Quỷ vương kim bài sủng phi - Chương 067 - Phần 1

Chương 67: Phượng Thương
phát bệnh!

Thấy Hoàn Nhan Bảo Châu tin lời
của mình, trong mắt Cừu Nhi hiện lên một tia khoái ý. Công chúa Bắc Chu
quốc này thật là đầu óc ngu si, chỉ nói một câu, nàng liền tin. Hay
là trong hoàng cung này nữ nhân lớn lên đều được thâm thụ
sủng ái, nhưng thông minh lại không đủ?

Né thật lâu, rốt cuộc
tìm được một cơ hội đến gần Hoàn Nhan Bảo Châu, Cừu Nhi làm sao lại
buông tha cho!

Nếu không phải bởi vì dọc
theo đường đi đều có người đuổi giết nàng, nàng như
thế nào lại bỏ đi dung nhanh như hoa như ngọc của mình... Đây hết
thảy cũng đều là vì Mộ Dung Thất Thất! Nếu không phải Mộ Dung
Thất Thất mang đến con tiện nhân Phỉ Thúy kia, thì hết thảy những
chuyện sau này cũng sẽ không xảy ra, nàng hiện tại cũng sẽ hoàn hảo ngồi trên
vị Tĩnh Vương trắc phi, sao lại bị như thế này chứ!

Cho nên, thù này nàng
nhất định phải báo!

Cừu Nhi đắm chìm ở trong
khoái cảm ảo tưởng báo thù, bỗng nhiên ngửi thấy được một cỗ mùi thuốc
nhẹ, lấy lại tinh thần mới phát hiện, Vịnh Nhi cầm trong tay một hộp ngọc, bên
trong có một viên thuốc trân châu lớn nhỏ đen nhánh, mùi vị kia chính
là từ đây phát ra.

"Công chúa, ngài đây
là..." Cừu Nhi nheo mắt. Xem ra Hoàn Nhan Bảo Châu so sánh với Long Trạch
Vũ Nhi thông minh hơn nhiều!

"Đây
là quy tâm hoàn." Lúc này, Hoàn Nhan Bảo Châu đã không còn bộ
dạng xúc động như vừa rồi, nghiêng chân, ngồi ở trên ghế, bàn tay cong
thành lan hoa chỉ, chậm rãi thổi trôi lá trà trong chén trà.

"Bổn
cung mặc dù thương hại ngươi, nhưng dù sao ngươi cũng là người
Tây kỳ quốc. Có câu nói, lòng người khó dò, ngươi nói xem bổn
cung làm sao có thể tin tưởng lời ngươi nói đây? Nếu muốn lưu lại ở
bên cạnh bổn cung, vậy thì ăn viên thuốc này đi, bổn cung sẽ tin
tưởng ngươi, hơn nữa còn giúp ngươi báo thù."

Thì
ra là, này cô công chúa Bắc Chu quốc này cũng không phải là người ngu
ngốc? Quy tâm hoàn? A, tên gọi này cũng thật là tốt, quy tâm, quy tâm,
đoán chừng chính là làm cho người ta ăn, là độc dược điều
khiển người ăn. Cừu Nhi quả quyết không nghĩ tới Hoàn Nhan Bảo Châu
sẽ xuất ra chiêu này với mình.

Thuốc
này, lẳng lặng nằm ở trong hộp ngọc, đặt ở trước mặt Cừu Nhi. "Cừu
Nhi cô nương, ăn đi! Ăn xong công chúa nhà ta sẽ tin
tưởng lời của ngươi!" Vịnh Nhi đứng ở bên cạnh Cừu Nhi, lẳng lặng
nhìn nàng, khóe miệng cong lên, ôn nhu nói. "Tin tưởng Cừu Nhi
cô nương sẽ không để cho công chúa nhà ta thất vọng!"

Đây
chẳng qua là bước đầu tiên. Nếu như được trợ giúp từ Hoàn Nhan
Bảo Châu, nhất định phải đầu nhập vào nàng ta.

Nhìn
viên quy tâm hoàn đen nhánh tản ra sự lạnh lẽo khủng khiếp, Cừu Nhi khẽ cắn
răng, cầm lên đút vào trong miệng, nuốt nước miếng, ép buộc mình nuốt
xuống.

"Tốt!"

Thấy
Cừu Nhi không do dự, Hoàn Nhan Bảo Châu gật đầu, "Ngươi yên tâm, bổn
cung sẽ không hại ngươi! Mỗi tháng bổn cung cũng sẽ cho ngươi giải dược, để
không đến nổi thống khổ. Chờ chuyện làm tốt rồi, bổn cung đạt thành
mong muốn, lên làm Nam Lân Vương phi, tự nhiên sẽ giải độc cho ngươi, hơn
nữa, còn có thể ban thưởng lớn cho ngươi!"

"Nô
tỳ đối với công chúa trung thành trời đất chứng giám, nô tỳ nhất
định sẽ giúp công chúa một tay, giúp công chúa đạt thành mong muốn!"
Cừu Nhi lần nữa quỳ xuống, lần này lại bị Hoàn Nhan Bảo Châu tự
mình đỡ lên.

"Tốt! Bổn cung tin tưởng
ngươi!"

Hoàn Nhan Bảo Châu nét mặt tươi
cười như hoa, mà khuôn mặt của Cừu Nhi phía sau cái khăn che mặt, cũng
mang theo nụ cười. A, ngươi tin ta? Tin ta mà cho ta độc dược? May mắn
ta đã có phòng bị, bằng không sẽ thành sủng vật trong tay ngươi,
gọi đến thì tới đuổi đi thì đi.

Hai
nữ nhân này, bởi vì cùng chung mục đích, đạt thành hiệp nghị.
Mặc dù không tín nhiệm lẫn nhau, nhưng mà mục đích của các
nàng đều là Mộ Dung Thất Thất, vẻn vẹn một cái này, sẽ làm cho các
nàng đứng ở chung một chiến tuyến.

Đêm
nay, khí trời âm trầm, trăng sáng bị che bởi mây đen, bởi
vì mùa đông bắt đầu, khí trời phát lạnh, cho nên cung
nhân đóng cửa rất sớm đi ngủ. Cừu Nhi là người mới, tới lại trễ,
cho nên được an bài ở gian phòng vắng vẻ.

Bất
quá nàng đối với Vịnh Nhi an bài cũng không có bất
kỳ ý kiến, người mới bị chèn ép, đây là chuyện bình
thường, hơn nữa vắng vẻ có chỗ tốt của vắng vẻ. Tỷ như, có thể
có tình lang tư tình...

Sau
khi người gõ mõ cầm canh gõ hai tiếng, một thân ảnh xuất hiện ở
ngoài cửa phòng của Cừu Nhi, "Thùng thùng" hai tiếng, cửa "chi
nha" mở ra, lộ ra một khe hở nhỏ, mà người cũng thuận thế lắc
mình đi vào, cửa lập tức bị khép lại.

Người
này đi vào, lập tức kéo lấy Cừu Nhi, vừa ngửi tóc của nàng, hai tay vừa
nhắm dò vào trong vạt áo của nàng, "Tâm nhi, nhớ chết ta!"

Thấy đối
phương như vậy, Cừu Nhi bắt được tay của hắn, cười từ trong ngực đối
phương tránh thoát đi ra ngoài, xoay người nhìn người đó.

Đây
là một nam nhân chừng ba mươi tuổi, mắt to mi thô môi dày mặt chữ quốc,
rất là khôi ngô cao ngất, vốn nhìn rất chính trực khí phái,
nhưng lại có một đôi mắt hình tam giác khá dài, làm cho cả người
nhìn gian xảo rất nhiều.

"Con
khỉ cấp!" Cừu Nhi khẽ cười một tiếng, lại cũng không chán ghét việc hắn
làm với mình. "Chàng nha!" Cừu Nhi ngón trỏ đâm xuống đầu
hắn: "Người ta đợi chàng cũng đã lâu, chàng làm sao bây giờ
mới đến nha!"

Lời
nói mềm nhũn..., tựa như lông nhung, khiến cho tâm ngứa ngáy. Nam nhân lần
nữa ôm lấy Cừu Nhi, làm cho nàng ngồi ở trên người mình, "Tâm nhi,
nàng cho rằng hoàng cung là Vô Cực Cung của ta, có thể
tới đi tự nhiên sao? Nàng ở nơi này khó tìm, ta vòng vo thật lâu, mới
tiến vào, còn muốn tránh né những thị vệ này, ta cũng vậy không dễ dàng
a!"

Lúc
nói chuyện, tay của nam nhân đã tiến vào trong quần áo của Cừu
Nhi, một lát đã kéo váy xuống dưới, lộ ra hai chân thon dài

"Đừng
nóng vội!" Thấy đối phương gấp gáp muốn tìm hoan, Cừu Nhi lần nữa
bắt được tay của hắn, mặc dù nàng đã cảm thấy hắn xuẩn xuẩn
dục động, vẫn là đem dục vọng của hắn áp lại: "Nhìn gương
mặt hiện tại của ta, chàng cũng có hứng thú? Sẽ không hoảng sợ?"

Nam
nhân ngẩng đầu, nhìn khuôn mặt loang lổ của Cừu Nhi, nhếch miệng cười một
tiếng, lộ ra một hàm răng trắng noãn: "Tâm nhi, ta thích chính
là nàng, cũng không phải là gương mặt này của nàng? Cho dù nàng
thật biến thành như vậy, ta vẫn sẽ thích nàng!"

Lời
nói của nam nhân..., khiến cho trái tim cứng ngắc của Cừu Nhi
có chút ít cảm động. Ít nhất, nàng mỗi ngày đối với
gương mặt này, nhìn gương mặt này, đều cảm thấy ghê tởm, thích ứng
thật lâu mới có thể quen. Mà nam nhân này trong mắt cũng
là không có chút nào chán ghét, trong số những nam nhân trông mặt
mà bắt hình dong, coi như là hiếm thấy.

"Hãy
để cho ta lấy xuống đi, chàng làm cho ta gương mặt này, chính mình
cũng đều không thích! Luôn bị coi là người quái dị!"

Cừu
Nhi xoay người, ngón tay lục lọi đến bên tai, giật xuống một tầng thật da
người thật mỏng, xoay người đã biến thành xinh đẹp.

Mặc
dù đã thấy gương mặt này rất nhiều lần, lần nữa thấy, nam nhân vẫn
là không nhịn được hút không khí, trong ánh mắt dục vọng cũng
càng thêm nồng đậm hơn, "Tâm nhi, nàng thật đẹp! Thật! Nàng
là nữ nhân đẹp nhất mà ta đã từng thấy!"

Mặc
dù lúc trước, cũng có rất nhiều người bị hấp dẫn bởi sắc đẹp của
mình, nhưng đây là lần đầu tiên có nam nhân ở trước mặt
mình trực tiếp khích lệ như vậy, khiến cho gương mặt Cừu Nhi có chút phấn
hồng.

"Chàng,
nói là sự thật? Ta làm sao lại thấy chàng nói những lời này toàn là giả bộ,
chàng có phải đã nói qua những lời này với rất nhiều người hay
không? Có phải dụ dỗ ta vui vẻ hay không, lừa gạt ta hả?"

Lúc
nói chuyện, Cừu Nhi cố ý vặn vẹo uốn éo vòng eo mãnh khảnh,
cố ý đụng đụng thân thể của nam nhân, khiến cho hắn lại hút khí
một trận.

"Không!
Ta thề với trời! Trong lòng ta chỉ có một mình Tâm nhi nàng, cũng chỉ
thích một mình nàng, nếu như làm trái với lời thề, sẽ bị
ngũ lôi đánh đỉnh…" Nam nhân còn chưa nói hết, Cừu Nhi liền
lập tức bưng kín cái miệng của hắn, "Không cho chàng nói những lời như
vậy, chàng nếu là có cái gì... Ta đây làm sao bây giờ? Ta hiện
tại chỉ có chàng!"

Một
câu nói, gợi lên sâu nhất trong lòng nam nhân ý muốn bảo hộ, lập
tức đem Cừu Nhi ôm vào trong lòng, môi dày để lên miệng
anh đào của nàng, lưỡi dài thăm dò vào, mút vào hơi thở thuộc về
nàng."Tâm nhi, ta muốn nàng..."

"Ngô..."
Cừu Nhi da bị lây nhiễm một tầng đỏ ửng.

Mặc
dù lúc trước đã trải qua những chuyện không tốt, nhưng
sau đó, bị nam nhân này cứu ra, hắn cũng mang cho nàng rất nhiều thể
nghiệm bất đồng. Làm cho nàng ở phương diện này dần dần thông suốt, hôm
nay cũng là thích hoan ái giữa nam nữ.

"Tâm
nhi, Tâm nhi!"

Mặc
dù ngoài phòng nhiệt độ đã rơi xuống rất thấp, nhưng trong
phòng, sóng nhiệt sôi trào. Nam nhân thanh âm trầm thấp
trong đó mang theo chút khàn khàn, mà Cừu Nhi, cắn môi,
không để cho mình phát ra một tiếng động.

"Gọi
ra, Tâm nhi, kêu đi ra..."

Nam
nhân tựa hồ cố ý buộc Cừu Nhi buông thả mình, đôi môi
vô tình hay cố ý xẹt qua dái tai của nàng, để cho Cừu Nhi
ngứa ngáy không chịu được, mặc dù mắt ngấn lệ, vẫn cắn môi như cũ.

"Tâm
nhi..." Đối với Cừu Nhi cố chấp, nam nhân có chút thông cảm, cũng
không có kiên trì nhiều hơn nữa, mà là đi thẳng vào
vấn đề.

Hồi
lâu, người gõ canh truyền đến tiếng gõ mõ lần nữa, nam nhân
mới gục ở trên người Cừu Nhi thở hổn hển.

"Hôm
nay, công chúa bắt ta uống một viên thuốc, là quy tâm hoàn..." Cừu
Nhi híp mắt, trên người bao phủ một tầng mồ hôi dầy đặc: "Chàng nói,
ta sẽ không có việc gì chứ?"

"Sẽ
không!" Nam nhân lật người nằm xuống, ôm Cừu Nhi, nhẹ nhàng ngửi mùi
thơm bên tai nàng, "Yên tâm, thiên hạ này còn không có giải dược ta
không chế ra được, cũng sẽ không xứng với danh xưng độc dược của ta.
Chờ ta trở về sẽ đem giải dược cho nàng!"

Nghe
nam nhân nói như vậy, Cừu Nhi yên tâm, chủ động tựa vào trước ngực nam
nhân, lỗ tai gục ở bộ ngực của hắn, lẳng lặng nghe nhịp tim đập
có lực bền chắc của hắn.

Thật
lâu, thấy Cừu Nhi không nói chuyện, nam nhân có chút buồn bực, ngón tay ở
bên tai Cừu Nhi vỗ về chơi đùa, "Đang suy nghĩ gì, Tâm nhi? Có phải
có người đang truy đuổi giết nàng hay không? Ta sẽ cho người ta
tra xét, những người kia là người của Ma Vực, nàng lúc nào thì đắc
tội với người của Ma Vực?"

"Ma
Vực?"

Vừa
nghe cái này, Cừu Nhi có chút mê mang nhìn nam nhân, "Ma Vực là
cái gì? Ta chưa từng có nghe nói qua, cũng không biết."

Nhìn
ánh mắt của Cừu Nhi, nam nhân mới tin tưởng nàng thật không biết những thứ này,
cho nên chậm rãi nói về Ma Vực với Cừu Nhi.

"Trong
chốn võ lâm, có chánh có tà, mà Ma Vực, cùng Vô Cực
Cung của chúng ta, bị quy vào tà đạo."

"Vậy,
bọn họ lợi hại hơn các chàng sao?" Cừu Nhi vừa nghe, liền hứng thú, dứt
khoát chống cằm, cười nhìn nam nhân.

"Nói
như thế nào đây, Ma Tôn của Ma Vực, là Thái Đẩu trên phương diện
dùng độc, mà Ma Vực cũng nổi tiếng về ám sát, hai điểm này,
Vô Cực Cung so ra kém. Lúc trước cung chủ của chúng ta cùng phó cung
chủ chính là chết ở trong tay của Độc Tiên nhi hiện giờ là thủ
lĩnh của Ma Vực!"

"A..."
Cừu Nhi như có điều suy nghĩ gật đầu, tiếp tục hỏi,
"Vậy Độc Tiên Nhi có phải rất lợi hại hay không? So sánh với
chàng như thế nào?"

"A!"
Nghe Cừu Nhi nói như vậy, nam nhân lộ ra nụ cười tự tin, "Hừ, đương
nhiên là không thể so với ta! Độc Tiên Nhi thật lâu đã biến
mất, nói không chừng chết sớm rồi! Thái tử điện hạ nói, chỉ cần chuyện lần
này chúng ta làm được tốt đẹp, khi thành công, hắn nhất định sẽ
giúp ta chiếm Ma Vực! Đợi một thời gian, cả võ lâm chính là của
ta. Đến lúc đó ta là minh chủ võ lâm, nàng chính là Minh
Chủ phu nhân, một hô vạn ứng! Tâm nhi, nàng nói có được hay
không!"

Không
thể không nói, nam nhân miêu tả những hình ảnh tốt đẹp, sau khi nghe những
thứ này, Cừu Nhi đã sa vào trong mơ màng của chính mình.

Minh
chủ võ lâm phu nhân? Nghe tựa hồ rất uy phong! Đến
lúc đó tiền hô hậu ủng, thấy ai không vui liền đánh người
đó, người đắc tội mình, có thể lập tức chém, không có nhiều quy
củ như vậy cùng thoải mái, cũng là hơn gấp trăm lần so sánh với làm Vương
phi!

"Công
chúa đã đồng ý đem ta đi theo cuộc thi tứ quốc tranh bá lần
này!"

"A?
Vậy thì thật là tốt quá! Tâm nhi, nàng thật là lợi hại!"
Nam nhân hôn thưởng Cừu Nhi một cái, "Nàng ta bắt nàng uống quy râm hoàn,
chắc là cũng không có tin tưởng nàng như vậy. Để nàng chịu ủy
khuất! Nàng yên tâm, quy tâm hoàn cũng không phải là độc dược gì, chẳng
qua là dùng để khống chế người. Ta trở về sẽ chế thuốc cho
nàng, ăn vào sẽ không chuyện!"

Nam
nhân này, cũng là thực suy nghĩ cho mình, ít nhất, cũng không
lãnh đạm như Long Trạch Cảnh Thiên so sánh với, cũng mạnh hơn nhiều.

"Ta
còn tốt, đây là việc ta phải làm. Chàng đã cứu ta, mạng của ta
là của chàng! Ta nguyện ý vì chàng làm bất cứ chuyện gì!
Huống chi Mộ Dung Thất Thất là cừu nhân của ta, nàng đã hại ta
thê thảm như vậy, ta nhất định phải báo thù! Đây cũng là ta
tự nguyện!"

Hồi
tưởng lại những kinh nghiệm đã qua của mình, vẻ mặt của Cừu Nhi thống
khổ, làm cho nam nhân rất là đau lòng, đem Cừu Nhi kéo lại thật chặt,
"Tâm nhi, đã qua rồi! Ta sẽ đối tốt với nàng! Ta sẽ bảo vệ
nàng, sẽ không để cho nàng bị ủy khuất nữa!"

"Triệu
Lãng." Trong lời nói của đối phương thâm tình, để cho Cừu
Nhi đỏ mắt, "Chàng sao lại đối xử tốt với ta như vậy? Tất cả mọi
người đều ruồng bỏ ta, chàng tại sao lại đối tốt với ta như
vậy?"

"Bởi
vì, ta thích nàng a!" Triệu Lãng lau nước mắt cho Cừu Nhi,
"Quá khứ của nàng khiến cho ta đau lòng! Tâm nhi, quên Long
Trạch Cảnh Thiên đi, quên những chuyện tình không vui vẻ trước
kia đi, ta sẽ cho nàng một tương lai hạnh phúc!"


hứa hẹn của Triệu Lãng, tâm tình của Cừu Nhi tốt lên rất nhiều, liền đem
chuyện mình như thế nào dựa theo an bài đến gần Hoàn Nhan Bảo Châu, như
thế nào khiến cho nàng ta chú ý tới, cùng với ban ngày thông qua Hoàn
Nhan Bảo Châu biết được chuyện tình gì đều một năm một mười nói cho
Triệu Lãng biết.

"Ừ!
Cuộc thi tứ quốc tranh bá, người của ta cũng sẽ lẫn đi vào, đến
lúc đó có thể giúp nàng một phần lực! Nàng không phải
là hận Mộ Dung Thất Thất sao, không bằng chúng ta lần này trước nhằm vào
nàng, nghe nói nàng là nữ nhân mà Nam Lân Vương để ý, trước
hết phải bắt nàng vào trong tay, để cho Nam Lân Vương đau lòng một thời
gian đi!"

"Mộ
Dung Thất Thất quỷ kế đa đoan, chuyện này chúng ta cần phải cẩn thận
bày trận, hơn nữa hai tỳ nữ bên người nàng cũng là cao thủ, nếu quả
thật muốn đối phó Mộ Dung Thất Thất, phải dẫn dắt rời đi các
nàng."

Mỗi
lần nhắc tới "Mộ Dung Thất Thất", thanh âm của Cừu Nhi sẽ
có một phần lạnh như băng, đã thấy hận ý trong mắt
nàng, Triệu Lãng nhẹ nhàng mà vỗ Cừu Nhi, "Đều đã qua! Nàng
hãy xem, xem ta báo thù cho nàng!"

Triệu
Lãng ở Cừu Nhi bên tai nhẹ giọng nói thầm mấy câu, sắc mặt Cừu Nhi lập tức thật
tốt, "Biện pháp này không tệ! Hừ! Mộ Dung Thất Thất, ta muốn để cho
ngươi sống không bằng chết qua cả đời!"

Lần
nữa cảm nhận được Triệu Lãng đối với mình thật là tốt, Cừu
Nhi đem thân thể dán qua, tay đã chạy trên thân của Triệu
Lãng, ánh mắt cũng trở nên mị hoặc. Nhưng không ngờ thời điểm
sắp đụng phải tiểu Triệu Lãng, tay bị Triệu Lãng bắt được.

"Sao? Chàng không muốn
sao?" Bả vai trắng nõn của Cừu Nhi triển lộ ở trước mặt Triệu Lãng, vẻ mặt
cũng thêm phần điềm đạm đáng yêu.

"Hôm nay không được! Ta
sắp phải trở về! Nàng hôm nay đã vào cung cấm, không giống với thường
ngày. Mặc dù người yên lặng, không ai, nhưng chúng ta còn cần phải tiểu
tâm cẩn thận hơn. Vạn nhất có phiền toái, ta có võ công, nàng
lại không thể chạy trốn, ta không thể mang phiền toái tới cho nàng!"

Triệu Lãng hôn cái trán của Cừu
Nhi một chút, đứng lên mặc quần áo tử tế, lại đắp chăn cho Cừu
Nhi, "Tâm nhi, chiếu cố tốt bản thân! Chờ làm tốt chuyện tình thái tử giao
cho chúng ta, chúng ta là có thể quang minh chánh đại ở cùng
nhau, ta nhất định sẽ chuẩn bị mười dặm trang sức màu đỏ, để cho
nàng đại gả cho ta!"

Vẫn chờ Triệu Lãng đi thật
lâu, Cừu Nhi vẫn còn nhớ hết thảy chuyện ở cùng một chỗ với Triệu Lãng. Mặc
dù Triệu Lãng dung mạo gia thế so ra kém Long Trạch Cảnh Thiên, nhưng
lại đối với nàng, tất cả mọi thứ đều rất tốt, còn còn rất tận tâm,
thương cảm nàng như vậy...

Nữ nhân, sau khi trải qua nhiều
chuyện sẽ trưởng thành. Giống như Cừu Nhi, hiện tại đã hiểu, Long
Trạch Cảnh Thiên chẳng qua là giấc mộng nàng còn trẻ theo đuổi,
mà lúc tỉnh mộng, cũng sẽ thê thảm bi liệt. Cho nên hiện tại
nàng đã suy nghĩ thực tế rồi, không bằng, tìm một nam
nhân đối tốt với mình cả đời. Nếu Triệu Lãng nguyện ý cho
nàng nhiều như vậy, nàng cũng sẽ nguyện ý thử một chút.

Rời đi hoàng cung, Triệu
Lãng cũng không có đi chỗ khác, mà là trằn trọc đi
tới Đông cung.

"Chuyện làm được như
thế nào?" Hoàn Nhan Hồng còn chưa ngủ, xõa tóc đen, vẻn vẹn mặc một
chiếc áo mỏng, "Nàng đã lẫn vào đi?"

"Dạ!" Triệu
Lãng đem chi tiết nói rõ ràng trải ra, Hoàn Nhan Hồng lộ ra một khuôn
mặt tươi cười quỷ dị. "Lần này Phượng Thương dẫn người đi, bổn
cung đã cáo ốm không đi, tính toán đến lúc chuyện xảy ra,
phụ hoàng lại tính đến trên đầu bổn cung."

"Thái tử điện hạ anh
minh!" Triệu Lãng cúi đầu, đối với người trước mắt này
vô cùng cung kính.

"A, Bớt vuốt mông
ngựa đi! Chuyện bổn cung giao cho ngươi, chắc chắn làm được,
ngươi đáp ứng bổn cung, cũng muốn làm đến nơi. Chẳng qua là,
người đàn bà kia đáng tin sao? Rốt cuộc là người Tây
kỳ quốc, bổn cung có chút không yên lòng."

"Xin điện hạ yên tâm, nàng
hiện tại đã đối với ta khăng khăng một mực tin tưởng. Công
chúa đối với nàng hạ quy tâm hoàn, chờ thời điểm đưa nàng giải
dược, ta ở bên trong sẽ hạ một vị độc nữa, là có thể làm cho
nàng hoàn toàn bị ta khống chế."

"Không tệ! Không tệ!"
Hoàn Nhan Hồng vỗ tay đứng lên, đi tới trước mặt Triệu Lãng, ngón tay
nắm cằm của hắn.

"Bổn cung còn tưởng rằng
ngươi bị nữ nhân này mê muội hết lí trí, còn lo lắng ngươi đến
lúc đó bị nàng nắm mũi dẫn đi, sợ ngươi không nỡ đối với
nàng ra tay độc ác đây! Bây giờ nhìn lại là bổn cung sai lầm
rồi, Đao Sói rốt cuộc vẫn là Đao Sói, sẽ không vì nữ nhân
mà hỏng việc! Thật cũng không uổng phí bổn cung giúp ngươi chiếm
Vô Cực Cung."

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3