Sư sĩ truyền thuyết - Chương 207

Chương 207: Kế hoạch cải tạo phi thường (Thượng)

Hành tinh Minh Hồng, là
một hành tinh có thể cư trú của thiên hà Farr. Mỗi khi mưa xong, trên trời lại
xuất hiện một cái cầu vồng hoặc đậm hoặc nhạt, như ẩn như hiện, hành tinh Minh
Hồng cũng do vậy mà có tên này (Hồng: cầu vồng). Tổng bộ tập đoàn Prime tọa lạc
ở hành tinh này. Diệp Trùng là phái hành động điển hình, không có thói quen
lãng phí thời gian, sau khi biết quái bệnh không hề có bao nhiêu ảnh hưởng tới
mình, hắn liền lập tức tính toán rời khỏi hành tinh Sí Phong. Tuy Hiệp hội sư
sĩ và Hắc giác xảy ra xung đột, nhưng Diệp Trùng cũng rất lâu không phát hiện
bóng dáng quang giáp của ba phe, nhưng hắn không tin ba phe sẽ dễ dàng kết thúc
truy bắt mình như vậy.

Hành tinh Sí Phong chịu
tổn thương nghiêm trọng, các loại tổ chức viện trợ lũ lượt kéo tới, nhất thời,
số lượng tàu vũ trụ ra vào hành tinh Sí Phong mỗi ngày tăng mạnh, Diệp Trùng
lại không tìm thấy tàu vũ trụ đi thẳng tới hành tinh Minh Hồng. (DG: NV là Minh
Dương, chắc sai nên sửa lại là Minh Hồng)

Thương vẫn luôn đề nghị
kiếm một tàu vũ trụ, chỗ tốt rất nhiều, thí dụ như bảnh, lại có lợi khí để ôm
muội muội. Diệp Trùng và Mục đối với mấy chỗ tốt mà Thương nói này không chút
hứng thú nào, nhưng lại có vài phần tán đồng với kiến nghị này của Thương.

Nếu như mình có một con
tàu vũ trụ, chỗ tốt vô nghi là rất nhiều. Không cần mỗi lần đều đi nhờ, cũng có
thể giảm thiểu xác suất mình bị ba phe phát hiện. Hơn nữa có thể làm hắn có
năng lực du hành giữa các hành tinh, như vậy vô luận là tiến hay thoái, phạm vi
Diệp Trùng có thể dàn xếp cũng lớn hơn nhiều.

Mà điều làm người ta
đau đầu nhất là kiểm tra thân phận khi tàu vũ trụ dừng lại, nhưng điều này đối
với Mục mà nói, lại không hề là một vấn đề lớn. Thông qua mạng mô phỏng, hắn có
thể rất dễ dàng giải quyết vấn đề này. Mà một thân phận hợp pháp đối với Mục mà
nói, căn bản không thành vấn đề.

Ba người đã nhất trí
đạt được ý kiến thống nhất, vậy điều quan trọng của vấn đề hiện giờ lại là làm
thế nào để có một tàu vũ trụ.

Giá tàu vũ trụ so với
quang giáp, hoàn toàn không cùng một cấp bậc. Tập đoàn có thể sản xuất tàu vũ
trụ đều không có ngoại lệ nào, đều là tập đoàn siêu lớn, thực lực kỹ thuật hùng
hậu, có nguồn lực rất lớn, quan hệ phong phú. Những thứ này không phải mấy tập
đoàn cỡ nhỏ và trung đó có thể đạm nhận được.

Cướp tàu vũ trụ của
người khác. Thủ đoạn này là phương pháp Diệp Trùng có thể nghĩ tới đầu tiên và
duy nhất. Nhưng gặp phải sự phản đối nhất trí của Mục và Thương. Lý do của Mục
là tình thế của hành tinh Sí Phong lúc này vô cùng khẩn trương, hơn nữa gần như
sự chú ý của mọi người đều ở phương diện này. Lúc này mà có dị động gì thì rất
dễ đưa mình lộ ra trước mắt mọi người. Còn lý do của Thương là, người văn mình
làm sao lại có thể dùng phương pháp cấp thấp mà dung tục như vậy chứ?

Thương và Mục đã phản
đối, vậy cũng tức là họ đã có phương pháp tốt hơn, Diệp Trùng càng lười lo tới,
hắn vẫn còn rất nhiều việc cần làm. Thời gian, Diệp Trùng luôn luôn không chê
nhiều, cũng không phải không có việc để làm. Thứ hắn phải học quả thật quá
nhiều, học tập là phương pháp tốt nhất để nâng cao thực lực bản thân, mà thực
lực lại là tất cả của mình.

Diệp Trùng hiện đang ở
trong kho bỏ hoang dưới lòng đất, cũng không biết làm sao mà Thương tìm được.
Nhưng chỗ này cực kỳ thích hợp để Diệp Trùng luyện tập điều khiển quang giáp.
Diệp Trùng đếm lại quang giáp hiện có trên người mình. Hàm gia, Thủ hộ, đây là
quang giáp Diệp Trùng tin cậy nhất. Rồi quang giáp có được do lần trước ám toán
đám đó của Tông sở, Qua Dực có được từ trên người Mộc Phi, còn có bốn cái quang
giáp Thần thức, ngoài ra còn có một số quang giáp loại phi chiến đấu Diệp Trùng
mua ở Cửu khai thành.

Hàm gia và Thủ hộ tự
nhiên không cần nói, đây là quang giáp Diệp Trùng quen thuộc nhất, dùng nhiều
nhất. Qua Dực, không cần phải nghi ngờ, là một quang giáp ưu tú, nhưng Diệp
Trùng chưa từng dùng qua, hơn nữa một số cách dùng của nó cần phối hợp với năng
lực đặc thù của Tông sở, mà Diệp Trùng lại không có thiên phú gì ở phương diện
thuật thừa sư, tự nhiên không thể phát huy thực lực chân chính của Qua Dực.
Nhưng rất nhiều chỗ thiết kế đặc biệt của nó làm Diệp Trùng vô cùng khen ngợi,
cũng mở rộng rất nhiều suy nghĩ của hắn. Giá trị của Qua Dực đối với Diệp
Trùng, nghiên cứu lớn hơn thực dụng.

Đối với bốn cái Thần
thức, cũng giống như vậy, huống chi Thần Thức so với Qua Dực mà nói, khoảng
cách không chỉ một cấp bậc, Diệp Trùng nghiên cứu qua một lượt rồi quăng nó
sang một bên. Trải qua hun đúc của nhiều quang giáp ưu tú như vậy, đối với đồ
thường, Diệp Trùng đã sớm không thèm nhìn.

Nhưng vấn đề là, vô
luận là Hàm gia hay là Thủ hộ, thậm chí Qua Dực đều không thể xuất hiện dưới
mắt của đông người. Đây là việc làm Diệp Trùng đau đầu nhất, Hàm gia do chất
liệu đặc thù, vô luận loại sơn nào phun lên đều không sao giữ được lâu, luồng
khí vừa thổi, thường sẽ lộ nguyên hình. Thủ hộ cũng có cùng một chứng bệnh, hơn
nữa so với Hàm gia, tạo hình quang giáp mini của Thủ hộ càng làm người ta chú
ý. Đối với Qua Dực, lấy ra cũng có nghĩa là nói với Tông sở, Mộc Phi là do mình
làm thịt, Diệp Trùng vẫn chưa ngốc tới mức này. Ngược lại Thần Thức vẫn có thể
lấy ra ngụy trang thành sư sĩ của Tông sở, đương nhiên cũng chỉ có thể ngụy
trang một, hai lần.

Diệp Trùng đau khổ phát
hiện, mình có mấy cái quang giáp siêu cấp, nhưng lại không có cái nào lấy ra
dùng được. Loại tình hình này, giống như một người ngồi trên một ngọn bảo sơn
nhưng một món bảo bối cũng không thể lấy đi.

Ài, vấn đề này tới lúc
rồi nghĩ tiếp, Diệp Trùng nghĩ không ra cách nào, liền gạt vấn đề này sang một bên.

Học tập con chip đó của
Lam Dị Hành, lý giải của Diệp Trùng đối với võ thuật lên thêm một tầng. Giống
như một con đường mòn chọn ra từ vô số thực chiến, trải qua học tập hệ thống
chính quy, lý giải của hắn đối với võ thuật càng thêm sâu sắc, mà lại không bị
những lý luận võ thuật có hệ thống này câu thúc.

Chỗ dùng tới của đánh
nhau tay không bình thường vẫn cực kỳ có hạn. Thứ Diệp Trùng hiện đang luyện
tập chính là cận chiến quang giáp, điều khiển Hàm gia, hắn đang không ngừng thử
mang mấy động tác trong đầu đó để làm cho Hàm gia cũng có thể thực hiện. Lý
giải đối với võ thuật càng thêm sâu sắc, hắn hiện đang không ngừng cải tiến kỹ
xảo cận chiến quang giáp của mình.

Diệp Trùng hiện giờ
đang sửa đổi sự phức tạp của chiêu thức cận chiến quang giáp ngày xưa thành đơn
giản hơn, không có cảm giác làm người ta hoa mắt ngày xưa, đơn giản, lưu loát
tự nhiên, nhưng uy lực lại tăng thêm vài phần.

Hàm gia vẫn là đi đầu
luyện tập cận chiến quang giáp, còn Thủ hộ, gần như hoàn toàn có thể phát huy
uy lực của cận chiến tay không tới cùng cực.

- Diệp tử! - Thương đột
nhiên kêu Diệp Trùng đang luyện tập dừng lại.

Diệp Trùng dừng lại,
trong lòng hắn thầm đoán chắc là Mục Thương đã giải quyết xong vấn đề tàu vũ
trụ, liền hỏi: - Thế nào?

Quả nhiên Thương hưng
phấn nói: - Khà khà, Diệp tử, tàu vũ trụ của chúng ta mua được rồi.

- Mua được rồi? - Diệp
Trùng lập tức nắm được trọng điểm của câu nói này, không khỏi nghi hoặc hỏi: - Các
ngươi lấy đâu ra nhiều tiền thế?

Câu nói này của Diệp
Trùng lập tức gặp phải sự coi thường của Thương, Thương rất không đồng ý: - Tiền
tài đối với ta và Thương mà nói chỉ là một con số, không hề là việc khó khăn
gì, chúng ta có rất nhiều phương pháp có thể đạt được mục đích này.

- Ừ. Diệp Trùng trả
lời, đối với tiền tài, hắn cũng chẳng có bao nhiêu hứng thú. - Diệp Trùng hỏi:
- Tàu vũ trụ ở đâu?

- Khà khà, thứ đó cần
ngươi đi lấy. Ừm, nhưng trước đó, ngươi cần phải đi kích hoạt một tấm thẻ thân
phận. - Thương nói.

Việc kích hoạt thẻ thân
phận, Diệp Trùng đã không phải là làm lần đầu, tự nhiên như xe nhẹ, đường quen,
rất mau liền làm xong. Tên trên thẻ thân phận lần này là Cố Uy, là một thành
viên bình thường trong nhánh khác của đại thế gia Cố gia của thiên hà Thiên La.
Thiên La Cố gia làm Diệp Trùng nhớ tới Cố Thiếu Trạch, Cố Thiếu Trạch là người
của Cố gia, hơn nữa nhất định còn là một thành viên vô cùng trọng yếu của Cố
gia, Diệp Trùng thầm đoán trong lòng.

- Thương, tại sao phải
đổi ta thành người của Cố gia? - Diệp Trùng hỏi.

Thương giải thích nói:
- Tàu vũ trụ bình thường rất ít có tư nhân dùng, đại đa số là một số thế gia,
tập đoàn tài chính, hoặc giả là tổ chức hành chính mới có. Gắn cái mác Cố gia
có thể giảm rất nhiều phiền phức, hơn nữa không dễ làm cho người khác chú ý.
Với lại, hành tinh Minh Hồng chúng ta đi lần này là ở thiên hà Farr, cách rất xa
thiên hà Thiên La, khả năng gặp phải người của Cố gia nhỏ hơn nhiều.

- Hơn nữa, cứ cho là
gặp đi, đại thế gia giống như Cố gia thế này, nhánh bên cũng vượt xa tưởng
tượng của người bình thường, xác suất người của Cố gia quen biết lẫn nhau cực
kỳ nhỏ. Người khác muốn tra cũng phải phí khá nhiều công sức.

- Ừ, như vậy à. - Diệp
Trùng như hiểu ra.

Diệp Trùng theo hướng
dẫn của Thương, tới khu thông hành, lượn qua vô số tàu vũ trụ đang đậu, Diệp
Trùng đi tới một góc không nổi bật.

Một tàu vũ trụ to lớn
yên lặng dừng ở đây. Thân tàu màu đen, dẹt và nhẵn, nó giống một con cá kình,
căn bản không nhìn thấy có cái gì lồi lên. Sống lưng thuôn trơn bóng, mà đường
thẳng, góc cạnh trên tàu vũ trụ thông thường gần như nhìn không thấy trên con
tàu này.

Cảm giác đầu tiên của
Diệp Trùng chính là lớn! Tàu vũ trụ xung quanh so với nó, đơn giản thì như là
em trai vậy. Tuy so với tàu Saberi cấp Silan mà đại sư Fred ngồi thì nhỏ hơn
nhiều. Từ đầu tới đuôi tàu Saberi dài tới 10 km, còn tàu vũ trụ này tuy không
đạt tới cấp bậc này, nhưng vẫn dài khoảng 5 km.

Thương rõ ràng vừa ý
với vẻ mặt của Diệp Trùng: - Diệp tử, thế nào, không tồi chứ! Ài, đáng tiếc
không phải là cấp Silan, thứ đó mới gọi là oách.

Nhìn thấy Diệp Trùng đi
tới, một người thanh niên đứng chờ bên cạnh tàu vũ trụ này bước tới đón, hắn
rất lễ phép hỏi: - Xin hỏi, ngài chính là Cố Uy tiên sinh?

Diệp Trùng gật đầu,
lạnh nhạt nói: - Chính là ta.

- Ừ, xin chào ngài, Cố
Uy tiên sinh, ta là nhân viên của tập đoàn Trường Phong. Đây là tàu vũ trụ cấp
Scar mà ngài đặt, do ngài yêu cầu, chúng ta chưa hề đặt tên cho nó, quyền đặt
tên sẽ giao cho ngài. Ngài có vừa ý với nó không? Nếu như vừa ý, mời ngài đi
vào tiếp nhận nó, rồi ký tên vào đây. Ngài còn được nhận được dịch vụ bảo trì ở
các thiên hà của công ty chúng tối, điều khoản liên quan tới bảo trì ở trong
quang não chính trên tàu vũ trụ của ngài. - Người thanh niên rất lễ phép nói.

- Ừ. - Diệp Trùng gật
đầu, dưới sự hướng dẫn của người thanh niên này, Diệp Trùng lên con tàu vũ trụ
này. Diệp Trùng nhập thẻ thân phận của mình vào quang não điều khiển chính của
con tàu, rời thực hiện kiểm tra chống giả mạo, rất mau, quang não liền nhắc nhở
Diệp Trùng hoàn tất việc tiếp nhận.

Tiếp theo, người thanh
niên này lấy từ trong lòng ra một tấm bảng màu xám bạc to bằng bàn tay, dưới sự
điều khiển của người thanh niên, tấm bảng mau chóng phóng lớn, trở nên to cỡ
cái bàn, trôi nổi trước mặt Diệp Trùng. Một luồng màu đỏ xẹt qua, trên tấm bảng
này xuất hiện rất nhiều dấu chữ, là một bản hợp đồng giao dịch. Diệp Trùng nhận
lấy cây bút laser mà người thanh niên đưa cho hắn, ký cái tên Cố Uy không có
thực vào chỗ ký tên.

Làm xong mọi thứ, người
thanh niên rất lễ phép tạm biệt Diệp Trùng, rồi một mình rời đi.

Diệp Trùng nhìn con tàu
vũ trụ to lớn này, liên tục nhảy từ chỗ này tới chỗ khác, hắn rất lâu không cảm
thấy hưng phấn thế này. Đây là tàu vũ trụ đầu tiên Diệp Trùng có thật sự. Cấp
Scar thật ra không xem là lớn, nhưng từ đầu tới đuôi tàu dài 5 km vẫn có thể
làm nó tiến vào hàng ngũ tàu vũ trụ cỡ lớn.

- Diệp tử, người nói
tàu vũ trụ này gọi là gì thì tốt? - Nhìn thấy Diệp Trùng hưng phấn như vậy,
Thương cũng khá cao hứng.

- Tàu vũ trụ cũng cần
tên? - Diệp Trùng có hơi kỳ quái hỏi.

- Đương nhiên, ngươi
xem tàu vũ trụ của lão già Fred đó không phải gọi là Saberi đó sao? - Thương
đưa ra thí dụ.

- Ừ, vậy thì gọi là Số
một đi. - Diệp Trùng cảm thấy cái tên này khá tiện.

Đương nhiên, cái tên
này gặp phải sự phản đối vô cùng kịch liệt của Thương: - Diệp tử, người tại sao
lại lấy cái tên không có phẩm vị như vậy chứ, không được, không được, cái tên
này ta tuyệt không đồng ý.

Diệp Trùng không đồng ý
phẩy phẩy tay: - Vậy ngươi đặt là được rồi. - Diệp Trùng đối với việc đặt tên
này chẳng có bao nhiêu hứng thú.

Không gian trong tàu vũ
trụ quá lớn, ngay cả Mục bay ở trong này cũng cảm thấy rất rộng rãi, càng không
cần nói tới Diệp Trùng đi lại ở trong này.

- Diệp tử, lên quang
não điều khiển chính của phòng thuyền trưởng xem đi, trong đó có một bản kế
hoạch cải tạo tàu vũ trụ, là của tên Mục làm đó. Ừ, hệ thống của con tàu này,
Mục đã thay mới rồi, hì hì, không cần lo lắng vấn đề an toàn. - Thương nói với
Diệp Trùng.

- Kế hoạch cải tạo? - Diệp
Trùng cực kỳ cảm thấy hứng thú với thứ giống thế này, hơn nữa còn là Mục làm
ra, Diệp Trùng lập tức chạy tới phòng thuyền trưởng.

Phòng thuyền trưởng vốn
dĩ có thể chứa được 80 người làm việc hiện giờ chỉ có mình Diệp Trùng, tự nhiên
là trống trải thấy rõ.

Diệp Trùng vừa đi tới
trước quang não điều khiển chính, quang não điều khiển chính liền tự động phát
ra một bản kế hoạch. Không chút nghi ngờ, cả con tàu hiện giờ đều dưới sự điều
khiển của Mục Thương. Không có Mục Thương, chỉ e Diệp Trùng muốn khởi động tàu
vũ trụ này cũng không phải là một việc dễ dàng. Điều khiển tàu vũ trụ cấp Scar,
số người điều khiển ít nhất cần hai mươi người.

Tất cả sự chú ý của
Diệp Trùng đều bị bản kế hoạch cải tạo tàu vũ trụ này hấp dẫn.

Thứ Mục làm ra quả
nhiên là không bình thường a! Diệp Trùng kinh ngạc trong lòng.

Trong bản kế hoạch của
Mục, trong con tàu vũ trụ này, đầu tiên sẽ xây dựng một phòng thí nghiệm kim
loại cỡ nhỏ, một phòng điều bồi cỡ nhỏ, một phòng cải tạo cỡ nhỏ, còn có một sân
huấn luyện quang giáp. Hơn nữa, đây chỉ là bước đầu tiên.

Thế là Diệp Trùng bắt
đầu hoạt động mua đồ điên cuồng, trong thẻ thân phận của hắn được Mục nhập vào
lượng lớn tiền, đối với việc đống tiền này làm sao có, từ đâu tới, đó lại không
phải vấn đề Diệp Trùng quan tâm. Mà lúc này, cái tên được Thương đặt cho con
tàu này cũng nóng hổi ra lò: Hoa hoa công tử. Nhưng Diệp Trùng và Mục không
chút quan tâm tới vấn đề này, thái độ chẳng ừ hử gì đủ làm cho Thương có chút
phiền não một hồi.

Thiết bị thông tin trên
Hoa hoa công tử cực kỳ tiên tiến, có thể kết nối mạng mô phỏng. Dưới sự chỉ dẫn
của Mục, Diệp Trùng thông qua mạng mô phỏng mua một lượng lớn máy móc, tài liệu
và một số vật phẩm sinh hoạt cần thiết.

Vô số tiền bạc cứ như
vậy chảy ra, nhưng Diệp Trùng lại không có chút cảm giác nào. Chỉ là vật phẩm
đưa vào tàu mỗi ngày càng lúc càng nhiều. Quang giáp công trình Diệp Trùng đã
mua bấy lâu cuối cùng cũng có chỗ dùng, Diệp Trùng mỗi ngày đều làm công việc vận
chuyển, đương nhiên, Thương cũng không thể may mắn thoát khỏi, chỉ là quang
giáp Mục Thương gẫy một cánh tay, hiệu suất làm việc tự nhiên còn lâu mới bằng
Diệp Trùng.

Làn sóng mua hàng điên
cuồng này duy trì đủ năm ngày, Diệp Trùng mới mua đủ mọi thứ cần thiết. May mà
nhà kho của Hoa hoa công tử thực sự đủ lớn, nếu không chỉ riêng mấy thứ này
cũng đủ làm Diệp Trùng đau đầu rồi.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3