Vô hạn khủng bố - Quyển 20 - Chương 18 - Phần 1

Chương 18: Quyết tâm của Tiêu Hoành Luật

“Có cách nào chuyển những gì ta thấy sang cho Sở Hiên
không?”

Tiêu Hoành Luật không ngừng suy tính các cách. Đúng là có
biện pháp truyền manh mối đến cho Sở Hiên, nhưng những biện pháp đó đều sẽ bị
phá hủy trong chiến đấu tiếp theo đây, bởi vì chiến trường tiếp theo sẽ siêu
việt cực hạn... Nói một cách chính xác là, bố cục của hắn chính là liều mạng,
một đi không quay trở về, kẻ địch chết rồi hắn cũng sẽ bị giết. Trong những
người có thể sống sót...

“Không có cách nào, những người có khả năng sống sót đều
không thể nào thông báo những gì ta biết cho Sở Hiên một cách hoàn chỉnh. Nói
chính xác là cho dù hiểu được tất cả những gì ta biết thì bọn họ cũng sẽ chết
trước khi gặp được Sở Hiên, những người vốn đáng lẽ sẽ sống sót cũng phải chết,
bởi vì hắn đang quan sát chúng ta...”

Tiêu Hoành Luật lúc này đang được Vương Hiệp cõng trên vai,
mọi người nhanh chóng chạy ra xa. Vốn họ chuẩn bị sử dụng Goblin glider, nhưng
không biết tại sao tất cả glider lại đều bay ngược về phía Adam. Có thể nói là,
trong phạm vi quanh đây, ngoài bản thân cơ thể họ ra thì tất cả máy móc hoặc là
những thứ khác đều đã bị Adam khống chế... Trên thực tế, hắn muốn giết chết tất
cả mọi người thì rất đơn giản, chỉ là việc hắn muốn lại không phải giết chết mà
thôi.

- Vương Hiệp, còn bao lâu nữa?

Tiêu Hoành Luật đột nhiên mở miệng hỏi.

- Còn ba phút mười một giây...

Vương Hiệp ngẩng đầu nhìn lên trời, cũng không quay lại,
đáp.

- Chính xác không? Vậy là đủ rồi. Bố cục lúc trước còn vài
điểm cần điều chỉnh, chỉ với mấy người chúng ta còn chưa đủ để thu hút sự chú ý
của hắn... Hoặc gọi là nó cũng được. Trước mắt, chuyện nó muốn làm nhất là hút
cạn ánh sáng tâm linh của tất cả chung ta. Đúng rồi, trong nhà kho còn có vài
người ánh sáng tâm linh rất mạnh, bọn họ còn chưa chết, hi vọng có thể trì hoãn
thêm một chút...

- Được rồi, tiếp theo... Chúng ta tới chỗ Ác Ma đội. Trước
khi đến lúc, chúng ta phải đấu với bọn chúng một trận!

Bảy người Ác Ma đội... Không, bốn người Ác Ma đội...

Sau khi bắn ra phát sét lúc trước, Ác Ma đội cũng bị Adam
tấn công. Rất bất hạnh là, khoảng cách của bọn hắn gần Adam hơn Trung Châu đội,
nói cách khác, công kích bọn hắn gặp phải cũng mạnh hơn công kích Tiêu Hoành
Luật gặp phải nhiều. Nhất thời lập tức có ba người chết, ngoài Thomas ra, chỉ
có cô gái phóng lôi điện, một thanh niên da đen cùng một người đàn ông da vàng
thấp lùn, tổng cộng bốn người là còn sống sót, lúc này bọn họ đang nhanh chóng
chạy ra xa.

- Rút cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Tại sao lại đột nhiên
xuất hiện mấy kẻ kỳ lạ như vậy? Hơn nữa vừa chạm phải bọn họ liền lập tức biến
thành một đám bọt nước... Là ma pháp sao? Hay là công pháp gì khác? Nguyền rủa
à?

Người phụ nữ xinh đẹp luôn miệng hỏi. Thật sự chính cô ta
mới là người đầu tiên bị tấn công, nhưng may là Thomas ở ngay bên cạnh, kịp
thời cứu cô ta. Sau đó hai người chuẩn bị đứng trên đài kim loại bay đi, không
ngờ đài kim loại lại không chịu sử điều khiển của Thomas, bay ngược về phía
Adam khiến hai người hoảng sợ chỉ có thể dùng chân chạy trốn.

- Không thể là công pháp hoặc mà pháp gì cả, ta nghĩ đó hẳn
là công nghệ văn tự ký hiệu, thức Sở Hiên lúc nào cũng muốn có... Khốn kiếp,
vậy mà lại có thể vượt qua ta, trực tiếp khống chế kim loại, trận chiến này
biết đánh thế nào nữa?

Thomas cũng vừa kêu vừa chửi ầm ỹ hết cả lên, bộ dạng thật
sự có chút hoảng loạn.

Người phụ nữ bên cạnh không nói gì nữa, bộ dạng tựa hồ đã sợ
đến phát ngốc. Hai người chưa chạy được bao lâu, trước mặt lại có hai người
khác sắc mặt trắng bệch đứng đó, ở cách họ không xa có ba đống bọt nước, có vẻ
chính là ba người vừa chết.

- Còn ngây ra làm gì? Mau chạy đi!

Thomas cuống lên, vội quát lớn, nhưng tiếp theo hắn liền
nhận thấy có chuyện không hợp lý, bởi vì bốn người không ngờ lại đang đối mặt
về phía nhà kho. Vừa rồi họ rõ ràng là chạy trốn quay lưng về phía Adam, ai mà
biết càng chạy lại càng tới gần, tất cả rõ ràng đều là Adam đang giở trò. Bọn
họ không biết từ lúc nào đã lọt vào tầm khống chế của tên này.

- Khốn kiếp, rút cuộc là phải làm thế nào bây giờ?

Thomas trong lòng hoảng hốt, nhất thời cũng không nghĩ ra
được nguyên do. Hắn dù sao cũng không phải là trí giả gì, tuy thực lực xuất
trúng, cũng có chút nhanh trí nhưng so với trí giả thật sự thì thua kém đâu chỉ
ngàn vạn dặm, tới lúc khẩn cấp nguy nan này trong đầu hoàn toàn trắng xóa,
không nghĩ ra được cách nào.

- Khốn kiếp, chẳng lẽ thật sự phải dùng chiêu đó.

Thomas cũng sắp sửa nổi khùng, chuẩn bị sử dụng tuyệt chiêu
giữ mạng. Hắn đã cường hóa từ khá lâu nhưng vẫn mãi không sử dụng bởi vì chiêu
này tiêu hao quá nhiều, trong vòng mười ngày sau khi sử dụng không còn sức mà
tự bảo vệ. Đến lúc ấy, trong thế giới luân hồi này, những cái khác không nói,
chỉ riêng mấy con zombie đã đủ để giết kẻ không có sức mạnh gì như hắn rồi,
càng huống chi Ác Ma đội vốn lại tuân theo pháp tắc rừng rậm, vạn nhất đội viên
nào có thù oán thì mới đúng là chết không nhắm mắt.

“Đúng thế, tại sao lại phải cứu bọn chúng? Để bọn chúng tự
quyết định sinh tử của mình đi. Sống sót được thì càng mạnh hơn, không sống nổi
thì cứ dứt khoát chịu chết cho nhanh. Nếu như chỉ đưa một mình ta rời đi thì
tối đa hai ba ngày sẽ có thể hồi phục thực lực, trong thời gian đó tạm thời tìm
góc nào yên tĩnh trốn tạm. Chờ đến khi ta đi ra, Trịnh Xá chắc cũng đã diệt
xong bản chính của hắn rồi, đến lúc ấy sẽ cùng nhau tới phòng thí nghiệm…”

Thomas thầm hạ quyết định, đang chuẩn bị sử dụng kỹ năng thì
đột nhiên quét hình tinh thần lực của hắn xuất hiện dị thường. Một khoảng không
gian bị che phủ đang tiến gần tới chỗ hắn, chỗ đó vốn là hướng của Trung Châu
đội, nói cách khác, Trung Châu đội hiện đang tiếp cận bọn hắn.

- Mẹ kiếp, làm cái gì vậy? Lúc này rồi mà còn muốn đánh với
bọn ta một trận sao? Trung Châu đội đều là lũ óc lợn hết cả à? Rõ ràng có cường
định ở bên cạnh vậy mà lại còn nhàn rỗi tới làm phiền chúng ta, mẹ nó, đúng là
khốn nạn!

Thomas vốn đang cố ép mình bình tĩnh lại thì không ngờ người
của Trung Châu đội lại đột ngột xuất hiện. Hắn tiếp theo đây cũng chẳng còn
cách nào, chạy thì không thoát, đánh thì không thắng, kể cả dùng tuyệt chiêu
giữ mạng, có thoát được sự truy kích của Trung Châu đội hay không vẫn còn phải
bàn. Mà vấn đề quan trọng là, một khi hắn sử dụng tuyệt chiêu đó mà vẫn không
thoát được… Chết đối với hắn sẽ là cách giải thoát nhẹ nhàng nhất. Dù sao thì
trong mấy tiếng đồng hồ vaccine sẽ mất hiệu lực, tiếp đó hắn sẽ bị virus lây
nhiễm biến thành quái vật… Hoặc là bị quái vật phát triển ra từ ngay trong cơ
thể ăn thịt.

“Không thể! Ta không thể chết như thế! Trong Ác Ma đội đã
trải qua bao nhiêu sóng to gió lớn như vậy rồi, chẳng lẽ lại phải chết ở đây?
Không thể! Ta còn muốn sau khi hoàn thành trận chiến cuối cùng có thể tới Trung
Quốc… Đúng rồi, chúng ta là Ác Ma đội cơ mà. Sức chiến đấu của chúng ta phải
mạnh hơn Trung Châu đội rất nhiều mới đúng! Đúng thế, chính là như vậy, tại sao
lại không dứt khoát toàn diệt tiểu phân đội này của Trung Châu đội, sau đó ta
mới ung dung rời đi?”

Khi người ta sợ hãi đến cực điểm sẽ hoặc là cảm thấy tuyệt
vọng, hoặc là cảm thấy phẫn nộ, rõ ràng Thomas lúc này đã bị phẫn nộ làm mụ mị
đầu óc. Nếu đã tức giận rồi, vậy thì dứt khoát toàn diệt tiểu phân đội này của
Trung Châu đội đi, dù sao đó cũng là một trong những nhiệm vụ Sở Hiên giao cho
hắn. Trong thời điểm sinh tử quan đầu thế này, cái gì lý trí, cái gì học tập sự
bình tĩnh của Sở Hiên, cái gì cố gắng lamg một trí giả, tất cả đều được quẳng
hết lên chính tầng mây. Hiện tại hắn chỉ muốn sống sót!

- Liều thôi! Trung Châu đội muốn tới giết chúng ta! Ngoài ra
còn có tên quái vật Adam đang giờ trò, chúng ta đã không còn đường lui nữa.
Trước tiên toàn diệt tiểu phân đội Trung Châu này, sau đó chúng ta sẽ cùng nhau
chạy trốn!

Thomas cao giọng nói với những người còn lại, vừa nói hắn
vừa đưa tay xé nát áo mặc trên người, cơ thể cường tráng lộ ra ngoài. Có điều
kỳ lạ là, trên da hắn từ từ hiện lên một số hình vẽ đường nét, nhìn giống như
những vết bớt chứ không phải là xăm trổ gì đó.

- Tho, Thomas, ngươi không định dùng chiêu ấy đấy chứ? Chờ
một chút đã, trong phạm vi nhỏ thế này, bọn ta không phải cũng chết chắc sao?

Thanh niên da đen ở bên cạnh lập tức gào lên, đồng thời trên
mặt còn xuất hiện vẻ cực kỳ sợ hãi.

- Không sao cả, huấn luyện lúc trước, cùng với một số thứ Sở
Hiên chế tạo giúp ta, có thể ngăn ngừa chiêu này sinh loạn. Uy lực trong thời
gian ngắn tuy bị hạ xuống nhưng thời gian duy trì lại dài hơn rất nhiều. Các
ngươi không cần lo chiêu này làm bị thương tới các ngươi, ngược lại, trong lĩnh
cực của ta, thể lực cùng sức mạnh của các ngươi còn được tăng lên rất nhiều. Ta
có thể cố gắng điều động nguyên tố sắt trong cơ thể các ngươi, khiến các ngươi
trong thời gian ngắn giống như uống thuốc kích thích…

Thomas thở ra một hơi, nói.

Đúng vậy, tuyệt chiêu giữ mạng của hắn là Lĩnh vực cường hóa
cấp 2A. Nói một cách chính xác thì đây là một chiêu thức chứ không phải một
thuộc tính, dù sao hắn cũng đã cường hóa thuộc tính thân thể khống chế kim loại
rồi, nếu lại cường hóa một thuộc tính thân thể khác sẽ rất có thể phát sinh
biến dị. Trong Ác Ma đội, chỉ cần có thực lực cùng với sống sót được thì chắc
chắn không thiếu điểm thưởng và chi tiết kịch tình, sau khi để dành được một
khoản lớn rồi mới đi cường hóa đã thành một chuyện tất nhiên. Cường hóa cao
nhất của Thomas là Lĩnh vực, lĩnh vực sắt thép đặc trưng của hắn vừa khéo phối
hợp với khả năng khống chế kim loại, thực lực tăng cường tới cả trăm lần. Chỉ
đáng tiếc thực lực bản thân hắn không quá mạnh, cũng chưa đạt tới tầng thứ tư
trung cấp, đển cả tầng thứ tư sơ cấp cũng được mở một cách cực kỳ miễn cưỡng,
cho nên chiêu này của hắn thông thường chỉ có thể sử dụng ba mươi giây. Hơn thế
nữa tất cả mọi sinh vật sống ở trong lĩnh vực của hắn, không cần biết là bên
mình hay bên ta, đều trực tiếp giết đi, xong việc hắn cũng rơi vào trạng thái
siêu gánh nặng trong thời gian dài, mất đi sức chiến đấu. Đây là nguyên nhân vì
sao từ trước đến nay hắn luông tránh sử dụng tuyệt chiêu cuối cùng này.

“…Nhưng đã tới bước đường cùng rồi, vì thế… Liều mạng thôi!”

- Thời gian còn hai phút mười hai giây nữa…

Trong một phút ngắn ngủi đó, mấy người trong tiểu phân đội
Trung Châu đã chỉ còn cách tiểu phân đội Ác Ma chưa tới năm trăm mét. Ngoài bốn
người Zero, Vương Hiệp, Tề Đằng Nhất, Lâm Tuấn Thiên ra, tất những người còn
lại đều tham gia vào cuộc chiến với tiểu phân đội Ác Ma. Tổng cộng sáu người Bá
Vương, Tiêu Hoành Luật, Chiêm Lam, Anck-Su-Namun, Lưu Úc, Minh Yên Vi, không
cần biết thực lực cao thấp, không cần biết tuổi tác giới tính, tất cả đều là
chủ lực của lần chiến đấu này.

- …Mọi người nghe rõ đây, xác suất tử vong lần này là trên
80%, nói cách khác, nếu vận may không phải tốt đến cùng cực thì chắc chắn phải
chết. Tóm lại một câu, chúng ta là mồi nhử, vừa là mồi nhử để dụ người của Ác
Ma đội ở lại, vừa để dụ Adam tới gần chúng ta hơn nữa, mồi nhử luôn luôn phải ở
lại đây, mọi người tốt nhất là chuẩn bị tâm lý đi.

Tiêu Hoành Luật vừa đi vừa nói với những còn lại. Nói đến
đây, hắn cũng cảm thấy hơi quá tuyệt vọng, vì thế liền nói tiếp:

- Kỳ thực chúng ta còn có một cơ hội sống sót cuối cùng… Cơ
hội đó lại không nằm trong tay chúng ta. Nói tóm lại, cho dù chúng ta đều đã
được hồi sinh lại một lần, chỉ cần “hắn“ vẫn còn muốn nhìn thấy chúng ta thì
chúng nhất định sẽ có thể sống lại. Vô trung sinh hữu cũng được, xuyên việt
trùng sinh cũng được, chúng ta đều còn có hội hồi sinh mới đúng…

- Tiêu Hoành Luật, “hắn” đó rút cuộc là ai? Tại sao từ trước
khi bắt đầu cậu đã nhắc đi nhắc lại “hắn” vậy?

Chiêm Lam tò mò hỏi. Không chỉ có nàng, kỳ thật trong lòng
những người khác cũng vô cùng tò mò, nhưng mặc cho họ dò hỏi Tiêu Hoành Luật
thế nào, thằng nhóc này cũng đều lắc đầu quầy quậy.

- Không thể nói… Có điều chị có thể là ngoại lệ. Nếu như
Trịnh Xá thật sự là “vai chính”, người có liên quan với hắn như chị có thể sẽ
không chết…

Tiêu Hoành Luật khẽ thấp giọng thì thào, lại nói trong ý
thức:

“Chiêm Lam, những lời tiếp theo không được nói với người
khác. “Hắn”, chính là kẻ chế tạo cái hộp.”

- Kẻ chế tạo cái hộp?

Chiêm Lam kêu lên sợ hãi. Nàng vội vàng bịt chặt miệng mình
lại, nhìn chằm chằm vào Tiêu Hoành Luật.

Tiêu Hoành Luật cười lạnh, nói:

- Lúc trước chúng ta đã có suy đoán, thế giới của chúng ta
rất có khả năng là một cái hộp khổng lồ. Cũng giống như thế giới luân hồi đối
với chúng ta, thế giới hiện thực của chúng ta, hoặc có thể nói là thế giới vũ
trụ đa nguyên vô tận, đối với “hắn” chỉ là cái hộp, có thể là một trò trơi,
cũng có thể là chương trình máy tính, hoặc là kịch bản phim truyền hình, phim
điện ảnh, thậm chí là một quyển sách… Còn “hắn” chính là…

Đáng tiếc, Tiêu Hoành Luật vừa nói tới đây, ở đằng xa bốn
người Ác Ma đội đã xuất hiện trước mắt, khiến hắn không còn thời gian để giải
thích chi tiết được gì nữa. Cuối cùng hắn chỉ có thể thở dài nói:

- Đáng tiếc. Hắn không cho ta cơ hội tiết lộ tất cả mọi
chuyện ra. Xem ra ta cũng chết chắc rồi, cho dù sống sót qua lần bố cục này thì
cũng tuyệt đối không thể chuyển tin tức tới chỗ Sở Hiên hoặc Trịnh Xá. Ai, có
lẽ đến cả bố cục của ta cũng đều bị hắn xếp đặt xong hết rồi, nếu không thì sao
có thể vừa vặn giết chết ta được? Đáng ghét!

Có điều, giờ phút này cũng không có thời gian để cho hắn oán
thán, người của hai bên đều nhìn thấy đối phương ở cách mình hơn hai trăm mét.
Ác Ma đội hiện đang ở tại một khoảng cỏ và cây bụi cao, rậm rạp, đủ sức che lấp
cơ thể người vào bên trong. Sáu người Trung Châu đội thì đang từ khu vực nhà
cửa tiến về phía khoảng cỏ, bốn phía không có thứ gì che chắn. Nếu chỉ nhìn về
vị trí thì Trung Châu đội thật sự đang ở vào thế yếu tuyệt đối, tuy nhiên trạng
thái tâm lý của hai bên lúc này lại rất khác biệt. Người của Ác Ma đội chỉ nghĩ
đến chạy trốn, cho dù bị ép ứng chiến trong lòng cực kỳ hoảng sợ, còn người của
Trung Châu đội thì đã có chuẩn bị từ trước, vốn đã là liều mạng đến làm mồi
nhử, cho nên chết hay không chét đã không còn là vấn đề nữa, không bằng buông
bỏ tất cả đánh một trận sảng khoái.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3