Vô hạn khủng bố - Quyển 11 - Chương 20

Chương 20: Cá thể mạnh mẽ

Trịnh Xá nghe vậy lập tức sôi máu, đồng thời nhớ lại những
gì Phục Chế Thể đã nói trong Resident Evil 2.

“...Bọn chúng bảo ta rằng, kẻ tiến vào tiểu đội luân hồi Ác
Ma nhất định phải có trái tim như của ác ma, chúng cướp Nạp giới của ta, bắt ta
sau mỗi bộ phim kinh dị phải dùng điểm thưởng cường hóa hoặc hoán đổi một số
thứ cho những thành viên trung tâm của đội, nếu chỉ như vậy thôi thì có lẽ cũng
chẳng sao, nhưng...”

“...Bọn chúng cưỡng bức La Lệ trước mặt ta, sau đó còn giết
nàng, phân thây thành nhiều mảnh. Mười một tên da trắng gọi ba người da vàng,
da đen bọn ta là heo biết đi, phải liên tục cung cấp điểm thưởng cùng chi tiết
kịch tình cho chúng, chỉ có Triệu Chuế không thực lưc quá mạnh, bọn chúng không
dám trêu vào... Ngươi là tên ngu ngốc! Tại sao lại tạo ra cô ấy! Ngươi có biết
khi ta nhìn thấy cô ấy gào khóc bị bọn chúng cưỡng bức, sau đó ta toàn thân bị
trói chặt, không thể động đậy, chỉ biết trơ mắt nhìn cô ấy bị giết, ngươi có
biết lúc ấy ta hận ngươi đến mức nào không? Ta thề rằng, chỉ cần để ta gặp
ngươi, ta nhất định phải giết ngươi, giết cả đám đội viên mà ngươi quý trọng,
ha ha ha ha...”

Ánh mắt Trịnh Xá dần dần phát lạnh, hắn nhàn nhạt hỏi:

- Ý ngươi là... Bọn chúng biến tân nhân thành nô lệ chăn
nuôi, để tân nhân trở thành nguồn cung cấp điểm thưởng và chi tiết kịch tình,
hành hạ, giết chóc, đẩy tân nhân vào cảnh ngộ bi thảm nhất, không có nhân cách,
không có tôn nghiệm, thậm chí... cả người yêu thương nhất cũng không thể bảo vệ
được? Ý ngươi là vậy phải không?

Sở Hiên nhìn vách núi phía xá, hắn chẳng hề quan tâm tới đám
bọ đang lao tới, thản nhiên đáp:

- Không sai, ý ta là vậy, ngươi không nghe nhầm đâu.

Trịnh Xá thở ra một hơi nặng nề, hắn cười lạnh nói:

- Ta thật sự cảm thấy có chút hứng thú, thật muốn xem xem
mấy vị cường giả của Sâm Châu đội, bọn hắn có được nhân bản vào Ác Ma đội không
đây...

Không hiểu tại sao, mấy người bên cạnh Trịnh Xá đều cảm thấy
một luồng hàn ý, đây là một loại cảm giác áp bức phát ra từ nội tâm. Khi thực
lực của Trịnh Xá tăng lên, không biết từ lúc nào hắn cũng đã có chút khí thế
của bản thân, mặc dù không giống với clone của hắn những cũng là một loại khí
thế chỉ cường giả mới có được, tự tin và thực lực.

Ba người Bá Vương, Vương Hiệp và Zero đưa mắt nhìn nhau, Bá
Vương là người đầu tiên giơ railgun chĩa về phía lũ bọ đang cuồn cuộn trang
tới. Khi hắn bóp cò, Zero cũng lập tức nâng súng ngắm Gauss chĩa về phía con bọ
tanker, tiếng súng vang dội, con bọ tanker bị bắn xuyên thủng một lỗ lớn từ
trước ngực ra sau lưng. Không đợi cái xác đổ xuống, railgun trong tay

Bá Vương đã bắt đầu gầm thét, uy lực cực lớn quét về phía lũ
bọ, mấy con bọ đi đầu lập tức bị bắn thành mảnh vụn...

Trịnh Xá nhìn đám bọ chết như ngả rạ phía xa, hắn thì thào
nói:

- Với uy lực vũ khí của chúng ta chỉ cần không bị đàn bọ
hopper bao vây trên quy mô lớn thì không phải lo gì hết. Vấn đề bây giờ là, Sâm
Châu đôi ở chỗ nào, tình huống cấu tạo thành viên ra sao, trong đó có một hai
tên thực lực cực mạnh hay không...

- Ít nhất là tinh thần lực khống chế giả của bọn chúng mạnh
hơn bên ta...

Sở Hiên lạnh nhạt đáp:

- Đầu tiên bọn chúng tìm được chúng ta đang ở trong màn
chắn, còn chúng ta thì bị chúng tiếp cận mà không hề hay biết, nếu luồng sáng
màu bạc đó còn là vật phẩm kịch bản nữa thì tinh thần lực khống chể giả này
không dễ chơi đâu... Xuống đất đi! Chúng ta xuống lòng đất đi tiếp!

Vừa rồi Trịnh Xá bị dẫn động sát ý trong lòng nên hắn cũng
mở cơ nhân tỏa mô phỏng hình thức suy luận của Tiêu Hoành Luật, ngắt ngắt tóc
trán nói:

- Hiểu rồi, xuống đất đi. Chúng ta không nên đi theo hướng
mà đối phương muốn, nếu bọn chúng bắn rơi chúng ta, vậy nhất định là muốn chúng
ta tiến vào khu vực đồi núi, mà phái ra một lượng lớn bọ từ trong hang động
tiếp cận chúng ta cũng là chuẩn bị bức chúng ta tiến tới, xem ra thực lực của
bọn chúng sẽ được phát huy tốt hơn trong những khu vực đồi núi quanh co...
Không nên đi theo hướng mà đối phương muốn... Xuống lòng đất thôi, Chiêm Lam,
tìm kiếm trong phạm vi lớn nhất những chỗ có bọ tụ tập với số lượng lớn, những
chỗ mà rất nhiều bọ đứng lại không di động. Tuyết Linh Nhi, che phủ tất cả
những người chúng ta, ngoài ra quét hình hoàn cảnh xung quanh, phạm vi cũng
không cần quá xa ít nhất là trong vòng mười km phải thuộc tầm khống chế của
chúng ta, có làm được không?

Cô bé kia ngoan ngoãn gật đầu đồng thời chuyển hình ảnh quét
hình trong phạm vi mười km vào ý thức Trịnh Xá.

Nếu đã quyết định đi xuống lòng đất vậy Vương Hiệp cũng
không cần cố kỵ đạn được, hắn cầm lựu đạn plasma ném qua, còn La Cam Đạo theo
lệnh Trịnh Xá bắt đầu cầm súng tự động của Liên bang bắt giết một số con bọ đơn
độc gần đó, sau khi lựu đạn phát nổ mọi người bắt đầu chạy xuống hang ngầm dưới
đất.

Trong đồng liên tục có bọ xuất hiện, Vương Hiệp đang định
ném một quả lựu đạn khác ra thì Trịnh Xá đã ngăn lại, hắn vung Hổ hồn đao trực
tiếp nhảy xuống, roạt một tiếng, mấy con bọ warrior bị chém đôi. Sau khi nghỉ
ngơi dưỡng sức suốt mấy ngày, Trịnh Xá giờ phút này đang ở trong trạng thái tốt
nhất, không cần dùng cái gì Bạo tạc hay Hủy diệt, chỉ với tố chất gấp mười lần
người bình thường của hắn là đủ nhẹ nhẹ nhàng nhành giải quyết đám bọ này, sau
hơn mười đa, hắn đã tiến sâu vào lòng đất.

Ở bên kia khu vực núi có bốn người yên lặng đứng đó, trong
đó hai người da nâu khép nép sợ sệt đứng sau lưng hai người da trắng cao lớn,
mà hai gã da trắng này thì một tên cầm một cây cung rất lớn làm bằng kim loại
màu bạc, tên kia không mang vũ khí chỉ cầm một điếu xì gà, thong thả hút.

Gã cầm cây cung màu bạc thở dài nói:

- Bọn chúng tiến vào trong hang rồi. Khá thật, không ngờ lại
nghĩ ra biện pháp tránh được đòn tấn công của ta... Làm thế nào bây giờ,
Rosster, nếu cận chiến thì ta không giúp được ngươi đâu.

Gã tên là Rosster kia hút một hơi khói, cười lạnh đáp:

- Không sao cả, không ngờ Trung Châu đội lại có tám người,
nhìn qua có vẻ thực lực rất đồng đều, tất cả đều sử dụng vũ khí công nghệ cao,
lũ giả nhân giả nghĩa ngu xuẩn... Cũng được, vậy giải quyết hết bọn chúng trong
hang đi, quy củ như cũ, ta bốn ngươi bốn... Ách, tận tám người, lũ heo thịt
cũng có thể được tới hơn mười nghìn điểm. Mẹ kiếp, Chủ Thần bày ra cái luật quái
quỷ mỗi lần chỉ được hoán đổi cho người khác một thứ, như vậy căn bản không thể
tiêu hết số điểm của bọn chúng...

Gã cầm cây cùng kim loại màu bạc kia ngậm miệng không nói,
chỉ dùng tâm linh tỏa liên kết nối ý thức với Rosster, cười lạnh nói:

“Không sao cả, một con heo thịt hoán đổi một món đồ cho
chúng ta sau đó giết luôn cũng được, tránh để bọn chúng dùng số điểm thưởng dư
thừa tăng cường cho bản thân, đến thời điểm mấu chốt lại bày ra trò gì... À mà
nói như vậy, ngươi thật sự muốn hồi sinh con bé tiến vào bộ phim lần trước à?
Chơi một lần là đủ rồi, cần gì...”

Rosster bất mãn nói:

- Nigeabin, đừng quên quy tác, chúng ta không ai được ảnh
hưởng tới người kia, ta thích nhìn vẻ mặt kẻ khác thống khổ giãy giụa, ngươi
quản được à? Đừng nói lung tung nữa, ghi nhớ kỹ vị trí bọn chúng sau đó tìm chỗ
thích hợp tiêu diệt hết. Đúng rồi, truyền tin tức tới chỗ Brain bug đi, xem xem
nó an bài lũ bọ ngăn chặn đám giả dối ngu xuẩn này thế nào...

Nigeabin gật gật đầu, hắn vẫn có chút khó hiểu nói:

- Chuyện này không thành vấn đề, chỉ là ta cảm thấy có chút
kỳ quái. Lần trước thăm dò Trung Châu đội chỉ phát hiện bọn chúng có bảy người,
chúng ta còn cố ý bộc lộ vị trí mình để chúng tới tấn công, sao lần này lại có
tám tên? Chẳng lẽ bọn chúng có một tên trốn trên tàu vũ trụ?

Rosster rít sâu một hơi xì gà, hắn vỗ vỗ vai Nigeabin nói:

- Quan tâm lắm thế làm gì, giết thêm được một tên không tốt
sao? Đây toàn là điểm thưởng đấy. Ha ha ha, sau khi kết thúc bộ phim kinh dị
này ta sẽ có thể hoán đổi kỹ năng cấp 2A kia rồi, ảnh gương thực thể hóa, đến
lúc đó thực lực của ta sẽ... Ha ha ha ha...

Cùng lúc đó, nhóm Trịnh Xá cũng theo hướng hàng ngầm giết
xuống, trong khu vực nhỏ hẹp này ưu thế số lượng của loài bọ không phát huy
được chút nào, mặc dù cũng gián tiếp hạn chế uy lưc vũ khí công nghệ cao của
mọi người nhưng có Trịnh Xá đánh đầu trận, tất cả dễ dàng đẩy lui lũ bọ. Đến
lúc cả nhóm ngừng lại đã thấy mình ở dưới lòng đất hơn năm mươi mét, nhìn lại
phía sau chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy một miệng hang tròn được bảo tồn hoản hảo, Tuyết
Linh Nhi cũng vội vàng nói với Trịnh Xá:

- Anh à, phía sau có rất nhiều bọ hopper, ít nhất cũng phải
tới mấy nghìn con đang tiến về phía chúng ta... Đúng rồi, mặt đất phía trước
bắt đầu trống trải.

Trịnh Xá quay đầu lại khẽ mỉm cười gật đầu với cô bé rồi bảo
Vương Hiệp:

- Vương Hiệp, phá nổ thông đạo phía sau, đường đó quá rộng,
bọ hopper có thể vào theo, địa hình phía trước lại bắt đấu rộng ra, không thể
để chúng có cơ hội bay lên!

Vương Hiệp nghe vậy cũng không chần chừ, cầm bom plasma chôn
xuống đất, sau khi đặt thời gian hắn ngẫm nghĩ một chút rồi lại lấy ra hai quả
địa lôi plasma chôn xuống, tiếp đó nhanh chóng chạy lại chỗ mọi người, giúp đó
Trịnh Xá tiếp tục bắn quét lũ bo phía trước.

Lũ bọ cũng không phải vô hạn, điểm này Sở Hiên sớm đã nói
qua, sau khi Trịnh Xá đồ sát suốt mấy phút, thông đạo phía trước mở rộng ra,
quả nhiên trước mắt không còn gì nữa, con bọ warrior cuối cùng cũng chết dưới
đao hắn, mà trên đường đi xác bọ vô số, đến lúc này không có gì để giết Trịnh
Xá lại cảm thấy có chút không thích ứng.

Trịnh Xá nhìn Chiêm Lam hỏi:

- Thế nào, phát hiện được chỗ có nhiều bọ tập trung không?
Chỗ bọn chúng đứng yên không di động ấy.

Chiêm Lam lại lắc đầu đáp:

- Không được, không tìm ra... Hơn nữa còn không cảm giác
được bọ ở xung quanh nữa.

Tuyết Linh Nhi bỗng gật đầu nói:

- Đúng thế, không cảm giác được lũ bọ ở xung quanh, giống
như chúng đã biến mất... Không, có lẽ là giống như bị che phủ.

Trịnh Xá trầm mặc một chút, lần này hắn không mô phỏng ai
cả, chỉ nhìn sang phía Sở Hiên, trong hoàn cảnh này hắn nhất định phải bảo tồn
thể lực ở mức tốt nhất để đối phó với cuộc chiến sắp tới nên không thể tự do sử
dụng kỹ năng mô phỏng, mà đã có tên lao công miễn phí Sở Hiên ở cạnh, đương
nhiên là phải tận dụng rồi

Sở Hiên cũng dứt khoát, trực tiếp nói luôn:

- Suy luận xong, đối phương thuộc loại đoàn đội cá thể mạnh
mẽ chăn nuôi tân nhân, như vậy cũng có thể bổ sung vào lập luận lúc trước, độ
khó của Chủ Thần được xác định căn cứ vào cá nhân mạnh nhất cùng thực lực tổng
thể của cả đội. Có điều tình huống bây giờ rất có thể sẽ không ổn... Loại hình
cá thể mạnh mẽ chính là thứ hiện tại chúng ta không muốn gặp nhất.

Bá Vương vội vàng nói:

- Tại sao? Cá thể dù mạnh đến mức nào thì chắc là cũng không
bằng được Trịnh Xá phải không? Mà cho dù là Trịnh Xá muốn một mình tập kích một
đoàn đội thì chúng ta phối hợp cũng đủ khả năng giết được một cường giả như
vậy, trừ phi là sử dụng một lần Hủy diệt!

Sở Hiên gật đầu nói:

- Không sai, theo lý thuyết thì có lẽ là như vậy, cũng tức
là khi cá thể cường đại gặp các kỹ năng phối hợp của đoàn đội thì thường sẽ bị
đoàn đội dùng nhiều phương pháp giết chết, mà các phương pháp này ta cũng biết,
chỉ là hiện tại thì không được... Trước mắt chúng ta đang ở vào thế yếu, đây là
hành tinh của lũ bọ, tại đang chúng ta lúc nào cũng có thể gặp phải đàn bọ tập
kích, bao vây trên quy mô lớn, còn đối phương chiếm được ưu thế chủ nhà. Ta
nghĩ các ngươi chắc là đã từng xem qua một vài bộ phim hành động miêu tả cá thể
mạnh mẽ, ví dụ như một linh đặc công giết chết một đội lính bình thường trong rừng
rậm, cho dù là đánh lén cũng được, cận chiến tay không cũng tốt, bắn tỉa cũng
chẳng sao, chiến đấu tại chiến trường mà cá thể mạnh mẽ lựa chọn, đối với chúng
ta mà nói đây đã là một loại thế yếu tuyệt đối!

Trịnh Xá thoáng trầm ngâm rồi nói:

- Ngươi nghĩ tiếp theo chúng ta nên làm thế nào? Chẳng lẽ ở
đây chờ Sâm Châu đội tới tấn công sao?

Sở Hiên lại đẩy đẩy mắt kính đáp:

- Vấn đề này thì... Thực ra ta đang cân nhắc xem đối phương
rút cuộc là có mấy cá thể mạnh? Thân là tinh thần lực khống chế giả, kiêm tay
bắn tỉa cũng là chuyên gia cận chiến? Loại cá thể cường đại như vậy có thể tồn
tại nhưng xác suất tồn tại trong Sâm Châu đội là cực nhỏ, nếu không lúc trước
khi chúng ta tại Klendathu đã bị hắn tập kích rồi, số lượng bọ ở đó vượt xa
hành tinh này. Nếu là hai tên, trận chiến này sẽ dễ đánh hơn nhiều nhưng có một
câu ta không thể không nói... Trịnh Xá, đừng vọng tưởng tất cả có thể yên ổn
vượt qua bộ phim kinh dị này, ngoài ngươi ra, tất cả chúng ta, kể cả ta nữa đều
có xác suất tử vong trên 50%.

Trịnh Xá lại im lặng, một lúc lâu sau hắn mới nhìn mọi người
gật đầu nói:

- Ta sẽ không ngốc đến mức nói cái gì nhất định sẽ bảo vệ
tốt cho mọi người, nhưng ta sẽ cố gắng hết sức... Hy vọng tất cả có thể sống
sót, có thể cùng ta kề vai chiến đấu, bao giờ chiến tử mới thôi...

- Tốt lắm.

Sở Hiên lập tức ngắt lời Trịnh Xá, tiếp đó hắn quay sang hai
người Chiêm Lam và cô bé Tuyết Linh Nhi hỏi:

- Hiện tại đang là tình huống khẩn cấp, ta hỏi một câu các
ngươi đáp một câu, vấn đề đầu tiên là, các ngươi không còn thăm dò được khu vực
xung quanh, cũng tức là có thể cho rằng, đối phương đã che phủ chúng ta... Ừm,
ta lấy ví dụ thế này nhé, tinh thần lực vả kỹ năng của đối phương đều vượt xa
các ngươi, vậy hắn có thể đem phạm vi che phủ lan rộng thành một hình tròn đủ
để bao trùm cả chúng ta vào trong đó hay không? Chúng ta đang ở giữa trung tâm
vòng tròn nên không có cách nào thăm dò được những gì xảy ra bên ngoài, có khả
năng này không?

Hai cô gái một lớn một nhỏ đưa mắt nhìn nhau rồi cùng gật
đầu, Chiêm Lam nói:

- Nếu muốn thì loại che phủ như vậy đúng là có thể làm được,
nhưng bọn ta lại không cảm giác được xung quanh có dấu vết màn chắn tinh thần
lực cho nên rút cuộc có bị che phủ hay không thì thật sự bọn ta cũng không
biết...

Sở Hiên búng tay một cái nói:

- Thế là được rồi, coi như là một kỹ năng tinh thần lực mới,
khả năng này hoàn toàn có thể. Vậy bây giờ vấn đề suy nhất cần thảo luận là
tinh thần lực khống chế giả của đối phương có thể tiến tiến vào thăm dò không
gian đang che phủ chúng ta hay không, cũng tức là hiện tại có thể biết được
chúng ta đang nói gì hay không? Ta cứ giả thuyết rằng bọn chúng biết chúng đang
nói gì, Chiêm Lam, bắt đầu từ bây giờ tất cả những gì đội chúng ta nói đều dùng
tâm linh tỏa liên để trao đổi.

Chiêm Lam và cô bé kia cùng gật đầu, tiếng của Sở Hiên lại
vang lên trong ý thức mỗi người, hắn nói:

“Theo tình huống trước mắt, chúng chỉ có thể thăm dò được
địa hình xung quanh, còn lại việc tìm kiếm phân bố của lũ bọ thì hoàn toàn bất
lực, khả năng tìm ra Brain bug cũng gần như là không, vì vậy hiện tại chúng ta
nhìn có vẻ có hai đường để đi nhưng thực tế chỉ có một, mà con đường này lại
cực kỳ nguy hiểm.”

Trịnh Xá lấy ra một bao thuốc lá, nói:

“Lựa chọn như thế nào người cứ nói ra đi, lúc trước ta đã
nói rồi, nếu đã quyết định tiến đến nghênh chiến Sâm Châu đội thì loại nguy
hiểm gì ta cũng có thể tiếp nhận, ngươi không cần đắn đo chuyện gì cả.”

Sở Hiên gật đầu nói:

“Ừm, nói đơn giản thì rất đơn giản, nói khó khăn cũng rất
khó khăn. Theo suy nghĩ của người bình thường, lúc này tuyệt đối không thể chia
quân bởi vì một khi chia quân sẽ bị cá thể mạnh mẽ tập kích từng nhóm một,
nhưng nếu chúng ta cứ họp lại một chỗ chờ Sâm Châu đội chạy tới thì tình huống
cũng không sáng sủa hơn được bao nhiêu. Đầu tiên là chúng ta phải đối mặt với
đại quân bọ vô cùng vô tận hơn nữa không biết khi nào chúng tới nơi, tiếp theo
là phải đối phó với khả năng bắn tỉa, công kích của đối phương, đối với chúng
ta đó đều là khốn cảnh, nên hợp lại một chỗ tiếp tục tiến tới thì việc duy nhất
có thể làm là kiên trì qua mười hai tiếng. Nhưng chuyện này quá kém cỏi so với
mục tiêu ban đầu của chúng ta, mốn đợi sao không đợi tại căn cứ cho hết mười
hai giờ luôn đi, mà lại cứ phải hết hần lần này tới lần khác chạy tới chỗ nguy
hiểm chịu đòn, tình huống như vậy các ngươi cứ thử nghĩ mà xem...”

“Con đường thứ hai là chia quân... Chia làm hai đội, đội một
lấy tinh nhuệ, ít người làm chủ, đội hai lây số lượng đông làm chủ. Lựa chọn
cho đội một ta đề nghị là Trịnh Xá cùng Zero, một cận chiến một tầm xa, nhiệm
vụ của các ngươi là bắt giữ ít nhất một cá thể mạnh của Sâm Châu đội, tra hỏi
tình hình bọn chúng. Nếu bắt được tinh thần lực khống chế giả của đối phương
thì càng tốt, như vậy trạng thái che phủ lập tức được giải trừ, các ngươi chẳng
những có thể tìm được bọn ta mà còn tìm thấy những tên còn lại của Sâm Châu
đội. Yên tâm đi, loại hình chăn nuôi tân nhân như Sâm Châu đội, chỉ cần các
ngươi bắt được một tên là tình hình đoàn đội bọn chúng lập tức xuất hiện, đoàn
đội như vậy rất mạnh nhưng đồng dạng cũng rất yếu...”

“Sau đó là bên nhân số đông bọn ta, mục đích của chúng ta là
để Sâm Châu đội tới tấn công Trịnh Xá và Zero, cho họ cơ hồi gặp được thành
viên Sâm Châu đội. Chuyện này rất dễ giải thích, đối phương không hề biết sắp
xếp thực lực của chúng ta, bởi vì chúng ta tuyệt không phải loại đoàn đội chăn
nuôi tân nhân nên chỉ có thể cho rằng thực lực chúng ta chênh lệch không lớn.
Nhưng bọn chúng tính sót một điểm quan trọng là kỹ năng tự sáng tạo, vì điều
này nên bên ít người mới là phe có thực lực mạnh nhất của chúng ta, mục đích
của bọn ta là để bọn chúng nghĩ rằng có thể một phát ăn tươi bên ít người, để
bọn chúng tới tấn công Trịnh Xá và Zero.. Tiếp theo chúng ta còn một mục đích
khác, đó là dẫn dụ Brain bug...”

Trịnh Xá nhất thời cảm thấy kỳ quái, hắn khẽ hỏi:

“Mấy cái trước ta còn hiểu được, nhưng cái cuối cùng thì có
ý gì? Dẫn dụ Brain bug, chẳng lẽ đông người là có thể dụ được Brain bug ra
sao?”

Sở Hiên lắc đầu, tiếp tục nói:

“Ngoài Brain bug là một nhiệm vụ tình tiết kịch bản rất lớn
ra, quan trọng hơn là lúc này chúng ta đang ở giữa đàn bọ, thời gian càng trôi
đi sẽ càng có nhiều bọ tới, chúng nhất định sẽ bao vây được chúng ta, lại thêm
cả Sâm châu đội đánh lén, tới lúc ấy chúng ta chắc chắn thất bại, vì vậy trong
khi các ngươi chiến đấu với Sâm Châu đội, nhiệm vụ của chúng ta là dẫn dụ Brain
bug, hơn nữa tiểu diệt nói... Đạo lý rất đơn giản, chuyện này ta nghĩ những ai
xem qua phim Starship Trooper đều sẽ hiểu, đó là Brain bug biết ăn não người,
nếu bên đông người chúng ta bị lũ bao vây sẽ khiến nó cảm thấy không có gì nguy
hiểm cả, khả năng Brain bug xuất hiện là trên 70%. Đây cũng là lý do vì sao ta
nói tất cả chúng ta, ngoài Trịnh Xá cơ bản không gặp nguy hiểm, những người còn
lại đều có khả năng phải chết, một khi chúng ta đã quyết định chọn phương án
này vậy tất phải có giác ngộ sẽ chết, khi Brain bug xuất hiện, ai trong chúng
ta cũng có khả năng bị nó hút sạch não mà chết, tình huống cơ bản là như
vậy...”

Trịnh Xá yên lặng hút thuốc, hắn nhìn từng thành viên trong
đội, từ người có thâm niên nhất Chiêm Lam tới tân nhân mới nhất La Cam Đạo, lại
đến đội viên tạm thời Tuyết Linh Nhi, mỗi người hắn đều nhìn thật sâu vài lần
sau đó ném điếu thuốc xuống nói:

“Cứ làm như vậy đi... Lần chia tay này có thể là vĩnh biệt,
nhưng ta rất vui vì từng được cùng mọi người chiến đấu. Đồng đội... cố gắng
sống sót nhé, tin tưởng ta, ta nhất định sẽ quay lại giúp mọi người, tin tưởng
ta!”

Mọi người đều yên lặng... trừ con robot gấu Pooh cứ luôn một
“money, money” những người còn lại đều không nói gì, yên lặng nhìn Trịnh Xá,
ánh mắt họ đều lộ vẻ tín nhiệm, sự tín nhiệm vô điều kiện, đủ giao phó sinh
mạng, kề vai chiến đấu tới chết...

Cùng lúc đó, trong một hang động cách xa mọi người, gã cầm
cây cung kim loại màu bạc nói vẻ khó hiểu:

- Bọn chúng đứng ở đó mấy phút, bây giờ bắt đầu di động..
Nhưng rất lạ, bọn chúng chia làm hai nhóm, một bên đông người tiếp tục đi sâu
xuống đất, nhóm kia chỉ có hai người bắt đầu tìm đường đi lên... Rosster, giờ
làm thế nào? Tới truy kích bên nào?

Rosster rít một điếu xì gà, hắn cười ha hả nói:

- Đúng là ngây thơ, bên nhân số đông chắc chắn là muốn tiếp
tục tới tìm kiếm chúng ta hoặc Brain bug, bên ít người đại khái là muốn lên mặt
đấy kêu gọi viện quân, bọn chúng thuộc phe quân đội Liên bang trái đất mà. Vậy
cũng tốt, trước tiên tới làm thịt hai tên kia đã, còn bên đông người cứ từ từ
giết từng tên một, ha ha ha...

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3