Vô hạn khủng bố - Quyển 19 - Chương 06 - Phần 1

Chương 6: Đối thủ thật sự trong bóng tối

- …Ừm, tình hình của các ngươi ta đại khái đã hiểu rồi.

Đông Hải đội sử dụng thiết bị mà tiểu đội Thiên Thần giao
cho họ, không lâu sau quả nhiên đã liên lạc được với tiểu đội Thiên Thần đang ở
trong một bộ phim kinh dị khác. Sauk hi trao đổi một hồi, đội trưởng tiểu đội
Thiên Thần, Adam đã lên tiếng.

- Nếu đối thủ là Sở Hiên, vậy các ngươi đừng mong Trung Châu
đội sẽ ra bài theo lẽ thường. Nếu muốn dựa vào ưu thế vị trí mà Chủ Thần giao
cho để chạy trốn thì khả năng đoàn diệt của các ngươi là trên 70%. Sự mạnh mẽ
của Trung Châu đội đã vượt xa sức tưởng tượng của các ngươi rồi, chỉ cần một
mình đội trưởng của bọn chúng thôi, nếu như các ngươi gặp phải thì khả năng
trực tiếp đoàn diệt đã là khá lớn. Thực lực chênh lệch quá xa, bố cục thông
thường không thể vãn hồi được nữa…

Adam đang nói, nam tử trên mặt có phù văn màu đen kia bỗng
ngắt lời hắn:

- Adam, ý ngươi là bọn ta không thể chạy tới quần đảo
Senkaku trước khi Trung Châu đội đuổi tới phải không?

- Là quần đảo Điếu Ngư Đài! Senkaku cái chó gì?

Đột nhiên, từ trong thiết bị truyền ra tiếng một người khác,
tiếp đó gã này hình như lại chửi bới mấy câu nữa.

- Được rồi, La Ứng Long, thời gian đối thoại của thiết bị
này có hạn chế, nếu ngươi thật sự bất mãn thì cảm phiền đi ra chỗ khác, không
cần phải ở đây nghe bọn ta nói chuyện… Đội trưởng Miyata Kuraki, ý của ta đúng
như ngươi nói, các ngươi đã không còn cách nào thoát được sự truy kích của
Trung Châu đội nữa, nếu Sở Hiên làm như ta nghĩ…

Tiếng của Adam lại vang lên.

Nam tử mặt mang phù văn màu đen, cũng tức là Miyata Kuraki
trầm mặc một chút rồi mới hỏi:

- Có thể cho ta biết nguyên nhân không? Nguyên nhân vì sao
ngươi lại nghĩ như vậy.

- …Được, vậy ta phân tích lại từ đầu một lượt nhé. Đầu tiên
Trung Châu đội tiến vào thế giới phim kinh dị sau các ngươi hai ngày, tính theo
chênh lệch về thời gian, có thể nhận định phạm vi Trung Châu đội xuất hiện hẳn
là ở… Ừm, các ngươi ai có bút không? Tốt nhất là ghi lại những địa danh và
khoảng cách mà ta nói ra trên giấy, như thế thế các ngươi sẽ dễ hiểu hơn.

Miyata nhìn sang cô gái mặc kimono, gật gật đầu. Cô gái lập
tức tìm một chiếc bút cùng một tờ giấy trắng đặt lên bàn, chờ Adam tiếp tục
phân tích.

- Đầu tiên vẽ quần đảo Điếu Ngư đài là một điểm, xung quanh
đều là biển. Do bộ phim kinh dị này là The Perfect Storm, hơn nữa kịch bản của
phim gốc cơ bản đều phát sinh trên biển nên lục địa tạm thời không cần bàn. Lấy
quần đảo Điếu Ngư Đài làm trung tâm, vùng biển hướng về phía Thái Bình Dương
hẳn là thuộc về khu vực hoạt động chủ yếu trong bộ phim lần này của các ngươi,
vậy tìm địa điểm các ngươi xuất hiện, vẽ một chấm ở đó.

Cô gái gật đầu rồi vễ ra hai điểm trên giấy. Nàng chần chừ
một lát rồi cũng phá họa qua cả lục địa cùng các địa điểm quan trọng xung quanh
quần đảo một lượt.

- Đây là nơi các ngươi xuất hiện, lây quần đảo Điếu Ngư đài
làm tâm, lấy khoảng cách từ đó đến vị trí các ngươi xuất hiện làm bán kính, vẽ
một vòng tròn. Như vậy ngoại trừ lục địa, các khu vực nằm trên đường tròn đều
là vị trí Trung Châu đội có thể xuất hiện…

Miyata vội vàng hỏi lại:

- Tại sao vậy? Tại sao bọn chúng lại xuất hiện tại đó?

- Bởi vì thời gian, do Trung Châu đội tiến vào thế giới phim
kinh dị này sau các ngươi hai ngày. Nếu chỉ cho các ngươi ưu thế về vị trí, Chủ
Thần hoàn toàn có thể vứt bọn chúng đến chỗ xa hơn, hoặc là trực tiếp thả xuống
Đại Tây Dương, đúng không? Tại sao không làm như vậy mà lại để bọn chúng tiến
vào thế giới phim kinh dị chậm hai ngày? Chính là vì để các ngươi có được “thế”
càng tốt hơn nữa. Nhưng rất đáng tiếc, trí tuệ của các ngươi không nghĩ được
đến tất cả những chuyện đó cho nên đã lỡ mất đoạn thời gian quan trọng nhất,
bây giờ có tính đến những chuyện đó thì cũng đã muộn rồi. Quay lại vấn đề
chính, theo tình hình chênh lệch thời gian giữa các ngươi có thể thấy, ít nhất
là 70% Trung Châu đội sẽ xuất hiện trên những vị trí đó. Đây là suy luận logic
cơ bản, nếu như bọn chúng không xuất hiện tại đó thì chênh lệch về thời gian
cũng chẳng có ý nghĩa gì nữa, Chủ Thần cơ bản không thể làm chuyện vô nghĩa, vì
thế chỉ có khả năng là Trung Châu đội và các ngươi xuất hiện ở cùng một khoảng
chênh lệch với quần đảo Điếu Ngư Đài. Như vậy mới xuất hiện tình huống trước
sau tiến vào thế giới phim kinh dị chứ không phải rơi vào những khoảng cách
khác nhau, mà khoảng cách chênh lệch thực tế giữa các ngươi và Trung Châu đội đại
khái khoảng bằng quãng đường một tàu cá bình thường đi được trong hai ngày.

Adam nói liên một hơi không ngừng nghỉ chút nào.

- …Tàu cá bình thường? Tàu cá bình thường!

Cô gái mặc kimono đột nhiên bừng tỉnh, nói.

- Ta nghĩ ngươi cũng đã nhận ra rồi phải không?

Adam khẽ cười, nói:

- Đúng vậy, chênh lệch nằm ở tốc độ di chuyển giữa tàu cá
thông thường và tàu thuyền đặc thù. Từ vị trí các ngươi xuất hiện mà tính toán,
Hawaii, nói chính xác là Trân Châu cảng trong quần đảo Thái Bình Dương nằm cách
các ngươi không hề xa, ở đó có rất nhiều tàu quân dụng. Với thời tiết khốc liệt
như trong The Pefect Storm, tàu chiến lớn, tốc độ cao tất nhiên là phải nhanh
hơn tàu cá rất nhiều, nếu là ta, ta nhất định sẽ làm như thế.

- Bất quá chỉ vào điểm này cũng không thể nói bọn chúng chắc
chắn sẽ đuổi kịp được các ngươi, dù sao thì một tiến một lùi, thời gian chênh
lệnh sẽ lên tới gần ba ngày. Cứ như vậy, nếu là ta, ta đại khái sẽ làm một
chuyện nữa, đó là lôi kéo tầm mắt của cả thế giới, hoặc ít nhất là mấy nước lớn
bên phía Châu Á sang chỗ này. Có thể dùng rất nhiều cách, ví dụ hủy diệt Trân
Châu cảng, dựa vào internet phát tán tin tức giả, hoặc dứt khoát dùng vũ khí uy
lực mạnh hủy diệt một quốc gia nhỏ hay một bộ phận của nước lớn. Làm như vậy sẽ
khiến một lượng lớn quân đội gia nhập vào khu vực này, đến lúc đó các ngươi ở
trong vùng kiểm soát cũng sẽ bị quân đội chặn lại. Nếu như ta đoán không sai,
tàu cá của các ngươi chắc là cướp về đúng không?

Miyata Kuraki gật đầu, thanh âm mang chút khổ sở, nói:

- Đúng vậy, còn giết chết mấy người phản kháng, nếu quả bị
hải quân chặn lại, kiểm tra thì mấy người chúng ta chắc chắn sẽ bị công kích.

- Đó là đương nhiên, năng lực của Sở Hiên ta cực kỳ rõ ràng.
Hiện tại hắn nhất định đã nắm giữ tin tức liên lạc của hải quân các nước, một
khi phát hiện sự tồn tại của các ngươi, tàu chiến Trung Châu đội cướp được sẽ
lập tức chạy tới tấn công. Tóm lại, bây giờ các ngươi đã ở cảnh tiến thoái
lưỡng nan, trước mặt có ngăn chặn, sau lưng có truy binh, nếu không nghĩ được
biện pháp thì khoảng một đến hai ngày nữa sẽ có biến cố lớn.

Tất cả thành viên Đông Hải đội đều trầm mặc, chỉ có gã đầu
trọc kia chợt mở miệng:

- Tất cả chẳng qua đều chỉ là suy đoán của ngươi đúng không?
Cũng có thể Trung Châu đội không nghĩ được tới những chuyện này mà?

- Không thể nào, nếu như đối phương là Sở Hiên, căn bản
không thể không nghĩ tới những chuyện đó, hoặc có thể nói, nếu thật sự không
nghĩ tới những chuyện đó, vậy thì hắn đã không phải là Sở Hiên nữa mà là một kẻ
bình thường khoác cái tên Sở Hiên…

Miyata cùng những còn lại của Đông Hải đội đưa mắt nhìn
nhau, hắn gật đầu với họ rồi hỏi tiếp:

- Bọn ta nên làm thế nào? Adam, hỗ trợ bọn ta, chúng ta
không phải minh hữu sao?

- Hỗ trợ là chuyện chắc chắn, nhưng hành động tiếp theo sẽ
đầy nguy hiểm. Bây giờ các ngươi còn có thể tự do lựa chọn, một khi bắt đầu
hành động sẽ không thể dừng lại nữa, nếu không chỉ có thể đoàn diệt, lát nữa
hãy cho ta biết, quyết định của các ngươi là thế nào. Hơn nữa còn có một điểm,
đó là lần liên lạc tiếp theo cũng cần phải sử dụng luôn, trận chiến cuối cùng
các ngươi sẽ không thể liên lạc được với bọn ta nữa.

Adam cười nhẹ, đáp.

Miyata Kuraki khẽ cắn môi rồi gật đầu nói:

- Ngươi nói đi! Hành động tiếp theo!

- Tốt, cơ hội giữ mạng duy nhất của các ngươi chỉ có một,
hữu tâm đánh vô tâm, bước bào chỗ chết rồi mới sống…

- Sở Hiên, đây là lần thứ hai ta ở trong bóng tối tính kế
ngươi, có lại xuất hiện tình huống như lần trước tiểu đội Thiên Thần dưới công
kích của tiểu đội Ác Ma, nguyên vẹn trở về hay không? Ta rửa mắt chờ xem đây…

- Tiêu Hoành Luật, nếu ngươi là trí giả của Đông Hải đội,
vậy ngươi sẽ làm gì?

Trong tàu khu trục mà Trung Châu đội đang ở, do còn cách
quần dảo Điếu Ngư Đài rất xa, hoặc có thể nói là còn cách Đông Hải đội rất xa,
hơn nữa con bão kịch liệt cũng chưa từng có dấu hiệu dừng lại nên bất đắc dĩ
các thành viên Trung Châu đội chỉ có thể ở lại trong khoang thuyền, có gắng bảo
tồn thể lực hoàn hảo, chờ đến lúc đối mặt với đối thủ sẽ toàn lực chiến đấu.

Chỉ có Sở Hiên và Tiêu Hoành Luật là ở trên boong tàu, bọn
họ đang kiểm tra máy thu phát tín hiệu thăm dò. Đây là máy liên quan đến việc
chặn tín hiệu điện tử mà Sở Hiên ngẫu nhiên chế tạo ra lúc trước, giờ vừa khéo
có thể sử dụng trong bộ phim kinh dị lần này. Chỉ có điều, trong cơn bão kịch
liệt như hiện tại, máy tiếp nhận tín hiệu rất dễ gặp trục trặc nên hai người cứ
bốn tiếng đồng hồ lại phải kiểm tra một lần.

Nghe câu hỏi của Sở Hiên, Tiêu Hoành Luật hơi ngẩn người,
rồi trả lời:

- Nếu như ta là trí giả của Đông Hải đội, đầu tiên là sẽ
phân tích vị trí xuất hiện địa khái của hai bên, sau đó lợi dụng “thế” Chủ Thần
tạo cho để tiến hành bố cục. Cơ bản sẽ làm giống như cách chúng ta đang làm
hiện giờ, cũng tức là cướp tàu chiến tốc độ cao, có thể bình yên vô sự trong
cơn bão này… Sao ngươi hỏi vậy? Ngươi nghĩ Đông Hải đội có thể vượt ra khỏi dự
tính của chúng ta?

- Về cơ bản là khó có khả năng. Lúc trước Đông Hải đội không
hề làm gì vượt ra khỏi tính toán của chúng ta, bọn họ không lợi dụng “thế” Chủ
Thần tạo cho, cũng không có bất kỳ phản ứng nào sau khi chúng ta bày bố cục
xong vì thế bọn họ căn bản không thể vượt ra khỏi dự tính của chúng ta, ít nhất
là có 90% không thể vượt ra. Vậy thì hoàn toàn có thể tiến hành theo kế hoạch
trước mắt.

Sở Hiên lấy ra một quả táo, vừa ăn vừa nói.

- Bước tiếp theo… thắt cổ!

- Bước tiếp theo của Trung Châu đội hẳn sẽ là… thắt cổ!

- Sơ hở lớn nhất, cũng là duy nhất của Sở Hiên, nếu nói hắn
là tồn tại siêu việt trí tuệ của người phàm, vậy thì sơ hở này chính là khả
năng duy nhất để người bình thường có thể đánh bại hăn, tỷ lệ xác suất… Giống
như một chiếc máy tính cực kỳ cao cấp vượt xa thời đại này vô số năm, trí tuệ
của hắn gần như người thường không thể ngăn cản nổi, nhưng chỉ cần hắn vẫn kiên
trì theo tỷ lệ xác suất, vậy thì khi đối diện với những khả năng thấp hơn 20%,
xác suất đánh bại hắn là cực lớn. Điểm này lúc trước khi chúng ta đối mặt với
tiểu đội luân hồi Ác Ma đã từng thử qua, chỉ cần ta nấp trong bóng tối, trong
bố cục của hắn không có ta thì khả năng đánh bại hắn là trên 70%.

Lúc này, trong thế giới phim kinh dị của tiểu đội Thiên
Thần, Adam đang trao đổi với mấy thành viên cấp cao trong tiểu đội Thiên Thần.

- ….Ai, điểm đáng tiếc duy nhất là mặc dù chúng ta lấy được
di sản của Thánh nhân và ma pháp sư phương Tây (người tu chân phương Tây) nhưng
di sản đó lại không trọn vẹn. Đám Thánh nhân và người tu chân phương Đông chết
tiệt, không ngờ lại bày ra một cạm bẫy lớn như vậy, nế như có thể lấy được đầy
đủ di sản thì bay giờ chúng ta đã chẳng phải sợ tiểu đội Ác Ma và Trung Châu
đội nữa, đáng ghét!

Một thiếu nữ tóc vàng ngồi bên cạnh nói.

- Không có gì đáng ghét hay không đáng ghét cả, so với tạm
thời không thể lấy được toàn bộ di sản, ở ngoài rìa tìm thấy cơ hội hồi sinh
lần thứ hai cùng những tin tức cổ đại đã là quý giá hơn tất cả những thứ khác
rồi…. Được rồi, bộ phim kinh dị này đã không còn gì quan trọng nữa, tiếp theo
phải xem xem chúng ta có thể khiến Trung Châu đội trọng thương hay không!

Adam cười cười, đáp.

La Ứng Long ngồi bên cạnh đột nhiên trầm giọng hỏi:

- Ngươi nói có 70% có thể đánh bại Sở Hiên, vậy còn 30% còn
lại?

- ….Là bị hắn quật ngược lại hủy diệt hoàn toàn, dù sao thì
hắn cũng là Sở Hiên chứ không phải ai khác, quyết đán cùng bá lực chính là đặc
tính của hắn. Lại cộng thêm Trịnh Xá đội trưởng Trung Châu đội cũng có sức tụ
hội cùng thực lực cực kỳ mạnh mẽ, 70% đã là tỷ lệ cao nhất mà ta có thể tính
toán được. Có điều, như vậy cũng rất không tồi, việc Đông Hải đội diệt vong ảnh
hưởng tới chúng ta cực kỳ nhỏ, vì thế dùng vận mệnh của đội ngũ này đánh cuộc
một ván, làm Trung Châu đội trọng thương đi.

- Bước tiếp theo, để Đông Hải đội phản khách vi chủ!

Cùng lúc ấy, tàu cá của Đông Hải đội cũng đã đổi hướng đi,
chạy lệch khỏi hướng quần đảo Điếu Ngư Đài.

- Đội trưởng, chung quy tôi vẫn có cảm giác không thích hợp.
Hành động theo sắp xếp của tiểu đội Thiên Thần, chúng ta sẽ gặp nguy hiểm cực
lớn, một khi thất bại tuyệt đối là đoàn diệt, chuyện như vậy anh ngàn vạn lần
không thể đồng ý.

Cô gái mặc kimono nhìn Miyata Kuraki, cao giọng nói.

Bị cô gái mặc kimono ngăn cản, Miyata cười khổ, đáp:

- Chúng ta còn có thể lựa chọn sao? Mặc dù cô có trí tuệ cao
hơn người bình thường nhưng so với đám quái vật đó thì chênh lệch không thể
tính toán nổi. Chúng ta đã không đủ sức ngăn cản mọi chuyện nữa rồi, huống hồ
phải đối mặt với bọn chúng! Chúng ta lùi bước một lần đã đủ lắm rồi, sao có thể
lại lùi một lần nữa!

- Là người Trung Quốc phải không?

Cô gái mặc kimono hạ giọng lẩm bẩm, đến khi thấy sắc mặt
Miyata đầy phiền muộn, nàng liền vội vàng nói:

- Cũng chỉ là một cách xưng hồ thôi mà, đâu cần phải giống
như kẻ thù truyền kiếp vậy. Hơn nữa cũng đều là thù hận của thế hệ trước, không
bằng chúng ta đàm phán với Trung Châu đội, chưa biết chừng…

- Không cần nói nữa! Ý ta đã quyết! Những kẻ đó cứ mãi thù
hận chúng ta, vậy chúng ta sao phải tiếp tục chịu đựng?

Miyata Kuraki, tức giận nhìn cô gái, tiếp đó hét lớn:

- Tới đi, bão tố, tới càng mãnh liệt đi!

The Perfect Storm là một bộ phim thảm họa tự nhiên, Trung
Châu đội và Đông Hải đội giao chiến trong hoàn cảnh một cơn bão kịch liệt, hơn
nữa còn có vẻ mạnh hơn cơn bão trong phim gốc rất nhiều, ít nhất là cơn bão
trong phim không kịch liệt đến mức lôi điện giăng bủa khắp chốn như thế này.

- Không hiểu sao, ta bỗng có dự cảm không hay.

Trong phòng họp chính của tàu khu trục, những thành viên
Trung Châu đội đang nhàn nhã tự do hoạt động. Vương Hiệp đang đọc tiểu thuyết
huyền ảo Vô Hạn Khủng Bố, Triệu Anh Không đang đọc tiểu thuyết ngôn tình,
Trương Hằng và Trình Khiếu đang chơi điện tửm những người khác cũng đều tự có
trò tiêu khiển riêng, nhìn cả căn phòng đầy vẻ thong dong, chỉ có Tiêu Hoành
Luật ngồi ngắt tóc liên tục, suy nghĩ miên man.

- Ồ? Nói thử xem.

Sở Hiên cũng không ngẩng đầu lên, cứ tiếp tục nhìn tập tài
liệu trên tay, hắn chỉ khẽ hỏi.

- Không có dự báo gì, cũng không có suy luận hợp lý.

Tiêu Hoành Luật khoát tay, đáp:

- Chỉ là dự cảm của ta thôi. Lúc trước ta đã nói qua phải
không? Ta có thể nhìn thấy trên người những ai sắp tử vong một dấu hiệu dự báo.
Mặc dù trong thế giới phim kinh dị, phàm là thành viên tiểu đội luân hồi thì
đều có dấu hiệu này, hơn nữa còn vô cùng mạnh mẽ nên không thích hợp để làm
điều kiện suy luận, nhưng mà… Khí tức tử vong trên người ta, Vương Hiệp, Lưu Úc
lại vô cùng nặng nề, đã vượt xa mức độ bình thường, ta có chút dự cảm không
tốt.

- Ừm, mười ba phần trăm... Tiếp tục, khả năng quá nhỏ.

Sở Hiên vẫn như cũ, không ngẩng đầu lên, nói.

- Mười ba phần trăm? Cái gì vậy?

Tiêu Hoành Luật ngơ ngác hỏi lại.

- Tỷ lệ biến số…

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3