Sư sĩ truyền thuyết - Chương 432 + 433

Chương 432: Tàn sát sâu bọ (Thượng)

Mấy người Diệp Nhân
cũng lâm vào trong phiền phức. Vốn dĩ cho rằng mấy con mao trùng này trừ thả ra
khói xanh, thủ đoạn khác không cách nào tạo thành thương hại đối với quang
giáp. Điều không ngờ là sức lực mấy con mao trùng này lại cực lớn, thêm vào thể
hình khổng lồ, khó đối phó hơn so với tưởng tượng của mọi người rất nhiều. Hơn
nữa, mấy con Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng này đối với quang giáp mẫn cảm dị
thường, gần như quang giáp vừa tới gần, bọn chúng liền có thể phát giác ra.

Số lượng hai bên hoàn
toàn không ở cùng một cấp độ, điều này cũng là nguyên nhân quan trọng nhất dẫn
tới trận chiến này cực khổ đến vậy.

Tuy tới giờ, thương
vong của quang giáp gần như rất nhỏ, nhưng tiến độ cũng nhỏ vô cùng.

Trong khói xanh, hành
động và cảm giác của mấy con Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng này không hề bị
ảnh hưởng. Do khắp nơi đều là mao trùng nhiều không kể xiết, tốc độ của quang
giáp đã sớm chậm rì rì, thiếu tốc độ làm cho lực xung kích và sức sát thương
của quang giáp giảm với mức độ lớn.

Tốc độ đối với quang
giáp mà nói, là gốc rễ của mọi thứ!

Cái duy nhất không chịu
ảnh hưởng e rằng chỉ có quang giáp của Diệp Nhân mà thôi. Mười bảy cái chùy tròn
hình giọt nước nhanh như tia chớp, lực xuyên thấu kinh người, thêm vào thao tác
xuất thần nhập hóa của Diệp Nhân, nó là quang giáp có hiệu suất sát thương cao
nhất trong cả đám quang giáp.

Quang giáp khác của
Diệp gia không cường hãn như vậy. Trong biển sâu chật chội dị thường, bọn họ
hoàn toàn không cách nào thực hiện tăng tốc, vũ khí của quang giáp có thể rất
dễ gây thương hại tới mao trùng, nhưng đối với Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng
có thể hình khổng lồ mà nói, thương hại thế này không hề trí mạng. Mà Nhuyễn
thể tiêm thích mao trùng bị thương lập tức sẽ trở nên cuồng bạo vô cùng, mao
trùng cuồng bạo mang tới phiền phức càng lớn hơn cho quang giáp.

Nhìn Nhuyễn thể tiêm
thích mao trùng không bờ không bến xuyên qua xuyên lại trong khói xanh, trong
lòng Diệp Nhân sinh ra chút cảm giác vô lực. Hắn cảm thấy bọn họ giống như rơi
vào trong một vũng bùn, khó mà cử động. Nếu như cứ thế này, muốn trong một ngày
đánh thông một thông đạo có thể đủ cho hạm đội phía sau bay được, điều đó không
khác gì người điên nói chuyện mơ.

Tuy trong lòng cuống quýt,
nhưng điều khiển của Diệp Nhân đối với quang giáp vẫn chính xác vô bì.

Tốc độ tiến tới của
quang giáp Diệp Nhân so với quang giáp khác nhanh hơn nhiều, mười bảy cái chùy tròn
hình giọt nước chính là hung khí không hơn không kém, tới lui như điện, ngụy dị
khó đoán. Thêm vào sức phòng hộ thân thể của Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng
không hề coi là xuất sắc, ở trước mặt chùy tròn hình giọt nước hoàn toàn mất đi
sức đề kháng. Mà Diệp Nhân cũng là hạng lòng dạ độc ác, mấy cái chùy tròn hình
giọt nước này sau khi chui vào trong thân thể Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng,
liền phá hoại bừa bãi nội tạng trong người mao trùng, đây cũng là tại sao tốc
độ tiến tới của Diệp Nhân nhanh hơn người khác rất nhiều.

Trong bất tri bất giác,
Diệp Nhân đã cách xa nghiêm trọng quang giáp khác.

Nhưng Diệp Nhân rất mau
liền phản ứng lại. Vừa muốn có động tác, bỗng nhiên trên màn hình xuất hiện một
tập hợp thể nhỏ do năm mươi con Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng tạo thành.

Tình huống khác thường
này lập tức hấp dẫn sự chú ý của Diệp Nhân. Dưới xung kích của đám tàu vũ trụ
trước đó, tập hợp thể to lớn không gì sánh được đó đã tan vỡ triệt để, ở chỗ
này hiện giờ toàn bộ đều là Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng đơn lẻ, kết thành
đội ngũ cũng không ít nhưng trước khi Diệp Nhân nhìn thấy tập hợp thể ở trước
mắt này lại không nhìn thấy một tập hợp thể tương tự.

Tập hợp thể này chậm
rãi nhúc nhích về phía trước, Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng dọc đường nhao
nhao tránh ra. Hơn nữa dọc đường không ngừng có một vài Nhuyễn thể tiêm thích
mao trùng màu xanh nhạt gia nhập vào trong tập hợp thể này. Thể tích của tập
hợp bắt đầu tăng lên từng chút một.

Trong lòng Diệp Nhân
đột nhiên dâng lên một cỗ hàn ý!

Chẳng lẽ tập hợp thể
khổng lồ không gì sánh được vừa rồi đó cũng là từng chút tập hợp lại như thế
này sao?

Nếu như thật sự là như
vậy, vậy tập hợp thể nhỏ nhoi ở trước mắt này có thể chính là hạt giống của nó!
Trong lòng Diệp Nhân dâng lên cảm giác nguy cơ mãnh liệt, suy đoán của mình nếu
là thật… nếu như tập hợp thể trước mắt không ngừng lớn lên…

Tất cả Nhuyễn thể tiêm
thích mao trùng chắc chắn sẽ một lần nữa tổ hợp thành một tập hợp thể hoàn toàn
giống như vừa rồi!

Vừa nghĩ tới quái vật
khổng lồ giống như một tinh thể nhỏ vừa rồi, Diệp Nhân liền không khỏi tê dại
da đầu! Bọn họ không có thời gian lại đi cải tạo phi thuyền, lại phát động một
đợt tấn công va chạm bằng đám tàu như vừa rồi!

Bọn họ đã không còn
thời gian rồi! Quang giáp đã tiến vào khói xanh đều đã chịu sự ăn mòn của khói
xanh, theo suy luận của Phạn Vẫn, sau ba ngày, toàn bộ máy quang giáp này vứt
đi. Nếu như toàn bộ mấy quang giáp này vứt đi, vậy mọi người, vô luận là Diệp
gia, hay là Tuyết Lai tộc, bộ lạc Hy Phượng, cái gì mà ba đại cao thủ, đều phải
bỏ xác ở đây! Đó thật sự là ngay cả chút sinh cơ cuối cùng cũng mất đi!

Vừa nghĩ tới mấy điều
này, Diệp Nhân liền dẹp bỏ ý nghĩ lại tập hợp với đại quân lần nữa, toàn bộ tất
cả sự chú ý của hắn đều ở trên tập hợp thể không ngừng biến lớn này.

Diệp Nhân cẩn thận theo
đuôi tập hợp thể chậm rãi nhúc nhích đi tới trước này, trong lòng gấp rút tính
toán nên ra tay thế nào!

Chính ngay lúc này, dị
biến đột ngột xảy ra!

Tập hợp thể vốn dĩ vẫn
chậm rãi nhúc nhích đột nhiên giống như chịu kích thích gì đó, điên cuồng vặn
vẹo! Diệp Nhân không nghe thấy bất cứ âm thanh nào nhưng hắn lại phảng phất như
có một loại cảm giác, quái vật đó đang kêu gào thảm thiết!

Rốt cuộc là chuyện thế
nào?

Hình ảnh trên màn hình
càng lúc càng mơ hồ, Diệp Nhân phát hiện, càng tới gần tập hợp thể này, nhiễu
loạn mà hệ thống quét hình chịu cũng càng lớn. Hắn hiện giờ chỉ có thể miễn
cưỡng từ trên màn hình phân biệt đường nét khái quát của mấy con Nhuyễn thể
tiêm thích mao trùng này.

Tên này, quả nhiên
không phải là nhân vật thông thường a! Diệp Nhân thầm nói trong lòng, càng kiên
định quyết tâm tiêu diệt nó.

Hoàn cảnh của Diệp
Trùng rất gay go!

Trên thực tế, Diệp
Trùng hoàn toàn là tự mình chuốc khổ. Khói xanh đối với Hàm gia hoàn toàn không
có bất cứ thương hại nào, vốn dĩ điều này làm hắn tới lui tự do trong khói
xanh. Còn mấy con mao trùng đó đối với Hàm gia nhìn mà không thấy, chỉ cần hắn
cẩn thận đừng chủ động đụng tới mao trùng thì sẽ không có nguy hiểm gì.

Hoàn cảnh trước mắt và
thứ hắn vừa mới suy nghĩ có quan hệ trực tiếp.

Thật là làm người ta kỳ
quái a, vô luận là Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng hay là Giáp xác ngạc trùng
đều đối với kim loại mẫn cảm thế này! Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng còn đối
với vật chất hàm chứa năng lượng phong phú có sự yêu thích mạnh mẽ. Hai loại
sinh vật này quả nhiên là thiên địch của con người a! Vô luận là kim loại, hay
là năng lượng đều là yêu cầu lớn nhất của con người. Từ điểm này mà nói, chúng
và con người chỉ thấy mâu thuẫn không thể điều hoà, điều này cũng ắt phải xác
định quan hệ đối địch của hai bên.

Nhưng Diệp Trùng tin,
điều này và mình không hề có bao nhiêu quan hệ, vấn đề lớn nhất trước mắt chính
là làm sao thông qua thông đạo này. Nếu như không phải lão già Phá Xa và
Griffiths không sao chui vào Hàm gia, Diệp Trùng hiện giờ đã quay đầu mang theo
mấy người Nhuế Băng, trực tiếp xuyên qua thông đạo. Dù sao mấy con mao trùng
này cũng không hề để ý Hàm gia.

Nhưng hắn hiện giờ chỉ
có đè nén ý nghĩ dụ người này, thành thật đặt sự chú ý ở trước mặt.

Khi ở hành tinh rác,
Diệp Trùng từng qua lại với rất nhiều sinh vật biến dị, mà ở Thiên vực trì,
Diệp Trùng còn từng trải qua việc kỳ lạ thú triều trăm năm khó gặp. Có thể nói,
hắn ở phương diện này có kinh nghiệm cực kỳ phong phú.

Từ phát hiện vừa rồi mà
xét, mấy con Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng này có sự phân chia đẳng cấp cực
kỳ nghiêm khắc. Quần thể sinh vật thế này, thông thường đều có một thủ lĩnh.
Nếu như có thể tìm thấy thủ lĩnh của mấy con Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng
này, có lẽ cục diện trước mắt có thể tháo gỡ.

Chính ngay lúc này, dư
quang nơi khóe mắt của hắn thấy một bóng đen lóe qua trên màn hình.

Màu đen? Bóng đen này
lập tức kêu tỉnh Diệp Trùng từ trong suy tư, hắn mau chóng điều chỉnh ống kính
quang học của quang giáp, tìm kiếm xung quanh bóng đen vừa mới thoáng qua rồi
mất trước mắt hắn đó.

Cả biển sâu là một mảng
xanh mênh mông, trong thế giới màu xanh, một bóng đen thoáng qua cũng chẳng
trách làm Diệp Trùng chú ý.

Động tác của Diệp Trùng
vô cùng mau lẹ, rất mau liền tìm thấy bóng đen đó. Bóng đen đó bay về phía
trước, tốc độ nhanh hơn Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng thông thường rất nhiều.
Mắt thấy nó sắp biến mất trong khói xanh mênh mông, Diệp Trùng không do dự
thêm, Hàm gia lập tức đuổi theo bóng đen đó!

Khoảng cách hai bên rút
ngắn từng chút một, Diệp Trùng lúc này mới nhìn rõ hình dáng cụ thể của bóng
đen này.

Đây lại là một con
Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng! Một con Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng toàn
thân màu xanh đen!

Vương trùng! Ý nghĩ này
không thể đè nén nhảy vọt ra từ trong đầu, nhịp tim hắn đột nhiên tăng tốc! Từ
quy luật hắn vừa mới phát hiện mà xét, mao trùng có màu xanh càng đậm, cấp càng
cao. Con mao trùng màu xanh đen trước mắt này là con mao trùng có màu xanh đậm
nhất mà hắn nhìn thấy tới tận bây giờ. Cẩn thận điều khiển Hàm gia, Diệp Trùng
hiện giờ chỉ sợ làm con Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng màu xanh đen này sợ hãi.

Một màn tiếp đó càng
chứng thực suy đoán của Diệp Trùng.

Chỉ thấy mấy con Nhuyễn
thể tiêm thích mao trùng dọc đường nhao nhao nhường đường cho con Nhuyễn thể
tiêm thích mao trùng màu xanh đen này.

Đột nhiên, một con
Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng màu xanh đậm xông ra, theo sát sau lưng con
Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng màu xanh đen này. Con mao trùng màu xanh đen
phía trước dường như có ý giảm tốc độ, để con mao trùng màu xanh đậm ở sau lưng
đó đi theo. Rất mau, hai con mao trùng liền nối lại với nhau.

Dọc đường, không ngừng
có mao trùng gia nhập. Con mao trùng màu xanh đen này giống như nam châm vậy,
hấp dẫn mấy con con mao trùng màu xanh đậm dọc đường đó gia nhập.

Rất mau, con mao trùng
màu xanh đen này bị Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng màu xanh đậm bao vây ở vòng
ngoài.

Tập hợp thể! Đây rõ
ràng là phiên bản thu nhỏ của tập hợp thể khổng lồ mà xấu xí đó, thân phận của
con mao trùng màu xanh đen này đã rõ ràng không còn nghi ngờ gì!

Diệp Trùng quyết định
ra tay! Nếu như còn không ra tay, mao trùng màu xanh đậm ở vòng ngoài sẽ càng
lúc càng nhiều, mình sẽ mất đi cơ hội ngàn năm khó gặp này!

Nhắm chuẩn cơ hội, Hàm
Gia liền tăng tốc, đột nhiên xuất hiện bên cạnh tập hợp thể nhỏ này!

Xúc tu tấn công trên
lưng bỗng vọt ra, giống như bầy rắn múa may, linh hoạt dị thường.

Trên màn hình, giữa hai
con mao trùng màu xanh đậm lộ ra một khe hở cực nhỏ, ẩn ước có thể nhìn thấy
con mao trùng màu xanh đen đó ở bên trong.

Diệp Trùng không dám do
dự, xúc tu tấn cống có gắn gai nhọn như tia chớp đâm vào!

Đâm trúng rồi!

Diệp Trùng vẫn chưa kịp
chúc mừng, một luồng sức mạnh khổng lồ liền đập Hàm gia văng ra xa!

Đột nhiên gặp phải công
kích, Diệp Trùng không hề luống cuống tay chân, gắt gao ổn định Hàm gia, vừa
muốn có động tác gì đó, một màn trước mắt lại làm hắn hít một hơi khí lạnh!

Tập hợp thể nhỏ này
điên cuồng uốn éo, cả biển sâu lại xuất hiện sự đình trệ ngắn ngủi!

Nhìn thấy Nhuyễn thể
tiêm thích mao trùng từ bốn phương tám hướng điên cuồng lao về phía hắn, đầu óc
Diệp Trùng ông cái nổ tung!

Chương 433: Tàn sát sâu bọ (Hạ)

Chọc phải tổ ong vò vẽ
rồi! Đây là ý nghĩ đầu tiên lóe lên trong đầu Diệp Trùng.

Biển sâu đã sôi sục
rồi! Vô số Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng giống như thủy triều lao về phía bên
này, khói xanh cuồn cuộn, cả biển sâu xao động bất an. Nơi này giống như một
vòng xoáy khổng lồ, hấp dẫn vô số Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng điên cuồng
bay về phía bên này mà vị trí của Diệp Trùng chính là ngay trung tâm của vòng
xoáy này.

Biến cố đột ngột xảy
tới này tác động đến mỗi người trong biển sâu.

Là cao thủ đệ nhất của
Diệp gia, Diệp Nhân khi nhìn thấy cảnh tượng trước mặt cũng không khỏi sắc mặt
kịch biến. Chính ngay lúc này, hắn lại đột nhiên phát hiện một con Nhuyễn thể
tiêm thích mao trùng trên màn hình im hơi lặng tiếng xuất hiện một vết thương!

Ý! Hắn hơi ngơ ngẩn,
chuyện gì thế này? Chính trong khoảnh khắc hắn suy nghĩ, con Nhuyễn thể tiêm
thích mao trùng này giống như một khối nham thạch nóng đỏ đột nhiên bỏ vào
trong nước đá, bề mặt xuất hiện vô số vết nứt, vết thương trên bề mặt mao trùng
đan xen dùng tốc độ kinh người tăng lên.

Con mao trùng đó phảng
phất cũng biết số mạng của mình, điên cuồng vặn vẹo thân thể, nhưng vẫn không
có ích gì, tốc độ tăng của vết thương trên người nó không chịu bất cứ ảnh hưởng
nào, không có chút xu hướng kìm lại.

Trong nửa giây, toàn
thân con Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng màu xanh đậm này đã nhiều thêm hai
mươi mốt vết thương, con số này lập tức làm cho Diệp Nhân run rẩy trong lòng!
Hắn biết, cho dù là mình, đối diện loại công kích mức độ này cũng là một việc
cực kỳ hóc búa.

Rốt cuộc là ai đang tấn
công nó? Diệp Nhân nhìn thấy trên màn hình xung quanh con mao trùng đó không có
vật gì, không khỏi trong lòng rất kỳ quái.

Toàn thân con Nhuyễn
thể tiêm thích mao trùng chịu công kích bất minh này đột nhiên co thắt dữ dội,
giật giật hai cái, rồi không chút động đậy.

Con thứ hai… con thứ
ba…

Diệp Nhân kinh ngạc
nhìn màn hình, một con rồi lại một con Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng chịu
công kích bất minh, độ cao hiệu suất công kích của người tấn công phảng phất
như có thể ẩn hình này, Diệp Nhân tự nhủ cho dù là mình ước chừng cũng rất khó
nhanh hơn nó. Hơn nữa, Diệp Nhân còn chú ý, chịu công kích đều là mấy con
Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng màu xanh đậm. Mà mục tiêu tấn công của người
tấn công này rõ ràng là tập hợp thể nhỏ đó!

Chẳng lẽ… Diệp Nhân máy
động trong lòng, vội vàng mở phương thức quang học của quang giáp.

Trên màn hình, một cái
quang giáp yếu ớt mà xinh đẹp đang tấn công tập hợp thể nhỏ này một cách đâu
vào đấy.

Là hắn? Trong đầu không
khỏi hiện lên thiếu niên lạnh lùng đó, Diệp Nhân lúc này mới thật sự cả kinh.
Tuy hắn và Diệp Trùng chỉ thoáng liếc qua, nhưng khí chất lạnh lẽo, khô khan
của thiếu niên này, đặc biệt là cái toàn cốt quang giáp đó, ấn tượng cho hắn
quả thật quá sâu sắc!

Nghiên cứu đối với toàn
cốt quang giáp của Diệp gia vẫn luôn chưa từng ngừng nghỉ, nhưng tới giờ vẫn
không có được bất cứ tiến triển có tính đột phá nào. Thể hình cái toàn cốt
quang giáp trước mắt này ưu mỹ hợp lý, vũ khí đặc biệt, hơn nữa, từ sức chiến
đấu mà nó hiện biểu hiện ra mà xét, vô nghi là một cái quang giáp khá lợi hại.

Mà hệ thống chống quét
hình xuất sắc của vật liệu xương, ngay cả loại người quen thấy đồ tốt như Diệp
Nhân cũng không khỏi nhìn bằng ánh mắt khác.

Hắn làm sao cũng đến
rồi? Hắn rốt cuộc là ai? Hai nghi vấn này ở trong đầu hắn, đuổi cũng không đi.

Nhưng hiện giờ rất hiển
nhiên không phải là lúc suy nghĩ mấy vấn đề này. Cái toàn cốt quang giáp không
biết tên này đang điên cuồng tấn công tập hợp thể nhỏ.

Chẳng lẽ…

Tất cả Nhuyễn thể tiêm
thích mao trùng của cả biển sâu đều lao bổ về phía này, khí thế hung hãn che
kín trời đất, cảnh tượng này, người nhát gan một chút hiện giờ chỉ e đã miệng
sùi bọt mép, trực tiếp hôn mê rồi. Diệp Nhân vẫn có thể giữ được bình tĩnh, đủ
nói rõ hắn gan dạ hơn người.

Nếu như không phải tốc
độ của Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng khá chậm chạp, chỉ sợ hai người hiện giờ
đã bị mao trùng lao bổ tới ép thành một đống bùn thịt rồi.

Nhưng cho dù như vậy,
thời gian cho Diệp Nhân suy nghĩ cũng không đủ. Hắn hiện giờ chỉ có hai loại
lựa chọn, một loại là nhân lúc mấy con mao trùng này hoàn toàn lao tới trước mà
rời khỏi biển sâu, số lượng mao trùng tuy nhiều nhưng hắn vẫn có đủ tự tin an
toàn rút lui. Một loại khác là trước khi đám mao trùng tới tiêu diệt tập hợp
thể nhỏ đó. Nếu như thế, hắn cũng mất đi thời cơ tốt nhất để rời khỏi. Có thể
tưởng tượng, tới lúc đó mao trùng không bờ không bến sẽ bao vây chỗ này không
lọt giọt nước, trong đám mao trùng dày đặc như vậy, muốn rời khỏi, đó là một
việc vô cùng đau đầu!

Nhưng Diệp Nhân chỉ suy
nghĩ nửa giây!

Mười bảy cái chùy tròn
hình giọt nước nối đuôi nhau, xếp thành một đường thẳng, giống như một tia chớp
màu đen, mạnh mẽ lao vào trong tập hợp thể nhỏ trước mắt đó.

Diệp Trùng bình tĩnh
nhìn tập hợp thể nhỏ trên màn hình này.

Con mao trùng màu xanh
đen đó hoàn toàn co lại trong sự bảo hộ của Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng ở
vòng ngoài. Nhất thời, trước mắt Diệp Trùng ngoài thân thể cuồn cuộn thịt của
Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng màu xanh đậm ra, nào còn có chút bóng dáng của
con mao trùng màu xanh đen đó.

Trong lòng Diệp Trùng
đã gần như khẳng định 100%, con mao trùng màu xanh đen đó chính là Vương trùng
của quần thể Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng khổng lồ này!

Trừ giết chết Vương
trùng, Diệp Trùng không còn nghĩ ra phương pháp nào khác. Đối với kẻ đơn thương
độc mã như hắn mà nói, đây là điều duy nhất hắn có thể làm, tuy hắn không biết
kết quả thế nào, nhưng, hắn còn có lựa chọn sao?

Không chút do dự, Hàm
gia giống như kỵ sĩ trong truyền thuyết, nâng trường thương trong tay, dũng cảm
lao lên, xông về kẻ địch!

À, trên sự thật, Diệp
Trùng đối với truyền thống không quân tâm lắm, cho dù hắn từng học lịch sử một
khoảng thời gian.

Nhưng vì sinh tồn,
không chỉ là mình, còn có Nhuế Băng, còn có lão già Phá Xa và Griffiths, mấy lý
do này đủ cho hắn làm ra hành vi xem ra ngu ngốc này!

Bình tĩnh nhìn chằm
chằm màn hình, gương mặt hơi gầy của Diệp Trùng lúc này lạnh lùng không nói ra
lời, giống như nham điêu thạch khắc. Mà đôi tay đó, bỗng nhiên biến mất phía
trên bàn điều khiển chính, chỉ có thể ẩn ước nhìn thấy một làn khói nhẹ.

Tất cả xúc tu tấn công
của Hàm gia vung lên, mà hai thanh chủy thủ trên tay càng giống như khói đen
lướt qua trong khói xanh.

Đường kính thân thể
Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng đạt tới sáu, bảy mét, chủy thủ căn bản không
cách nào tạo thành thương tổn trí mạng đối với nó.

Đáng tiếc mấy con mao
trùng này miễn dịch đối với công kích năng lượng, nếu không, Diệp Trùng trực
tiếp thả ra đạn nổ mạnh, nổ chúng nát nhừ.

Không thể không nói,
sinh mạng lực của của mấy mao trùng này cực kỳ ngoan cường. Có vài mao trùng,
trên người bị rạch mười mấy vết thương đều vẫn sống như cũ.

Nhìn đám mao trùng khó
dây trước mắt, đã bị bức tới tuyệt cảnh, Diệp Trùng cũng mạnh mẽ lao lên!

Mười đao rạch không
chết phải không? Vậy thì rạch mấy mươi đao!

Động tác trên tay Diệp
Trùng lập tức tăng lên. Đây chính là một màn mà Diệp Nhân nhìn thấy vết thương
trên người Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng tăng lên với tốc độ kinh người.

Thân hình Hàm gia trôi
một cái, hơi kéo dãn khoảng cách một chút với tập hợp thể nhỏ này. Tiếp đó chỉ
thấy Hàm gia lao tới đâm!

Khoảng cách quá ngắn,
tốc độ của Hàm gia không sao đạt tới tối đa! Nhưng cho dù là vậy, thương hại nó
tạo ra lần này cho mao trùng lớn hơn nhiều lần trước! Một vết thương hình chữ
nhất khổng lồ, con mao trùng này lập tức đau tới mức rơi khỏi tập hợp thể.

Trước mắt Diệp Trùng
sáng lên, bản năng chiến đấu lập tức làm cho hắn tìm thấy phương pháp tác chiến
tốt nhất! Cùng lúc đó, tay liền cử động. Hàm gia lại lướt một cái, lao về phía
một con mao trùng khác.

Bụp! Chủy thủ của Hàm
gia đâm sâu vào thân thể con mao trùng này, nhân lúc con mao trùng này vẫn chưa
phản ứng lại, Hàm gia liền dán vào con mao trùng này mà bay với tốc độ cao. Mà
thanh chủy thủ đó vẫn luôn không rút ra. Thủy thủ nhỏ xíu lúc này lại giống như
cái cày, cày từ đầu tới đuôi con mao trùng!

Một vết thương hình chữ
nhất hoàn chỉnh! Kéo dài một mạch từ phần đầu tới phần đuôi con mao trùng. Nếu
như không phải chủy thủ không đủ dài, cú này tuyệt đối là một nhát chia hai,
giống như chẻ chân giò hun khói ra từ giữa vậy.

Vết thương to thế này,
con mao trùng này lập tức đau tới mức cuộn người lại, không ngoài dự liệu của
Diệp Trùng, lập tức rơi ra từ trên tập hợp thể, ở một bên lăn lộn không ngừng.

Diệp Nhân há mồm trợn
mắt nhìn cái toàn cốt quang giáp này chiến đấu, sự linh hoạt cơ biến của đối
phương làm hắn tán thán không thôi.

Nhưng nếu nói tới hiệu
suất, Diệp Trùng vẫn không sao so được với Diệp Nhân. Mười bảy cái chùy tròn
hình giọt nước của Diệp Nhân quả thật quá đáng sợ, lực xuyên thấu khủng bố,
thao tác tùy theo ý muốn. Đây đều không phải thứ mà Hàm gia có thể so sánh
được. Hơn nữa, chúng có thể trực tiếp chui vào trong người mao trùng, bắt đầu
phá hoại từ bên trong.

Mao trùng đối mặt Diệp
Trùng chẳng qua chỉ trọng thương mà thôi, nhưng nếu như là mao trùng đối mặt
Diệp Nhân, vậy tuyệt không có đường sống. Chùy tròn hình giọt nước với tốc độ
cao giống như máy xay thịt, xay bên trong thân thể mao trùng thành hồ dán, mao
trùng như vậy làm sao có thể còn sống.

Diệp Trùng hoàn toàn
không chú ý tới ở chỗ không xa lại còn có một cái quang giáp đang giúp đỡ mình.
Tầm nhìn của phương thức quang học rất nhỏ, không sao nhìn thấy khu vực quá
lớn, điều này cũng là tại sao phương thức quang học sử dụng càng lúc càng ít.

Thời gian không nhiều!
Nếu như không giải quyết Vương trùng trước khi mấy mao trùng phía sau kéo tới,
vậy tất cả mọi nỗ lực mình làm đều uổng phí. Đôi tay Diệp Trùng từ đầu tới giờ
vẫn luôn chưa từng ngừng lại, hắn thậm chí không có thời gian liếc nhìn một cái
xem mao trùng sau lưng cách mình gần nhất bao xa.

Đầu óc hắn bình tĩnh
đến bất ngờ, tính toán tỉ mỉ góc độ mỗi một lần xuất đao, phương vị mỗi một lần
công kích. Mao trùng trên tập hợp thể này dùng tốc độ kinh người rơi xuống rào
rào!

Giữa tầng tầng mao
trùng, Diệp Trùng bỗng nhiên nhìn thấy một sợi màu xanh đen. Hắn không khỏi
phấn chấn tinh thần! Động tác trên tay càng lúc càng trở nên sắc bén.

Diệp Nhân rất mau liền
phát giác ra phạm vi công kích của cái toàn cốt quang giáp đó tăng thêm, không
chút ngập ngừng, hắn lập tức tăng mạnh công kích. Giao ước ngầm giữa cao thủ có
lúc không hề cần giải thích với nhau, thường một ánh mắt, một động tác, đối
phương liền có thể biết đại khái của ngươi.

Diệp Nhân đoán đối
phương nhất định có phát hiện mới gì đó!

Giữa hai con Nhuyễn thể
tiêm thích mao trùng màu xanh đậm sát nhau lộ ra một sợi màu đen.

Hàm gia bỗng nhiên bay
ngược ra sau, Diệp Nhân vẫn luôn chú ý bên này không khỏi hơi ngạc nhiên, tên
này muốn rút lui?

Chính dưới ánh mắt kinh
ngạc của Diệp Nhân, cái quang giáp xinh đẹp giống như con bướm sặc sỡ này bỗng
mở đôi cánh năm màu lấp lánh màu vàng kim đó ra! Đôi cánh rung một cái, thân
hình cái toàn cốt quang giáp này hơi hướng lên trên co lại. Nhưng trong thời
gian không tới 0,1 giây tiếp đó, nó liền giống như mũi tên sẵn sàng, lao xuống
tập hợp thể nhỏ đó!

Giống như một cầu vòng
nhiều màu sắc!

Giống như một tia cực
quang!

Hàm gia trong khoảnh
khắc đó nở rộ ánh sáng rực rỡ kinh người, đồng tử Diệp Nhân bỗng nhiên co rút
lại!

Mắt Diệp Trùng nhìn
chằm chằm sợi màu đen chỉ thấy hơi lộ ra giữa hai con mao trùng trên màn hình
đó, tính thần của hắn tập trung trước giờ chưa từng có! Tốc độ tay của hắn
nhanh đã làm trong căn phòng điều khiển nhỏ bé sinh ra dao động không khí rõ
ràng. Không khí dao động làm cảnh tượng trong mắt Diệp Trùng phát sinh chút méo
mó, Diệp Trùng mở to mắt, trên gương mặt lạnh lùng thoáng qua một ráng hồng!

Chính là hiện giờ!

Đôi tay biến mất trong
không khí bỗng nhiên xuất hiện trên bàn điều khiển chính, gắt gao ấn trên một
nút, nằm im bất động! Từ cực động sang cực tĩnh, sự thay đổi cực tốc trong này
làm một màn trước mắt đầy cảm giác ngụy dị!

Nhưng trong mắt Diệp
Nhân, lại là một cảnh tượng khác!

Hàm gia nhỏ bé lúc này
lại giống như một máy bay oanh tạc, mang theo khí thế trước giờ chưa từng có,
xông về phía tập hợp thể!

Trong khoảnh khắc tới
gần tập hợp thể đó, cái quang giáp xinh đẹp, yếu ớt này cuối cùng đã đưa ra
nhát đâm trí mạng của nó! Một thanh chủy thủ, chuẩn xác vô bì đâm vào giữa hai
con mao trùng!

Xoạt! Tuy không có bất
cứ âm thanh nào truyền tới, nhưng Diệp Nhân lại giống như nghe thấy âm thanh này!

Hai con mao trùng dán
sát Hàm gia đó lao vọt tới với tốc độ cao.

Sau khi hình bóng Hàm
gia mau chóng biến mất, một chất lỏng màu xanh đen bắn vọt ra từ trong khe hở
giữa hai con mao trùng!

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3