thành niên, nhưng dưới ánh đèn mờ ảo trong quán rượu, hầu như không thể nhìn
ra được điều đó, cuối cùng thì sau một trận mưa lớn, cô lại trở về với hình dạng
ban đầu.

Thấy cô không chịu nói, Trác không truy hỏi thêm nữa, khởi động
cho xe chạy.

Chiếc xe từ từ lao đi trong màn mưa, nửa tiếng sau, nó dừng
lại trước một tòa nhà cổ kính. Mộc Mộc tò mò nhìn ra ngoài cửa, hai chữ “Long
Cung” hiện ra vô cùng nổi bật trong màn mưa đêm đen kịt.

Long Cung? Mộc Mộc đã được nghe những người trong quán bar
nhắc tới nơi này, nghe nói đây là một hội quán cao cấp, chủ yếu kinh doanh tắm
hơi và massage. Chỉ cần có tiền, bạn có thể hưởng thụ dịch vụ kiểu Đế vương ở
đây. Nhưng tại sao anh lại đưa cô tới nơi này?

Dường như hiểu được sự băn khoăn của cô, anh nói: “Em vừa dầm
mưa, rất dễ bị cảm lạnh. Tắm rửa trước đi đã, sau đó nghỉ ngơi thoải mái một
chút, nếu không...”

Anh dừng lại, tiếp đó là một câu nói với ý nghĩa thật sâu
xa: “Anh sợ ngày mai em không ra khỏi giường được.”

“...” Ồ, cô cũng sợ, ngày mai còn có việc rất quan trọng cần
làm.

Vừa bước vào trong cổng hội quán, khắp nơi đều là gỗ đàn
hương đỏ cổ điển trang nhã, nhà cửa chạm trổ với những màu sắc đẹp mắt, điểm
xuyết những đường nét hoa văn màu vàng thích hợp, bắt mắt mà không khoa trương,
mang một sự lôi cuốn riêng.

“Kính chào quý khách, hoan nghênh quý khách.” Nhân viên lễ
tân xinh đẹp chạy ra đón, dẫn họ vào trước dãy sofa, còn chu đáo mang tới hai
chiếc khăn tắm mới trắng tinh, đưa cho họ. “Xin quý khách đợi một lát.”

Rất nhanh chóng, một cô gái trong trang phục nhân viên phục
vụ bước tới, cúi người thật sâu. “Kính chào quý khách, xin hỏi, ngài đến đây lần
đầu tiên phải không ạ?”

“Ừm.”

Anh lau khô mái tóc. Mái tóc ướt rối cùng chiếc áo sơ mi
dính chặt vào cơ thể khiến anh càng thêm hấp dẫn. Ánh mắt nhân viên phục vụ
thoáng sửng sốt. “Ngài muốn dùng loại dịch vụ nào ạ?”

“Nghe nói gói dịch vụ Đế vương ở đây không tồi.”

“Vâng, đúng vậy. Gói dịch vụ Đế vương của chúng tôi bao gồm
phòng ở hạng sang trong hai mươi tư giờ, tắm xông hơi, massage, còn cả...” Nhân
viên phục vụ giới thiệu dịch vụ của họ một cách chuyên nghiệp.

“Không cần phải giới thiệu nữa, cho hai suất.”

“Ồ... vâng ạ.”

Nhân viên phục vụ thoáng do dự, bất giác liếc nhìn Mộc Mộc một
cái, muốn nói gì đó xong lại thôi. Mộc Mộc không hiểu vì sao cô ta lại có ánh mắt
như vậy, cho tới khi cô được dẫn vào căn phòng bao riêng được gọi là “hạng
sang”.

Căn phòng này còn rộng hơn cả hồ bơi mà cô đã từng tới,
không chỉ có phòng nghỉ, phòng khách, phòng tắm riêng, ở giữa đại sảnh còn có cả
một bể nước nóng, tỏa ra mùi hương mê hoặc cùng lớp sương mù mờ mịt.

Ngoài những thứ đó ra, còn có một số đồ trang trí dễ khiến
người ta liên tưởng xa xôi, ví dụ như bức tranh sơn dầu treo trên tường, hai cơ
thể nam nữ lõa lồ trần trụi quấn quýt lấy nhau, là tội lỗi và cũng là cái đẹp.

Rõ ràng nơi này không phải là chỗ để một cô gái ở độ tuổi cô
lui tới.

Trong lúc Mộc Mộc đang đứng ngây ra, hai cô gái trẻ mặc áo tắm
màu trắng bê đồ tắm và dụng cụ massage tới. Mái tóc dài của họ được búi lên, để
lộ khuôn mặt mịn màng, xinh đẹp, chiếc áo tắm rộng rãi cũng không che giấu được
hết những đường cong gợi cảm.

“Hai người dẫn cô ấy vào tắm đi.” Anh nói với hai cô gái đó.

Mộc Mộc sao có thể chịu được sự đãi ngộ này, sợ đến nỗi vội
vàng xua tay, tỏ ý không cần.

“Nếu em không cần...” Bàn tay anh không biết vô tình hay cố
ý đặt lên vai cô, đôi mắt khẽ nheo lại, nở nụ cười mờ ám: “Vậy anh bảo họ giúp
anh tắm rửa nhé, em sẽ không để ý chứ?”

“...” Cô... cô thực ra sẽ rất để ý, ít nhất là trong buổi tối
hôm nay.

Sau khi cân nhắc thiệt hơn, Mộc Mộc quyết định gánh vác công
việc khó chịu này, hiên ngang lẫm liệt bước vào phòng tắm.

Có thử mới biết, quá trình “bị tắm rửa” hóa ra không hề khó
chịu như Mộc Mộc nghĩ, ngược lại còn rất thoải mái. Nằm trong bồn nước, hoàn
toàn không cần cử động, chỉ cần thả lỏng từng sợi dây thần kinh để làn nước vừa
thơm vừa ấm áp ngấm sâu vào từng lỗ chân lông.

Hai cô gái kia giúp cô massage toàn thân bằng tinh dầu
massage, lực massage không quá mạnh cũng không quá nhẹ, không quá nhanh cũng
không quá chậm, đẩy hết hơi lạnh mà mưa gió còn lưu lại cùng với nỗi mệt mỏi của
những ngày tháng gần đây ra khỏi cơ thể, trên người cô chỉ còn lại mùi hương
nhè nhẹ cùng sự mềm mại đầy mê hoặc, cô dễ chịu tới nỗi suýt nữa thì gục đầu
lên thành bồn tắm ngủ thiếp đi.

Sau khi đã gột sạch sự mệt mỏi và giá lạnh trên cơ thể, Mộc
Mộc khoác lên người chiếc áo choàng tắm rồi bước ra ngoài, ánh đèn thủy tinh rực
rỡ ở đại sảnh giờ đã chuyển thành màu vàng nhạt ấm áp, ánh sáng bao trùm lên cơ
thể người đàn ông đang nằm khép hờ đôi mắt trên chiếc giường massage, trên người
anh chỉ quấn một chiếc khăn tắm màu trắng từ vòng eo trở xuống, làn da trắng
ngà dưới lớp bóng của dầu massage, ánh lên những tia sáng lấp lánh.

Đây là lần đầu tiên Mộc Mộc nhìn thấy cơ thể anh, lúc này
trông anh còn quyến rũ hơn cả khi mặc quần áo.

Một chuyên viên massage dáng vẻ rất chuyên nghiệp đang
massage lưng cho anh, đôi tay thoăn thoắt nhảy múa trên những đường nét nhấp
nhô cùng làn da căng mịn đầy tính đàn hồi, cảnh tượng vô cùng đẹp mắt.

Cánh tay anh hơi gập lại, bắp thịt rắn chắc trông thật mạnh
mẽ. Ánh mắt cô hướng xuống phía dưới, dừng lại trên đôi chân thẳng tắp thon dài
của anh, đường nét và tỷ lệ hoàn mỹ của chúng toát lên sức hút không thể cưỡng
lại được.

Mặc dù chưa từng trực
tiếp nhìn thấy cơ thể của những người đàn ông khác, nhưng cô đã được xem trên
truyền hình, so với những nam diễn viên “tốt mã giẻ cùi” đó, cơ thể của người
đàn ông này chắc chắn được xếp vào hàng cực phẩm.

Tiến lại gần thêm một chút, cô bỗng phát hiện bên vai phải của
anh có một vết sẹo mảnh mà dài, ít nhất cũng phải hai mươi centimet, có dấu vết
của các mũi khâu, đủ để thấy rằng vết thương rất sâu. Hơn nữa, thời gian bị
thương dường như vẫn chưa lâu, bởi vì vết sẹo vẫn giữ màu đỏ hồng, vết khâu vẫn
còn rất rõ.

Tuy nhiên, vết sẹo trên cơ thể không hề ảnh hưởng tới vẻ đẹp
của anh, mà còn tăng thêm vài phần ngạo ngược, nam tính.

Nhưng có vẻ như anh không muốn để cô nhìn thấy nó lắm. Khi
phát hiện cô đã đi ra, anh lập tức nhổm người dậy, cầm khăn tắm khoác lên vai
hòng che vết sẹo.

Những người không liên quan hiểu ý, lui ra ngoài hết, trong
phòng chỉ còn lại hai người họ cùng hương thơm quyến rũ.

“Còn lạnh không?” Anh kéo cô đến bên cạnh mình, hai tay ôm
vòng quanh eo cô, hít hà mùi hương trên tóc, “Cảm thấy dễ chịu hơn chút nào
chưa?”

Mộc Mộc gật đầu, e dè ngẩng lên, vừa hay bắt gặp khuôn mặt
anh đang cúi nhìn xuống. Khoảng cách giữa họ thật gần, đến nỗi có thể nhìn sâu
vào đáy mắt nhau, trong đáy mắt lộ rõ sự rung động khó có thể diễn tả thành lời.

Anh đã từng vì cô mà không thể mở lời, anh không có cơ hội
được nghe thấy giọng nói của cô và luôn cảm thấy hối tiếc vì điều đó. Giờ phút
này, thời khắc này, anh lại cảm thấy ngôn ngữ chỉ là những thứ thừa thãi, có những
câu nói hoàn toàn không cần diễn đạt.

Hơi thở loạn nhịp, đôi mắt khép chặt, còn cả ngón tay cô
đang do dự muốn kéo tấm khăn tắm quấn quanh eo anh, đã là sự mời gọi chân thành
nhất rồi.

Ánh mắt anh dừng lại trên viền môi cô, đôi môi tấy đỏ nhắc
nhở anh về hành động thô bạo không thể kiểm soát nổi ban nãy. Vì vậy lần này,
anh chầm chậm cúi đầu, đôi môi khẽ khàng đặt lên môi cô...

Nụ hôn nồng cháy bịn rịn, môi và răng quấn quýt, cánh tay
hơi run rẩy của Mộc Mộc níu lấy cổ anh, lựa ý chiều theo sự chiếm hữu của anh,
để mặc anh tự do hành động. Sự chủ động của cô dần dần mê hoặc tâm trí anh, nỗi
ham muốn mãnh liệt trong cơ thể khiến anh bắt đầu cảm thấy chưa thỏa mãn.

Anh nghiêng người, cơ thể cao lớn dễ dàng ấn cơ thể mềm mại
của cô xuống giường. Anh thật sự muốn có được cô, không liên quan gì tới năm vạn
đồng, càng không liên quan gì tới lời khẩn cầu của cô, đó là một kiểu dục vọng
nguyên thủy nhất của đàn ông!

Bên ngoài, mưa giông chớp giật, đất trời mờ mịt, trong
phòng, ánh đèn dìu dịu, ngào ngạt hương thơm.

Giường nằm massage chuyên dụng còn nhỏ hơn cả chiếc giường
đơn bình thường, cơ thể mong manh, mềm mại của Mộc Mộc nằm trên đó, chỉ mặc một
chiếc áo tắm dệt từ tơ tằm, trông giống như một chú cừu non đang nằm im mặc cho
người ta giết thịt.

Anh cởi dải dây buộc trên chiếc áo tắm của Mộc Mộc, gỡ bỏ lớp
che đậy trên cơ thể cô. Trên người cô, ngoài lớp áo tắm, chẳng còn vật gì khác
che chắn. Trong bầu không khí bị hơi nước làm cho mờ mịt, làn da trắng sáng của
thiếu nữ cứ lấp lánh như ngà voi, mê hoặc lòng người.

Anh khó nhọc thở một hơi dài, đầu ngón tay vuốt dọc theo mái
tóc dài còn ướt nước, luồn sâu vào đôi bờ vai mịn màng, men theo xương quai
xanh lần xuống phía dưới, cuối cùng đặt trên đôi gò bồng đảo xinh xắn căng
tròn, mặc dù không quá đầy đặn nhưng thẳng đứng một cách đầy kiêu ngạo, trên đỉnh
là hai núm nhỏ màu phấn hồng, cực kỳ e thẹn.

Cơ thể mềm mại thơm tho đầy cuốn hút khiến anh có cảm giác
quyến luyến không nỡ rời, bàn tay dừng lại, vân vê, sờ nắn, lúc mạnh lúc nhẹ.
Ánh mắt bất giác nhìn xuống, dừng lại ở vị trí giữa hai bắp đùi đang khép chặt
của cô...

Ánh mắt đầy ham muốn đó khiến một người chưa từng có kinh
nghiệm như Mộc Mộc cảm thấy lo sợ, bối rối, bàn tay nhỏ bé cứ nắm chặt lấy tấm
ga trải giường bằng vải cotton trắng tinh phía dưới cơ thể.

“Em đã tròn mười tám tuổi chưa?” Anh ghé sát tai cô hỏi nhỏ,
hơi thở nóng hổi phả ra sau tai cô, vừa tê vừa ngứa.

Mộc Mộc hơi sững lại, rồi kiên định gật đầu.

Anh không truy hỏi thêm, bởi vì anh biết cho dù có truy hỏi
thế nào, cô gái trong vòng tay anh cũng sẽ chẳng cho anh biết sự thật, hà tất
phải lãng phí mỗi giây phút đáng giá nghìn vàng của đêm xuân.

Không quá nhanh cũng không quá chậm, anh cúi đầu hôn lên khe
ngực nhỏ xinh của cô, đầu lưỡi khe khẽ liếm láp phần cơ thể thơm tho ngọt ngào
đó, hương thơm thoang thoảng toát lên sự quyến rũ khiến anh bất giác cảm thấy lưu
luyến.

Động tác mút mát ướt át, nóng bỏng bao bọc dây thần kinh mẫn
cảm của Mộc Mộc, đó là một cảm giác chưa từng có, toàn thân bị kích thích bởi một
khoái cảm đặc biệt, tất cả mọi tri giác đều tập trung tại một điểm, cơ thể hoàn
toàn trống rỗng, vừa không muốn anh tiếp tục, lại vừa muốn được kích thích nhiều
hơn nữa. Bàn tay cô không tự chủ được, ôm lấy đầu anh, mười ngón tay luồn sâu
vào trong mái tóc ngắn mềm mại, xoắn xuýt từng lọn tóc.

Động tác mút mát biến thành cắn nhẹ, cảm giác đau nhói khiến
toàn thân cô run rẩy. Cô khép chặt mắt trước sự hoảng loạn khó kiềm chế nổi, cơ
thể cuộn tròn lại, đôi tay bất lực níu lấy bờ vai cứng rắn của anh.

Động tác của anh càng lúc càng cuồng nhiệt, toàn bộ sức nặng
của cơ thể đều đè hết lên người cô, trong lúc da thịt cọ xát, Mộc Mộc dường như
không thể hít thở bình thường được nữa.

Khi bàn tay anh đặt lên đùi cô, toàn thân cô bỗng chốc trở
nên kích động, vội khép chặt hai đùi lại theo phản xạ tự nhiên để chống lại cảm
giác tê tê, buồn buồn lạ lẫm nơi bắp đùi.

Như thể nhận ra sự lo sợ của cô, anh dừng lại, giọng nói trở
nên khản đặc vì hơi thở gấp gáp.

“Sợ à?” Đầu ngón tay anh dịu dàng vén mớ tóc trước trán của
cô, khiến cô bất giác co rúm lại.

Mộc Mộc yên lặng lắc đầu, cố gắng che giấu nỗi sợ hãi. Mặc
dù đã thầm thích anh từ lâu, mặc dù mỗi lần nhớ đến anh trái tim cô đều cảm thấy
vô cùng ấm áp, nhưng đối với cô, anh vẫn rất xa lạ. Giữa họ chưa từng có lời hẹn
hò yêu thương ngọt ngào, chưa từng có lời thề non hẹn biển lãng mạn, vậy mà anh
đã muốn đi sâu vào trong cơ thể cô, hưởng thụ một bữa tiệc dục vọng thịnh soạn,
do đó cùng với sự chờ đợi, cô cũng khó tránh khỏi có chút cảm giác trống rỗng.

Hơn nữa, cô đã từng nghe nói... “lần đầu tiên” của người con
gái rất đau đớn, nghe nói đó là cực lạc của đàn ông và là cực hình của phụ nữ.

Cô không thể tưởng tượng nổi cực hình đó tàn khốc thế nào.

Đêm khuya lạnh lẽo, vòng tay của anh lại nóng rực như lửa,
khiến cô có cảm giác toàn thân như sắp bốc cháy.

Thấy đôi mắt cô ngập tràn sự căng thẳng, Trác mỉm cười vỗ về,
đưa tay vuốt ve tấm lưng căng cứng của cô, đồng thời hôn lên đôi môi bị cô cắn
chặt tới nỗi lộ rõ cả vết răng.

“Là lần đầu tiên phải không?”

Cô chớp chớp đôi mắt vô tội, không biết phải trả lời thế
nào, lo anh sẽ bỏ đi vì sợ phải chịu trách nhiệm.

“Đừng căng thẳng, thả lỏng một chút.” Trác kiên nhẫn dỗ dành
cô, xót xa đặt nụ hôn lên trán, lên mặt, lên khóe môi cô, mang theo sự yêu
thương an ủi.

Cô cũng muốn thả lỏng, nhưng năm nay cô mới mười bảy tuổi,
trước đây trong lòng cô chỉ có âm nhạc và dương cầm, ngay cả cảm giác yêu thích
một người đàn ông, cô vẫn còn ngờ nghệch không hiểu chứ đừng nói tới sự hoan lạc
giữa đàn ông và đàn bà.

Niềm hoan lạc và nỗi đau đớn lạ lẫm này khiến cô không biết
phải đối diện như thế nào, nhưng lại sợ anh sẽ chán nản vì thấy cô vô vị, nên
dù muốn hay không cô cũng chỉ còn cách nghênh đón. Khi những ngón tay anh lần
xuống phần cơ thể bên dưới của cô, cô chầm chậm thả lỏng đôi chân đang khép chặt,
để nơi bí mật nhất lộ ra trước những đầu ngón tay lành lạnh, lặng yên đón nhận...

Cảm nhận được sự phục tùng của cô, những ngón tay thon dài của
anh lách vào mặt trong đùi cô một cách trơn tru, khẽ khàng khám phá nơi ẩm ướt
mềm mại đó. Trước cảm giác bị kích thích đầy lạ lẫm, Mộc Mộc lo sợ lùi lại phía
sau, nhưng chiếc giường massage quá nhỏ, cô mới dịch người một chút đã không
còn đường lùi nữa.

Cảm giác tê liệt khó chịu đựng khiến Mộc Mộc túm chặt lấy
tay anh, mở miệng muốn kêu lên câu gì đó, nhưng tiếng phát ra chỉ là những hơi
thở loạn nhịp.

Trác mỉm cười đầy tà ý, ngón tay giữa cuối cùng đã ấn chặt
vào khe sâu ẩm ướt, chậm rãi đi vào bên trong.

A!

Cảm giác tê xót lạ lùng lan tỏa khắp cơ thể, Mộc Mộc chỉ cảm
thấy cơ thể mình rõ ràng đã được lấp đầy nhưng lại giống như trống rỗng. Cô túm
chặt lấy tay anh, đẩy phần eo lên, miệng phát ra những tiếng rên rỉ vô thanh.

Trác nhìn vào ngón tay bị “thít chặt” của mình, sắc mặt lộ
rõ vẻ ngạc nhiên. Anh sớm đã khẳng định được đây là lần đầu tiên của cô qua vẻ
luống cuống không biết phải làm thế nào, cũng dự liệu được rằng chỗ ấy trên cơ
thể cô sẽ rất căng chật, nhưng khi anh thử đưa ngón tay vào thăm dò, mới phát
hiện ra sự căng chật ấy hoàn toàn vượt quá sự tưởng tượng của anh.

Nhìn cơ thể non nớt, trẻ trung trước mặt, anh không thể
không nghi ngờ rằng cô bé này còn chưa tròn mười sáu tuổi, không thể không nghi
ngờ rằng anh đang dâm loạn với một thiếu nữ vị thành niên...

Anh lắc lắc đầu, xua tan những cảm giác tội lỗi. Đã làm đến
bước này rồi, cứ cho là cô chưa đến tuổi thành niên anh cũng muốn có được cô,
dù sao anh cũng không còn là quân nhân nữa rồi...

Hai chữ “quân nhân” vừa lóe lên trong đầu anh, một ngọn lửa
kỳ lạ bỗng nhen lên trong lồng ngực. Để trấn áp ngọn lửa đó, anh nóng lòng muốn
có được cô, có lẽ dòng máu nóng cuộn dâng khi hoan lạc có thể giúp anh hưng phấn,
tấm thân thơm ngát nõn nà của cô có thể khiến anh quên đi giấc mơ mà anh mãi
mãi không thể nào thực hiện được.

Anh cởi bỏ tấm khăn tắm đang quấn trên người, ném sang một
bên.

Nhìn thấy vật lạ khác xa so với trong tưởng tượng, Mộc Mộc
không thể không ngạc nhiên, sững người lại. Một ngón tay đã khiến cô có cảm
giác bị lấp đầy, nó, sao có thể chui

lọt chứ...

Cô muốn chạy trốn theo bản năng, nhưng cố gắng kiềm chế, cắn
chặt đôi môi, nhắm mắt lại, lặng yên nằm

trên giường.

Anh không chần chừ nữa,
ghé sát cơ thể mình vào, hai tay nâng đùi cô lên, kẹp chúng vào trong khuỷu
tay, phần dục vọng nóng bỏng gí sát vào cơ thể phía dưới ấm áp của cô...

Eo lưng anh khẽ nhấn xuống, cơ thể dấn về đằng trước.

Một sức mạnh đáng sợ không hề do dự thúc sâu vào bên trong,
cơn đau xé ruột khiến toàn thân cô cứng đờ, cô biết rõ mình không thể kêu lên
thành tiếng, nên vẫn cắn chặt đôi môi, không thốt ra một tiếng rên nào.

“Đau không?” Anh hỏi.

Mồ hôi rịn ra trên trán, cô cắn răng, lắc đầu.

Trong bể, làn nước biếc dập dềnh, gợn sóng lăn tăn.

Chiếc giường massage lắc lư mạnh mẽ, mái tóc dài màu đen chấp
chới một cách bất lực trong không trung.

Anh chầm chậm rút ra, rồi lại tiến vào, khiến cô có cảm giác
đau nhói tới tận xương tủy, khắp lưng đẫm mồ hôi, dường như thứ vừa xâm nhập
vào sâu trong cơ thể cô không phải là anh, mà là một con dao sắc nhọn băm vằm
cơ thể cô thành từng mảnh nhỏ.

Khi anh dấn sâu thêm một lần nữa, nỗi đau đớn khủng khiếp
khiến Mộc Mộc non nớt khó có thể chịu đựng hơn nữa, một giọt nước mắt lặng lẽ
lăn xuống.

Biết rõ người đàn ông nằm trên mình là người mà cô yêu
thích, đây là một niềm hạnh phúc, một sự yêu thương, cô không nên khóc, nhưng lại
không kìm nén được những giọt nước mắt...

Một giọt nước mắt nóng hổi rớt trên cánh tay đang ôm chặt cơ
thể cô. Người đàn ông đang trong cơn mê loạn sững người lại, ngước mắt nhìn, mới
thấy trên đôi môi cô in hằn những vết răng và những tia máu đỏ đáng sợ.

Cơ thể khít chặt mà ấm áp phía dưới mang lại cho anh khoái cảm
ngất ngây mà từ trước tới giờ anh chưa hề có được, sự mong manh, yếu đuối của
cô đã khơi dậy ham muốn chinh phục dã tính nhất của người đàn ông, khiến anh nhất
thời quên hết mọi thứ, hoàn toàn chìm đắm trong đỉnh cao của khoái lạc.

Khi nước mắt của cô rớt trên cơ thể anh, anh như bị ai đó
tát một cái thật mạnh. Anh không biết giọt nước mắt đó mang ý nghĩa gì, đau khổ,
ấm ức, hay là không tự nguyện...

Anh thử hôn lên đôi môi cô, lên điểm nhạy cảm trên cơ thể
cô, thử chuyển động cơ thể theo nhịp nhẹ nhàng để cô dần dần thích ứng, dần dần
cảm nhận được khoái cảm thật sự, nhưng cặp lông mày cong cong của cô vẫn nhíu
chặt vì đau đớn, giống như đang bị bạo hành, khuôn mặt đầy đau khổ.

Cho dù ham muốn nhiều thế nào, anh cũng không thể tiếp tục
được nữa.

“Xin lỗi.” Anh khàn khàn nói, thở dài một tiếng, rút biểu tượng
của dục vọng đang căng tràn ra khỏi người cô, mang theo chút dịch lỏng màu đỏ
tươi.

Sự rút bỏ đột ngột khiến cảm giác được lấp đầy biến mất,
thay vào đó là cảm giác hụt hẫng. Cô chẳng còn màng tới nỗi đau đớn trên cơ thể,
ôm chầm lấy anh từ phía sau.

Đừng đi!

Anh vỗ vỗ đôi bàn tay bé nhỏ đang khóa chặt vòng eo mình, “Đợi
anh một lát. Anh đi lấy chút đồ.”

Cô buông tay, khó hiểu nhìn anh bước đến bên tủ rượu, lấy ra
vài chai, chẳng cần nhìn xem đó là loại rượu gì mà cứ thế rót chung tất cả vào
một cốc.

Anh bê đến bên miệng cô, “Uống một chút đi.”

Vì sao?

Cô không hỏi, anh đã trả lời. “Uống chút rượu sẽ không đau
như thế nữa.”

Cô nuốt nước bọt, ngửa cổ, uống cạn cốc rượu. Vài loại rượu
mạnh trộn lẫn với nhau, đủ mùi chua ngọt đắng cay, nóng bỏng hơn bất cứ loại rượu
nào mà cô từng uống.

Hai tay anh bế bổng cô lên, bước vào phòng ngủ.

Đêm còn rất dài.

Anh hy vọng cô có thể trải nghiệm cảm giác được yêu một cách
chân thực.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3