18. An toàn
An toàn
Hai lăm, chợt nhận ra bản thân thấy sợ mỗi khi bước vào thang
máy, dù đông nghịt hay chỉ một mình. Hiểu đó là cảm giác vùng an toàn cá nhân
bị phá vỡ, hoặc cảm giác cô đơn giữa khoảng không lơ lửng dịu vợi.
Mỗi một con người tồn tại, đều hình thành một khu vực gọi là
vùng an toàn cá nhân, hình dung đơn giản, nó là một vòng tròn với tâm là chính
ta.
Tùy thuộc vào độ tuổi, giới tính và tính cách con người, vùng
an toàn đối với người xa lạ thường nằm trong khoảng 50-100 cm. Bạn hãy nhớ lại
những lần gặp gỡ một người hoàn toàn xa lạ, chúng ta luôn cố gắng giữa một
khoảng cách nhất định với đối phương, thường khó chịu khi người ta tiến đến quá
gần mình, cũng như thấy mất thân thiết nếu một người mà ta biết lại cố ý giữ
khoảng cách xa.
An toàn luôn là cảm giác mà bất cứ ai cũng cần đến đầu tiên.
Có lần học về tâm lý, nghe thầy giảng người ta đôi khi có
dạng tâm lý như con nhím và ốc sên.
Nhím thực chất rất yếu đuối, nên tạo hóa cho lớp gai xù cứng
nhọn làm vũ khí. Chỉ tội cái, nó yếu đuối đến nỗi bất cứ ai đến gần, dù là muốn
nựng nịu hay quan tâm cũng sẽ xù gai nhọn, vô tình làm đau những người thương.
Ốc sên thân mềm, ai cũng biết, nên lúc nào cũng chui rúc
trong vỏ ốc, ít khi dám chường mặt ra ánh sáng. Trong vỏ ốc là cả thế giới tối
đen, thế nên chỉ vì bản tính của mình, ốc đã làm lãng phí cả bầu trời đầy nắng.
Con người ta cũng vậy, đôi khi yếu đuối, nhưng lúc nào cũng
phải giả vờ mạnh mẽ, bất cần. Dù cho là người quan tâm lo lắng thật lòng, hỏi
tới cũng cáu gắt hay gạt phăng đi rằng có gì đâu mà buồn, để rồi tối về, lại
gặm nhấm nỗi buồn một mình cô đơn.
Bóng tối có lúc là bạn thân và vùng an toàn cho rất nhiều
người.
Cũng có khi, người ta cứ giấu nỗi buồn vô nụ cười, cảm thấy
nơi đó an toàn lắm. Quen dần, đến khi quá nhiều, cười mà cũng vương màn sầu.
Có dạo thèm ôm một người để ngủ.
Không phải là “ngủ” mà người ta hay nghĩ, chỉ đơn giản là nằm
cạnh nhau, ôm nhau vào lòng, nắm chặt tay rồi nhắm mắt vào mộng.
Nhiều người nghĩ phải tin tưởng lắm mới dám quan hệ tình dục
cùng nhau, kiểu như đối phương phải cho mình cảm giác an toàn lắm thì mới trao
thân gởi phận.
Lầm!
Dù cho là khi chúng ta quan hệ xác thịt cùng đối phương, cũng
là khi ta còn đủ tỉnh táo, vẫn có thể quan sát được nhất cử nhất động, của
người kia, nếu có chuyện gì không như ý, cơ chế an toàn của bản thân sẽ có phản
ứng. Vậy nên sự tin tưởng tuyệt đối là dám nằm cạnh một người rồi ngủ một giấc
không lo toan, nghĩ ngợi. Chỉ bởi khi ngủ, con người ta mới rơi vào trạng thái
vô thức, mất đi tất cả khả năng phòng vệ.
Nhưng ngày hai lăm, khi bắt đầu một mối quan hệ mới, luôn tự
nhận thức rằng người ta có thể đến được mức nào trong vùng an toàn của cá nhân
ngay từ lần đầu gặp. Hai lăm như con nhím… sợ tổn thương nên cứ phải xù lông
dữ.