Sư sĩ truyền thuyết - Chương 225

Chương 225: Cận viễn chiến chi vương (Hạ)

Trên thực tế, sự chú ý
của gần như tất cả mọi người đều bị sư sĩ bắn tỉa khủng bố trên tàu Hoa hoa
công tử đó hấp dẫn. Một đấu ba trăm, điều này vô luận là lúc nào, chỗ nào đều
đủ để trở thành trận đấu điển hình kinh điển như sách giáo khoa của sư sĩ bắn
tỉa. Mà nếu như ba trăm cái quang giáp này còn là quang giáp cao cấp, vậy gọi
hắn là một trong những sư sĩ bắn tỉa cường đại nhất, chỉ e không có ai phản
đối.

Chiến đấu trăm năm khó
gặp một lần thế này chính là đang diễn ra trước mặt mình, thử hỏi ai nguyện ý
bỏ qua? Mọi người đều nhìn chằm chằm lên màn hình, trong lòng đếm thầm số lượng
quang giáp còn lại của đám quang giáp có khí thế hung hãn này. Ngoài ra, trận
chiến này còn quan hệ trực tiếp tới vận mệnh của mọi người có mặt, nên sự chú ý
nhận được càng cao hơn. Mọi người đều vì hải tặc vẫn còn một nhánh thế lực
cường đại như vầy mà hoảng sợ, lại vui mừng vì mình gặp được một sư sĩ bắn tỉa
mạnh mẽ thế này.

Vô luận là phe hải tặc,
hay là đội tàu bình dân, trường chiến đấu này đều quan hệ trực tiếp tới sống
chết của bọn họ.

Hành động của Diệp
Trùng chỉ có một tàu vũ trụ chú ý tới, đó chính là tàu Hồng Nguyệt Cẩn (Cẩn:
cây dâm bụt) mà Claudia ngồi, bởi vì bọn họ vẫn luôn chú ý tới cái quang giáp
chú hề này. Tất cả biểu diễn của quang giáp chú hề tới tận bây giờ đều làm bọn
họ xem tới mức như si như mê, bọn họ tin rằng, hành động ra ngoài ý liệu thế
của cái quang giáp tên hề này nhất định có thâm ý người khác không sao tưởng
tượng được.

Quỷ lỗi bám vào phía
sau khoáng thạch, không chút cử động, giống như đã chết vậy. Cục khoáng thạch
này mang theo Diệp Trùng, mau chóng bay về phía đám tàu hải tặc vẫn luôn đứng
xem đó.

Oành, phòng thuyền
trưởng tàu Hồng Nguyệt Cẩn lập tức như vỡ tổ vậy, lần này mọi người đều biết ý
đồ của cái quang giáp tên hề này. Hắn đang tìm chết sao? Trong lòng mọi người
không khỏi cùng dâng lên ý nghĩ này. Chỉ có vẻ kính phục lộ ra trong mắt của
Claudia.

Diệp Trùng ngồi trong
buồng lái của Quỷ lỗi, bình tĩnh đến mức trái tim không chút dao động nào.

- Diệp tử, người phải
cẩn thận a. - Trong lời của Thương lộ ra sự quan tâm. Đối với lần hành động này
của Diệp Trùng, Thương vô cùng ủng hộ. Thậm chí vì phối hợp với Diệp Trùng, hắn
không hề lập tức tiêu diệt toàn bộ mấy cái quang giáp hải tặc này, mà lại giảm
tần suất bắn xuống, cố ý làm tình hình trở thành một loại cục diện nguy hiểm,
hai bên đều có một nửa cơ hội. Cái này một mặt vì để hấp dẫn sự chú ý của đối
phương, mặt khác lại là giành thời gian cho Diệp Trùng.

Trong lòng Diệp Trùng
ấm áp, vẻ mặt lại làm ra vẻ hờ hững nói: - Ừ, biết rồi.

Thật ra, chiêu này Diệp
Trùng từng dùng qua, khi gặp phải hải tặc đoàn Hồng Kỳ Ưng, Diệp Trùng cũng
chính là dùng chiêu này xử đẹp thủ lĩnh hải tặc của đối phương, cũng chính là
lần đó, hắn gặp được Bách Lý Nam. Loại phương pháp đánh lén này cần phải thoả
mãn vài điều kiện, một là kẻ đánh lén phải là kẻ mạnh mẽ, có năng lực tác chiến
cá nhân, hai là hậu phương đối phương khá trống trải, ba là có thể im hơi lặng
tiếng tiếp cận tàu vũ trụ cầm đầu của đối phương.

Nói thật, nếu như Diệp
Trùng điều khiển Hàm gia, vậy hắn gần như nắm bắt 100%. Nhưng trong cục diện
hỗn chiến thế này, hắn biết nhất định sẽ có người ngầm chú ý tới mình, Hàm gia
khá là mẫn cảm, Diệp Trùng không muốn dẫn tới bất cứ phiền phức không cần thiết
nào.

Cho dù là Quỷ lỗi, hắn
cũng khá có tự tin có thể hoàn thành mục tiêu, cho dù không thành công cũng có
thể an toàn rút lui. Khi hắn dùng Phong Sa Trùng lúc trước, đã có thể làm được,
hiện giờ, không chỉ Quỷ lỗi tiên tiến hơn Phong Sa Trùng rất nhiều, mà ngay cả
mình cũng mạnh mẽ hơn lúc đó rất nhiều. Hơn nữa, Diệp Trùng tin tưởng, sự bảo
vệ xem ra nghiêm mật này, thật ra chẳng qua chỉ là hư trương thanh thế thôi.
Nếu như bọn họ còn có một đội quang giáp, Diệp Trùng tin bọn họ tuyệt đối sẽ
mang nó ra, vậy thì bọn họ cũng sớm thu được thắng lợi rồi.

Nhưng hiện giờ bọn họ
chỉ trừng mắt nhìn quang giáp của mình bị đồ sát từng cái một, mà không có bất
cứ hành động gì. Điều đó chỉ có thể nói rõ bọn họ đã không có sức chiến đấu
nhiều hơn.

Đối với mấy tàu vũ trụ
vây ở bên ngoài đó, trong mắt Diệp Trùng không đáng một xu, nếu như là chiến
hạm, còn có thể gây uy hiếp cho hắn. Tàu vũ trụ không có trang bị vũ khí như
vậy, nếu như mất đi sự bảo vệ của quang giáp, chẳng qua chỉ là một con dê chờ
mổ.

Hành động của Diệp
Trùng nhìn thì mạo hiểm, thật ra nó là kết quả có được sau khi trải qua tính
toán chi tiết, cẩn thận.

Trong vũ trụ, đủ hình
đủ dạng vẫn thạch có thể thấy khắp nơi. Một viên vẫn thạch từ từ bay tới như
vậy, ai cũng không chú ý. Mắt thấy viên vẫn thạch này sắp đập lên một tàu vũ
trụ bỗng nhiên, viên vẫn thạch này ngụy dị vạch nên một đường cong, nếu như
trên tàu hải tặc có người nhìn thấy một màn này, khẳng định là sẽ sinh ra cảnh
giác. Nhưng ai cũng không nhìn thấy, toàn bộ sức chú ý của mọi người bọn họ đều
đang bám lấy chiến trường. Tần suất xạ kích của vị sư sĩ bắn tỉa siêu cấp này
không biết tại sao chậm lại, điều này làm bọn họ nhìn thấy một tia sinh cơ, bọn
họ bây giờ càng mở mắt trừng trừng, nhìn màn hình không nháy mắt.

Có kinh nghiệm lần
trước, Diệp Trùng rất nhanh liền phân biệt được tàu vũ trụ nào là tàu của thủ
lĩnh hải tặc.

Diệp Trùng nhẹ nhàng từ
trên vẫn thạch rơi xuống, rơi ở một chỗ tối của con tàu vũ trụ này. Hai thanh
gai cận chiến đã được Quỷ lỗi lấy ra cầm trên tay, một chân làm trục, Diệp
Trùng dùng gai cận chiến vạch một đường tròn hoàn chỉnh. Mảnh vụn bắn ra xung
quanh, hai thanh gai cận chiến của Quỷ lỗ này cực kỳ cứng rắn, đây cũng là
phương pháp duy nhất để phá vỏ tàu vũ trụ hiện giờ Diệp Trùng có thể nghĩ ra.
Nhưng độ dày của vỏ giáp con tàu vũ trụ này so với vỏ giáp của tàu vũ trụ thông
thường dày hơn rất nhiều, Diệp Trùng vạch lại vài lần mà vẫn không xuyên thủng được.

Một tên hải tặc nào đó
nghiêng tai nghe một hồi, kỳ quái hỏi một hải tặc ở bên cạnh: - Ý, ta vừa rồi
hình như nghe thấy tiếng gì đó, ngươi có nghe thấy không?

Một hải tặc khác cười
châm biếm nói: - Ha ha, là ngươi quá khẩn trương thôi. Hắc hắc, tiểu tử, ta cho
ngươi biết, tình cảnh như vậy, ca ca ta đã không biết gặp được bao nhiêu lần,
lần nào mà không hoá hiểm thành an đâu chứ? Ngươi cứ yên tâm đi.

Diệp Trùng đột nhiên
cảm thấy tấm tròn đó có chút lỏng lẻo, chính ngay lúc này, tấm tròn này đột
nhiên bị khí lưu đẩy bay mạnh ra ngoài. Động tác của Quỷ lỗi lúc này linh hoạt
như con người, căn bản không có gì khác biệt. Chỉ thấy tay phải của nó vỗ lên
tấm tròn bị khí lưu thổi bay một cái, mượn thế nhảy ra ngoài, ngay khoảnh khắc
tấm tròn vừa rời khỏi tàu vũ trụ, Quỷ lỗi xoay mình, nghiêng người làm tấm vỏ
giáp hình tròn bị mình cắt xuống này sượt qua. Tấm tròn này lập tức bay vào
trong vũ trụ mênh mông.

Diệp Trùng mặc kệ khí
lưu điên cuồng thoát ra ngoài, chui vào trong tàu vũ trụ.

Nếu như động tĩnh lớn như
vậy, hải tặc vẫn không có bất cứ phản ứng nào, vậy bọn họ quá nghiệp dư rồi.
Tiếng báo động vang lên inh ỏi khắp tàu vũ trụ, mọi người lập tức nháo nhào
lên.

Diệp Trùng không lưỡng
lự chút nào, lập tức chạy thẳng tới phòng thuyền trưởng của tàu vũ trụ. Nói
thật, hắn căn bản không biết phòng thuyền trưởng ở chỗ nào, nhưng cũng may đã
từng ngồi qua không ít tàu vũ trụ, vị trí đại khái vẫn có thể tìm thấy. Nhận
chuẩn phương hướng, Diệp Trùng lựa chọn phương pháp đơn giản nhất, trực tiếp
nhất, gặp tường đạp tường, gặp cửa phá cửa, ngay cả mạch quang trên đường, Diệp
Trùng cũng không bỏ qua. Diệp Trùng không kiêng dè phá hoại, tốc độ tiến tới
cũng rất kinh người. Dọc đường không ngừng có quang giáp ngăn cản, nhưng đều bị
Diệp Trùng giải quyết rất đơn giản. Đối với mấy hải tặc không mặc quang giáp
chạy hoảng loạn đó, Diệp Trùng hoàn toàn không để ý tới.

Trên thực tế, con tàu
vũ trụ này có thể nói đã hoàn toàn mất đi tác dụng. Không khí điên cuồng thoát
ra ngoài, làm mức độ loãng của không khí ở trong này căn bản là không đủ để duy
trì hô hấp của con người. Mà vài chỗ mạch quang chủ yếu bị Diệp Trùng phá hoại
không kiêng dè, cả con tàu vũ trụ gần như chẳng khác nào phế thải. Tất cả đèn
đóm đã tắt ngúm toàn bộ, nguyên một con tàu vũ trụ gần như thành một con tàu chết.
Chỉ có phòng thuyền trưởng vẫn lộ ra ánh sáng, các hệ thống của phòng thuyền
trưởng đều độc lập hoàn toàn, không hề chịu ảnh hưởng.

Nhưng như vậy cũng chỉ
rõ hướng cho Diệp Trùng, Diệp Trùng điều chỉnh phương hướng, lao về phía phòng
thuyền trưởng. Trong bóng tối, Diệp Trùng như cá gặp nước, còn hoàn cảnh nhỏ
hẹp, phức tạp lại cho Diệp Trùng hoàn cảnh phát huy tốt nhất. Quang giáp muốn
ngăn cản Diệp Trùng tiến tới, không cái nào không ngã gục dưới công kích ngụy
dị của Diệp Trùng.

Không theo quy cách nào,
đây là hình dung tốt nhất cho tác chiến của Diệp Trùng. Trên thực tế, thứ Diệp
Trùng dùng nhiều nhất hiện giờ lại là động tác cơ bản mà Mục vốn để mình luyện
tập nhiều nhất, đơn giản, mau lẹ, thêm vào lợi dụng trọn vẹn hoàn cảnh, từ đó
hình thành nên phong cách tác chiến ngụy dị khó dò của Quỷ lỗi hiện giờ.

Tường, trần nhà, cửa
hợp kim vân vân, tất cả đều có thể thành chỗ mượn lực của Quỷ lỗi. Mà phần lớn
động tác không theo lẽ thường lại là do Diệp Trùng mô phỏng theo quan niệm về
võ thuật trong đầu, nhưng dùng việc điều khiển Quỷ lỗi để hoàn thành. Căn bản
của mọi thứ này lại là năng lực điều khiển vượt xa người thường của Diệp Trùng.

Tốc độ tiến tới của Quỷ
lỗi nhanh tới mức làm bọn họ kinh ngạc, rất nhiều hải tặc hoàn toàn không kịp
gọi ra quang giáp, liền lập tức bị chết ngạt do không khí thoát ra ngoài sau
khi cửa bị phá.

Mấy con tàu bảo vệ xung
quanh rõ ràng đồng thời nhận được lời kêu cứu, tất cả quang giáp lập tức bay về
phía con tàu vũ trụ này. Cho dù là thời khắc nguy cấp thế này, quang giáp tới
chi viện của mấy con tàu vũ trụ này cũng bất quá hơn bốn mươi cái. Điều này
càng chứng thực suy đoán lúc đầu của Diệp Trùng là hoàn toàn chính xác, đám hải
tặc không hề có nhiều sức chiến đấu hơn nữa.

Đầu óc Diệp Trùng lúc
này bình tĩnh tới mức sáng trong như băng. Hắn không chần chừ, gai cận chiến
mau chóng phá tan bức tường phòng thuyền trưởng. Không khí điên cuồng thoát ra
ngoài, đứng đối diện với không khí thổi tới, Quỷ lỗi giống một con biến dị
nhanh nhẹn, linh hoạt chui vào phòng thuyền trưởng.

Năm cái quang giáp bảo
vệ một cái quang giáp màu đỏ ở giữa. Ai nấy như gặp đại địch, bọn họ tới hiện
giờ vẫn không biết cái quang giáp này rốt cuộc làm sao lẻn vào tàu vũ trụ này,
bọn chúng tới bao nhiêu người, mấy người bọn họ cũng không ai biết. Điều bọn họ
hiện giờ có thể làm chính là cố thủ chờ viện binh, bọn họ tin tưởng, chỉ cần có
thể kéo dài đối phương một hồi, ba phút, không, có lẽ chỉ cần hai phút, viện
binh phe mình sẽ tới.

Nhìn năm cái quang giáp
trước mắt, Diệp Trùng không dám có chút lơ là. Năm cái quang giáp này không cái
nào không phải quang giáp cao cấp, đều là loại hàng hoá cao cấp nhất có thể mua
được trên thị trường. Hơn nữa, năm người này vô luận là từ phương diện vị trí
đứng hay là tư thế cảnh giác đều không chê vào đâu được, hiển thị ra trình độ
khá cao. Nếu như là một đấu một, thậm chí một đấu hai, Diệp Trùng đều không có
chút lo lắng nào. Bất quá, hiện giờ lại là một đấu năm, với lại đối phương còn
bày ra tư thế tử thủ, đó với mình mà nói, đích xác là một vấn đề đau đầu.

Nếu như là Thương ở
đây, chỉ sợ oành một phát pháo, mấy người này đều thành từng mảnh vụn. Nhưng
cách nghĩ này rõ ràng là không có bất cứ trợ giúp gì cho Diệp Trùng lúc này.

Thời gian không nhiều,
Diệp Trùng không dám trù trừ, thân hình chuyển động, Quỷ lỗi phiêu hốt đổi hướng,
đột nhiên xong tới trước mặt một cái quang giáp trong đó. Tốc độ là điểm mạnh
của Quỷ lỗi, động tác đột nhiên này làm mọi người đều kinh ngạc. Phòng thuyền
trưởng tuy có vẻ khá rộng rãi, nhưng đối với quang giáp mà nói, không gian này,
không cần phải nghi ngờ, là quá nhỏ.

Trong không gian nhỏ
như vậy, không ai dám đẩy tốc độ tới mức độ khủng bố thế này, bởi lẽ quá dễ
tông vào tưởng. Hơn nữa, đổi hướng khẩn cấp như vậy, ai cũng không đủ tự tin
xác định lần nào mình cũng có thể hoàn thành. Dùng tốc độ nhanh thế này, thực
hiện đổi hướng khẩn cấp thế này, bọn họ đều hoài nghi người bên trong chắc hẳn
sẽ biến thành một đống tương thịt.

Nhưng, một màn trước
mắt này lại thật sự xảy ra trước mắt bọn họ.

Trong lòng năm người
hoảng sợ. Hai người trong số năm người này tinh thông cận chiến, nhưng nhìn
thấy thao tác khủng bố thế này, toàn bộ năm người đều mặt vàng như đất. Nhưng
trong hoàn cảnh trước mặt, quang giáp loại viễn chiến quả thật không có bất cứ
chỗ nào để phát huy. Súng năng lượng công suất nhỏ căn bản không có bất cứ tác
dụng nào với đối phương, súng năng lượng công suất lớn, bọn họ sợ sẽ làm cả con
tàu vũ trụ phát nổ. Ngoài ra, thân hình của đối phương phiêu hốt thế này, tốc
độ nhanh như vậy, trong khoảng cách nhỏ này, căn bản là không cách nào khoá được.

Chính trong lúc mọi
người hoảng sợ trong lòng, cái quang giáp tên hề này đột nhiên đổi hướng sang
ngang. Lần này, cho dù trình độ của mấy sư sĩ này ai nấy đều không thấp, nhưng
cũng không khỏi ngớ ra. Cái này hoàn toàn vi phạm đinh luật quán tính!

Trước mắt Diệp Trùng
hiện giờ là cái quang giáp cận chiến, tổ hợp điển hình của tấm khiên lớn và
kiếm laser. Quang giáp tên hề đột nhiên lao tới hắn, hắn tuy kinh ngạc nhưng
không loạn, không lùi mà lại tiến lên. Chân trái hơi bước một bước lên trước,
đồng thời, tấm khiên lớn che trước mặt, kiếm laser tay phải bổ dọc một cái. Một
loạt động tác này lưu loát tự nhiên, hơn nữa, phòng thủ cũng cực kỳ nghiêm cẩn,
nhất thời Diệp Trùng cũng tìm không ra chỗ ra tay. Trong lòng Diệp Trùng không
khỏi thầm khen, không ngờ trong một hải tặc đoàn nho nhỏ mà cũng có cao thủ thế
này.

Nhưng công kích thế này
lại không có bất cứ lực sát thương nào với Diệp Trùng. Quỷ lỗi hơi nghiêng
người, trơn trợt giống như con cá, tay phải vỗ lên mặt khiên của tấm khiên lớn,
mượn thế nhảy lên, chân phải quét ngang phần mặt quang giáp đối phương. Một
cước này nếu như đạp trúng, chỉ e cổ quang giáp đối phương lập tức bị gãy thành
hai đoạn, cái quang giáp cũng coi như vứt đi.

Động tác trái lẽ thường
này của quang giáp tên hề rõ ràng cũng ra ngoài ý liệu của đối phương, nhưng
may mà kinh nghiệm thực chiến của hắn phong phú, hai chân dạng ra, trầm eo
xuống tấn. Nửa thân trên nghiêng ra sau, thoát được một cước này của quang giáp
tên hề.

Vẻ mặt Diệp Trùng lúc
này vẫn bình tĩnh như thường, không có chút dao động. Cặp mắt lại có một tia
sáng bạc lóe qua, Diệp Trùng biết, thời cơ tới rồi!

Trên bàn điều khiển
chính, đôi tay Diệp Trùng đã hoàn toàn nhìn không thấy bất cứ bóng dáng nào.
Chỉ có phần cổ tay mới có thể lờ mờ nhìn thấy một mảng tàn ảnh mơ hồ mà cực
mỏng.

Bốn cái quang giáp còn
lại nhìn thấy cũng chỉ có thể lo lắng, hai bên gần như hoàn toàn dán sát vào
nhau, bọn họ căn bản không có chỗ ra tay, huống chi, giữa bốn cái quang giáp
này còn có ba cái quang giáp loại đánh xa không rành cận chiến.

Quang giáp tên hề lúc
này lại làm một động tác cả đời bọn họ cũng không sao quên được.

Quang giáp tên hề đột
nhiên thò tay trái ra, giữ chặt phần dưới của tấm khiên lớn, sức mạnh to lớn
gần như làm cho cái quang giáp hải tặc này có vài phần cảm giác bị túm lấy,
nhưng hắn rất mau liền ổn định lại. Thân hình nửa thân trên không đổi, chân
trái của quang giáp tên hề quét qua đỉnh đầu quang giáp của hắn.

Bỗng, trên tấm khiên
lớn bỗng nhẹ hẫng, quang giáp tên hề trước mắt đột nhiên biến mất! Biến cố đột
nhiên này làm tên hải tặc này không khỏi ngỡ ngàng nhìn xung quanh.

Bên tai lại nghe thấy
tiếng la kinh ngạc của bốn hải tặc còn lại trong tần số, còn có một tiếng kêu
thảm! Tiếng kêu thảm này, hắn quen thuộc đến mức không thể quen thuộc hơn,
đó... đó là lão đại của hắn! Trong chớp mắt, trong đầu óc của hắn trống không
một mảng.

Sau lưng hắn, cái quang
giáp tên hề đột nhiên nhảy lên cao, tốc độ cực nhanh, chạm vào trần nhà, vạch
nên một đường nứt. Đợi đến khi ánh mắt ngỡ ngàng của mấy tên hải tặc này hồi
phục vài phần tỉnh táo, quang giáp tên hề đã biến mất ở chỗ cái lỗ lớn do hắn
vừa mới phá ra. Gần như đồng thời, sau lưng hắn truyền tới tiếng quang giáp ngã
oành một cái.

Hắn quay đầu lại, nhưng
không thể tin được khi nhìn thấy quang giáp của lão đại ngã trên đất, mà chỗ
buồng lái của nó lại có một cái lỗ to đùng, bên trong đã là một mảng máu thịt
mơ hồ. Tuy nhìn không thấy bóng dáng của lão đại, nhưng hắn biết, dưới thương
thế như vậy, căn bản không có khả năng sống sót.

Hắn tới giờ vẫn không
hiểu khoảnh khắc vừa rồi xảy ra chuyện gì.

Sau này, từ trong miệng
của bốn tên đồng bọn, hắn mới hiểu được trong khoảnh khắc ngắn ngủi đó rốt cuộc
là đã xảy ra chuyện gì, điều này cũng trở thành ác mộng trong cả đời hắn.

Tay trái quang giáp tên
hề tóm lấy phần dưới tấm khiên lớn của hắn, thuận thế mượn lực, chân trái quét
qua đỉnh đầu hắn, cả người giống như một trận gió, lộn mình một vòng trên không
trung. Chính trong khoảnh khắc hai chân tới gần mặt đất, quang giáp tên hề đột
nhiên co người lại một cách ngụy dị, trong lúc mọi người vẫn chưa có phản ứng,
chui xuống phía dưới tấm khiên lớn của hắn. Thể hình của quang giáp tên hề vốn
dĩ khá nhỏ thó, mà một loạt động tác lúc đầu, làm hai chân quang giáp của hắn
giang ra, quang giáp tên hề chính là trượt qua giữa hai chân quang giáp của hắn.
Trượt qua hắn, quang giáp tên hề đang ở ngay trước mặt lão đại, nó giống như
rắn độc, đột nhiên từ trên mặt đất vọt lên, mà cái gai cận chiến vẫn luôn chưa
từng xuất hiện đó giống như lưỡi con rắn độc, chính xác cắm vào vị trí lão đại
ngồi.

Bốn người còn lại lúc
này mới có phản ứng, nhưng cái quang giáp tên hề đã thuận thế rút gai cận chiến
ra, đạp lên quang giáp của lão đại, nhảy tới trần nhà, mượn lực đổi hướng chạy
đi!

Quang giáp lạnh lẽo,
miệng lỗ rách nát, máu nóng mất đi độ nóng, lão đại của một hải tặc đoàn to lớn
chính là bị một cái quang giáp giống như tên hề giết chết trong sự bảo vệ trùng
trùng như vậy.

Từ giây phút đó trở đi,
thanh danh của tên hề hắc ám mau chóng lan truyền trong giới hải tặc, gần như
tất cả hải tặc đều biết, trên đời này còn có một cái quang giáp giống như tên
hề nhưng lại đi lại trong bóng tối như thế.

Hoàn thành nhiệm vụ,
nhiệm vụ hàng đầu của Diệp Trùng hiện giờ chính là mau chóng chạy về tàu Hoa
hoa công tử.

Tốc độ của quang giáp
tên hề lúc này hoàn toàn thể hiện ra, căn bản không có bất cứ giấu giếm gì,
Diệp Trùng trực tiếp bay về phía Hoa hoa công tử. Mà sau lưng hắn, hơn bốn mươi
cái quang giáp bám sát theo. Thương cũng lập tức tăng tần suất xạ kích, trong
nháy mắt, mấy cái quang giáp đã tới gần Hoa hoa công tử còn lại, dưới tình
trạng Mục không nương tay, mau chóng bị tiêu diệt. Chính như thế, dưới ánh mắt
kinh ngạc của mọi người, hơn ba trăm cái quang giáp tan thành mây khói!

Quang giáp tên hề đột
nhiên xuất hiện trên màn hình lập tức hấp dẫn chú ý của mọi người.

Diệp Trùng lại biểu
diễn cho mọi người xem cái gì gọi là né tránh. Trong lưới hoả lực do bốn mươi
cái quang giáp tạo thành, lại không có một chùm nào có thể bắn trúng Diệp
Trùng. Đổi hướng ngụy dị, động tác giả hoa cả mắt, các loại độ cong khác nhau,
xem tới mức mọi người đều choáng váng, hoa mắt, tinh thần điên đảo. Mà trong
mắt người trong nghề, cái quang giáp tên hề này lập tức được thăng lên thành
nhân vật nguy hiểm nhất.

Càng lúc càng gần Hoa
hoa công tử, bốn mươi cái quang giáp này rõ ràng sợ sự bắn tỉa của Thương, vội
vàng bay trở về. Nhưng cho dù là như vậy, vẫn bị Thương bắn nổ ba cái.

Hải tặc rời đi làm mọi
người không thể kiềm chế được hoan hô, niềm vui sống sót sau kiếp nạn tràn ngập
trong cả đội tàu!

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3