Một ngàn con đường quê - Chương 09

Những khả năng khác

Carlisle
McMillan gọi đến phòng trưng bày nghệ thuật Mendocino cho mẹ.

Giọng
bà hoạt hát:

-
Carlisle, lại thêm một niềm vui, trong vài tuần vừa rồi, mẹ dược nghe tiếng con
nhiều hơn mấy năm qua đấy.

- Mẹ
à, con muốn hỏi mẹ một việc rất riêng tư. Con không biết nói thế nào, nhưng nó
rất quan trọng cho cuộc tìm kiếm của con.

Giọng
Wynn mềm đi, một thoáng thận trọng đến trong tiếng bà:

- Ờ,
phải nghe câu hỏi trước đã.

-
Là... ý con là... thật là khó để hỏi một người mẹ... mẹ có quan hệ với người
đàn ông nào khác ở Big Sur không? - Carlisle hít một hơi thật sâu. - Con muốn
nói rằng, liệu có khả năng nào con tìm nhầm người không?

Im
lặng một lát ở đầu dây Mendocino.

-
Carlisle, mẹ chưa bao giờ giấu giếm con, nhưng lúc này con gần như xấc láo rồi
đấy, con biết không?

- Con
biết. Nhưng con nói rồi, việc này rất quan trọng. Con có thể lạc vết hoàn toàn.

- Mẹ
hiểu ý con rồi, - Wynn McMillan trả lời, giọng bà vẫn mềm mại và rõ ràng là
nghĩ ngợi.

Carlisle
đợi, sự im lặng của mẹ làm anh đoán ra mình đúng.

Cuối
cùng, Wynn nói thẳng vào việc:

- Câu trả lời là có. Còn hai người khác, và con hãy tin
mẹ, đây là một việc mẹ đã cân nhắc cẩn thận khi mẹ phát hiện ra mình có mang.
Với ông X., các cuộc hẹn hò không liên quan gì. Mẹ sẽ phải mang thai mười một
tháng, vì quan hệ đó đã kết thúc. Còn ông Y, đến sau khi mẹ có thai, nhưng chưa
hoàn toàn biết chắc. Đây là... là chuyện hơi khó nói với con trai mình... với
con.

- Mẹ này... con không phán xét gì về những việc đó, ngay
cả khi nó liên quan đến mẹ mình. Con cần thông tin, thế thôi, và con rất tiếc
là phải hỏi. Nhưng không còn cách nào khác để tìm ra.

- Mẹ hiểu. Chà, có một khách hàng đến cửa rồi. Mẹ đi đây.
Lúc nào nói chuyện lại, mẹ sẽ kể cho con nghe một chuyện đặc biệt xảy ra gần
đây.

- Mẹ kể bây giờ đi, nếu nó quan trọng.

- Mẹ nghĩ là có cớ để làm thêm giờ thôi.

- Được ạ. Cảm ơn mẹ.

- Lúc
nào mẹ cũng mong con. Lần sau, hãy gọi mẹ và nói về thời tiết hoặc chuyện gì
đại loại thế nhé.

-
Vâng, tạm biệt mẹ.

- Tạm
biệt Carlisle.

Carlisle
ngồi bên điện thoại, ngẫm nghĩ một lúc lâu và chăm chú ngắm bộ mặt Robert
Kincaid trên những bản chụp trên bàn.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3