Sư sĩ truyền thuyết - Chương 205

Chương 205: Điềm báo

Thời gian năm ngày trôi
qua rất nhanh, từ hỗn loạn lúc đầu, tiếp theo là đại chiến của hai phe Hắc giác
và Hiệp hội sư sĩ, nhất thời, dường như tất cả hoạt động phạm tội đều yên lặng
giấu mình. Mà các ban ngành chính phủ sau khi trải qua sự kinh hoảng, lúng túng
ban đầu, cũng mau chóng có phản ứng, khắp nơi trên không đều là quang giáp cảnh
sát đi tuần. Còn các loại nhu yếu phẩm cuộc sống cũng đưa tới từng nhà, từng
hộ.

Nhưng sự phá hoại của
chiến tranh vĩnh viễn khó mà bù đắp được. Cho dù đây chỉ là một trận chiến chỉ
có hơn năm mươi quang giáp. Chịu phá hoại nghiêm trọng nhất chính là khu Thiên
Điểu, khu Thiên Điểu vốn phồn hoa hiện giờ có thể thấy cảnh đổ nát ở khắp nơi,
mà số người tử thương càng làm người ta nhìn thấy mà đau lồng. Sự lãnh khốc của
chiến tranh, lúc này đây truyền đạt tới mọi người khí tức băng lạnh của nó.

Đây là một tai họa, tai
họa trăm năm gặp một lần! Năm ngày, đối với tất cả những người ở trong hai mươi
ba hành tinh mà nói, dài đằng đẵng như một thế kỷ, mà điều làm người ta cảm
thấy mù mịt nhất là, ai cũng không biết tai họa này sẽ kéo dài bao lâu, một tháng
ư? Hay là một năm? Không ai có thể trả lời.

Ngay khi tất cả mọi
người lặng lẽ hứng chịu thương tổn do tai họa mang đến cho bọn họ, bất ngờ,
loại virus siêu cấp tàn phá bừa bãi trên mạng mô phỏng này trong nháy mắt giống
như đột nhiên biến mất. Mọi người kinh ngạc phát hiện, tất cả mọi thứ đột nhiên
bắt đầu hoạt động bình thường.

Thông tin khôi phục
bình thường, giao thông khôi phục bình thường... Tất cả dường như đều khôi phục
bình thường. Gần như tất cả mọi người đều ra đường, chúc mừng tai họa này đi
qua.

- Ha ha, nói ngươi cũng
không biết đâu, cho ngươi biết, lần này là chính phủ năm thiên hà lớn liên thủ,
mới dọn sạch loại virus đáng chết này. Nghe nói trong đó còn có cao thủ của
quân đội nữa...

Đây dường như là lý do
hợp lý nhất, gần như tất cả mọi người đều dùng tốc độ nhanh nhất tiếp nhận cách
nói này. Mọi người hoàn toàn yên tâm, liều mạng hoan hô. Sau tai họa, niềm vui
xây dựng lại thường đi kèm với nỗi đau do tai họa mang lại cho mọi người.

Tất cả đều trở nên ngay
ngắn, có trật tự.

Chẳng bao lâu sau, đông
đảo các tổ chức viện trợ tiến vào hành tinh Sí Phong. Bọn họ mang tới lượng lớn
các loại vật tư thiếu thốn, đồng thời còn có đông đảo ký giả kéo tới.

Hai mươi ba hành tinh,
trong đó hành tinh Sí Phong bị phá hoại nghiêm trọng nhất.

Đám ký giả không lỗ nào
không vô được mau chóng có được lượng lớn tư liệu quý giá, thí dụ ghi hình hỗn
chiến của hành tinh Sí Phong. Mà thứ quý giá nhất trong đó lại là bản ghi hình
trận đại chiến giữa Hiệp hội sư sĩ và Hắc giác đó do một cư dân lớn gan ghi
lại.

Bản ghi hình này gây
nên một trận sóng to gió lớn. Tất cả thiết kế sư quang giáp ngạc nhiên phát
hiện, quang giáp cao cấp trong mắt bọn họ ở trước mắt hai loại quang giáp một đen
một trắng này lại không chịu nổi một kích. Mà mấy sư sĩ cao cấp đó lại bị kỹ
xảo chiến đấu kinh người do sư sĩ bên trong những quang giáp trước mặt này thể
hiện ra dọa chết khiếp. Đổi hướng không thể tin được, kỹ xảo xạ kích không thể
tin được, trong nhận thức của bọn họ, Hầu hết động tác trong bản ghi hình này
căn bản đều là thứ con người không sao hoàn thành được. Mấy kẻ yêu thích quang
giáp cận chiến trong mạng mô phỏng đó lại phát hiện, phương thức chiến đấu của
đám quang giáp màu đen đó không phải chính là đánh cận chiến sao. Quang giáp
cận chiến nhất thời vô cùng được hoan nghênh.

Còn người bình thường
lại càng sợ hãi với sự tàn nhẫn, lãnh khốc của mấy người này.

Không ai biết mấy người
này là ai, từ đâu tới, tên gọi quang giáp là gì. Tất cả mọi thứ, toàn bộ đều là
câu đố. Nhưng, không chút nghi ngờ, năm thiên hà lớn đã được biết đến, ai cũng
không có thực lực này. Mà sự khủng hoảng của dân chúng lại là vì đột nhiên phát
hiện thế giới này hình như không hề thái bình như thế, không phải tất cả các
thế lực đều nằm trong phạm vi trói buộc của pháp luật.

Chiến tranh, danh từ
này, đã cách xa bọn họ bao lâu rồi. Mà bản ghi hình này lại làm mọi người ngửi
thấy mùi vị của chiến tranh. Khu Thiên Điểu của hành tinh Sí Phong chính là
người chứng kiến. Dư âm chiến đấu của hơn năm mươi quang giáp suýt chút nữa
tiêu diệt một khu hành chính, nghĩ lại làm người ta cảm thấy hoảng sợ.

Đáng sợ nhất vẫn là
loại súng mang theo đường cong tròn trên tay quang giáp màu trắng đó, xinh đẹp
kinh người nhưng cũng đáng sợ kinh người.

Chỉ e chỉ có mấy chuyên
gia chuyên nghiên cứu sóng từ nano đó mới biết thứ mà loại súng xinh đẹp này
phát ra chính là sóng từ nano, phải biết rằng, sóng từ nano ở năm thiên hà lớn
lúc này đây chỉ mới nghiên cứu ở giai đoạn phòng thí nghiệm, cách bước thực
dụng thật sự nó vẫn còn rất xa.

Cảm thấy nản lòng không
chỉ là chuyên gia nghiên cứu sóng từ nano, trình độ khoa học kỹ thuật của hai phe
có được từ phân tích bản ghi hình gần như làm mọi khoa học gia cảm thấy được
khoảng cách. Loại khoảng cách này không phải là chút chút, mà là thực sự cách
biệt mấy cấp bậc.

Bọn họ rốt cuộc là ai?

Nhưng trên đời này
không phải không ai biết ba phe thế lực Hắc giác, Tông sở, Hiệp hội sư sĩ, này.
Liên hệ giữa ba thế lực lớn và chính phủ các nơi nhiều không đếm xuể, chỉ là
việc lần này làm quá lớn, ngay cả chính phủ cũng đàn áp không được.

Lời đồn liên quan tới
ba phe thế lực lưu truyền từng chú trên mạng mô phỏng. Mà thế lực Tông sở đối
với mọi người mà nói trước giờ chưa từng xuất hiện lại càng thêm thần bí trong
mắt mọi người. Tổ chức Hiệp hội sư sĩ thân ái trong mắt người thường này lúc
này đây lại làm mọi người đều cảm thấy khiếp sợ.

Tất cả người có chút
nhãn quang đều hiểu, tình trạng xã hội này sắp trở nên không thái bình rồi.

Thêm Tông sở vẫn chưa
lộ diện, thực lực của ba phe thế lực đã sớm vượt qua quy tắc năm thiên hà lớn
đặt ra, cũng có nghĩa là, bọn họ không hề chịu sự ước thúc pháp luật của năm thiên
hà lớn. Thượng tầng tranh đấu, hạ tầng há được yên ổn?

Đương nhiên, tất cả
những thứ này, đều không phải thứ Diệp Trùng quan tâm.

Thứ Diệp Trùng hiện giờ
đợi chờ duy nhất chính là việc Vương Vi Hành tới. Theo như sắp xếp liên quan
tới hành trình của Vương Vi Hành trong quang não điều khiển chính trong toàn
nhà tổng hội y học, hôm nay chắc là ngày Vương Vi Hành trở về, Diệp Trùng chỉ
lo mình ở hành tinh Sí Phong gây chuyện như vậy có ảnh hưởng việc Vương Vi Hành
trở về hay không.

Nhưng điều làm Diệp
Trùng không ngờ là, Vương Vi Hành lại không chỉ đúng giờ tới hành tinh Sí
Phong, mà vừa xuống tàu liền đi thẳng tới tổng hội y học, căn bản không về nhà
nghĩ ngơi. Y giả phụ mẫu tâm, đối với Diệp Trùng hiện giờ mà nói, muốn hiểu được
vẫn là việc khá khó khăn. Người bị thương lần này ở hành tinh Sí Phong quá
nhiều, người bị thương tới trị liệu đông lúc nhúc, tất cả y hộ nhân viên (y bác
sĩ + hộ lý) đều bận cuống cuồng, điều này cũng là nguyên nhân Vương Vi Hành lo
lắng không yên trở về tổng hội y học như vậy.

Hoàn thành hoàn mỹ
nhiệm vụ, Mục đã lui xuống, kẻ lên lại là Thương. Thương đối với thời gian đổi
gió tính toán cực kỳ chính xác, chỉ sợ chịu thiệt thòi. Còn Mục, đối với cái
gọi là đổi gió không có bao nhiêu hứng thú, cho nên cũng ít so đo với Thương.
Cũng may Thương tới tận lúc này vẫn không có hình thành thói quen chiếm tiện
nghi của Mục.

- Nhiều người quá a! - Thương
cảm xúc lên tiếng.

- Ừ, người đúng là rất
nhiều! Toà nhà tổng hội y học rộng lớn là thế đã đầy nhóc người, khắp nơi đều
là người bị thương. Hệ thống y tế của hành tinh Sí Phong không hề là một tổ
chức trị liệu thông thường, trọng điểm quan trọng hơn của nó là đặt trên phương
diện nghiên cứu y học. Chỉ là thương tổn lần này quả thật là quá lớn, tất cả y
hộ nhân viên của hệ thống y tế đều đã lấy ra. - Nhìn thấy tình cảnh trước mắt,
Diệp Trùng cũng hoài nghi hôm này tới rốt cuộc có phải là một quyết định chính
xác không.

Thương cố ý ra vẻ trắc
ẩn nói: - Ài, chiến tranh a, thật là thứ chẳng lành a!

Diệp Trùng một câu đập
tan ngụy trang của Thương: - Không cần giả vờ giả vịt, người là thủ phạm!

- Này, này, Diệp tử,
lời này không thể nói bậy a, người thuần khiết như ta thế này, giống như là
thiên sứ vậy! - Thương rõ ràng là mở to mắt nói láo.

- Thiên sứ là thứ gì? -
Phạm vi nghiên cứu của Diệp Trùng rõ ràng vẫn không chạm tới thần thoại cổ đại.

- Thần linh có đôi cánh
trong truyền thuyết, thuần khiết nhân từ.

- À, thì ra là người
chim!

- Này, này...

Diệp Trùng cuối cùng
nhìn thấy Vương Vi Hành, vừa nhìn thấy liền cảm giác có vài phần quen mắt.
Trong lòng hơi ơ một cái, trong con tàu vũ trụ sau khi Diệp Trùng vừa mới chạy
trốn khỏi Hắc giác gặp được có một Vương lão tiên sinh, hình như chính là Vương
Vi Hành trước mặt. Chẳng lẽ quả thật trùng hợp như vậy? Nhưng Diệp Trùng ngoại
trừ có hơi cảm khái thì ra vũ trụ cũng nhỏ như vậy ra, cũng không có suy nghĩ
gì khác, lúc đó mình mang mặt nạ, nghĩ chắc là Vương Vi Hành cũng nhận không ra
mình.

Vẻ mặt Vương Vi Hành
đầy mệt mỏi. Du hành dài ngày trong vũ trụ, vừa về, không nghỉ ngơi chút nào
liền chạy tới tổng hội y học, hơn nữa vẫn luôn không ngừng tới lui, làm Vương
Vi Hành càng có vẻ già. Vương Vi Hành mỉm cười nói: - Cậu nhóc, cứ ngồi đi nha.

Diệp Trùng không chút
lưỡng lự tìm một chỗ ngồi xuống.

Sau khi nghe xong lý do
Diệp Trùng tới, Vương Vi Hành hơi trầm ngâm nói: - Vậy đi, ta làm kiểm tra toàn
diện cho cậu trước, nhưng vấn đề của cậu có thể khá phức tạp, ta vẫn cần thời
gian nghiên cứu một chút. Hơn nữa, cậu cũng nhìn thấy rồi, người bị thương cần
cấp cứu hiện giờ khá nhiều, cho nên ta có thể cần thời gian khá dài.

Diệp Trùng hỏi: - Cần
mấy ngày?

Vương Vi Hành nghĩ
ngợi, nói: - Ừm, đại khái cần khoảng bốn ngày.

Diệp Trùng gật đầu: - Được,
vậy tôi bốn ngày sau lại tới.

Vương Vi Hành cười ha
hả: - Cám ơn sự thông hiểu của cậu a.

Diệp Trùng rất bình
tĩnh nói: - Không có gì. - Tuy rất muốn Vương Vi Hành giúp mình kiểm tra bây
giờ, nhưng Diệp Trùng cũng hiểu đối phương cũng thật sự không có cách nào, từ
khi vào tổng hội y học tới giờ, người bị thương hắn nhìn thấy thật sự quá nhiều,
cảnh tượng bận túi bụi làm hắn cũng không có cách nào khác.

Lặng lẽ trở lại phòng
quang não điều khiển chính của toà nhà tổng hội y học, thời gian bốn ngày đối
với Diệp Trùng mà nói, không hề coi là quá dài. Hắn có quá nhiều thứ có thể
dùng để giết thời gian. Thí dụ như điều bồi, còn có con chip đó của Lam Dị
Hành, minh tức, vân vân. Do không gian trong phòng điều khiển chính đủ rộng,
hắn thậm chí có thể luyện tập điều khiển Thủ hộ ở trong này. Đối với Mục
Thương, lại phải giúp hắn thu thập tư liệu liên quan tới người tên Cao Thế
Xương đó.

Điều làm Diệp Trùng
không ngờ tới là, độ khó để thu thập tư liệu của Cao Thế Xương lớn hơn tưởng
tượng của hắn nhiều.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3