Một ngàn con đường quê - Thư của tác giả

THƯ CỦA TÁC GIẢ


những bài ca nảy sinh từ lớp cỏ xanh rờn, từ bụi bặm của hàng ngàn con đường
quê.

Đây
là một trong những bài ca ấy.

Tôi
bắt đầu cuốn Những cây cầu ở quận
Madison
bằng những lời như thế. Nhưng trên thực tế, có hai câu chuyện. Đôi
khi, các câu chuyện phải đợi đến lượt mình, để không giẫm chân lên nhau. Những
năm qua, đã có nhiều thư của các bạn đọc Những cây cầu, đàn ông, đàn bà, thanh
niên, thiếu niên, cả nam lẫn nữ, của những người lái xe tải, các bà nội trợ,
các luật sư, phi công và công nhân giàn khoan dầu. Chắc chắn là có tới hàng
ngàn bức từ khắp nơi trên thế giới, đầy những ý nghĩ tử tế và những mong ước
tốt lành.

Trong
số những người viết thư ấy, có một tỉ lệ đáng kể muốn biết thêm về Robert Kincaid
và Francesca Johnson, về cuộc sống của họ, về những chuyện xảy ra với họ sau
bốn ngày chung sống ở quận Madison, Iowa. Tôi đang sống trong một nông trại yên
tĩnh, hẻo lánh trên chóp núi cao hoang vắng của bang Texas, trở lại với những
nghiên cứu kinh tế, toán học và chơi nhạc jazz bằng ghita, tôi cảm thấy không
cần đào bới các ghi chép nghiên cứu, và không muốn viết thêm nữa. Tuy nhiên, ở
đâu đó, vào lúc nào đó, vì những lý do không rõ ràng, sau khi đọc thêm một bức
thư hỏi về các thông tin trên, tôi quyết định kể nốt câu chuyện còn lại.

Tôi
thường kinh ngạc vì những điều không chắc có thực, vốn là bản chất của sự tình
cờ. Những cây cầu ở quận Madison
một truyện nhỏ, xảy ra trong thời gian ngắn, ban đầu cuốn sách được viết làm
quà tặng cho gia đình và bạn bè, một cuốn sách mà tôi không bao giờ ngờ là đến
nay, đã được xuất bản hơn 35 thứ tiếng; và khi viết, tôi cũng không hề có ý
định xuất bản. Một cuốn sách chạy từ cái máy in rẻ tiền, phát thành tiếng lục
cục khi tôi dùng phần mềm giá năm đôla trên chiếc máy tính Zenith 286.

Thế
nên, đây là phần còn lại của câu chuyện, dành cho các bạn đã yêu cầu và những
người khác cũng đang tò mò muốn biết. Nếu bạn chưa đọc cuốn Những cây cầu, có
thể không cần cuốn sách ấy ở bên bạn. Với những ai đã đọc cuốn Những cây cầu,
tôi nghĩ bạn sẽ tìm thấy, giữa bao điều khác, sự kinh ngạc vì niềm vui bất ngờ
mà Robert Kincaid khám phá ra lúc cuối đời.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3