Sư sĩ truyền thuyết - Chương 446 + 447

Chương 446: Trận chiến không cách nào tránh khỏi (4)

Hắn vừa rồi đột nhiên
nhớ tới Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng và Giáp xác ngạc trùng. Nhuyễn thể tiêm
thích mao trùng miễn dịch đối với công kích năng lượng, chúng có thể hấp thu
năng lượng để tiến hoá, Giáp xác mao trùng lại thông qua nuốt kim loại mà hoàn
thành tiến hoá. Trong này có sinh vật đại loại như Nhuyễn thể tiêm thích mao
trùng hay không? Phải biết rằng, vài phút ngắn ngủi vừa rồi, chùm ánh sáng bắn
trúng đám khí màu tím này có số lượng khủng bố cỡ nào!

Diệp Trùng đã phát hiện
Giáp xác ngạc trùng trong đám thi thể trôi nổi trong vũ trụ, vậy trong này rất
có khả năng có sự tồn tại của Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng. Điều Diệp Trùng
lo lắng ngược lại không phải Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng. Từng có kinh
nghiệm chiến đấu với chúng, Diệp Trùng biết, loại sinh vật này đối với người có
quang giáp tông ủi như bọn họ mà nói, uy hiếp không hề lớn.

Điều lo lắng duy nhất
của Diệp Trùng chính là còn có sinh vật giống như Nhuyễn thể tiêm thích mao
trùng khác.

Tiến hóa là một loại
năng lực cực kỳ cường đại mà làm người ta sợ hãi. Lấy thí dụ Giáp xác ngạc
trùng, chúng nuốt càng nhiều kim loại, ánh kim loại trên mai của chúng sẽ càng
trở nên nặng hơn, độ cứng sẽ mau chóng nâng cao, răng lưỡi kiếm của chúng cũng
sẽ trở nên càng thêm lợi hại.

Trước khi gặp được Giáp
xác ngạc trùng và Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng, Diệp Trùng vẫn chưa từng gặp
được sinh vật trong khoảng thời gian ngắn thì có thể hoàn thành tiến hóa giống
loại này.

Năng lượng và kim loại
là điều kiện tất yếu để chúng tiến hoá, nhưng cũng là hai loại nguồn lực mà con
người cần nhất. Có thể nói, bất luận mấy sinh vật này có phải là bản tính hung
tàn hay không, ở trên một điểm này, con người và chúng có mâu thuẫn không thể
điều hoà, điều này cũng quyết định lập trường đối địch của hai bên.

Nhưng, hiện giờ trừ
Diệp Trùng, có lẽ vẫn chưa có ai có thể nghĩ tới điểm này. Đám người đang ở
trước màn hình xem đó, thậm chí có rất nhiều người còn nguyền rủa thế lực thần
bí này, với cái nhìn của bọn họ, thế lực này hung tàn biết bao, rõ ràng là làm
người ta tức giận! Đó, vô số thi thể trôi nổi trong vũ trụ đó chính là chứng cứ
tốt nhất.

Nhưng cho dù là Diệp
Trùng cũng sẽ không nghĩ tới con người cái gì đó. Loại người giống như hắn,
trước giờ đều sẽ không lấy cứu vớt con người gì đó làm nhiệm vụ của mình. Điều
hắn coi trọng chỉ là sự nguy hiểm của mấy sinh vật này và sự an toàn của người
bên cạnh mình.

Sương tím đang mau
chóng bành trướng. Có lúc Diệp Trùng cũng có loại ảo giác, nó giống như một
trái tim màu tím, đang không ngừng đập, mỗi một lần đập, thể tích của nó lại
tăng thêm vài phần.

Đám sương màu tím lúc
này đã lan ra bảy trăm km. Nhưng việc làm người ta kỳ quái là nồng độ của nó
không hề trở nên loãng đi, vẫn nồng nặc giống như lúc đầu. Bảy trăm km, ước
khoảng tương đương với một trăm hai mươi tàu vũ trụ cỡ lớn nối liền đầu đuôi
với nhau. Vật thể to lớn thế này ở trong vũ trụ vẫn rất nhỏ bé, đây chẳng qua
cũng chỉ là một viên vẫn thạch có thể tích hơi lớn một chút. Nhưng với mấy
người Tang tộc đang không ngừng lượn quanh nó mà nói, lại có cảm giác cực kỳ áp
bức.

- Quả thật làm người ta
không cách nào tưởng tượng! Trời ơi! Đây rốt cuộc là chuyện gì? Chẳng lẽ thế
lực thần bí này chính là vì chế ngự mấy sinh vật bất minh này? Quá thảm rồi!
Chúng tôi không biết mấy sinh vật bất minh này rốt cuộc là làm sao mà tới chỗ
này. Nhưng không chút nghi ngờ, mấy người khác tới từ phương xa này đã gặp phải
tấn công có tính hủy diệt của một thế lực cường đại! Dưới công kích thế này có
sinh vật có thể sống sót sao? Tôi dám thề tuyệt đối không có! Cho dù tàu vũ trụ
kiên cố nhất trên đời này, đột nhiên gặp phải một đợt tấn công vừa rồi đó cũng
chỉ có tàu nát người tiêu.

- Nơi này đã biến thành
Tu la trường! Tôi cần nhắc nhở một câu, con nít chưa trưởng thành xem tiết mục
này cùng với cha mẹ. - Ký giả tiền tuyến cũng từ sự ngây đơ lúc ban đầu mà từ
từ hoàn hồn lại, nói chuyện cũng bắt đầu khôi phục lưu loát. Nhưng sự run rẩy
trong giọng nói của hắn vẫn nghe thấy lờ mờ.

Giải thích: Tu la
trường là chiến trường của thiên thần và ác thần Tu la trong thần thoại Ấn Độ
cổ, thường dùng để hình dung trường hợp thảm khốc.

Là tuyến đường an toàn
lớn thứ năm của thiên hà Hà Việt, lượng thông hành của nó cực kỳ kinh người, số
lượng tàu vũ trụ qua lại tuyến đường an toàn hyperbol gần đây càng tăng mạnh
thêm. Chịu ảnh hưởng của việc ba đại thế gia điều động chiến lực liên tục gần
đây, mấy tuyến đường an toàn lớn còn lại chịu ảnh hưởng ngầm. Mà tuyến đường
hyperpol vì không hề ở trong phạm vi khống chế của ba đại thế gia, cho nên
ngược lại, lượng thông hành của nó không những không chịu ảnh hưởng mà còn tăng
thêm với mức độ lớn.

Thuyền trưởng Craig yên
tĩnh ngồi nhắm mắt dưỡng thần trong phòng thuyền trưởng. Trong cả hành trình
đều không có việc cần hắn đặc biệt chú ý. Điều kiện trị an của tuyến đường
hyperpol vô cùng tốt, về cơ bản cực ít có hải tặc dám tới khiêu khích. Đương
nhiên, cho dù có, hắn cũng không sợ chút nào. Hạm đội này của hắn trông ra
không hề nổi bật nhưng lực lượng chiến đấu lại vượt xa vẻ ngoài trong bình
thường như thế.

Phải biết, thứ năm mươi
tàu vũ trụ này vận chuyển toàn bộ đều là vật tư chiến đấu, tấm năng lượng cô
đặc cao, quang giáp và linh kiện quang giáp. Đặc biệt là tấm năng lượng cô đặc
cao, tích trữ năng lượng của nó bằng bốn lần rưỡi tấm năng lượng bình thường, ở
phương diện tính năng có ưu thế không thể so sánh. Nhưng do công nghệ chế tạo
phức tạp, giá của nó cũng cao tới mức dọa người. Loại tấm năng lượng cô đặc cao
này ở trên thị trường căn bản không có hàng hóa lưu thông, cả thiên hà Hà Việt,
trừ ba đại thế gia, chỉ có hai tập đoàn cỡ lớn mới có năng lực sản xuất, hơn
nữa sản lượng có hạn. Tất cả sản phẩm của bọn họ đều đã giao cho một vài nhà
môi giới khối lượng lớn bán hộ, mà không hề bán lẻ. Tất cả định mức sản phẩm
mỗi một năm của bọn họ đều đã sớm bị mấy người môi giới khối lượng lớn đó cướp
sạch.

Craig chính là thuyền
trưởng dưới tay một người môi giới khối lượng lớn. Người thuyền trưởng có ba
mươi lăm năm kinh nghiệm vận chuyển, vô luận trong lòng người trong nghề hay là
người môi giới khối lượng lớn đó đều được tôn kính vô cùng.

Lần này hắn cũng được
giao cho trọng nhiệm. Lượng hàng lần này lớn trước giờ chưa từng có. Trong năm
mươi tàu vũ trụ có tới hai mươi lăm tàu chở tấm năng lượng cô đặc cao, Craig
biết, đây có lẽ tương đương với toàn bộ định mức trong cả một năm của người đó!

Vì nhiệm vụ lần này,
Craig cũng đã làm rất nhiều công việc chuẩn bị. Năm mươi tàu vũ trụ này tuy
trông không hề nổi bật, nhưng mỗi một tàu đều trải qua cải tạo triệt để. Nhân
viên đi theo cũng trải qua tuyển lựa tỉ mỉ, ai nấy đều là sư sĩ giỏi giang có
năng lực xuất chúng. Bọn họ không ai không phải là cao thủ, cho dù đấu với sư
sĩ của ba đại thế gia cũng đều có sức liều mạng.

Điều này cũng làm cho
Craig tràn đầy niềm tin, càng huống chi, tuyến đường hyperpol hắn đã bắt đầu
dẫn tàu từ năm mười tám tuổi. Nơi này hắn quả thật đã quá quen thuộc, gần như
nhắm mắt cũng sẽ không xảy ra vấn đề.

- Thuyền trưởng! - Tiếng
kêu kinh ngạc của thuyền viên cắt ngang việc hắn nhắm mắt dưỡng thần, hắn mở
mắt, trầm giọng hỏi: - Chuyện gì?

- Người xem, đó là cái
gì? - Tay thuyền viên chỉ về phía đám khí màu tím.

Mọi thứ xảy ra của
tuyến đường hyperpol không hề dẫn tới sự chú ý của mọi người, thứ hấp dẫn ánh
mắt nhất hiện giờ lại là địa phương nhỏ xa xôi đó của hành tinh Dật Cúc.

Diệp Trùng mặt trầm như
nước.

Người đầu tiên phát
hiện là Tang Phổ. Rất mau, giống như phản ứng dây chuyền, người thứ hai, người
thứ ba… Người của cả phòng hội nghị dần dần cũng đều phát hiện ra biểu tình
ngưng trọng của Diệp Trùng. Âm thanh của phòng hội nghị vừa rồi hãy còn đang
thảo luận sôi nổi từ từ nhỏ lại, cho tới khi im ắng không chút tiếng động. Toàn
bộ ánh mắt của mọi người đều tập trung trên người tiểu tiên sinh, người có ù lì
hơn cũng đã nhìn ra, tình huống chưa chắc tốt như bọn họ nghĩ.

Nếu như là người khác,
mọi người sẽ nghĩ xem có phải là hắn lo lắng hão hay không. Nhưng đây là tiểu
tiên sinh, tiểu tiên sinh giống như thần trong lòng bọn họ. Đối với tiểu tiên
sinh, không có một người Tang tộc nào chất vấn.

Mắt Diệp Trùng nhìn
chằm chằm không nháy màn hình, giống như không cảm thấy sự chú ý của mọi người.

Mọi người dõi theo ánh
mắt tiểu tiên sinh tới màn hình, phía trên vẫn là đám sương tím đó. Mọi người
nhìn cả nửa ngày, không phát hiện ra bất cứ chỗ dị thường nào.

Chính ngay lúc này,
Diệp Trùng đột nhiên mở miệng: - A Phổ.

- A. - Tang Phổ ở một
bên ngớ ra, nhưng lập tức phản ứng lại: - Tiên sinh…

- Ngươi có nhìn thấy
cái thi thể nào trôi ra từ trong đám sương tím đó không? - Diệp Trùng hỏi một
vấn đề cực kỳ kỳ quái.

Tang Phổ lộ ra vẻ hồi
ức kỹ lưỡng, nhưng hắn rất mau liền ngẩng đầu, trả lời rất khẳng định: - Không
có, tiên sinh, không nhìn thấy có thi thể trôi ra.

Hỏi đáp giữa Diệp Trùng
và Tang Phổ hấp dẫn sự chú ý của mọi người trong phòng hội nghị.

Nhìn Tang Phổ, Diệp
Trùng hỏi: - Ngươi cảm thấy trong sương tím có hay không còn có sinh vật bất
minh?

- Bên trong sương tím? -
Thần sắc Tang Phổ liền chưng hửng, sắc mặt lập tức hơi biến đổi: - Chẳng lẽ bên
trong sương tím còn có quái vật sao?

Câu nói này của Tang
Phổ làm cho sắc mặt mọi người trong phòng hội nghị trở nên ngưng trọng.

Chính ngay lúc này,
Diệp Trùng đột nhiên nhận được tin tức Mục truyền tới: - Diệp tử, cẩn thận,
phạm vi đám sương tím này đã bắt đầu lan tới thiết bị bắn tia laser mà chúng ta
bố trí rồi.

Lời của Mục làm Diệp
Trùng hoảng sợ, hắn bỗng ngẩng đầu, quả nhiên đám sương tím to lớn vô bì trên
màn hình đó đã lan tới vành đai thiết bị bắn tia laser mà mấy người Diệp Trùng
bố trí. Thiết bị bắn tia laser từng cái từng cái một biến mất trong đám sương
tím không ngừng lan ra này, giống bị sương tím không ngừng bành trướng nuốt
chửng.

Diệp Trùng lúc này bình
tĩnh vô cùng, hắn rất mau liền tìm thấy chỗ quan trọng.

- Mục, phân tích nó một
chút, sự thay đổi tốc độ tăng trưởng trước và sau tấn công đám sương tím đó.

Mục rất mau liền đưa ra
đáp án: - Tốc độ mở rộng sau tấn công bằng 7,67 lần trước tấn công.

- Quả nhiên! Nó đang hấp
thu năng lượng! - Diệp Trùng lẩm bẩm trong lòng.

Giao lưu giữa Diệp
Trùng và Mục, mấy người Tang Phổ không sao biết được, với cái nhìn của bọn họ,
tiểu tiên sinh vừa rồi chẳng qua chỉ trầm tư mà thôi.

- Phái vài người tiến
vào sương tím, xem xem bên trong rốt cuộc là thứ gì. - Diệp Trùng nói với Tang
Phổ.

Tang Phổ hiểu ý gật
đầu, lập tức mở kênh liên lạc: - Tang Mộc, phái năm mươi người tiến vào sương
tím, thăm dò tình huống bên trong sương tím. Nếu một khi có phát hiện, lập tức
truyền hình ảnh về căn cứ. Nếu như xảy ra tình huống liên lạc không bình
thường, sử dụng công năng ghi hình, nhưng nhất định phải mang hình ảnh trở về,
hiểu chưa? - Đối với việc chỉ huy của Tang tộc, Diệp Trùng vẫn luôn đều giao
cho Tang Phổ, đối với chiến đấu, Diệp Trùng có khứu giác trời sinh, nhưng không
hề có nghĩa hắn là một người chỉ huy đạt chuẩn. Cho nên chỉ huy cụ thể, hắn
trước giờ không nhúng tay. Rất sớm lúc trước, hắn đã biết một việc, việc chuyên
nghiệp vẫn là giao cho người chuyên nghiệp làm thì tốt hơn.

Tang Mộc trên màn hình
gật đầu: - Hiểu rồi.

Tổ chiến đấu đầu tiên
vẫn luôn quanh quẩn men theo rìa sương tím bay ra năm mươi cái quang giáp tông
ủi. Năm mươi cái quang giáp vừa bay ra đội ngũ lớn, lập tức chia thành năm tiểu
đội, giống như năm mũi tên sắc, chui vào trong đám sương tím.

Chương 447: Trận chiến không cách nào tránh khỏi (5)

Việc làm người ta lo
lắng nhất vẫn xuất hiện. Năm mươi cái quang giáp tông ủi này vừa tiến vào sương
tím liền mất liên hệ với căn cứ, tiểu Thạch đầu phụ trách sự an toàn liên lạc
lập tức báo cáo tình huống dị thường này. Điều này cũng làm cho sắc mặt của mỗi
người trong phòng hội nghị ở căn cứ trở nên ngưng trọng.

Rất rõ ràng, loại chất
khí màu tím này có tác dụng ngăn cản điện từ thông tin. Điều này cũng có nghĩa,
nếu như một khi tiến vào trong chất khí màu tím, lực chiến đấu của đám quang
giáp sẽ giảm xuống. Trong đó không hề thích hợp quang giáp tác chiến.

Trong khu vực chất khí
màu tím bao phủ có cái gì? Còn có sinh vật bất minh không?

Ai cũng không biết,
nhưng không có ai ngây thơ cho rằng tiến vào trong sương tím trinh thám là một
việc thoải mái. Vừa rồi từ trong đó đột nhiên bay ra vô số sinh vật bất minh
xem ra hung hãn, đáng sợ, ai biết chờ đợi bọn họ bên trong sẽ là cái gì!

Thật ra không chỉ Diệp
Trùng và mấy người Tang tộc ở trong phòng hội nghị căn cứ đang chú ý mấy nhân
viên trinh thám tiến vào đám sương màu tím này, ký giả tiền tuyến cũng đã phát
hiện cử động của mấy người Tang tộc.

- Ừm! Chính sau khi kết
thúc một màn kinh người vừa rồi đó, thế lực cường đại thần bí này lại một lần
nữa làm ra hành động mới. Chúng tôi có thể nhìn ra, năm mươi cái toàn cốt phi
hành khí quái dị chia thành năm tiểu tổ tiến vào trong đám sương màu tím này.
Tôi nghĩ đây chắc là nhân viên trinh thám bọn họ phái ra. Bên trong đám sương
tím này rốt cuộc có cái gì? Sinh vật bất minh cường đại ư? Hình tròn màu đen
chúng ta nhìn thấy vừa rồi lại là cái gì chứ? Nó còn ở đó không? Nói thật, ngay
cả tôi cũng cực kỳ khao khát có thể tự mình tiến vào trong đám khí màu tím thần
bí dị thường này nghiên cứu một chút! - Ký giả này trừ giọng nói vẫn có chút
bất ổn, hoàn toàn khôi phục bình thường.

Toàn bộ ánh mắt mọi
người đều tập trung đám sương màu tím đang điên cuồng lan ra trên màn hình đó.

Thời gian trôi qua từng
giây từng phút, nhưng vẫn không có một cái quang giáp tông ủi nào bay ra.

Sắc mặt mọi người trong
phòng hội nghị của căn cứ càng lúc càng tệ. Trái tim mỗi người đều treo lên, ai
cũng biết, mỗi phút trôi qua cũng có nghĩa là xác suất sinh tồn của năm mươi
người Tang tộc đó thấp thêm một phần.

Ba phút đã trôi qua,
khu vực bao phủ của đám sương màu tím đó lại tăng thêm rất nhiều. Nhưng vẫn
không có một cái quang giáp tông ủi nào bay ra. Dự cảm không tốt trong lòng mọi
người không khỏi càng thêm nồng đậm. Phải biết, quang giáp tông ủi có tốc độ
hơn hai mươi Hz. Cho dù phạm vi đám sương tím này có lớn hơn vài phần, cũng đủ
bọn họ lang thang vài vòng.

Trong lòng phòng hội
nghị im lặng như tờ, không có ai nói câu nào trong giờ phút nào.

Năm phút qua đi. Đám
sương màu tím điên cuồng lan ra trên màn hình dường như nuốt chửng toàn bộ tất
cả thiết bị bắn tia laser vào trong. Phản hồi từ chỗ tiểu Thạch đầu nhận được,
tất cả thiết bị bắn tia laser đều đã mất liên hệ. Sự hoang mang trong đầu mọi
người nồng đậm tới mức giống như mây đen đè nặng trước con bão, đè cho trong
lòng mọi người nặng trịch.

Tổ tấn công đợt hai đã
tới. Hai đội chiến đấu có cả ngàn quang giáp xung kích giống như hai con cá
theo đuổi lẫn nhau, men theo rìa sương tím bay với tốc độ cao. Nhưng điều làm
người ta tán thán là, đội hình hai đám quang giáp chiến đấu vẫn bảo trì cực kỳ
hoàn chỉnh, mỗi cú đổi hướng tập thể đều lưu loát vô bì, xem ra cực kỳ sướng
con mắt.

Tổ tấn công đợt hai vừa
mới men theo rìa sương tím bay được nửa vòng, đột nhiên, một cái quang giáp
tông ủi loạng choạng trôi ra ngoài từ trong sương tím, dáng vẻ đó giống như cây
nến tàn trong mưa gió, làm người ta lo lắng có thể tắt bất cứ lúc nào.

- A! - Trong phòng hội
nghị của căn cứ vang lên tiếng kinh hô chỉnh tề, mọi người đều không kìm chế
được mà bật đứng dậy.

Trên cái quang giáp tông
ủi này vết thương dày đặc, có thể tưởng tượng nó vừa rồi trải qua một trận
chiến kịch liệt tới bực nào. Bốn mảnh xương giống như lưỡi đao đã bị hỏng toàn
bộ, cái dùi tông ủi ở mũi chóp cũng chỉ còn lại nửa đoạn. Vết thương trên thanh
quang giáp tông ủi càng không đếm hết.

- Lập tức tiếp ứng!
Mau! - Tang Phổ vẫn luôn trầm ổn lúc này cũng đè nén không được, hét lớn trong
kênh liên lạc!

Không cần Tang Phổ hạ
lệnh, tổ tấn công đợt hai vừa may bay ở đó lập tức phát hiện ra cái quang giáp
tông ủi bay ra khỏi sương tím này. Một trăm cái quang giáp tông ủi đột nhiên
tăng tốc rời khỏi đội chính, vạch ra một trăm đường cong mỹ lê trong vũ trụ,
mục tiêu của bọn họ chính là cái quang giáp tông ủi thương tích dày đặc đó.

- Kết nối liên lạc!
Chuyển tiếp tới cái quang giáp này. - Báo cáo của tiểu Thạch đầu làm mọi người
mừng rỡ trong lòng!

- Cẩn… thận… - Trong
kênh liên lạc truyền ra tiếng đứt quãng của sư sĩ, giọng nói vất vả dị thường,
kế tiếp là một trận ho kịch liệt và tiếng hít thở liều mạng.

Trong lòng mọi người trầm
xuống, bọn họ ai nấy đều là hạng thân kinh bách chiến, thế nào mà không nghe ra
vị đồng bạn này đã chịu vết thương cực kỳ nghiêm trọng, đã ở trong hoàn cảnh
cực kỳ nguy hiểm!

Vẫn chưa đợi mọi người
suy xét cẩn thận cái gì, trên màn hình bỗng xảy ra dị biến!

Mấy mươi cái bóng dưới
tình huống mọi người không chút phòng bị đột nhiên từ trong sương tím lao ra,
mục tiêu của chúng rõ ràng chính là cái quang giáp bị thương đó.

Bởi vì phải cứu viện
cái quang giáp tông ủi trọng thương này, cái quang giáp tông ủi ở phía trước đã
bắt đầu giảm tốc. Biến cố đột nhiên này lập tức làm bọn họ lâm vào bị động, mấy
cái quang giáp tông ủi ở phía trước bởi vì giảm tốc mà hoàn cảnh lập tức trở
nên nguy cấp. Tốc độ là toàn bộ của quang giáp tông ủi, một khi mất đi tốc độ,
điều đó cũng có nghĩa rất không ổn!

Tốc độ mấy sinh vật bất
minh này cực nhanh, mắt thấy hai bên sắp xáp lá cà, nhưng Tang tộc lại một lần
nữa dùng hành động thực tế chứng minh, ở mặt phối hợp chiến thuật cục bộ, Tang
tộc không ai có thể so sánh!

Chỉ thấy cái quang giáp
tông ủi trước mắt đồng thời làm một cú trượt bên ngược hướng cự ly cực nhỏ. Cú
trượt bên ngược hướng này cũng làm cho giữa quang giáp tông ủi ở phía trước dọn
ra một không gian đường kính khoảng hai mươi lăm mét.

Chính ngay lúc mọi
người vẫn chưa có phản ứng, quang giáp tông ủi ở phía sau hoàn toàn không giảm
tốc chút nào!

Tốc độ hai mươi hai Hz!

Hai mươi cái quang giáp
tông ủi ở sau lưng mấy quang giáp tông ủi ở phía trước giống như hai mươi viên
đạn, gần như dán vào mấy cái quang giáp tông ủi này, chuẩn xác vô bì, chui qua
không gian chẳng qua chỉ có đường kính hai mươi lăm mét này, lao thẳng tới sinh
vật bất minh khí thế hung hãn ở phía trước.

Trong khoảnh khắc ngắn
ngủi như chớp này, sư sĩ phía trước và sư sĩ phía sau hoàn toàn không có thời gian
giao lưu chút nào, bọn họ hoàn toàn dựa vào giao ước ngầm, dựa vào ý thức chiến
đấu đoàn thể! Không chỉ như vậy, mấy người Tang tộc còn biểu hiện ra kỹ xảo
điều khiển siêu cấp. Dưới tốc độ hai mươi hai Hz vẫn có thể hoàn thành động tác
độ khó cao như vậy, vô luận là sư sĩ có hà khắc hơn cũng chỉ có tán thán mà
thôi.

Tốc độ hai bên cực
nhanh, va chạm chính diện!

Máu thịt tung tóe!
Xương đứt giáp vỡ! Cảnh tượng không coi là hoành tráng, nhưng thảm liệt dị
thường.

Hai mươi cái quang giáp
va chạm trực diện không chút màu mè cũng với hai mươi sinh vật bất minh.

Trên màn hình, tay chân
đứt gãy, thịt vụn và máu me bắn tung tóe, mảnh vỡ vật liệu xương bắn ra xung
quanh.

Trái tim mọi người
trong phòng hội nghị trong khoảnh khắc này bỗng bị co thắt lại.

Không có tiếng động,
chỉ có hình ảnh, tác chiến trong vũ trụ chính là thảm liệt trong yên lặng.

Đối với người bình
thường mà nói, trong thời gian ngắn ngủi vừa rồi đó, mọi thứ đều đến quá đột
nhiên, bọn họ hoàn toàn không kịp phản ứng, hầu hết mọi người thậm chí vô sao
nhìn rõ rốt cuộc là đã xảy ra cái gì. Nhưng trong phòng hội nghị của căn cứ, vô
luận là Diệp Trùng hay mấy người Tang tộc, thị lực của bọn họ không hề có ngoại
lệ, đều cường hãn vô cùng. Một màn vừa rồi đó, bọn họ nhìn rõ rành rành.

Ngạc nhiên… không thể
tin được… kỳ lạ vô bì, sự thay đổi thần sắc trên mặt mỗi người trong phòng hội
nghị đều thể hiện ra một cách đặc sắc.

Làm sao có thể? Cuối
cùng có người nhịn không được mà thất thanh kêu lên.

Cũng khó trách sắc mặt
bọn họ khó coi thế này. Một phen va chạm vừa rồi, hai mươi cái quang giáp tông
ủi lại bị thương toàn bộ, không có cái nào hoàn hảo không hư hại, dáng vẻ cực
thảm. Có cái bốn lưỡi đao đã vỡ nát ba cái, mảnh còn lại cũng lung lay muốn
rớt. Có cái còn thảm hơn, cả chủ thể quang giáp, một vết xước cực sâu từ đầu
quang giáp kéo dài tới phần đuôi quang giáp, làm cho quang giáp bị rạch phanh
bụng ra, không lập tức nổ tung đã coi như là kỳ tích rồi.

Quang giáp tông ủi
trong lòng người Tang tộc là thứ kiên cố vô cùng, không thể phá vỡ, bây giờ đã
gặp được đối thủ! Đối phương chỉ dựa vào sức mạnh thân thể. Độ cứng của vật
liệu xương ở Thiên vực trì rất cao, tuyệt đối có thể sánh ngang với hợp kim
siêu cấp. Nhưng chính vật liệu cứng chắc như vậy, ở trước mặt loại sinh vật bất
minh này lại không chịu nổi một kích. Trừ mấy cái quang giáp Diệp Trùng nhìn
không rõ nông sâu lúc trước đó, hắn tin rằng, loại sinh vật này có thể tạo
thành phá hoại trí mạng với quang giáp khác.

Diệp Trùng nhìn dán vào
loại sinh vật bất minh đột nhiên xuất hiện trên màn hình này, mặt không chút
biểu tình, trong lòng lại giống như dời non lấp biển.

Loại sinh vật bất minh
này cao khoảng từ mười hai đến mười lăm mét, điều xảo hợp là, đây cũng là độ
cao của hầu hết quang giáp. Màu da hiện màu xám nhạt, có vẻ lấp lánh kim loại,
xem ra chất liệu cực cứng. Cơ nhục toàn thân cực kỳ phát triển, chi dưới so với
chi trên to lớn hơn nhiều, bàn chân có vuốt, mũi vuốt hoàn toàn giống như kim
loại.

Đầu của chúng phảng
phất như hình thoi, đỉnh óc nhọn hoắt, con mắt hẹp dài mà lại đỏ sậm làm người
ta phát lạnh trong lòng.

Sau lưng có một cái
đuôi to nặng, đây là vũ khí có tính sát thương chủ yếu nhất của chúng, Diệp
Trùng vừa rồi phát hiện trong hai mươi cái quang giáp tông ủi, ít nhất có mười
lăm cái là do cái đuôi này làm bị thương. Cái đuôi dài khoảng mười lăm mét, to
lớn có sức, đen bóng. Điều đáng sợ nhất là chóp đuôi màu đỏ nhạt, giống như đầu
mũi tên của cái tên có lông chim thời cổ đại, chỉ là móc ngược ở hai bên càng
hẹp dài hơn.

Mà phần lưng của nó lại
mọc mấy mươi miếng mai cứng màu đen to lớn, vừa đen vừa bóng, đơn giản là giống
như vỏ giáp hợp kim có độ cứng cao đã mài qua, vừa nhìn liền biết sức phòng ngự
kinh người. Ngược lại trước ngực lại trống trơn, trừ đường vân trần đầy cảm
giác sức mạnh do cơ nhục cường hãn hình thành, cái gì cũng không có.

Ánh mắt mọi người Tang
tộc đều bị loại sinh vật không biết tên này thu hút gắt gao, bọn họ vì sức phá
hoại của cái đuôi loại sinh vật này mà kêu lên kinh sợ, vì sự di động linh hoạt
của nó trong vũ trụ mà cảm thấy không thể tin được.

Mà ngay lúc này, tất cả
sự chú ý của Diệp Trùng lại ở trên tay mấy sinh vật bất minh trên màn hình đó!

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3